Vẫn là không khống chế được quan tâm tới cô, đúng như giờ phút này, nhìn cô ôm gối ngồi ở trên giường, bởi vì cơn ác mộng mà toàn thân run rẩy, lòng của Lăng Bắc Diệp mềm xuống co rút đau đớn, nhanh chóng đi tới bên giường, ngồi xuống, vươn tay kéo cô vào trong ngực.
Lục Khải Lâm từ trong cơn ác mộng khôi phục lại, trong mắt bi thương chứa đựng ẩm ướt, đau khổ nhìn vẻ mặt quan tâm của Lăng Bắc Diệp ở bên cạnh, một lúc lâu mới hồi hồn, vẻ mặt quan tâm của anh bị từng màn phong lưu của anh thay thế, cô bỗng chốc căm ghét đẩy anh ra, xê dịch cơ thể, tránh rất xa.
"Tôi chỉ gặp ác mộng, không có việc gì. Anh đi ngủ đi." Cô lạnh nhạt nói, nằm xuống đưa lưng về phía anh. Thái độ lạnh lùng của cô, làm anh tổn thương. Lăng Bắc Diệp sững sờ nhìn cô, gương mặt bi thương, anh quan tâm như vậy cô, đổi lấy là cái gì?
Trong lòng hạ quyết định, đứng dậy, ra khỏi phòng, lúc đóng cửa thì cố ý nặng nề vung lên. Tiếng đóng cửa kịch liệt làm chấn động lòng của cô, Lục Khải Lâm mở mắt, nhìn căn phòng trống vắng, trái tim đau nhức khó nhịn. Anh còn quan tâm cô làm cái gì? Nhớ tới sự nôn sóng mới vừa rồi của anh, khóe miệng cô nhếch lên nụ cười giễu cợt.
Lăng Bắc Diệp trở lại phòng khách, lại nằm xuống giường, tự nhiên sinh ra cảm giác lực bất tòng tâm, đối với cuộc hôn nhân này, anh thật sự vô lực rồi. Một người phụ nữ không yêu mày, hình như mày có cố gắng nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Anh cũng là một người kiêu ngạo, sao có thể lấy mặt nóng của mình dán vào cái mông lạnh của cô.
Đêm nay, Lăng Bắc Diệp âm thầm quyết định, về sau sẽ không có bất kỳ quan tâm nào tới cô nữa! Không đáng giá, thật sự không đáng.
Kết hôn năm thứ hai, Lăng Bắc Diệp bị phái đi nơi khác học tập, đào tạo chuyên sâu, Lục Khải Lâm cũng bận rộn với sự nghiệp của mình. Hai người sử dụng công việc để trốn tránh chuyện tình cảm. Lòng của hai người hình như cũng càng ngày càng xa. Cô cho rằng, anh không yêu cô, cưới cô, chỉ vì lợi ích của hai nhà Lăng-Lục. Anh cho rằng, trong lòng cô vẫn nhớ đến mối tình đầu đó, vì mối tình đầu kia, ngay cả đụng vào cũng không chịu để cho anh đụng.
"Khải lâm, bụng của con sao vẫn chư có tin tức?" Chu Tú Lan trực tiếp hỏi.
Lục Khải Lâm cười thản nhiên, sớm đã quen với chất vấn của mẫu thân đại nhân, "Mẹ, một năm nay anh A Diệp ở nơi khác đào tạo chuyên sâu, con cũng bận với công việc của văn phòng kinh doanh, chúng con bây giờ vẫn chưa muốn có
Bình luận facebook