Rốt cuộc anh đã nói chuyện gì với Lý Tuấn Thái? Lăng Bắc Sam vừa đi vừa nghĩ, tay Cố Diệc Thần vẫn khoác lên trên vai của cô, người khác vừa nhìn bọn họ đã biết là vợ chồng thân mật yêu thương nhau. Lăng Bắc Sam hoàn hồn thì hai người đã chạy tới khu thực phẩm tươi sống.
"Cố Diệc Thần, rốt cuộc anh đã nói cái gì với Lý Tuấn Thái vậy?” Lăng Bắc Sam chưa từ bỏ ý định tiếp tục hỏi.
"Chính là lời mới vừa nói cho em biết đó, muốn ăn gà hay không?” Cố Diệc Thần nhàn nhạt trả lời, lại hỏi.
"Không!” Lăng Bắc Sam giận dỗi nói, "Có cúm gia cầm!” lại bổ sung một câu, Cố Diệc Thần nhún nhún vai, thôi.
"Vậy em muốn ăn cái gì?” lấy mắt kính xuống, đặt vào trong túi quần t-shirt trước ngực, lại tiếp tục hỏi cô. Nhìn vẻ mặt uất ức của cô, anh ngoắc ngoắc môi. Chủ yếu là vẫn không chịu nói là anh đã nói những gì với Lý Tuấn Thái, nhưng mà anh biết đối với Lăng Bắc Sam mà nói, lời kia khẳng định vô cùng quan trọng.
"Muốn ăn thịt rồng!” Lăng Bắc Sam nổi giận nói, lần này giọng nói nhỏ đi chút, chủ yếu là sợ chọc giận anh, nhưng còn mang theo bá đạo.
"Được, mua thịt rồng đi.” Cố Diệc Thần cười nhạt mà nói, lôi cô đi đến khu bán thủy sản tươi, lần này Lăng Bắc Sam kinh ngạc, "Lừa dối ai đó?” tức giận nhỏ giọng mà nói thầm, nhưng cũng ngoan ngoãn đi theo anh.
"Chị, cho tôi hai cân rồng đất, cám ơn!” Cố Diệc Thần lễ phép nói với nhân viên siêu thị, Lăng Bắc Sam nhìn rồng đất đang ở trong chậu thủy tinh, lại đưa mắt nhìn Cố Diệc Thần, "Em muốn ăn thịt rồng!” Cô nhỏ giọng nói thầm.
"Đúng vậy, thịt Long Hà gọi tắt là thịt rồng.” quay đầu nói với cô, anh nói như đó là chuyện đương nhiên.
"....” Lăng Bắc Sam im lặng, đưa vẻ mặt đã bị lừa nhìn anh, Cố Diệc Thần đáng chết! Thật muốn ăn con tôm hùm, dùng gạch Hà Long để giết anh, tốt nhất phá đi khuôn mặt khó ưa như cá ươn kia! Nhìn anh vẫn còn đắc chí ở trước mặt cô!
"Em nói thầm cái gì đó?” Nhìn cô gái nhỏ vẫn không ngừng ngọ nguậy cong cong khóe môi, Cố Diệc Thần đem thịt Long Hà bỏ vào xe đẩy, nhìn cô hỏi.
Lăng Bắc Sam bĩu bĩu môi, "Không có gì ạ! Còn có con Ba Ba! Muốn ăn Ba Ba!” Lăng Bắc Sam thấy trong đó còn có con Ba Ba, vội vàng nói, nhân viên siêu thị rất nghe lời của cô..., chỉ cười trộm. Con Ba Ba còn gọi là Giáp Ngư, tráng dương bổ thận.
Mặt Cố Diệc Thần lạnh đi, lôi cô muốn đi, "Ăn cái này làm gì? Đi!” giống như là có nhiều người đang đứng đó, thật mất mặt.
