Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 124 - Sắc thái
Tính ra, Chu Thiến đã học ở Yêu Ti Lệ được ba tháng
Qua mấy tuần tiếp, việc học càng ngày càng phức tạp, không khí giữa các học viên cũng càng ngày càng khẩn trương, bởi vì mỗi lần kiểm tra, học viên được điểm tốt càng lúc càng ít, loại khá và loại vừa đạt càng lúc càng nhiều. Cả lớp chỉ có Trương Bân và Hồ Giai Giai là luôn được loại tốt. Chu Thiến, Tiểu Mạt, Lý San, Lưu Văn Chí đều bị một lần được loại khá. Vương Lâm, Vương Vĩ có hai lần, Triệu Viện Viện còn có một lần ở mức vừa qua. Ba người bọn họ đều có ít cơ hội vào top mười hơn. Nhưng Triệu Viện Viện nói:
- Còn ba tháng, mình sẽ không buông tay đâu
Từ sau khi Chu Thiến cho Triệu Viện Viện vay tiền mua đồ, Triệu Viện Viện cũng dần dần gia nhập với 6 người bọn họ. Tuy rằng không còn cảnh giác, cẩn thận như trước nhưng chỉ là chơi với mấy người Chu Thiến, Tiểu Mạt, những người khác thì Triệu Viện Viện nói:
- Lòng phòng người không thể không có, người khác cũng chẳng luôn đề phòng đó sao?
Cũng không phải không có đạo lý.
Lần này bắt đầu học tập về việc phối hợp sắc thái cơ thể với trang phục. Người đứng lớp Thẩm Già Lam là một giáo viên nữ mới. Sau này Trương Bân nói cho bọn họ, thì ra bà cũng là một bậc thầy trong công ty, chủ yếu nghiên cứu về sắc thái học, có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng đều mời bà cùng đi mua sắm, lương tính theo giờ, mỗi giờ 1 vạn tệ. Nói tới đó, Lý San trợn tròn mắt, chậc chậc:
- Trời ơi, vậy tiền lương một tháng cao cỡ nào
Trương Bân cười nói:
- Người chuyên về sắc thái học ở nước ta không nhiều, hơn nữa người giỏi lại càng ít. Có kinh nghiệm, được đào tạo bài bản ở nước ngoài và được giải thưởng quốc tế như Thẩm Già Lam lại cực cực cực hiếm. Một vạn tệ một giờ tuyệt đối không uổng phí. So với Khắc Y, ba mươi vạn một tạo hình chỉnh thể thì cũng không quá đắt đâu.
Nhắc đến Khắc Y, Chu Thiến hỏi:
- Lúc nào Khắc Y mới dạy chúng ta?
- Hai tuần cuối thầy ấy mới xuất hiện, hơn nữa, thầy ấy còn là chủ khảo chấm thi của chúng ta đó
Stylist bậc nhất trong nước, ai nấy đều tỏ vẻ mong chờ
Chương trình học về sắc thái là một môn học rất thú vị. Thẩm Già Lam nói:
- Con người chúng ta có rất nhiều màu sắc khác nhau, màu da, tóc và mắt khác nhau sẽ quyết định việc màu sắc nào phù hợp với chúng ta, màu sắc nào cần tránh. Nắm bắt tốt quy tắc này thì mới có thể sử dụng màu sắc linh hoạt, dùng nó để trang điểm, tô vẽ cho cuộc đời chúng ta
Bà hơi dừng, thoáng mỉm cười rồi nói tiếp:
- Tuần này kiểm tra, tôi sẽ chọn hai học viên xuất sắc nhất để đi mua sắm cuối tuần cùng tôi, chọn quần áo cho đại minh tinh Lý Hiểu Điệp đó, các bạn học có hứng thú cần phải cố gắng nhiều
Lời vừa nói ra như quả bom tấn ném vào giữa đám học sinh, lập tức nổ tung. Cùng đi mua sắm, kinh nghiệm hiếm có cỡ nào, huống chi còn được gặp đại minh tinh Lý Hiểu Điệp, đó là người chỉ có thể nhìn thấy trên TV mà thôi, giờ còn có cơ hội cùng cô ấy đi mua sắm. Ánh mắt ai nấy đều sáng bừng, vẻ mặt hừng hực quyết tâm.
