Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1440
Chương 1440:
“Thật vậy”
Cửa lớn công ty du lịch Tắc Giang từ bên ngoài bị người ta đẩy ra, Trương Thác và Lâm Ngữ Lam sóng vai đi tới, tiếng cười nhạo vừa mới vang lên trong công ty, hai người họ nghe rõ.
Ánh mắt Lâm Ngữ Lam liếc nhìn nhân viên công tác ở đây, lên tiếng nói: “Các người luôn mồm lấy ra tên tuổi của Nhất Lâm, các người cảm thấy Nhất Lâm thực sự sẽ bảo vệ các người sao? Theo tôi được biết chuyện các người làm bây giờ đã làm trái với hợp đồng ký kết lao động của Nhất Lâm, nếu như Nhất Lâm bằng lòng thì có thể tố cáo tất cả các người”
“Mẹ no cô là ai vậy hả? Chuyện của chúng tôi liên quan gì tới cô?” Tên nhân viên tạp vụ kia khó chịu xông cãi nói với Lâm Ngữ Lam.
Trương Thác và Lầm Ngữ Lam đứng trước cổng công ty du lịch Tắc Giang, nhìn người phục vụ đang nói chuyện với họ với vẻ khó chịu.
Cô phục vụ này, tình cờ là hôm qua, rót hai cốc nước đun sôi và hỏi thu phí hai người mười nhân dân tệ.
Lâm Ngữ Lam hơi ngẩng đầu: “Tôi là ai không có liên quan gì đến anh, nhưng cách anh nói chuyện thì có liên quan rất lớn đến tôi, Nhất Lâm không phải là bộ dạng như anh nói”
“Mẹ nó, có quan hệ gì đến cô chứ?” Người phục vụ khó chịu nhìn Lâm Ngữ Lam: “Anh rể của tôi là giám đốc của công ty này, nếu cô thấy khó chịu thì đi khiếu nại tôi đi!”
“Không cần khiếu nại cô” Lâm Ngữ Lam cười nhẹ.
“Nói cho cô biết, nếu muốn khiếu nại thì khiếu nại đi, nếu không muốn khiếu nại thì cút ra ngoài, đừng có đứng đây tự mình tìm lấy không vui, nếu không thì lát nữa cô muốn đi cũng không đi được!” Nhân viên phục vụ vẻ mặt hung dữ nói, khi anh ta nói những lời này, giọng điệu vô cùng tự tin, hiển nhiên là không ít lần làm những chuyện uy hiếp người khác.
Điện thoại di động của Trương Thác trong túi đột nhiên vang lên, anh lấy ra xem, rồi nói với Lâm Ngữ Lam: “Vợ, người đã đến rồi: “Để bọn họ trực tiếp vào đi” Lâm Ngữ Lam nhìn Trương Thác nói, sau đó nhìn về phía người phục vụ nói: “Tôi nghĩ, người không đi được nữa không phải là tôi đâu”
Ngay khi giọng nói của Lâm Ngữ Lam vừa dứt, cánh cổng của Công ty Du lịch Tắc Giang đã bị đá từ bên ngoài.
Hàng chục lính tuần tra được trang bị vũ khí dày đặc ập đến và tiến thẳng vào tất cả các nhân viên của Công ty Du lịch Giang Tắc đang có mặt ở đó.
Nhìn thấy lượng người đi tuần đột ngột xông vào, các nhân viên của Công ty Du lịch Giang Tắc tỏ vẻ sửng sốt.
“Các người làm gì vậy? Ai cho các người xông vào?” Người phục vụ hét lên.
“Tôi kêu bọn họ tới, có chuyện gì sao?” Lâm Ngữ Lam nhẹ giọng hỏi.
“Cô là thứ gì chứ?” Người phục vụ hét lên với Lâm Ngữ Lam: “Đây là nơi riêng tư của chúng tôi, các người có tư cách gì để cho đội tuần tra xông vào?”
“Haha” Lâm Ngữ Lam chế nhạo: “Thật là nơi riêng tư, sao tôi không biết, từ khi nào tài sản riêng của Lâm Ngữ Lam tôi lại trở thành nơi riêng tư của người khác?”
“Tài sản của cô, Lâm Ngữ Lam?” Khi người phục vụ nghe thấy lời nói của Lâm Ngữ Lam, nét mặt lộ ra một tia nghi hoặc.
Người phục vụ chưa kịp suy nghĩ thì ngoài cửa, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi chạy vội vào bên trong.
“Anh rể!” Người phục vụ nhìn thấy người đàn ông trung niên thì vội vàng nói, người đàn ông trung niên vừa chạy vào là giám đốc công ty du lịch Giang Tắc.
