Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1729
Chương 1729:
Điệu bộ của Đường Dực khiến cho Trương Thác hơi câm nín: “Nói gì thì cậu cũng là một cao thủ Ngự Khí, vật thí nghiệm xung quanh đây chắc là chẳng làm được gì cậu đâu”
Đường Dực nói với vẻ tủi thân: “Anh à, tôi cũng chẳng muốn như vậy đâu, thật sự rất sợ mà”
“Đi thôi, đánh vài trận là hết sợ ngay ấy mà” Trương Thác võ võ vai của Đường Dực, đi nhanh về phía trước.
Đường Dực hít thật sâu, cố gắng phấn chấn lên, chẳng qua cái vẻ phấn chấn này chỉ duy trì được hai giây lại trở về cái dáng uể oải, lề mà lề mề đi theo phía sau Trương Thác, nói khe khẽ: “Anh, đừng đi nhanh quá, đợi tôi với, chờ với!”
Mục đích định ra lần này của Trương Thác chính là vùng đất cách phòng thí nghiệm không xa.
Dựa vào suy nghĩ của người bình thường mà nói, phòng thí nghiệm chắc là nơi gần cửa vào nhất, như vậy mới có thể thuận tiện ra vào.
Dọc đường đi, mặc dù hai người đã rất cẩn thận nhưng vẫn gặp phải không ít công kích của vật thí nghiệm, những vật thí nghiệm này cực kỳ mẫn cảm với mùi của cơ thể con người, lại càng thèm khát với gen của con người.
Liên tục chém giết bảy tám vật thí nghiệm, Trương Thác phát hiện, vật thí nghiệm trong thế giới nhỏ này càng mạnh hơn so với những vật thí nghiệm ở bên ngoài, điều này khiến cho Trương Thác cảm thấy hơi khó hiểu.
Theo lời của Andre nói, có thể biết được, vật thí nghiệm ở bên ngoài của thế giới nhỏ đã từng bị hội Thần Ẩn thanh trừng, còn những vật thí nghiệm đang quang quẩn bây giờ trong thế giới nhỏ kia tất cả đều từ trong thế giới nhỏ hiện tại chạy tới, những vật thí nghiệm này cắn nuốt lẫn nhau, sau đó gen được tiến hóa, có thể đủ hoàn thành một quá trình tiến hóa quy mô lớn, cũng có thể chỉ tiến hóa một phần nhỏ, nhưng vì sao, mỗi một vật thì nghiệm đều mạnh hơn so với bên ngoài chứ?
Điều này chỉ có một khả năng, đó chính là, trong thế giới nhỏ này, tuyệt đối có một thứ gì đó có thể im ắng cường hóa những vật thí nghiệm này.
Hai người qua lại như con thoi trong thế giới nhỏ này, gặp được một hồ nước là nơi mà trên cameras hiển thị có Cá Trạng Nguyên.
Trên video, Trương Thác không nhận thấy được màu sắc của hồ nước, hóa ra là màu đen tuyền.
Hồ nước này vô cùng yên ả, thậm chí cũng chẳng có một gợn sóng nào, dường như là một bãi nước đọng.
Có điều Trương Thác và Đường Dực lại không nghĩ vậy, khi bọn họ nhìn thấy mặt hồ như thế, gần như hai người đồng thời đều bước chậm lại, hai người biết rất rõ có thứ gì trong hồ nước này.
Nếu như Cá Trạng Nguyên kia há mồm thì tuyệt đối có thể dễ dàng căn nuốt bất cứ người nào trong hai bọn họ.
Hai người vòng qua chỗ hồ nước tiếp tục đi về phía trước. Tải app truyệnhola nhé!
Cứ như vậy, hai người Trương Thác và Đường Dực ở trong thế giới nhỏ này đã ba ngày liên tiếp.
Thế giới nhỏ này vô cùng lớn, dựa vào tốc độ của hai người, cũng không tính là nhanh, dù sao có bá chủ ở đây, lúc tiến vào đây, Trương Thác cũng có thể nắm chắc được vài vị trí bá chủ, như bây giờ đi sâu vào trong thế giới nhỏ, Trương.
Thác cũng không biết rõ phía trước có gì, hai người chỉ có thể tìm kiếm một cách cẩn thận.
“Thịch!”
Trương Thác đột nhiên nghe được âm thanh mãnh liệt.
“Cẩn thận!” Trương Thác thay đổi sắc mặt, một luông khí vô hình cản ở trước mặt.
Đường Dực đi theo phía sau Trương Thác giật mình, đồng thời bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Hai người nín thở ngưng thần, quan sát bốn phía, xung quanh yên lặng ngay cả gió cũng không có, ngoại trừ tiếng hít thở khe khẽ của hai người, cũng không nghe bất cứ âm thanh nào hết.
“Anh, anh phát hiện gì hả?” Đường Dực khẽ lên tiếng.
“Cậu không nghe gì sao?” Trương Thác ngưng tụ mắt lại, liên tục quét nhìn xung quanh, ở chỗ này, nếu như không có may mắn nào cả mà nói, một khi thật sự gặp phải một loại sinh vật đáng sợ, nếu chạy không kịp hoặc một người sơ ý thì tính mạng sẽ thật sự bị chôn vùi.
