Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 530
Chương 530:
Trương Thác thắc mắc: “Đi đâu ăn vậy hả?”
Một tia tà mị thoáng qua trong đôi mắt đẹp của Tần Nhu: *Có một khu giải trí nông trại rất hay, đưa anh đi thưởng thức, cái mùi vị hoang dã này bây giờ tìm được khó lắm.”
Tân Nhu vừa nói, vừa đánh vô lăng, đưa xe lên đường cao tốc vòng quanh thành phó.
Trương Thác gật đầu.
Cho đến khi Tần Nhu rẽ thẳng từ đường cao tốc vòng quanh thành phố sang đường cao tốc từ Ngân Châu đến Lạc Hà, Trương Thác mới hoàn toàn nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Cô như này là đi khu giải trí nông trại sao?”
“Ừ.” Tần Nhu mỉm cười: “Chẳng qua chỉ là một bữa tiệc nhỏ nhỏ thôi mà.”
Trương Thác nhìn khuôn mặt tươi cười như hoa của người phụ nữ, cũng không biết nên nói gì, đành phải để cho Tần Nhu đi thôi.
Sau bốn mươi phút, xe rời khỏi đường cao tốc.
Trương Thác nhìn ra quả nhiên là của Tần Nhu đưa anh đến một khu giải trí nông trại, nhưng nơi này, Trương Thác đã từng đến qua trước đây, chính là trang viên của nhà họ Trình.
Trước trang viên nhà họ Trình có vô số ô tô hạng sang đang đậu, chiếc BMW của Tần Nhu đặt trong những chiếc xe sang trọng này trông rất rẻ tiền.
Tần Nhu mỉm cười: “Hôm nay có một vị trưởng lão quay.
về, mọi người đều tới chúc mừng, tôi không biết có máy người, một mình đến cô đơn quá.”
Tần Nhu đậu xe, đưa Trương Thác đi về phía trang viên nhà họ Trình Trong đại sảnh của Trình gia, hơn mười bàn đã được bày sẵn để đãi tiệc, đại sảnh chật ních những người thế hệ lớn tuổi có máu mặt.
Ngay khi Trương Thác và Tần Nhu bước vào tiền sảnh, họ nghe thấy tiếng ai đó chào hỏi.
“Tần Nhu, em đến rồi!”
Trương Thác nhìn thấy một thanh niên tuần tú đang đi về phía Tần Nhu, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Tiêu Ba, xin chào.” Tần Nhu khẽ gật đầu, sau đó khoác tay Trương Thác, vẻ mặt ngọt ngào nói: “Giới thiệu với anh một chút, đây là bạn trai của tôi, Trương Thác.”
“Bạn….bạn trai sao?” Vẻ mặt vốn dĩ vui mừng của Tiêu Ba, sau khi nghe được lời nói của Tần Nhu, sắc mặt trở nên buồn bã, biểu cảm có chút đỡ đần.
“Người anh em, đừng nghe lời cô ấy nói bậy bạ, tôi không phải bạn trai của cô ấy.” Trương Thác vội vàng nói: “Tôi đã kết hôn rồi.”
Vừa nghe thấy lời này, sự mắt mát trong lòng Tiêu Ba như: được quét sạch, anh cười với Tần Nhu: “Tần Nhu, em thật biết đùa…”
Tiêu Ba còn chưa kịp nói hết hai chữ đùa giỡn, thì đã bị tiếng Tần Nhu chen vào.
Tần Nhu vươn cánh tay màu hồng áp vào ngực Trương Thác: “Anh đáng ghét nha, tối hôm qua khi cùng người ta làm chuyện ấy, đã không nói thế này, còn nói muốn kết hôn nữa, bây giờ lại nói là có vợ rồi, anh phiền chết đi được!”
Với bộ dạng của Tần Nhu, ai nhìn, cũng có thể nghĩ cô đang làm nũng với Trương Thác.
Tiêu Ba vẻ mặt xấu hồ, tự mình đến chào hỏi lúc lâu, kết quả thì sao, người phụ nữ trong lòng anh áy lại đang làm nũng trong lòng của người khác? Lại còn là người đàn ông đã có vợ nữa?
Vẻ mặt hăng hái ban đầu của Tiêu Ba ngay lập tức trở nên lạnh lùng hơn: “Tần Nhu, lần này đến, chủ yếu là vì một vị trưởng lão dưỡng thương trở về. Mọi người cùng nhau tụ tập tán gẫu. Em dẫn người ngoài tới đây, có lẽ không thích hợp cho lắm?”
“Tại sao không thích hợp?” Tần Nhu vừa nắm lấy cánh tay Trương Thác, để ở trước mặt cô: “Bạn trai của tôi không phải là người ngoài.”
Tiêu Ba nhìn bộ dạng thân mật của Tần Nhu và Trương Thác, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, nhưng lại không thể bày tỏ trực tiếp ra được.
Trương Thác thắc mắc: “Đi đâu ăn vậy hả?”
