Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 634
Chương 634:
Xét cho cùng có thể mua được Rolls Royce, không chỉ có tiền thôi là được, mà nó còn cần chứng minh được thân phận, đại biểu cho nhân mạch nữa.
Bạch Trình nhìn thấy Trương Thác xuất hiện trước đại sảnh nhà họ Lâm, anh chạy tới: “Chào đại ca, chào chị dâu, đây chắc là chú nhỉ, chào ông Lâm”
Sau khi Bạch Trình chạy tới thì cực kỳ khách khí chào hỏi mọi người.
Trương Thác nhíu mày: “Làm sao vậy? Sao lại có nhiều xe như vậy?”
“Đại ca, chuyện này anh không thể trách em được”
Bạch Trình vội xua tay: “Đều là do Ferreth hết, mấy người này đều do anh ta đưa đến hết”
Ngay khi Bạch Trình vừa nói xong thì đã nghe thấy một giọng nói truyền đến từ một chiếc Rolls Royce ở phía trước: “Đại ca, anh cũng không thể trách em được đâu”
Ferreth sải bước đi về phía Trương Thác, anh ta căn bản không cần nghe cũng có thể đoán được Bạch Trình đang nói cái gì.
Ferreth chạy đến chào hỏi Lâm Ngữ Lam và những người khác, sau đó thì nói: “Không phải lần trước chị dâu nói thích hán phục sao, em suy nghĩ đến việc tìm một vài nhà thiết kế để thiết kế, kết quả cái tên nhóc Tóc Đỏ kia lại cứ muốn xen vào. Sức ảnh hưởng của cậu ấy ở Châu Âu rất lớn, Tóc Đỏ vừa lên tiếng thì cả Hải Thần cũng không ngồi yên được nữa. Con nhóc Vị Lai nhìn Hải Thần cũng chen một tay vào, cũng không nhịn được mà gọi cả một đoàn đội tới cùng tham gia. Nguyệt Thần cô ấy cũng sắp xếp người vào, còn có mấy người ở trên đảo kia nữa, vừa nghe thấy là thiết kế hán phục cho chị dâu thì người nào người nấy đều rất tích cực, rồi thành như này đây”
Vẻ mặt Ferreth đau khổ mà nói: “Vậy đó, đều để hết chín mươi phần trăm người ở lại rồi, em chỉ mang thành phẩm quần áo đến đây thôi. “
“Cái này… Ông xã, có phải là em đã làm sai rồi không?”
Lâm Ngữ Lam nghe thấy lời Ferreth nói, lúc đầu cô chỉ nói thích phong cách quần áo giống như bộ trên người Vị Lai và Nguyệt Thần mà thôi, không nghĩ tới lại thành ra chuyện lớn như vậy, làm cho cô cảm thấy hơi ngượng ngùng.
“Chị dâu, cái này là chị nghĩ nhiều rồi. Được thiết kế quần áo cho chị, bọn họ vui mừng còn không kịp nữa là”
Ferreth nói xong thì vẫy tay với năm mươi chiếc xe ở đằng sau, lớn tiếng hô to: “Nào, đem tất cả quần áo vào đây”
Khi Ferreth hét lên, cánh cửa của chiếc Rolls-Royce đậu ở phía trước nhất mở ra, bốn người bước xuống xe, sau khi mở cốp sau xe ra, mỗi người đều ôm một chồng quần áo ngăn nắp đi tới.
Mẹ Từ Uyên nhìn thấy bóng dáng của bốn người bước xuống xe, trong mắt bà ta mang theo chút nghi hoặc: “Sao mẹ lại cảm thấy bốn người này có hơi quen mắt nhỉ?”
Lúc mẹ Từ Uyên nói, trong tiềm thức Lưu Linh Chi cũng gật đầu, cô ta cũng cảm thấy những người này rất quen mắt.
Khi bốn người họ từ từ đến gần với bộ quần áo trên tay họ, mẹ Từ Uyên thốt lên: “Chúa ơi, đây không phải là nhà thiết kế Albert sao? Người bên cạnh là Basil? Còn có hai đại sư Emir và cả Marcus nữa, đều là những bậc thầy thiết kế thời trang hàng đầu thế giới đó. “
Mẹ của Từ Uyên là một người rất yêu thích thời trang, cũng cực kỳ am hiểu tìm tòi về thời trang. Mấy minh tinh trên phim kia, ca sĩ gì gì đó, bà không biết nhiều, nhưng các nhà thiết kế thời trang thì hầu như ai cũng có thể kể tên được.
Lưu Linh Chi đứng bên cạnh nhìn thấy thì cũng hơi lờ mờ, mặc dù cô ta không biết tên của bốn nhà thiết kế thời trang này nhưng cô ta vẫn rất hay nhìn thấy họ trên tỉ vi.
Bốn nhà thiết kế hàng đầu đến bên cạnh Lâm Ngữ Lam rồi hơi cúi người chào cô: “Thưa quý cô xinh đẹp, chúng tôi rất vinh dự được phục vụ quý cô.”
“Được rồi, bớt phí lời đi. Mang quần áo vào trong, không thấy đều đang xếp hàng sao?” Bạch Trình vẫy tay thúc giục một tiếng.
Bốn người vừa nghe thì cũng không dám nhiều lời nữa, bọn họ vội vàng ôm quần áo vào nhà.
“Nào, tiếp tục” Ferreth lại vẫy tay lần nữa, lại thêm một cánh cửa Rolls-Royce khác mở ra, bốn người khác xuống xe.