Đây là tuần học tập nghiêm túc nhất của mọi người từ trước đến nay, Chu Thiến cũng dùng hết sức mà chuẩn bị cho lần kiểm tra này. Cô ngoài học ở trường còn đến thư viện tìm tạp chí mới xem, đi trên đường còn phân tích về màu sắc phối hợp của từng người, cũng có đôi khi còn góp ý với người ta. Có lần có những cô gái trẻ nghe được mà hứng thú, hai người còn thảo luận, bàn bạc hồi lâu
Chuyện ở quán Bar cũng không khác là mấy, đến quán bar đều là các cô gái tuổi trẻ, ăn mặc hợp mốt. Lúc Chu Thiến bưng rượu còn dặn dò người ta cách ăn mặc, phối đồ, lại nhìn người ta thật lâu khiến con gái nhà người ta còn tưởng rằng bản thân có gì quyến rũ
Lúc ăn cơm với mọi người, Tiểu Mạt cười kể chuyện này cho mọi người nghe, còn nói Chu Thiến bị tẩu hỏa nhập ma. Nhưng phản ứng của mọi người mỗi người một khác. Triệu Viện Viện có chút đăm chiêu. Lý San và Vương Lâm đều bội phục. Lưu Văn Chí đùa đùa Chu Thiến, Trương Bân chỉ yên lặng nhìn Chu Thiến, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa. Vương Vĩ thì hoàn toàn là sự kính nể, sùng bái
Trương Bân thở dài:
- Lúc mình làm trợ lý cho anh của Hồ Giai Giai từng nghe anh ta kể về quá trình học tập của Khắc Y. Thiệu Lâm, nếu sau này cậu trở thành stylist nổi tiếng như Khắc Y thì mình tuyệt đối sẽ không cảm thấy ngạc nhiên!
Nghe Trương Bân nói xong, ai nấy đều kinh ngạc khó tin. Nhưng nghĩ Trương Bân là người duy nhất từng tiếp xúc với Khắc Y nên những lời này hẳn cũng có chút căn cứ.
Chu Thiến bị mọi người nâng tầm mà mất tự nhiên cười nói:
- Trương Bân lại đùa mình rồi, cảnh giới của Khắc Y nào phải dễ dàng đạt đến
Vương Vĩ lại nói:
- Mình cảm thấy Thiệu Lâm nhất định có thể trở thành stylist kiệt xuất
Đối với điều này, mọi người đều đồng ý, Thiệu Lâm là người có tinh thần thép đáng sợ, cũng không phải ai cũng có thể làm được. Ít nhất những người ngồi đây cũng không thể đem toàn bộ nhiệt tình dốc lòng học tập được như cô ấy.
Chu Thiến cười cười:
- Trở thành stylist ưu tú chẳng phải là giấc mơ của mỗi người chúng ta sao, chẳng có gì là không thể cả
Mọi người như bị sự tin tưởng của Chu Thiến dẫn dụ mà gật đầu. Triệu Viện Viện nói:
- Đúng, chỉ cần cố gắng, chúng ta đều có thể trở thành người ưu tú
Kì thi được chờ đợi cuối cùng cũng đến
Vẫn như mọi lần thi, trường học chuẩn bị người mẫu cho bọn họ, sau đó chia cho các học viên. Yêu cầu là, học viên trong thời gian định sẵn phải dựa vào đặc điểm của người mẫu mà chọn quần áo thích hợp cho họ, sau đó phối hợp với cách trang điểm. Phòng thực hành có một tủ lớn, trong đó còn có đủ các loại quần áo để cho học viên tùy ý chọn lựa
Người mẫu của Chu Thiến là cô gái trẻ, tóc dài, da vàng, mắt nâu đậm. Nhưng người mẫu lại nhuộm mái tóc dài thành màu vàng sáng. Điều này khiến cô ấy nhìn không có sức sống, màu da trở nên tối đi
Chu Thiến thầm than trong lòng, không khỏi hỏi người mẫu:
- Vì sao cô lại nhuộm tóc thành màu này
Người mẫu sờ sờ tóc mình trả lời:
- Không phải nói màu này sẽ càng làm da trắng hơn sao? Màu da của tôi rất xấu. Mong cô có thể giúp tôi tìm được những cách phối màu phù hợp nhất
Chu Thiến bất đắc dĩ thở dài, mái tóc dài vàng sáng này chính là điểm hỏng lớn nhất. Cho dù phối hợp quần áo màu sắc phù hợp cũng không thể đạt được hiệu quả tốt nhất. Nên làm gì bây giờ? Giờ không thể kịp để nhuộm lại tóc cho cô ấy được
Chu Thiến vừa suy nghĩ vừa đi đến bên tủ, chọn quần áo. Chu Thiến suy nghĩ, da người mẫu là da vàng, mắt nâu đậm, căn cứ thuyết sắc thái bốn mùa thì cô ấy thuộc loại người mùa thu. Chu Thiến tìm tòi cẩn thận, tuổi người mẫu không lớn, ánh mắt nhu hòa, tính cách hẳn là rất dịu dàng. Màu sắc đậm mà hoa lệ có thể khiến cô ấy cao quý hơn
Nhưng tóc thì làm thế nào? Đúng là chuyện hao tâm tổn trí.