"Ăn con Ba Ba còn có thể tráng dương bổ âm đó! Ông xã, anh cần phải bồi bộ một chút!” Lăng Bắc Sam không chút mất mặt nào còn cố gắng nói to, cố ý, cô chính là cố ý! Nhưng cũng thật lòng muốn mua, ai bảo tối hôm qua Cố Diệc Thần nhìn cô như thế, cuộn phim kia còn cố tình bảo cô quyến rũ anh, thế mà anh chẳng có chút phản ứng nào cả?
Nhất định là tại đi bộ đội quá mệt mỏi....
Cố Diệc Thần nghe lời của cô..., mặt càng đen hơn! Hoài nghi năng lực của anh? Bản tính đàn ông rõ ràng đã chịu nhục, nhưng vẫn rất tức giận vì lời nói độc ác của cô, lại còn cố ý nói lớn tiếng như thế. Nhìn người bạn kia đang cười trộm, Cố Diệc Thần lườm cô một cái.
Thật hối hận mới vừa rồi còn tháo mắt kính xuống!
"Vị tiên sinh này, anh xem vợ của anh quan tâm đến anh như thế nào! Mua một con đi, con này rất mập, thịt nhiều, hợp với cẩu kỷ, hoàng kì, nấu canh tuyệt đối rất bổ!” Người bán hàng nhiệt tình nói, sắc mặt của Cố Diệc Thần càng thêm khó coi, bên này là nơi công cộng, loại tình huống đặc biệt này, chỉ có thể đè nén thôi!
Lăng Bắc Sam lại rất vui vẻ, "Ừ, dì cho tôi một con đi!” Cô cười ngọt ngào nói, trong lòng vui vẻ không dứt.
"Em mua đi, về nhà anh sẽ chỉ em cách hầm cách thủy!” Cố Diệc Thần khẽ cúi người, dùng giọng nói chỉ có hai người bạn họ nghe được để nói với cô.
"Anh không phải hầm cách thủy, tự em sẽ hầm cách thủy cho anh ăn.” cô cười với anh, hả hê nói.
"Dì à, phiền dì giết giúp cháu có được không ạ?” Lăng Bắc Sam vừa lớn tiếng nói, dì đã lập tức đồng ý. Lăng Bắc Sam hả hê liếc Cố Diệc Thần một cái, Cố Diệc Thần khôi phục lại bình tĩnh, không nói với cô, cũng không nhớ cô còn một mặt nghịch ngợm như ác ma vậy.
Sau khi mua Ba Ba, hai người lại đi qua một khu thực phẩm tươi sống khác dạo một chút, mua chút thịt, lại đi mua rau dưa, còn mua rất nhiều trái cây, sau đó lên lầu hai, mua chút đồ dùng hằng ngày, cùng anh đi dạo siêu thị như vậy, Lăng Bắc Sam cảm thấy đó mới thật sự là một đôi vợ chồng hạnh phúc.
Cũng chưa từng cảm thấy, đi dạo siêu thị cũng là một chuyện làm cho người ta hết sức vui vẻ, trước kia cô chưa bao giờ vào siêu thị như vậy, nhà có thiếu món gì thì bảo người nhà mua thêm. Nhiều lắm cô cũng chỉ đi dạo ở các siêu thị hạng sang, không bao giờ đi các siêu thị loại này.
Thì ra hạnh phúc có thể đơn giản như vậy, Lăng Bắc Sam không nhịn được ôm cánh tay Cố Diệc Thần, cọ sát đầu của anh, "Cố Diệc Thần, em sống hai mươi chín năm, mới biết hạnh phúc là cái gì, anh có thể nói không đau lòng không?” Cô vừa đi, vừa hỏi.
Nghe cô đột nhiên nói lời như thế, trong lòng Cố Diệc Thần nhíu chặt, hiện tại cô cảm thấy hạnh phúc?
