Editor: Gamapdethuong
Úc Tử Duyệt khoe khoang Lăng Bắc Hàn quả thực là một người đàn ông tốt hiếm thấy!
"Anh ta không chỉ đã cứu mạng con, dọc theo đường đi còn hết sức chăm sóc con nữa!” Úc Tử Duyệt trái lương tâm nói tốt cho anh, trong lòng nghĩ đến Lăng Bắc Hàn đối xử với cô "luôn gây khó dễ".
Ví dụ như sai Lục Khải tóm cô về nhà; ví dụ như cô tốt bụng muốn giúp đỡ cứu viện, thế nhưng anh lại ở trước mặt của mọi người hung dữ với cô; còn nữa, cô đã chủ động làm cái chuyện kia thế nhưng anh lại không thèm cô......
Thao thao bất tuyệt nói Lăng Bắc Hàn chăm sóc cô thế này, thế kia, người cả nhà thật là kinh ngạc, "Duyệt Duyệt, em không phải là rất ghét quân nhân sao?” Lúc này, Lệ Huyên xen miệng vào hỏi.
"Hì, chỉ là trước đây, em cảm thấy anh ta cố tình đối nghịch với em, bây giờ suy nghĩ thoáng một chút, thật ra là anh ấy muốn tốt cho em! Hơn nữa em đối với anh ấy cũng rất có cảm tình á…..” Duyệt Duyệt cúi thấp đầu, đỏ mặt nói.
"Vậy con và Phàm Phàm thế nào? Các con không phải......” Tô Mạt Hề mở miệng, trước đây bà cảm thấy Duyệt Duyệt rất thích Lệ Mộ Phàm, sao đột nhiên lại.......
Ngược lại Úc Trạch Hạo trợn mắt nhìn vợ, trong lòng ông Duyệt Duyệt cùng Lệ Mộ Phàm không thể nào xứng đôi.
"Mẹ! Con và cậu ta không có gì đâu, hơn nữa, con không thích cậu ta chút nào cả! Cứ quyết định như vậy đi, con đồng ý gả cho Lăng Bắc Hàn!” Úc Tử Duyệt cũng vội vàng cắt đứt lời của mẹ, vô cùng kiên quyết nói.
***
"Anh Hạo, anh thấy chúng ta có phải quá qua loa rồi không? Duyệt Duyệt chưa tới hai mươi tuổi, hơn nữa nó và Lệ Mộ Phàm vẫn......." Trước lúc ngủ, Tô Mạt Hề lo lắng hỏi.
Úc Trạch Hạo nhìn bà an tâm tâm cười cười, "Đôi oan gia kia căn bản không hợp nhau, cả ngày cãi nhau quyết liệt, làm sao có thể sống chung được! Ngược lại anh hết sức coi trọng Lăng Bắc Hàn, dĩ nhiên không phải bởi vì quyền thế của nhà họ Lăng." Úc Trạch Hạo trầm giọng nói.
"Nhưng mà, Duyệt Duyệt tính tình trẻ con, ở nhà họ Lăng không biết có bị ức hiếp không?” Nhắc tới tính cách lí lắc tùy tiện của con gái, Tô Mạt Hề chỉ sợ cô sẽ chịu nhiều thiệt thòi, lo lắng trùng trùng, bà cũng không hiểu sao tính cách của con gái lại khác thường không có chút nào giống bà.
Úc Trạch Hạo thoáng lắc lắc đầu, "Em yên tâm, mấy đời nhà họ Lăng đều là quân nhân, đàn ông nhà bọn họ chính là kiên cường cùng trách nhiệm, nhà bọn họ sẽ không bao giờ bắt nạt con gái đâu!” Nhìn vợ, Úc Trạch Hạo lại trầm giọng nói.
"Ngoài ra, địa vị của nhà họ Lăng trong quân ngũ rất vững, trừ bỏ nhiều đời từng đi bộ đội, Lăng Bắc Hàn còn có một người chú làm thư ký tỉnh ủy, đúng rồi, mẹ cậu ta lại chuyên về kinh doanh, quan hệ rất rộng, đừng nói ở đây, hay là cả nước địa vị nhà anh cũng không dễ lung lay được.” Úc Trạch Hạo nói.
"Duyệt Duyệt gả cho người như vậy, anh mới yên tâm. Cũng là thật lòng vì muốn tốt cho nó!” Úc Trạch Hạo lại nói. Tô Mạt Hề như có điều gì suy nghĩ gật đầu một cái.
***
Lăng Bắc Hàn biết nhà gái đồng ý kết thân thì vẫn còn ở trụ sở huấn luyện tự mình huấn luyện lính của anh đấy.
Bà gọi điện thoại cho anh, mệnh lệnh anh phải tự mình đi xem mắt. Tuy rằng anh không quan trọng, nhưng nhà họ Lăng rất có ý tứ, anh là người trong cuộc phải tự mình ra mặt, cũng coi như là coi trọng con gái nhà người ta. Điểm lễ này vẫn phải có, Lăng Bắc Hàn rất phối hợp.
Chỉ là, nghe nói ở thành phố A, Lăng Bắc Hàn trong lòng thất vọng đau khổ nhưng vẫn rất hồi hộp, trong đầu không giải thích được hiện lên vẻ mặt của Úc Tử Duyệt.
Anh nhớ cô cũng ở thành phố A.
Xin phép về nhà, anh nghỉ ngơi một đêm ở trụ sở quân đội, ngày thứ hai, anh ngay cả tên của đối phương cũng không nhớ, liền chạy thẳng tới thành phố A!
Mới vừa phá kén chui ra bỏ hết những thứ trẻ con trước đây, mang vào giầy xăng-đan thủy tinh cao bảy cm Úc Tử Duyệt thiếu chút nữa bị ngã nhào! Tức giận nhìn đôi giày cao gót dưới chân mình, hận không được lập tức quăng nó đi.
Mà bộ đồ hôm nay cô mặc cũng ra dáng rất nữ tính, điển hình thùy mị......
Bình luận facebook