Trước tủ lớn có rất nhiều học viên đang chọn quần áo, ai náy đều chăm chú suy nghĩ, cũng không nói chuyện, hơn nữa còn giữ chặt quần áo trong tay, tránh để người khác cướp được.
Đang lúc này, có người đi đến bên Chu Thiến, lấy đi bộ quần áo màu nâu đậm trước mặt Chu Thiến. Chu Thiến đang nghĩ có nên dùng bộ quần áo này không nên còn chưa kịp cầm lên. Chu Thiến ngẩng đầu thì thấy là Hồ Giai Giai, cô ta không chút thay đổi cầm chắc quần áo, xem ra là không thể buông tay.
- Hồ Giai Giai, đây là quần áo tôi đã chọn
Hồ Giai Giai nhíu mày:
- Á, nếu thế sao cô không cầm trên tay, giờ nó trong tay tôi, chẳng liên quan gì đến cô nữa
Chu Thiến chán nản nhưng chuyện này cũng chỉ có thể tự trách mình không cẩn thận, ra tay quá chậm, cho nên cũng không nói gì, quay đầu lại chọn quần áo.
Bên tai lại nghe thấy Hồ Giai Giai phì cười. Chu Thiến quay đầu đã thấy cô ta đang nhìn người mẫu của mình mà cười, ý cười đầy châm chọc, cô ta nói:
- Người mẫu của cô có màu tóc đẹp quá đi…
Cô ta quay đầu lại nhìn Chu Thiến, ánh mắt vui mừng khi thấy người gặp họa:
- Nếu tôi là cô thì sẽ buông tay rồi, như cô ta, mặc quần áo gì chẳng thế
Giọng Hồ Giai Giai không cao không thấp, có thể cho người chung quanh nghe thấy nhưng các giáo sư ở xa sẽ không nghe thấy. Các học viên xung quanh nhìn về phía người mẫu của Chu Thiến, đương nhiên cũng hiểu được ý của Hồ Giai Giai, những người quen biết Chu Thiến đều tỏ vẻ tiếc nuối, còn những người khác đều bưng miệng cười thầm vì bớt đi được một đối thủ mạnh. Bởi vì bất kì ai cũng đều nhìn ra, thời gian có hạn mà muốn thay đổi màu tóc của người mẫu là không thể, cho dù cẩn thận phối đồ thì hiệu quả cũng không cao. Một điểm khá không thành vấn đề nhưng để được điểm tốt, thậm chí thành một trong hai người xuất sắc nhất thì tuyệt đối không có khả năng.
Chu Thiến không để ý sự cười nhạo của người xung quanh, cô chỉ lẳng lặng nhìn Hồ Giai Giai, khuôn mặt chất chứa sự tức giận. Đang lúc mọi người nghĩ cô sẽ phát giận thì cô đột nhiên lại cười thản nhiên. Nụ cười thong dong khó mà nói hết, cô nhìn Hồ Giai Giai, giọng không cao không thấp, không nhanh không chậm:
- Hồ Giai Giai, là một stylist mà coi thường, làm nhục người mình phục vị là hành vi cực không nên. Tôn trọng đối tượng phục vụ là đạo đức cơ bản mà một stylist nên có. Đây là bài học đầu tiên chúng ta từng học, học giỏi như cô, không quên nhanh thế chứ
- Nói đúng lắm
Một giọng nói nhu hòa đột nhiên vang lên.
Nghe thế, mặt Hồ Giai Giai trắng bệch bởi vì cô ta nhận ra, đây chính là giọng của Thẩm Già Lam. Các học viên xung quanh đều quay đầu đi, lén lút rời xa hai người Chu Hồ, tỏ vẻ không liên quan đến mình
Thẩm Già Lam đi từ bên kia tới, khóe miệng cười tao nhã tự tin, cũng không biết bà đứng đó tự bao giờ
Hồ Giai Giai đứng sững ở đó, mặt lúc trắng lúc đỏ, không nói được gì.