"Thật ra thì em vẫn luôn sống trong hạnh phúc, chỉ là không biết phúc thôi” Quay đầu nhìn anh, nghiêm túc nói, cũng không cảm thấy ngượng ngùng. Bây giờ cô có thể nói ra tất cả mọi thứ mình suy nghĩ ở trước mặt anh
"Còn phải mua cái gì nữa? Không thì thôi hãy về nhà” Cố Diệc Thần không có trả lời cô..., trầm giọng nói. Lăng Bắc Sam liếc anh một cái, không còn muốn mua gì nữa, kéo anh xoay người, lại thấy được một hàng bán băng giấy vệ sinh, khóe miệng hơi co giật.
Nhìn những thứ băng vệ sinh kia đến ngẩn người, "Muốn mua à? Đi” nhìn bộ dạng ngây ngốc của cô, anh thúc giục.
"Anh mua giúp em đi!” Lăng Bắc Sam ngẩng đầu lên nhìn anh, làm nũng nói.
"....” Cố Diệc Thần im lặng, lườm cô một cái, "Tự đi mua đi!" .
"Anh không đi vậy hôm nay cũng không mua!” Lăng Bắc Sam ăn vạ, chính là muốn anh đi.
Cố Diệc Thần hiểu ý tứ của cô, nói được là làm được, không muốn hao tốn tâm trí với cô nữa, buông tay xe đẩy ra, nhanh chóng đi tới khu bán băng vệ sinh, Lăng Bắc Sam cảm động nhìn bóng lưng của anh, lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, chỉ thấy anh đến trước một dãy hàng thì dừng lại, uốn thân lên, cẩn thận cầm một bọc giấy vệ sinh, cô lấy điện thoại di động ra, mở máy chụp hình, chụp lại ảnh của anh, "Tách tách”.
Làm sao Cố Diệc Thần lại không biết hành động mờ ám của cô, không để ý, cứ chọn loại băng vệ sinh cô thích, cầm bốn năm bao rồi mới rời khỏi, không chút để ý đến hai cô sinh viên đang đứng cách đó không xa nhìn anh với anh mắt khác thường
"Đưa điện thoại di động cho anh” Cố Diệc Thần đem băng vệ sinh ném vào trong xe đẩy, mặt không biểu cảm nói với cô.
Anh phát hiện rồi hả?
"Điện thoại di động nào, nhanh về nhà đi, tối nay em tự mình xuống bếp!” Lăng Bắc Sam giả bộ ngu, nói xong, dẫn đầu đi ra cửa thang máy, Cố Diệc Thần bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nhìn cô vui vẻ như thế anh cũng không cách nào khác.
Ra khỏi quầy thu tiền, nhìn vào khu quần áo trẻ em, Lăng Bắc Sam chợt nhìn thấy những bộ quần áo trẻ sơ sinh bên trong rất đẹp, trong lòng mềm mại, không nhịn được phải đi đến bên cạnh Cố Diệc Thần "Thời gian không còn sớm!” Cố Diệc Thần trầm giọng nói.
"Anh xem những quần áo trẻ em kia nhiều đáng yêu” Lăng Bắc Sam nói, không có lên trước, cứ đi theo Cố Diệc Thần, tầm mắt cứ rơi vào những bộ quần áo trẻ sơ sinh ở nơi đó, thật muốn có một đứa con. Hai mắt Cố Diệc Thần nhìn thẳng phía trước, không có cảm xúc, Lăng Bắc Sam cũng đoán không ra trong lòng anh muốn gì.
"Cố Diệc Thần, anh thích con trai hay con gái?” Lăng Bắc Sam đi đến gần anh, Cố Diệc Thần khẽ quay đầu, hỏi ngược lại cô, "Hỏi câu này có ý gì hay không?” có chút không nhịn hỏi ngược lại. .
"Anh đừng hiểu lầm, em chỉ là tùy tiện hỏi một chút, rốt cuộc anh thích con trai hay con gái?” Lăng Bắc Sam vội vàng nói, ôm cánh tay của anh, không chịu buông ra.
"Nữ.” hết sức dứt khoát lại nhàn nhạt trả lời, không nhiều hơn một chữ
"Ừ, con gái ăn mặc rất đẹp, em cũng ước có một đứa con gái để mỗi ngày diện cho nó thật xinh đẹp như búp bê vậy!” Lăng Bắc Sam vừa nghĩ vừa nói, Cố Diệc Thần không để ý đến cô.