Một tia tà mị thoáng qua trong đôi mắt đẹp của Tần Nhu: *Có một khu giải trí nông trại rất hay, đưa anh đi thưởng thức, cái mùi vị hoang dã này bây giờ tìm được khó lắm.”
Tân Nhu vừa nói, vừa đánh vô lăng, đưa xe lên đường cao tốc vòng quanh thành phó.
Trương Thác gật đầu.
Cho đến khi Tần Nhu rẽ thẳng từ đường cao tốc vòng quanh thành phố sang đường cao tốc từ Ngân Châu đến Lạc Hà, Trương Thác mới hoàn toàn nhận ra có điều gì đó không ổn.
“Cô như này là đi khu giải trí nông trại sao?”
“Ừ.” Tần Nhu mỉm cười: “Chẳng qua chỉ là một bữa tiệc nhỏ nhỏ thôi mà.”
Trương Thác nhìn khuôn mặt tươi cười như hoa của người phụ nữ, cũng không biết nên nói gì, đành phải để cho Tần Nhu đi thôi.
Sau bốn mươi phút, xe rời khỏi đường cao tốc.
Trương Thác nhìn ra quả nhiên là của Tần Nhu đưa anh đến một khu giải trí nông trại, nhưng nơi này, Trương Thác đã từng đến qua trước đây, chính là trang viên của nhà họ Trình.
Trước trang viên nhà họ Trình có vô số ô tô hạng sang đang đậu, chiếc BMW của Tần Nhu đặt trong những chiếc xe sang trọng này trông rất rẻ tiền.
Tần Nhu mỉm cười: “Hôm nay có một vị trưởng lão quay.
về, mọi người đều tới chúc mừng, tôi không biết có máy người, một mình đến cô đơn quá.”
Tần Nhu đậu xe, đưa Trương Thác đi về phía trang viên nhà họ Trình Trong đại sảnh của Trình gia, hơn mười bàn đã được bày sẵn để đãi tiệc, đại sảnh chật ních những người thế hệ lớn tuổi có máu mặt.
Ngay khi Trương Thác và Tần Nhu bước vào tiền sảnh, họ nghe thấy tiếng ai đó chào hỏi.
“Tần Nhu, em đến rồi!”
Trương Thác nhìn thấy một thanh niên tuần tú đang đi về phía Tần Nhu, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Tiêu Ba, xin chào.” Tần Nhu khẽ gật đầu, sau đó khoác tay Trương Thác, vẻ mặt ngọt ngào nói: “Giới thiệu với anh một chút, đây là bạn trai của tôi, Trương Thác.”
“Bạn….bạn trai sao?” Vẻ mặt vốn dĩ vui mừng của Tiêu Ba, sau khi nghe được lời nói của Tần Nhu, sắc mặt trở nên buồn bã, biểu cảm có chút đỡ đần.
“Người anh em, đừng nghe lời cô ấy nói bậy bạ, tôi không phải bạn trai của cô ấy.” Trương Thác vội vàng nói: “Tôi đã kết hôn rồi.”
Vừa nghe thấy lời này, sự mắt mát trong lòng Tiêu Ba như: được quét sạch, anh cười với Tần Nhu: “Tần Nhu, em thật biết đùa…”
Tiêu Ba còn chưa kịp nói hết hai chữ đùa giỡn, thì đã bị tiếng Tần Nhu chen vào.
Tần Nhu vươn cánh tay màu hồng áp vào ngực Trương Thác: “Anh đáng ghét nha, tối hôm qua khi cùng người ta làm chuyện ấy, đã không nói thế này, còn nói muốn kết hôn nữa, bây giờ lại nói là có vợ rồi, anh phiền chết đi được!”
Với bộ dạng của Tần Nhu, ai nhìn, cũng có thể nghĩ cô đang làm nũng với Trương Thác.
Tiêu Ba vẻ mặt xấu hồ, tự mình đến chào hỏi lúc lâu, kết quả thì sao, người phụ nữ trong lòng anh áy lại đang làm nũng trong lòng của người khác? Lại còn là người đàn ông đã có vợ nữa?
Vẻ mặt hăng hái ban đầu của Tiêu Ba ngay lập tức trở nên lạnh lùng hơn: “Tần Nhu, lần này đến, chủ yếu là vì một vị trưởng lão dưỡng thương trở về. Mọi người cùng nhau tụ tập tán gẫu. Em dẫn người ngoài tới đây, có lẽ không thích hợp cho lắm?”
“Tại sao không thích hợp?” Tần Nhu vừa nắm lấy cánh tay Trương Thác, để ở trước mặt cô: “Bạn trai của tôi không phải là người ngoài.”
Tiêu Ba nhìn bộ dạng thân mật của Tần Nhu và Trương Thác, trong lòng cảm thấy rất khó chịu, nhưng lại không thể bày tỏ trực tiếp ra được.
Last edited:
Bình luận facebook