Xét cho cùng có thể mua được Rolls Royce, không chỉ có tiền thôi là được, mà nó còn cần chứng minh được thân phận, đại biểu cho nhân mạch nữa.
Bạch Trình nhìn thấy Trương Thác xuất hiện trước đại sảnh nhà họ Lâm, anh chạy tới: “Chào đại ca, chào chị dâu, đây chắc là chú nhỉ, chào ông Lâm”
Sau khi Bạch Trình chạy tới thì cực kỳ khách khí chào hỏi mọi người.
Trương Thác nhíu mày: “Làm sao vậy? Sao lại có nhiều xe như vậy?”
“Đại ca, chuyện này anh không thể trách em được”
Bạch Trình vội xua tay: “Đều là do Ferreth hết, mấy người này đều do anh ta đưa đến hết”
Ngay khi Bạch Trình vừa nói xong thì đã nghe thấy một giọng nói truyền đến từ một chiếc Rolls Royce ở phía trước: “Đại ca, anh cũng không thể trách em được đâu”
Ferreth sải bước đi về phía Trương Thác, anh ta căn bản không cần nghe cũng có thể đoán được Bạch Trình đang nói cái gì.
Ferreth chạy đến chào hỏi Lâm Ngữ Lam và những người khác, sau đó thì nói: “Không phải lần trước chị dâu nói thích hán phục sao, em suy nghĩ đến việc tìm một vài nhà thiết kế để thiết kế, kết quả cái tên nhóc Tóc Đỏ kia lại cứ muốn xen vào. Sức ảnh hưởng của cậu ấy ở Châu Âu rất lớn, Tóc Đỏ vừa lên tiếng thì cả Hải Thần cũng không ngồi yên được nữa. Con nhóc Vị Lai nhìn Hải Thần cũng chen một tay vào, cũng không nhịn được mà gọi cả một đoàn đội tới cùng tham gia. Nguyệt Thần cô ấy cũng sắp xếp người vào, còn có mấy người ở trên đảo kia nữa, vừa nghe thấy là thiết kế hán phục cho chị dâu thì người nào người nấy đều rất tích cực, rồi thành như này đây”
Vẻ mặt Ferreth đau khổ mà nói: “Vậy đó, đều để hết chín mươi phần trăm người ở lại rồi, em chỉ mang thành phẩm quần áo đến đây thôi. “
“Cái này… Ông xã, có phải là em đã làm sai rồi không?”
Lâm Ngữ Lam nghe thấy lời Ferreth nói, lúc đầu cô chỉ nói thích phong cách quần áo giống như bộ trên người Vị Lai và Nguyệt Thần mà thôi, không nghĩ tới lại thành ra chuyện lớn như vậy, làm cho cô cảm thấy hơi ngượng ngùng.
“Chị dâu, cái này là chị nghĩ nhiều rồi. Được thiết kế quần áo cho chị, bọn họ vui mừng còn không kịp nữa là”
Ferreth nói xong thì vẫy tay với năm mươi chiếc xe ở đằng sau, lớn tiếng hô to: “Nào, đem tất cả quần áo vào đây”
Khi Ferreth hét lên, cánh cửa của chiếc Rolls-Royce đậu ở phía trước nhất mở ra, bốn người bước xuống xe, sau khi mở cốp sau xe ra, mỗi người đều ôm một chồng quần áo ngăn nắp đi tới.
Mẹ Từ Uyên nhìn thấy bóng dáng của bốn người bước xuống xe, trong mắt bà ta mang theo chút nghi hoặc: “Sao mẹ lại cảm thấy bốn người này có hơi quen mắt nhỉ?”
Lúc mẹ Từ Uyên nói, trong tiềm thức Lưu Linh Chi cũng gật đầu, cô ta cũng cảm thấy những người này rất quen mắt.
Khi bốn người họ từ từ đến gần với bộ quần áo trên tay họ, mẹ Từ Uyên thốt lên: “Chúa ơi, đây không phải là nhà thiết kế Albert sao? Người bên cạnh là Basil? Còn có hai đại sư Emir và cả Marcus nữa, đều là những bậc thầy thiết kế thời trang hàng đầu thế giới đó. “
Mẹ của Từ Uyên là một người rất yêu thích thời trang, cũng cực kỳ am hiểu tìm tòi về thời trang. Mấy minh tinh trên phim kia, ca sĩ gì gì đó, bà không biết nhiều, nhưng các nhà thiết kế thời trang thì hầu như ai cũng có thể kể tên được.
Lưu Linh Chi đứng bên cạnh nhìn thấy thì cũng hơi lờ mờ, mặc dù cô ta không biết tên của bốn nhà thiết kế thời trang này nhưng cô ta vẫn rất hay nhìn thấy họ trên tỉ vi.
Bốn nhà thiết kế hàng đầu đến bên cạnh Lâm Ngữ Lam rồi hơi cúi người chào cô: “Thưa quý cô xinh đẹp, chúng tôi rất vinh dự được phục vụ quý cô.”
“Được rồi, bớt phí lời đi. Mang quần áo vào trong, không thấy đều đang xếp hàng sao?” Bạch Trình vẫy tay thúc giục một tiếng.
Bốn người vừa nghe thì cũng không dám nhiều lời nữa, bọn họ vội vàng ôm quần áo vào nhà.
“Nào, tiếp tục” Ferreth lại vẫy tay lần nữa, lại thêm một cánh cửa Rolls-Royce khác mở ra, bốn người khác xuống xe.
Bình luận facebook