Nghe thấy tiếng gọi của người phục vụ, người đàn ông trung niên cũng không thèm nhìn người phục vụ, đổ mồ hôi chạy đến gần Lâm Ngữ Lam, ân cần nói: “Cô Lâm, ngọn gió gì đã đưa cô tới đây?”
“Gió gì?” Lâm Ngữ Lam hừ lạnh: “Đương nhiên là gió ác, nếu tôi còn không đến. Họ Lâm này không phải đã biến thành băng nhóm cướp giật dưới sự lãnh đạo của Giám đốc Quách sao?
“Cô Lâm, cô…” Người đàn ông trung niên vừa định lên tiếng, liền nhìn thấy thư ký Lý Thanh từ cửa công ty vội vàng bước vào, trên tay Lý Thanh cầm một túi hồ sơ.
“Cô Lâm, tất cả tư liệu đã được thu thập hết. Đây là số liệu tài chính sai sự thật do Giám đốc Quách báo cáo trong khoảng thời gian này. Tôi đã tìm người điều tra, nó hoàn toàn không phù hợp với chỉ phí tài chính bình thường, đã cấu thành tội tham ô nghề nghiệp, các nhân viên đều có liên quan đến vấn đề này. Tất cả danh sách đều có ở đây, bao gồm cả việc thu phí của hành khách bừa bãi, cũng đã được chỉnh lý xong, ba lãnh đạo cấp cao của nội bộ công ty Nhất Lâm đã che giấu cho hành vị này, cũng đã báo cảnh sát bắt họ lại”“
Lý Thanh đưa túi tài liệu cho Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam mở túi hồ sơ, nhìn lướt qua danh sách trên cùng, chế nhạo rồi đưa danh sách cho Trương Thác.
Trương Thác đưa tay vẫy một cái ngoài cửa công ty du ịch, Đội trưởng đội tuần tra Vi đang chờ ở cửa vội vàng đi vào: “Ngài Trương, có chỉ thị gì ạ?”
“Đội trưởng đội tuần tra Vi, tất cả những người trong danh sách này đều phải bị bắt. Bộ phận pháp lý của Nhất Lâm chúng tôi sẽ lần lượt khởi kiện họ” Trương Thác đem danh sách đặt vào tay Đội trưởng đội tuần tra Vi.
“Thật vậy”
Cửa lớn công ty du lịch Tắc Giang từ bên ngoài bị người ta đẩy ra, Trương Thác và Lâm Ngữ Lam sóng vai đi tới, tiếng cười nhạo vừa mới vang lên trong công ty, hai người họ nghe rõ.
Ánh mắt Lâm Ngữ Lam liếc nhìn nhân viên công tác ở đây, lên tiếng nói: “Các người luôn mồm lấy ra tên tuổi của Nhất Lâm, các người cảm thấy Nhất Lâm thực sự sẽ bảo vệ các người sao? Theo tôi được biết chuyện các người làm bây giờ đã làm trái với hợp đồng ký kết lao động của Nhất Lâm, nếu như Nhất Lâm bằng lòng thì có thể tố cáo tất cả các người”
“Mẹ no cô là ai vậy hả? Chuyện của chúng tôi liên quan gì tới cô?” Tên nhân viên tạp vụ kia khó chịu xông cãi nói với Lâm Ngữ Lam.
Trương Thác và Lầm Ngữ Lam đứng trước cổng công ty du lịch Tắc Giang, nhìn người phục vụ đang nói chuyện với họ với vẻ khó chịu.
Cô phục vụ này, tình cờ là hôm qua, rót hai cốc nước đun sôi và hỏi thu phí hai người mười nhân dân tệ.
Lâm Ngữ Lam hơi ngẩng đầu: “Tôi là ai không có liên quan gì đến anh, nhưng cách anh nói chuyện thì có liên quan rất lớn đến tôi, Nhất Lâm không phải là bộ dạng như anh nói”
“Mẹ nó, có quan hệ gì đến cô chứ?” Người phục vụ khó chịu nhìn Lâm Ngữ Lam: “Anh rể của tôi là giám đốc của công ty này, nếu cô thấy khó chịu thì đi khiếu nại tôi đi!”
“Không cần khiếu nại cô” Lâm Ngữ Lam cười nhẹ.
“Nói cho cô biết, nếu muốn khiếu nại thì khiếu nại đi, nếu không muốn khiếu nại thì cút ra ngoài, đừng có đứng đây tự mình tìm lấy không vui, nếu không thì lát nữa cô muốn đi cũng không đi được!” Nhân viên phục vụ vẻ mặt hung dữ nói, khi anh ta nói những lời này, giọng điệu vô cùng tự tin, hiển nhiên là không ít lần làm những chuyện uy hiếp người khác.
