Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 69
Cái gì gọi là không nhớ rõ? !
Nhíu mày, hừ? Không liên quan , anh có thể ngang ngược.
Không để ý xung quanh còn có rất nhiều người, Ân Dập Diễm ôm lấy Oa Oa, khiến cô kêu to.
"Diễm, anh thả em xuống a, đừng dọa người như vậy!" Bàn tay nhỏ bé đập đập lưng anh, không hề có lực, như là gãi ngứa.
"Em đừng mơ! Xem ra không cứng rắn với em không được." Nói xong, bàn tay to vỗ vào mông nhỏ của cô.
"Thật là mất mặt. . . . . ."
"Biết là mất mặt, đồng ý kết hôn với anh, là được rồi? Tất cả các việc anh đều sắp xếp xong xuôi, ngoan ngoãn chờ cô dâu là em. Kết quả thì sao, bây giờ em lại nói với anh, không nhớ rõ mục đích chúng ta tới nơi này?" Anh rất tức giận, cô bé này, sao lại không nghe lời như vậy, không theo những gì đã sắp đặt.
Trong lòng cô không ngừng nói thầm, cô sao lại không biết mục đích tới đây?
Không phải là tới đây để chơi ở Las Vegas – song bạc thế giới sao, thuận tiện hai đường.
"Được rồi, ngày mai chúng ta liền kết hôn mà!" Cô thỏa hiệp nói.
"Không được!" Bây giờ, anh rất kiên trì: "Hiện tại, lập tức, lập tức!"
"Làm sao mà đủ thời gian, anh xem, làm cô dâu phải trang điểm, còn phải chụp ảnh cưới. . . . . . A, Diễm! Chúng ta còn chưa chụp ảnh cưới, ngay cả áo cưới cũng còn chưa có thử. . . . . ."
"Tất cả có anh là được rồi."
Biết nói không lại anh, cô đành phải theo ý anh nói mà làm.
Hôn lễ đúng như lời anh, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ rồi, rất long trọng.
Chín mươi chín nghìn cây hoa hồng sâm banh bao quanh cả tầng một khách sạn hoàng cung Caesar, mấy nghìn bong bóng trên không trung, theo gió chập chờn bay lượn, hơn một ngàn người tới tham dự hôn lễ lần này.
Trong đó có rất nhiều thương gia và người nổi tiếng, con gái thị trưởng, thiếu gia, các minh tinh điện ảnh Hollywood, còn các danh nhân thường xuất hiện trên TV.
Oa Oa nằm mơ cũng không nghĩ, Ân Dập Diễm sẽ chuẩn bị hôn lễ to như thế.
"Như thế nào? Có thích không?"
Ân Dập Diễm hôn Oa Oa đã được trang điểm xong, kế tiếp, sẽ chờ bọn họ hoàn thành một việc.
"Được. . . . . . quá long trọng. . . . . ." Cô lúng túng nói.
"Em thích là được rồi, anh đi ra ngoài trước. Một chút sẽ tới đón em."
Nói xong, Ân Dập Diễm mặc lễ phục rời đi.
Lúc này, Sở mẹ vội vàng chạy vào, nói với Oa Oa nói: "Ai nha, hóa ra con ở nơi này! Nhanh lên, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!"
Đi theo mẹ, sau đó đứng ở cửa nhà hàng hoàng cung Caesar.
Bên trong truyền đến thanh âm của cha sứ: ". . . . . . Bây giờ, mời cô dâu của chúng ta: Sở Oa Oa."
Cửa từ từ mở ra, trong nháy mắt, mấy trăm chiếc camera lóe sáng.
Đi cùng Sở mẹ, Oa Oa đi lên thảm dài phủ kín hoa hồng đủ màu sắc.
Từng bước một, đi đến Ân Dập Diễm của cô.
Từng bước một, đi đến hạnh phúc của cô.
Từng bước một, đi đến tương lai của cô. . . . . .
Rốt cục, đứng bên cạnh anh. Sở mẹ kéo tay Oa Oa qua, đặt vào lòng bàn tay Ân Dập Diễm.
Bà nói: "Con trai, mẹ mang bảo bối duy nhất của mẹ giao cho con, từ nay về sau, nhớ đối xử với nó thật tốt."
"Con sẽ, thưa mẹ." Anh gật đầu.
Tiếng nhạc của hôn lễ khúc còn đang tiếp tục.
Cầm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô từ Sở mẹ, trong mắt của anh có sự thỏa mãn, lông mày cũng nhướng lên vui vẻ, anh cười rất dịu dàng.
Theo tiết tấu âm nhạc, cha sứ bắt đầu nói với anh: "Ân Dập Diễm, con có đồng ý cùng Sở Oa Oa kết hôn làm chồng chính thức, cuộc đời này đời này chỉ yêu một mình cô ấy, dù nghèo khó, bệnh tật không?"
Anh nhìn cô, "Con đồng ý."
"Sở Oa Oa, con có đồng ý cùng Ân Dập Diễm kết hôn làm vợ chính thức, cuộc đời này đời này chỉ yêu một mình anh ấy, dù nghèo khó, bệnh tật không?"
" Đương nhiên, con đồng ý."
Cha sứ long trọng tuyên bố: "Như vậy, chúc mừng hai con. Từ giờ khắc này, ta tuyên bố hai con trở thành vợ chồng!"
Trong tiếng vỗ tay ở xung quanh, tiếng chúc mừng, hai người ôm hôn thật sâu.
Cả đời một đời.