Qua mấy tuần tiếp, việc học càng ngày càng phức tạp, không khí giữa các học viên cũng càng ngày càng khẩn trương, bởi vì mỗi lần kiểm tra, học viên được điểm tốt càng lúc càng ít, loại khá và loại vừa đạt càng lúc càng nhiều. Cả lớp chỉ có Trương Bân và Hồ Giai Giai là luôn được loại tốt. Chu Thiến, Tiểu Mạt, Lý San, Lưu Văn Chí đều bị một lần được loại khá. Vương Lâm, Vương Vĩ có hai lần, Triệu Viện Viện còn có một lần ở mức vừa qua. Ba người bọn họ đều có ít cơ hội vào top mười hơn. Nhưng Triệu Viện Viện nói:
- Còn ba tháng, mình sẽ không buông tay đâu
Từ sau khi Chu Thiến cho Triệu Viện Viện vay tiền mua đồ, Triệu Viện Viện cũng dần dần gia nhập với 6 người bọn họ. Tuy rằng không còn cảnh giác, cẩn thận như trước nhưng chỉ là chơi với mấy người Chu Thiến, Tiểu Mạt, những người khác thì Triệu Viện Viện nói:
- Lòng phòng người không thể không có, người khác cũng chẳng luôn đề phòng đó sao?
Cũng không phải không có đạo lý.
Lần này bắt đầu học tập về việc phối hợp sắc thái cơ thể với trang phục. Người đứng lớp Thẩm Già Lam là một giáo viên nữ mới. Sau này Trương Bân nói cho bọn họ, thì ra bà cũng là một bậc thầy trong công ty, chủ yếu nghiên cứu về sắc thái học, có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng đều mời bà cùng đi mua sắm, lương tính theo giờ, mỗi giờ 1 vạn tệ. Nói tới đó, Lý San trợn tròn mắt, chậc chậc:
- Trời ơi, vậy tiền lương một tháng cao cỡ nào
Trương Bân cười nói:
- Người chuyên về sắc thái học ở nước ta không nhiều, hơn nữa người giỏi lại càng ít. Có kinh nghiệm, được đào tạo bài bản ở nước ngoài và được giải thưởng quốc tế như Thẩm Già Lam lại cực cực cực hiếm. Một vạn tệ một giờ tuyệt đối không uổng phí. So với Khắc Y, ba mươi vạn một tạo hình chỉnh thể thì cũng không quá đắt đâu.
Nhắc đến Khắc Y, Chu Thiến hỏi:
- Lúc nào Khắc Y mới dạy chúng ta?
- Hai tuần cuối thầy ấy mới xuất hiện, hơn nữa, thầy ấy còn là chủ khảo chấm thi của chúng ta đó
Stylist bậc nhất trong nước, ai nấy đều tỏ vẻ mong chờ
Chương trình học về sắc thái là một môn học rất thú vị. Thẩm Già Lam nói:
- Con người chúng ta có rất nhiều màu sắc khác nhau, màu da, tóc và mắt khác nhau sẽ quyết định việc màu sắc nào phù hợp với chúng ta, màu sắc nào cần tránh. Nắm bắt tốt quy tắc này thì mới có thể sử dụng màu sắc linh hoạt, dùng nó để trang điểm, tô vẽ cho cuộc đời chúng ta
Bà hơi dừng, thoáng mỉm cười rồi nói tiếp:
- Tuần này kiểm tra, tôi sẽ chọn hai học viên xuất sắc nhất để đi mua sắm cuối tuần cùng tôi, chọn quần áo cho đại minh tinh Lý Hiểu Điệp đó, các bạn học có hứng thú cần phải cố gắng nhiều
Lời vừa nói ra như quả bom tấn ném vào giữa đám học sinh, lập tức nổ tung. Cùng đi mua sắm, kinh nghiệm hiếm có cỡ nào, huống chi còn được gặp đại minh tinh Lý Hiểu Điệp, đó là người chỉ có thể nhìn thấy trên TV mà thôi, giờ còn có cơ hội cùng cô ấy đi mua sắm. Ánh mắt ai nấy đều sáng bừng, vẻ mặt hừng hực quyết tâm.
