Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2078
Chương 2078:
Lúc ánh sáng thần thánh màu tím lóe lên, trong nháy mắt, Sài Vạn Hoành, Xương Rồng, Triệu Chính Khải thậm chí là cả sắc mặt Dương Đức Phi đều đột ngột thay đổi. Lúc này thanh kiếm ở trong tay Trương Thác khiến bọn họ cảm nhận được rằng, so với ánh sáng thần thánh của kiếm trong tay Dương Đức Phi càng lợi hại hơn.
Phải biết rằng, kiếm của Dương Đức Phi là một thanh cực kiếm. Trương Thác chỉ là mới bước vào Thần Ẩn, sao có thể chém ra một kiếm như thế này chứ.
Trong tay Trương Thác, ánh sáng thần thánh màu tím dày đặc vây quanh. Không ai thấy được trong tay anh chỉ là một thanh Đoạn Kiếm.
Từ đêm hôm đó, Trương Thác từ bọn ba người Bạch Phi Vân biết được thanh Đoạn Kiếm từ Lâu Lan này có cùng một dạng khí với tổ binh. Trương Thác liền suy nghĩ, làm thế nào để phát huy triệt để sức mạnh của thanh Đoạn Kiếm này.
Trương Thác không hiểu rõ về khí, hiểu biết về tổ binh cũng chỉ dừng ở mức nghe nói. Nhưng anh đã nghe qua không chỉ một lần là khí và binh đã bị tách rời. Nếu đã như vậy thì anh sẽ dùng phương pháp nguyên thủy nhất để khí và binh cùng kết hợp.
Sau khi có cách nghĩ này, Trương Thác đã thử từng cái một. Anh đã phát hiện ra rằng nếu mình cầm thanh Đoạn Kiếm này Ngự Khí thì hoàn toàn có thể tăng sức mạnh của chiêu thức lên một cấp độ mới.
Đương nhiên, chiêu thức quá mạnh được sinh ra từ cái Đoạn Kiếm này sẽ gây ra hậu quả gì, Trương Thác cũng chưa thử qua bao giờ. Lần này là lần đầu anh dùng Đoạn Kiếm, sử dụng quỷ kiểm, cũng là tất cả vốn liếng của anh khi dám đối đầu trực diện với Dương Đức Phi.
Một kiếm chém ra, hai sự sắc nhọn cùng càn quét đến.
Hai cỗ biệt kiếm ý khác Dương Đức Phi một đời chỉ dùng một kiếm, kiếm ý sạch sẽ, một chữ “Hằng” ở trên. Ông muốn đạt tới một trình độ, một kiếm đâm ra, không thắng tất bại.
Mà Trương Thác tu luyện Diệt Thế Đồ Lục, một chữ † va vào nhau.
“Diệt”. Tất cả thân ý của anh, mục tiêu hướng đến là, cho dù kẻ thù mạnh như thế nào, lao đến đều sẽ tiêu diệt, tuyệt đối không nói đến đầu hàng.
Hai cỗ kiếm ý, đều vô cùng mạnh mẽ, mãnh liệt, va chạm vào nhau, sau một khoảnh khắc im lặng đã công phá ra bốn hướng.
Ở nơi hai thanh kiếm chạm nhau, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, cũng không phải sụp đổ hoàn toàn nhưng với uy lực của kiếm ý vừa rồi thì cũng để lại vết nứt sâu cả chục mét.
Nếu đổi lại là những miếng gỗ lâu năm e là đã thành cát bụi lâu rồi.
Sau khi có được Đoạn Kiếm được nâng cấp, Trương Thác trở nên vô cùng đáng sợ!
Lúc mũi kiếm tiêu tan, Trương Thác và Dương Đức Phi nhìn nhau.
Dương Đức Phi nhìn thấy trước mặt xuất hiện vô số khe hở trên mặt đất, ánh mắt lộ ra vẻ khen ngợi: “Không hổ danh là đồ đệ của Lục Tiên, chỉ với sức lực như vậy mà có thể chém ra một kiếm này. Nhưng loại chiêu thức này, cậu có thể chém thêm bao nhiêu lần chứ? Thế giới này vốn là tuân theo định luật bảo toàn. Cậu muốn đạt được thứ gì, đều phải trả cái giá xứng đáng với nó.”
Dương Đức Phi nói xong, cánh tay lần nữa vung lên.
Trương Thác cũng vậy, lần nữa vung vẩy ánh sáng thân thánh màu tím trong tay.
Lại là kiếm ý va nhau, nhưng lúc này đây, đường kiếm mà Trương Thác chém ra không được mạnh mẽ như vậy, trực tiếp bị Dương Đức Phi áp đảo.
Nhìn lại Trương Thác, ánh sáng màu tím của thanh kiếm đã mờ đi rất nhiều, dáng vẻ ban đầu vốn có thực ra rất hư ảo.
Trương Thác bất động, thu hồi Đoạn Kiếm trong tay lại.
Đúng như lời Dương Đức Phi nói, chiêu thức như vậy, đối với Trương Thác mà nói, sức lực tiêu hao rất nhiều, thật sự anh không thể dùng chiêu thức này nhiều lần được.