“Nghe thấy gì?” Ánh mắt của Đường Dực hiện ra vẻ thắc mắc: “Tôi chỉ nhìn thấy anh đột nhiên như vậy thôi”
Điệu bộ của Đường Dực khiến cho Trương Thác hơi câm nín: “Nói gì thì cậu cũng là một cao thủ Ngự Khí, vật thí nghiệm xung quanh đây chắc là chẳng làm được gì cậu đâu”
Đường Dực nói với vẻ tủi thân: “Anh à, tôi cũng chẳng muốn như vậy đâu, thật sự rất sợ mà”
“Đi thôi, đánh vài trận là hết sợ ngay ấy mà” Trương Thác võ võ vai của Đường Dực, đi nhanh về phía trước.
Đường Dực hít thật sâu, cố gắng phấn chấn lên, chẳng qua cái vẻ phấn chấn này chỉ duy trì được hai giây lại trở về cái dáng uể oải, lề mà lề mề đi theo phía sau Trương Thác, nói khe khẽ: “Anh, đừng đi nhanh quá, đợi tôi với, chờ với!”
Mục đích định ra lần này của Trương Thác chính là vùng đất cách phòng thí nghiệm không xa.
Dựa vào suy nghĩ của người bình thường mà nói, phòng thí nghiệm chắc là nơi gần cửa vào nhất, như vậy mới có thể thuận tiện ra vào.
Dọc đường đi, mặc dù hai người đã rất cẩn thận nhưng vẫn gặp phải không ít công kích của vật thí nghiệm, những vật thí nghiệm này cực kỳ mẫn cảm với mùi của cơ thể con người, lại càng thèm khát với gen của con người.
Liên tục chém giết bảy tám vật thí nghiệm, Trương Thác phát hiện, vật thí nghiệm trong thế giới nhỏ này càng mạnh hơn so với những vật thí nghiệm ở bên ngoài, điều này khiến cho Trương Thác cảm thấy hơi khó hiểu.
Theo lời của Andre nói, có thể biết được, vật thí nghiệm ở bên ngoài của thế giới nhỏ đã từng bị hội Thần Ẩn thanh trừng, còn những vật thí nghiệm đang quang quẩn bây giờ trong thế giới nhỏ kia tất cả đều từ trong thế giới nhỏ hiện tại chạy tới, những vật thí nghiệm này cắn nuốt lẫn nhau, sau đó gen được tiến hóa, có thể đủ hoàn thành một quá trình tiến hóa quy mô lớn, cũng có thể chỉ tiến hóa một phần nhỏ, nhưng vì sao, mỗi một vật thì nghiệm đều mạnh hơn so với bên ngoài chứ?
Điều này chỉ có một khả năng, đó chính là, trong thế giới nhỏ này, tuyệt đối có một thứ gì đó có thể im ắng cường hóa những vật thí nghiệm này.
Hai người qua lại như con thoi trong thế giới nhỏ này, gặp được một hồ nước là nơi mà trên cameras hiển thị có Cá Trạng Nguyên.
Trên video, Trương Thác không nhận thấy được màu sắc của hồ nước, hóa ra là màu đen tuyền.
Hồ nước này vô cùng yên ả, thậm chí cũng chẳng có một gợn sóng nào, dường như là một bãi nước đọng.
Có điều Trương Thác và Đường Dực lại không nghĩ vậy, khi bọn họ nhìn thấy mặt hồ như thế, gần như hai người đồng thời đều bước chậm lại, hai người biết rất rõ có thứ gì trong hồ nước này.
Nếu như Cá Trạng Nguyên kia há mồm thì tuyệt đối có thể dễ dàng căn nuốt bất cứ người nào trong hai bọn họ.
Hai người vòng qua chỗ hồ nước tiếp tục đi về phía trước. Tải app truyệnhola nhé!
Cứ như vậy, hai người Trương Thác và Đường Dực ở trong thế giới nhỏ này đã ba ngày liên tiếp.
Thế giới nhỏ này vô cùng lớn, dựa vào tốc độ của hai người, cũng không tính là nhanh, dù sao có bá chủ ở đây, lúc tiến vào đây, Trương Thác cũng có thể nắm chắc được vài vị trí bá chủ, như bây giờ đi sâu vào trong thế giới nhỏ, Trương.
Thác cũng không biết rõ phía trước có gì, hai người chỉ có thể tìm kiếm một cách cẩn thận.
“Thịch!”
Trương Thác đột nhiên nghe được âm thanh mãnh liệt.
“Cẩn thận!” Trương Thác thay đổi sắc mặt, một luông khí vô hình cản ở trước mặt.
Đường Dực đi theo phía sau Trương Thác giật mình, đồng thời bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Hai người nín thở ngưng thần, quan sát bốn phía, xung quanh yên lặng ngay cả gió cũng không có, ngoại trừ tiếng hít thở khe khẽ của hai người, cũng không nghe bất cứ âm thanh nào hết.
“Anh, anh phát hiện gì hả?” Đường Dực khẽ lên tiếng.
“Cậu không nghe gì sao?” Trương Thác ngưng tụ mắt lại, liên tục quét nhìn xung quanh, ở chỗ này, nếu như không có may mắn nào cả mà nói, một khi thật sự gặp phải một loại sinh vật đáng sợ, nếu chạy không kịp hoặc một người sơ ý thì tính mạng sẽ thật sự bị chôn vùi.
“Nghe thấy gì?” Ánh mắt của Đường Dực hiện ra vẻ thắc mắc: “Tôi chỉ nhìn thấy anh đột nhiên như vậy thôi”
Bình luận facebook