Không chia xa.
Nhíu mày, hừ? Không liên quan , anh có thể ngang ngược.
Không để ý xung quanh còn có rất nhiều người, Ân Dập Diễm ôm lấy Oa Oa, khiến cô kêu to.
"Diễm, anh thả em xuống a, đừng dọa người như vậy!" Bàn tay nhỏ bé đập đập lưng anh, không hề có lực, như là gãi ngứa.
"Em đừng mơ! Xem ra không cứng rắn với em không được." Nói xong, bàn tay to vỗ vào mông nhỏ của cô.
"Thật là mất mặt. . . . . ."
"Biết là mất mặt, đồng ý kết hôn với anh, là được rồi? Tất cả các việc anh đều sắp xếp xong xuôi, ngoan ngoãn chờ cô dâu là em. Kết quả thì sao, bây giờ em lại nói với anh, không nhớ rõ mục đích chúng ta tới nơi này?" Anh rất tức giận, cô bé này, sao lại không nghe lời như vậy, không theo những gì đã sắp đặt.
Trong lòng cô không ngừng nói thầm, cô sao lại không biết mục đích tới đây?
Không phải là tới đây để chơi ở Las Vegas – song bạc thế giới sao, thuận tiện hai đường.
"Được rồi, ngày mai chúng ta liền kết hôn mà!" Cô thỏa hiệp nói.
"Không được!" Bây giờ, anh rất kiên trì: "Hiện tại, lập tức, lập tức!"
"Làm sao mà đủ thời gian, anh xem, làm cô dâu phải trang điểm, còn phải chụp ảnh cưới. . . . . . A, Diễm! Chúng ta còn chưa chụp ảnh cưới, ngay cả áo cưới cũng còn chưa có thử. . . . . ."
"Tất cả có anh là được rồi."
Biết nói không lại anh, cô đành phải theo ý anh nói mà làm.
Hôn lễ đúng như lời anh, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ rồi, rất long trọng.
Chín mươi chín nghìn cây hoa hồng sâm banh bao quanh cả tầng một khách sạn hoàng cung Caesar, mấy nghìn bong bóng trên không trung, theo gió chập chờn bay lượn, hơn một ngàn người tới tham dự hôn lễ lần này.
Trong đó có rất nhiều thương gia và người nổi tiếng, con gái thị trưởng, thiếu gia, các minh tinh điện ảnh Hollywood, còn các danh nhân thường xuất hiện trên TV.
Oa Oa nằm mơ cũng không nghĩ, Ân Dập Diễm sẽ chuẩn bị hôn lễ to như thế.
"Như thế nào? Có thích không?"
Ân Dập Diễm hôn Oa Oa đã được trang điểm xong, kế tiếp, sẽ chờ bọn họ hoàn thành một việc.
"Được. . . . . . quá long trọng. . . . . ." Cô lúng túng nói.
"Em thích là được rồi, anh đi ra ngoài trước. Một chút sẽ tới đón em."
Nói xong, Ân Dập Diễm mặc lễ phục rời đi.
Lúc này, Sở mẹ vội vàng chạy vào, nói với Oa Oa nói: "Ai nha, hóa ra con ở nơi này! Nhanh lên, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!"
Đi theo mẹ, sau đó đứng ở cửa nhà hàng hoàng cung Caesar.
Bên trong truyền đến thanh âm của cha sứ: ". . . . . . Bây giờ, mời cô dâu của chúng ta: Sở Oa Oa."
Cửa từ từ mở ra, trong nháy mắt, mấy trăm chiếc camera lóe sáng.
Đi cùng Sở mẹ, Oa Oa đi lên thảm dài phủ kín hoa hồng đủ màu sắc.
Từng bước một, đi đến Ân Dập Diễm của cô.
Từng bước một, đi đến hạnh phúc của cô.
Từng bước một, đi đến tương lai của cô. . . . . .
Rốt cục, đứng bên cạnh anh. Sở mẹ kéo tay Oa Oa qua, đặt vào lòng bàn tay Ân Dập Diễm.
Bà nói: "Con trai, mẹ mang bảo bối duy nhất của mẹ giao cho con, từ nay về sau, nhớ đối xử với nó thật tốt."
"Con sẽ, thưa mẹ." Anh gật đầu.
Tiếng nhạc của hôn lễ khúc còn đang tiếp tục.
Cầm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô từ Sở mẹ, trong mắt của anh có sự thỏa mãn, lông mày cũng nhướng lên vui vẻ, anh cười rất dịu dàng.
Theo tiết tấu âm nhạc, cha sứ bắt đầu nói với anh: "Ân Dập Diễm, con có đồng ý cùng Sở Oa Oa kết hôn làm chồng chính thức, cuộc đời này đời này chỉ yêu một mình cô ấy, dù nghèo khó, bệnh tật không?"
Anh nhìn cô, "Con đồng ý."
"Sở Oa Oa, con có đồng ý cùng Ân Dập Diễm kết hôn làm vợ chính thức, cuộc đời này đời này chỉ yêu một mình anh ấy, dù nghèo khó, bệnh tật không?"
" Đương nhiên, con đồng ý."
Cha sứ long trọng tuyên bố: "Như vậy, chúc mừng hai con. Từ giờ khắc này, ta tuyên bố hai con trở thành vợ chồng!"
Trong tiếng vỗ tay ở xung quanh, tiếng chúc mừng, hai người ôm hôn thật sâu.
Cả đời một đời.
Không chia xa.
Bình luận facebook