Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1944
Chương 1944:
Ra oai kiểu gì? Trong cùng một hoàn cảnh, tôi ăn ngon hơn anh, sống trong căn phòng đẹp hơn anh, tức là đẳng cấp cao hơn anh. Khi những người này có cùng ý nghĩ đó thì người xui xẻo chính là những nhân viên làm việc bình thường.
“Không nghe thấy ông nói gì hả? Ông cho mày thêm ba tỷ!
Tốt nhất mày hãy để lại căn phòng đó cho ông! Lề mà lề mề, tin ông chặt đầu mày xuống hầm canh không hả?” Một người đàn ông trọc đầu cao to đe dọa cô gái phụ trách đăng ký số phòng.
“Thăng lừa trọc nhà mày rống gì mà rống? Cô bé, đừng quan tâm lão này, tôi cho cô thêm sáu tỷ, cô để căn phòng cao cấp nhất cho tôi, chỉ cần cô đăng ký cho tôi căn phòng đó thì tôi sẽ lập tức chuyển khoản cho cô nhé”
“Căn phòng đó là của tao! Tao không nhường cho ai hết!
Cô gái, tôi sẽ không cho cô thêm tiền, nhưng nếu tôi không được ở trong căn phòng đó thì tôi sẽ rạch một đường từ trên đỉnh đầu của cô, lột lớp da của cô xuống rồi đưa cho cô xem”
Cô gái phụ trách quầy lễ tân run lẩy bẩy, không biết nên làm gì cho phải. Mặc dù cô không biết thân phận của những người này, cũng không biết họ khinh rẻ mạng người cỡ nào, nhưng dáng vẻ hung ác của những người này cùng với khí thế tỏa ra đều khiến cô cảm thấy áp lực. Có thể thấy được lễ tân đều sắp bật khóc.
Khi lễ tân đang vô cùng bất lực thì một giọng nói không kiên nhãn vang lên: “Được rồi được rồi, im lặng một chút đi, đây là khách sạn chứ không phải hộp đêm, muốn nhảy disco thì ra ngoài rẽ trái”
Trương Thác bước tới quầy lễ tân, vỗ vai cô gái: Hôm nay cô tan tầm trước đi, giao cho tôi là được”
“Ông… ông chủ” Lễ tân từng gặp Trương Thác, thấy Trương Thác thì suýt nữa cảm động bật khóc. Cô thề, lần đầu tiên mình không kháng cự khi thấy ông chủ thị sát trong giờ làm việc của mình.
Trương Thác mỉm cười với lễ tân, sau đó nhìn ba người trước quầy: “Đừng ồn nữa, ba người các ông ra đằng sau xếp hàng đi”
“Xếp hàng? Thằng nhóc, mày không biết mình đang nói chuyện với ai hả?” Gã đầu trọc quát vào mặt Trương Thác.
Những người tới đây đều là thế lực ngầm ở các quốc gia chứ không phải là thế lực bình thường của thế giới ngầm. Họ chưa từng gặp Địa Ngục Quân Vương, cho dù đã gặp thì có lẽ cũng sẽ không để mắt tới một thánh địa của thế giới ngầm.
Bởi vì trong mắt người nắm giữ khí như họ, thế lực ngầm chẳng qua chỉ là một đám chơi trò trẻ con, cảm giác này cũng như lúc thế lực ngầm đối đãi với băng nhóm xã hội đen bình thường.
“Tôi không biết các anh là ai, nhưng Cửu Cục đã an bài cho các anh tới đây, vậy thì các anh phải tuân thủ quy củ ở đây. Không thì ra ngoài ngủ đường cái đi” Trương Thác lười phiền toái, trực tiếp bưng Cửu Cục ra.
Quả nhiên vừa nghe Trương Thác nhắc tới Cửu Cục, sắc mặt của đám người này đều thay đổi. Họ chịu nghe thông báo.
của Cửu Cục tới đây ở trọ tức là nể mặt Cửu Cục, bây giờ đều cho rằng Trương Thác là người của Cửu Cục nên thành thật hơn nhiều.
“Xếp hàng, theo thứ tự từng người một” Trương Thác không kiên nhãn nhìn trước quầy. Đám người chen ngang thấy người của Cửu Cục ra mặt thì đều thành thật xếp hàng ở đằng sau, đại sảnh ầm ï cũng trở nên yên lặng hơn nhiều.
“Tôi tới trước tiên, đăng ký phòng tốt nhất cho tôi đi” Một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh đứng trước quầy, nói với Trương Thác bằng tiếng Đông Hòa.
“Phòng tốt nhất đã chừa lại cho người khác” Trương Thác lắc đầu.
“Chừa lại?” Mỹ nữ tóc vàng khó hiểu: “Chẳng phải lúc nấy nói còn có sao?”