Điện thoại di động của Trương Thác trong túi đột nhiên vang lên, anh lấy ra xem, rồi nói với Lâm Ngữ Lam: “Vợ, người đã đến rồi: “Để bọn họ trực tiếp vào đi” Lâm Ngữ Lam nhìn Trương Thác nói, sau đó nhìn về phía người phục vụ nói: “Tôi nghĩ, người không đi được nữa không phải là tôi đâu”
Ngay khi giọng nói của Lâm Ngữ Lam vừa dứt, cánh cổng của Công ty Du lịch Tắc Giang đã bị đá từ bên ngoài.
Hàng chục lính tuần tra được trang bị vũ khí dày đặc ập đến và tiến thẳng vào tất cả các nhân viên của Công ty Du lịch Giang Tắc đang có mặt ở đó.
Nhìn thấy lượng người đi tuần đột ngột xông vào, các nhân viên của Công ty Du lịch Giang Tắc tỏ vẻ sửng sốt.
“Các người làm gì vậy? Ai cho các người xông vào?” Người phục vụ hét lên.
“Tôi kêu bọn họ tới, có chuyện gì sao?” Lâm Ngữ Lam nhẹ giọng hỏi.
“Cô là thứ gì chứ?” Người phục vụ hét lên với Lâm Ngữ Lam: “Đây là nơi riêng tư của chúng tôi, các người có tư cách gì để cho đội tuần tra xông vào?”
“Haha” Lâm Ngữ Lam chế nhạo: “Thật là nơi riêng tư, sao tôi không biết, từ khi nào tài sản riêng của Lâm Ngữ Lam tôi lại trở thành nơi riêng tư của người khác?”
“Tài sản của cô, Lâm Ngữ Lam?” Khi người phục vụ nghe thấy lời nói của Lâm Ngữ Lam, nét mặt lộ ra một tia nghi hoặc.
Người phục vụ chưa kịp suy nghĩ thì ngoài cửa, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi chạy vội vào bên trong.
“Anh rể!” Người phục vụ nhìn thấy người đàn ông trung niên thì vội vàng nói, người đàn ông trung niên vừa chạy vào là giám đốc công ty du lịch Giang Tắc.
Nghe thấy tiếng gọi của người phục vụ, người đàn ông trung niên cũng không thèm nhìn người phục vụ, đổ mồ hôi chạy đến gần Lâm Ngữ Lam, ân cần nói: “Cô Lâm, ngọn gió gì đã đưa cô tới đây?”
“Gió gì?” Lâm Ngữ Lam hừ lạnh: “Đương nhiên là gió ác, nếu tôi còn không đến. Họ Lâm này không phải đã biến thành băng nhóm cướp giật dưới sự lãnh đạo của Giám đốc Quách sao?
“Cô Lâm, cô…” Người đàn ông trung niên vừa định lên tiếng, liền nhìn thấy thư ký Lý Thanh từ cửa công ty vội vàng bước vào, trên tay Lý Thanh cầm một túi hồ sơ.
“Cô Lâm, tất cả tư liệu đã được thu thập hết. Đây là số liệu tài chính sai sự thật do Giám đốc Quách báo cáo trong khoảng thời gian này. Tôi đã tìm người điều tra, nó hoàn toàn không phù hợp với chỉ phí tài chính bình thường, đã cấu thành tội tham ô nghề nghiệp, các nhân viên đều có liên quan đến vấn đề này. Tất cả danh sách đều có ở đây, bao gồm cả việc thu phí của hành khách bừa bãi, cũng đã được chỉnh lý xong, ba lãnh đạo cấp cao của nội bộ công ty Nhất Lâm đã che giấu cho hành vị này, cũng đã báo cảnh sát bắt họ lại”“
Lý Thanh đưa túi tài liệu cho Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam mở túi hồ sơ, nhìn lướt qua danh sách trên cùng, chế nhạo rồi đưa danh sách cho Trương Thác.
Trương Thác đưa tay vẫy một cái ngoài cửa công ty du ịch, Đội trưởng đội tuần tra Vi đang chờ ở cửa vội vàng đi vào: “Ngài Trương, có chỉ thị gì ạ?”
“Đội trưởng đội tuần tra Vi, tất cả những người trong danh sách này đều phải bị bắt. Bộ phận pháp lý của Nhất Lâm chúng tôi sẽ lần lượt khởi kiện họ” Trương Thác đem danh sách đặt vào tay Đội trưởng đội tuần tra Vi.
Bình luận facebook