Đây là tuần học tập nghiêm túc nhất của mọi người từ trước đến nay, Chu Thiến cũng dùng hết sức mà chuẩn bị cho lần kiểm tra này. Cô ngoài học ở trường còn đến thư viện tìm tạp chí mới xem, đi trên đường còn phân tích về màu sắc phối hợp của từng người, cũng có đôi khi còn góp ý với người ta. Có lần có những cô gái trẻ nghe được mà hứng thú, hai người còn thảo luận, bàn bạc hồi lâu
Chuyện ở quán Bar cũng không khác là mấy, đến quán bar đều là các cô gái tuổi trẻ, ăn mặc hợp mốt. Lúc Chu Thiến bưng rượu còn dặn dò người ta cách ăn mặc, phối đồ, lại nhìn người ta thật lâu khiến con gái nhà người ta còn tưởng rằng bản thân có gì quyến rũ
Lúc ăn cơm với mọi người, Tiểu Mạt cười kể chuyện này cho mọi người nghe, còn nói Chu Thiến bị tẩu hỏa nhập ma. Nhưng phản ứng của mọi người mỗi người một khác. Triệu Viện Viện có chút đăm chiêu. Lý San và Vương Lâm đều bội phục. Lưu Văn Chí đùa đùa Chu Thiến, Trương Bân chỉ yên lặng nhìn Chu Thiến, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa. Vương Vĩ thì hoàn toàn là sự kính nể, sùng bái
Trương Bân thở dài:
- Lúc mình làm trợ lý cho anh của Hồ Giai Giai từng nghe anh ta kể về quá trình học tập của Khắc Y. Thiệu Lâm, nếu sau này cậu trở thành stylist nổi tiếng như Khắc Y thì mình tuyệt đối sẽ không cảm thấy ngạc nhiên!
Nghe Trương Bân nói xong, ai nấy đều kinh ngạc khó tin. Nhưng nghĩ Trương Bân là người duy nhất từng tiếp xúc với Khắc Y nên những lời này hẳn cũng có chút căn cứ.
Chu Thiến bị mọi người nâng tầm mà mất tự nhiên cười nói:
- Trương Bân lại đùa mình rồi, cảnh giới của Khắc Y nào phải dễ dàng đạt đến
Vương Vĩ lại nói:
- Mình cảm thấy Thiệu Lâm nhất định có thể trở thành stylist kiệt xuất
Đối với điều này, mọi người đều đồng ý, Thiệu Lâm là người có tinh thần thép đáng sợ, cũng không phải ai cũng có thể làm được. Ít nhất những người ngồi đây cũng không thể đem toàn bộ nhiệt tình dốc lòng học tập được như cô ấy.
Chu Thiến cười cười:
- Trở thành stylist ưu tú chẳng phải là giấc mơ của mỗi người chúng ta sao, chẳng có gì là không thể cả
Mọi người như bị sự tin tưởng của Chu Thiến dẫn dụ mà gật đầu. Triệu Viện Viện nói:
- Đúng, chỉ cần cố gắng, chúng ta đều có thể trở thành người ưu tú
Kì thi được chờ đợi cuối cùng cũng đến
Vẫn như mọi lần thi, trường học chuẩn bị người mẫu cho bọn họ, sau đó chia cho các học viên. Yêu cầu là, học viên trong thời gian định sẵn phải dựa vào đặc điểm của người mẫu mà chọn quần áo thích hợp cho họ, sau đó phối hợp với cách trang điểm. Phòng thực hành có một tủ lớn, trong đó còn có đủ các loại quần áo để cho học viên tùy ý chọn lựa
Người mẫu của Chu Thiến là cô gái trẻ, tóc dài, da vàng, mắt nâu đậm. Nhưng người mẫu lại nhuộm mái tóc dài thành màu vàng sáng. Điều này khiến cô ấy nhìn không có sức sống, màu da trở nên tối đi
Chu Thiến thầm than trong lòng, không khỏi hỏi người mẫu:
- Vì sao cô lại nhuộm tóc thành màu này
Người mẫu sờ sờ tóc mình trả lời:
- Không phải nói màu này sẽ càng làm da trắng hơn sao? Màu da của tôi rất xấu. Mong cô có thể giúp tôi tìm được những cách phối màu phù hợp nhất
Chu Thiến bất đắc dĩ thở dài, mái tóc dài vàng sáng này chính là điểm hỏng lớn nhất. Cho dù phối hợp quần áo màu sắc phù hợp cũng không thể đạt được hiệu quả tốt nhất. Nên làm gì bây giờ? Giờ không thể kịp để nhuộm lại tóc cho cô ấy được
Chu Thiến vừa suy nghĩ vừa đi đến bên tủ, chọn quần áo. Chu Thiến suy nghĩ, da người mẫu là da vàng, mắt nâu đậm, căn cứ thuyết sắc thái bốn mùa thì cô ấy thuộc loại người mùa thu. Chu Thiến tìm tòi cẩn thận, tuổi người mẫu không lớn, ánh mắt nhu hòa, tính cách hẳn là rất dịu dàng. Màu sắc đậm mà hoa lệ có thể khiến cô ấy cao quý hơn
Nhưng tóc thì làm thế nào? Đúng là chuyện hao tâm tổn trí.