Lúc ánh sáng thần thánh màu tím lóe lên, trong nháy mắt, Sài Vạn Hoành, Xương Rồng, Triệu Chính Khải thậm chí là cả sắc mặt Dương Đức Phi đều đột ngột thay đổi. Lúc này thanh kiếm ở trong tay Trương Thác khiến bọn họ cảm nhận được rằng, so với ánh sáng thần thánh của kiếm trong tay Dương Đức Phi càng lợi hại hơn.
Phải biết rằng, kiếm của Dương Đức Phi là một thanh cực kiếm. Trương Thác chỉ là mới bước vào Thần Ẩn, sao có thể chém ra một kiếm như thế này chứ.
Trong tay Trương Thác, ánh sáng thần thánh màu tím dày đặc vây quanh. Không ai thấy được trong tay anh chỉ là một thanh Đoạn Kiếm.
Từ đêm hôm đó, Trương Thác từ bọn ba người Bạch Phi Vân biết được thanh Đoạn Kiếm từ Lâu Lan này có cùng một dạng khí với tổ binh. Trương Thác liền suy nghĩ, làm thế nào để phát huy triệt để sức mạnh của thanh Đoạn Kiếm này.
Trương Thác không hiểu rõ về khí, hiểu biết về tổ binh cũng chỉ dừng ở mức nghe nói. Nhưng anh đã nghe qua không chỉ một lần là khí và binh đã bị tách rời. Nếu đã như vậy thì anh sẽ dùng phương pháp nguyên thủy nhất để khí và binh cùng kết hợp.
Sau khi có cách nghĩ này, Trương Thác đã thử từng cái một. Anh đã phát hiện ra rằng nếu mình cầm thanh Đoạn Kiếm này Ngự Khí thì hoàn toàn có thể tăng sức mạnh của chiêu thức lên một cấp độ mới.
Đương nhiên, chiêu thức quá mạnh được sinh ra từ cái Đoạn Kiếm này sẽ gây ra hậu quả gì, Trương Thác cũng chưa thử qua bao giờ. Lần này là lần đầu anh dùng Đoạn Kiếm, sử dụng quỷ kiểm, cũng là tất cả vốn liếng của anh khi dám đối đầu trực diện với Dương Đức Phi.
Một kiếm chém ra, hai sự sắc nhọn cùng càn quét đến.
Hai cỗ biệt kiếm ý khác Dương Đức Phi một đời chỉ dùng một kiếm, kiếm ý sạch sẽ, một chữ “Hằng” ở trên. Ông muốn đạt tới một trình độ, một kiếm đâm ra, không thắng tất bại.
Mà Trương Thác tu luyện Diệt Thế Đồ Lục, một chữ † va vào nhau.
“Diệt”. Tất cả thân ý của anh, mục tiêu hướng đến là, cho dù kẻ thù mạnh như thế nào, lao đến đều sẽ tiêu diệt, tuyệt đối không nói đến đầu hàng.
Hai cỗ kiếm ý, đều vô cùng mạnh mẽ, mãnh liệt, va chạm vào nhau, sau một khoảnh khắc im lặng đã công phá ra bốn hướng.
Ở nơi hai thanh kiếm chạm nhau, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt, cũng không phải sụp đổ hoàn toàn nhưng với uy lực của kiếm ý vừa rồi thì cũng để lại vết nứt sâu cả chục mét.
Nếu đổi lại là những miếng gỗ lâu năm e là đã thành cát bụi lâu rồi.
Sau khi có được Đoạn Kiếm được nâng cấp, Trương Thác trở nên vô cùng đáng sợ!
Lúc mũi kiếm tiêu tan, Trương Thác và Dương Đức Phi nhìn nhau.
Dương Đức Phi nhìn thấy trước mặt xuất hiện vô số khe hở trên mặt đất, ánh mắt lộ ra vẻ khen ngợi: “Không hổ danh là đồ đệ của Lục Tiên, chỉ với sức lực như vậy mà có thể chém ra một kiếm này. Nhưng loại chiêu thức này, cậu có thể chém thêm bao nhiêu lần chứ? Thế giới này vốn là tuân theo định luật bảo toàn. Cậu muốn đạt được thứ gì, đều phải trả cái giá xứng đáng với nó.”
Dương Đức Phi nói xong, cánh tay lần nữa vung lên.
Trương Thác cũng vậy, lần nữa vung vẩy ánh sáng thân thánh màu tím trong tay.
Lại là kiếm ý va nhau, nhưng lúc này đây, đường kiếm mà Trương Thác chém ra không được mạnh mẽ như vậy, trực tiếp bị Dương Đức Phi áp đảo.
Nhìn lại Trương Thác, ánh sáng màu tím của thanh kiếm đã mờ đi rất nhiều, dáng vẻ ban đầu vốn có thực ra rất hư ảo.
Trương Thác bất động, thu hồi Đoạn Kiếm trong tay lại.
Đúng như lời Dương Đức Phi nói, chiêu thức như vậy, đối với Trương Thác mà nói, sức lực tiêu hao rất nhiều, thật sự anh không thể dùng chiêu thức này nhiều lần được.
Bình luận facebook