***
"Này người nào gửi tới đó?” Ở cửa chung cư phòng an ninh bắt được một cái to, bên trong hình như có rất nhiều hộp lớn, Lăng Bắc Sam buồn bực nói, chứng kiến tới ba chữ Úc Tử Duyệt thì hơi kinh ngạc, nghĩ thầm, chị ấy gửi thứ gì cho cô?
Chị dâu nhỏ thật là lanh lợi.
Vừa muốn mở ra, Cố Diệc Thần dừng xe, gọi cô đi xuống, Lăng Bắc Sam dừng động tác lại, xuống xe, Cố Diệc Thần giơ tay lên lấy bốn cái túi bảo vệ môi trường ra, Lăng Bắc Sam muốn giúp đỡ, "Đóng cóp xe lại đi!” anh chỉ nói mấy câu, cầm bốn cái túi đó lên rồi đi lên lầu.
Lăng Bắc Sam đóng cóp xe xong, cầm túi nhỏ trong tay nhanh chóng đuổi theo, về đến nhà, Lăng Bắc Sam và Cố Diệc Thần cùng nhau đem chút thức ăn bỏ vào trong tủ lạnh, "Cái này đừng bỏ vào, em đi hầm cách thủy!” Cầm con Ba Ba lên, để ở một bên, Lăng Bắc Sam mừng rỡ nói.
"Em tự hầm cách thủy đi, anh đi ra ngoài một lát.” Cố Diệc Thần nói.
"Anh phải đi đâu? Đi uống rượu với Tôn Đại Phi?” nhớ tới Tôn Đại Phi, Lăng Bắc Sam nhớ tới căn biệt thự kia, vốn hôm nay muốn đi tìm cậu ta nhưng lại đau bụng nên không đi được
"Không phải.” Cố Diệc Thần nói xong, đứng lên, "Em bị tiêu chảy không thể nào ăn nhiều dầu mỡ được” ý tứ chính là để cho cô đừng đem Ba Ba kia hầm cách thủy! Anh vẫn rất cường tráng!
"Canh Ba Ba không ngán, anh đừng có đứng ở đây mà nói nhiều đi làm việc của anh đi” Nhìn thấy anh gấp gáp như thế, Lăng Bắc Sam cảm giác mình nên bỏ qua cho anh.
Chỉ chốc lát sau Cố Diệc Thần đã thay quần áo khác rồi rời đi, trước khi đi còn hết sức xem thường lời nói của cô, "Đừng đốt cháy nhà anh!” Lăng Bắc Sam cũng hết sức hả hê trả lời, "Ở Châu Ấu, mỗi ngày em đều tự mình làm cơm ăn đây!" .
Cái này anh biết, nếu không phải vậy anh sẽ không thật yên tâm rời đi, để cho cô ở nhà một mình hầm Ba Ba cách thủy.
Trước khi hầm Ba Ba cách thủy, Lăng Bắc Sam nhớ tới lời người bán Ba Ba nói, cố ý đi ra ngoài chung cư mua chút cẩu kỷ, hoàng kì về nhà, đối chiếu với những gì dạy trong sách nấu ăn, cô bắt đầu hầm cách thủy, canh tráng dương bổ âm.
Cố Diệc Thần không uống, cô càng muốn nghĩ biện pháp để anh uống! Sau đó bộc phát thú tính....
Càng nghĩ càng hài lòng, Lăng Bắc Sam nghe mùi thơm, trong lòng rất hả hê, chợt nhớ đồ tới Úc Tử Duyệt gửi tới, vội vàng ra khỏi phòng bếp, xé toang túi nilon bên ngoài ra, bên trong là một hộp giấy rất cứng, lại mở ra, bên trong là một cái hộp màu đen, trên cái hộp là một một cô gái mặc tạp dề vô cùng vui vẻ, sau đó, lại mở ra, hình như là quần áo.
Bình luận facebook