Trước tủ lớn có rất nhiều học viên đang chọn quần áo, ai náy đều chăm chú suy nghĩ, cũng không nói chuyện, hơn nữa còn giữ chặt quần áo trong tay, tránh để người khác cướp được.
Đang lúc này, có người đi đến bên Chu Thiến, lấy đi bộ quần áo màu nâu đậm trước mặt Chu Thiến. Chu Thiến đang nghĩ có nên dùng bộ quần áo này không nên còn chưa kịp cầm lên. Chu Thiến ngẩng đầu thì thấy là Hồ Giai Giai, cô ta không chút thay đổi cầm chắc quần áo, xem ra là không thể buông tay.
- Hồ Giai Giai, đây là quần áo tôi đã chọn
Hồ Giai Giai nhíu mày:
- Á, nếu thế sao cô không cầm trên tay, giờ nó trong tay tôi, chẳng liên quan gì đến cô nữa
Chu Thiến chán nản nhưng chuyện này cũng chỉ có thể tự trách mình không cẩn thận, ra tay quá chậm, cho nên cũng không nói gì, quay đầu lại chọn quần áo.
Bên tai lại nghe thấy Hồ Giai Giai phì cười. Chu Thiến quay đầu đã thấy cô ta đang nhìn người mẫu của mình mà cười, ý cười đầy châm chọc, cô ta nói:
- Người mẫu của cô có màu tóc đẹp quá đi…
Cô ta quay đầu lại nhìn Chu Thiến, ánh mắt vui mừng khi thấy người gặp họa:
- Nếu tôi là cô thì sẽ buông tay rồi, như cô ta, mặc quần áo gì chẳng thế
Giọng Hồ Giai Giai không cao không thấp, có thể cho người chung quanh nghe thấy nhưng các giáo sư ở xa sẽ không nghe thấy. Các học viên xung quanh nhìn về phía người mẫu của Chu Thiến, đương nhiên cũng hiểu được ý của Hồ Giai Giai, những người quen biết Chu Thiến đều tỏ vẻ tiếc nuối, còn những người khác đều bưng miệng cười thầm vì bớt đi được một đối thủ mạnh. Bởi vì bất kì ai cũng đều nhìn ra, thời gian có hạn mà muốn thay đổi màu tóc của người mẫu là không thể, cho dù cẩn thận phối đồ thì hiệu quả cũng không cao. Một điểm khá không thành vấn đề nhưng để được điểm tốt, thậm chí thành một trong hai người xuất sắc nhất thì tuyệt đối không có khả năng.
Chu Thiến không để ý sự cười nhạo của người xung quanh, cô chỉ lẳng lặng nhìn Hồ Giai Giai, khuôn mặt chất chứa sự tức giận. Đang lúc mọi người nghĩ cô sẽ phát giận thì cô đột nhiên lại cười thản nhiên. Nụ cười thong dong khó mà nói hết, cô nhìn Hồ Giai Giai, giọng không cao không thấp, không nhanh không chậm:
- Hồ Giai Giai, là một stylist mà coi thường, làm nhục người mình phục vị là hành vi cực không nên. Tôn trọng đối tượng phục vụ là đạo đức cơ bản mà một stylist nên có. Đây là bài học đầu tiên chúng ta từng học, học giỏi như cô, không quên nhanh thế chứ
- Nói đúng lắm
Một giọng nói nhu hòa đột nhiên vang lên.
Nghe thế, mặt Hồ Giai Giai trắng bệch bởi vì cô ta nhận ra, đây chính là giọng của Thẩm Già Lam. Các học viên xung quanh đều quay đầu đi, lén lút rời xa hai người Chu Hồ, tỏ vẻ không liên quan đến mình
Thẩm Già Lam đi từ bên kia tới, khóe miệng cười tao nhã tự tin, cũng không biết bà đứng đó tự bao giờ
Hồ Giai Giai đứng sững ở đó, mặt lúc trắng lúc đỏ, không nói được gì.
Bình luận facebook