“Vừa chừa lại” Trương Thác nhìn mỹ nữ tóc vàng: “Có quan hệ biết chưa? Phòng khác ở hay không thì tùy, không ở thì cút đi”
Ra oai kiểu gì? Trong cùng một hoàn cảnh, tôi ăn ngon hơn anh, sống trong căn phòng đẹp hơn anh, tức là đẳng cấp cao hơn anh. Khi những người này có cùng ý nghĩ đó thì người xui xẻo chính là những nhân viên làm việc bình thường.
“Không nghe thấy ông nói gì hả? Ông cho mày thêm ba tỷ!
Tốt nhất mày hãy để lại căn phòng đó cho ông! Lề mà lề mề, tin ông chặt đầu mày xuống hầm canh không hả?” Một người đàn ông trọc đầu cao to đe dọa cô gái phụ trách đăng ký số phòng.
“Thăng lừa trọc nhà mày rống gì mà rống? Cô bé, đừng quan tâm lão này, tôi cho cô thêm sáu tỷ, cô để căn phòng cao cấp nhất cho tôi, chỉ cần cô đăng ký cho tôi căn phòng đó thì tôi sẽ lập tức chuyển khoản cho cô nhé”
“Căn phòng đó là của tao! Tao không nhường cho ai hết!
Cô gái, tôi sẽ không cho cô thêm tiền, nhưng nếu tôi không được ở trong căn phòng đó thì tôi sẽ rạch một đường từ trên đỉnh đầu của cô, lột lớp da của cô xuống rồi đưa cho cô xem”
Cô gái phụ trách quầy lễ tân run lẩy bẩy, không biết nên làm gì cho phải. Mặc dù cô không biết thân phận của những người này, cũng không biết họ khinh rẻ mạng người cỡ nào, nhưng dáng vẻ hung ác của những người này cùng với khí thế tỏa ra đều khiến cô cảm thấy áp lực. Có thể thấy được lễ tân đều sắp bật khóc.
Khi lễ tân đang vô cùng bất lực thì một giọng nói không kiên nhãn vang lên: “Được rồi được rồi, im lặng một chút đi, đây là khách sạn chứ không phải hộp đêm, muốn nhảy disco thì ra ngoài rẽ trái”
Trương Thác bước tới quầy lễ tân, vỗ vai cô gái: Hôm nay cô tan tầm trước đi, giao cho tôi là được”
“Ông… ông chủ” Lễ tân từng gặp Trương Thác, thấy Trương Thác thì suýt nữa cảm động bật khóc. Cô thề, lần đầu tiên mình không kháng cự khi thấy ông chủ thị sát trong giờ làm việc của mình.
Trương Thác mỉm cười với lễ tân, sau đó nhìn ba người trước quầy: “Đừng ồn nữa, ba người các ông ra đằng sau xếp hàng đi”
“Xếp hàng? Thằng nhóc, mày không biết mình đang nói chuyện với ai hả?” Gã đầu trọc quát vào mặt Trương Thác.
Những người tới đây đều là thế lực ngầm ở các quốc gia chứ không phải là thế lực bình thường của thế giới ngầm. Họ chưa từng gặp Địa Ngục Quân Vương, cho dù đã gặp thì có lẽ cũng sẽ không để mắt tới một thánh địa của thế giới ngầm.
Bởi vì trong mắt người nắm giữ khí như họ, thế lực ngầm chẳng qua chỉ là một đám chơi trò trẻ con, cảm giác này cũng như lúc thế lực ngầm đối đãi với băng nhóm xã hội đen bình thường.
“Tôi không biết các anh là ai, nhưng Cửu Cục đã an bài cho các anh tới đây, vậy thì các anh phải tuân thủ quy củ ở đây. Không thì ra ngoài ngủ đường cái đi” Trương Thác lười phiền toái, trực tiếp bưng Cửu Cục ra.
Quả nhiên vừa nghe Trương Thác nhắc tới Cửu Cục, sắc mặt của đám người này đều thay đổi. Họ chịu nghe thông báo.
của Cửu Cục tới đây ở trọ tức là nể mặt Cửu Cục, bây giờ đều cho rằng Trương Thác là người của Cửu Cục nên thành thật hơn nhiều.
“Xếp hàng, theo thứ tự từng người một” Trương Thác không kiên nhãn nhìn trước quầy. Đám người chen ngang thấy người của Cửu Cục ra mặt thì đều thành thật xếp hàng ở đằng sau, đại sảnh ầm ï cũng trở nên yên lặng hơn nhiều.
“Tôi tới trước tiên, đăng ký phòng tốt nhất cho tôi đi” Một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh đứng trước quầy, nói với Trương Thác bằng tiếng Đông Hòa.
“Phòng tốt nhất đã chừa lại cho người khác” Trương Thác lắc đầu.
“Chừa lại?” Mỹ nữ tóc vàng khó hiểu: “Chẳng phải lúc nấy nói còn có sao?”
“Vừa chừa lại” Trương Thác nhìn mỹ nữ tóc vàng: “Có quan hệ biết chưa? Phòng khác ở hay không thì tùy, không ở thì cút đi”
Bình luận facebook