Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 8: Việc nhận con nuôi
Tiễn khách đi xong, hai bà cháu ngồi im lặng không nói gì, một lúc sau Công Nam lên tiếng:1
- Con có mua cho ngoại mấy miếng cao dán với dầu xoa bóp đấy, lát nữa con mát xa cho ngoại nha.
Nói dứt câu, Công Nam đứng lên đi vào phòng lấy đồ ra, thoa dầu xoa bóp rồi nhẹ nhàng ấn vào lưng giúp bà. Bà Hoa nghe cháu ngoại nói muốn mát xa cho mình chỉ nghĩ xoa bóp bình thường thôi, không ngờ ấn một hồi bà cảm giác lưng nóng lên, cơn đau cũng dịu đi rất nhiều, bà hỏi cậu:
- Học mấy cái này ở đâu vậy?
Công Nam đã nghĩ xong câu trả lời:
- Con học trên mạng.
Bà Hoa được mát xa thoải mái nhắm mắt lại, một lúc sau sợ cháu ngoại mỏi, bà kêu cậu ngừng lại, bà nói với cậu:
- Ngoại xin lỗi con chuyện vừa rồi, sau này con đừng làm mấy công việc đó nữa, ngoại khỏe rồi mai sẽ đi bán lại.
Lần đầu nghe bà ngoại xưng hô thân mật như vậy với mình, Công Nam có hơi thẹn thùng, nhưng phần nhiều là vui vẻ, cậu nói:
- Con chỉ làm có một buổi đấy thôi, hơn nữa ngoại đừng vội đi bán lại, nghỉ ngơi vài hôm đi.
Bà Hoa không đồng ý, bà nói:
- Nghỉ mấy ngày mất khách hết, ngoại khỏe rồi.
Công Nam biết bà ngoại không chịu ngồi yên, cuối cùng cậu hạ giọng khuyên bà:
- Hay ngoại chỉ con làm sao lấy cá về bán đi, con bán thay ngoại.
Cậu chân thành nhìn bà, bà Hoa cũng bị vẻ mặt này của cậu chọc cười, bà chỉ vào trán cậu cười mắng:
- Được rồi, ngoại nghỉ thêm một ngày nữa mới đi bán lại, ngoại nấu cơm xong rồi, con dọn chén đũa ra ăn đi.
Công Nam thấy bà chịu thỏa hiệp cũng ngoan ngoãn đi vào bếp dọn đồ ăn lên bàn. Hai bà cháu ăn xong, bà Hoa đi ra ngoài sang nhà hàng xóm chơi, cậu thì chui vào phòng, vừa định “khui” bộ sách mới mua ra, cậu lại suy nghĩ lại, cậu hỏi hệ thống:
- 001, bây giờ tôi xem sách lớp 10 có quá sớm không, môn toán khá ổn rồi vậy bây giờ có phải tôi nên ôn tiếp môn vật lý hay hóa học sinh học không?
[Không cần, môn toán là nền tảng cho các môn tự nhiên khác, ở cấp hai những môn tự nhiên ngoài môn toán đều là cưỡi ngựa xem hoa, vào cấp ba mới chính thức dạy chuyên sâu, cho nên ký chủ không cần thiết ôn lại những môn này.]1
Công Nam nghe vậy cũng gật gật đầu, sau đó mới nhớ ra chuyện gì đó, gõ gõ đầu một cái, hỏi:
- Lúc nãy cậu làm tôi khóc đúng không?
Hệ thống nghe hỏi trực tiếp nói:
[Thân thể là tiền vốn, 001 không thể để ký chủ bị đánh hỏng cho nên mới kích thích tuyến lệ của ký chủ để ký chủ rơi chút nước mắt sinh lý, nếu lúc đó ký chủ phối hợp gào khóc một chút thì hiệu quả sẽ còn tốt hơn nữa.]
- Sẽ còn tốt hơn? Rất mất mặt đấy có biết không? Sau này đừng có mà tùy tiện điều khiển cơ thể tôi.
Hệ thống im lặng, Công Nam cho rằng nó nhận sai, vì thế cũng không truy cứu tiếp, ngồi vào bàn lật xem toán lớp 10.
Cùng lúc đó bên này, ông Hà về tới nhà lập tức triệu tập hai vợ chồng con trai thứ hai, hai vợ chồng ông Tuân ngồi vào ghế, thấy ông cụ nghiêm trang như thế trong lòng có hơi căng thẳng, không biết có chuyện gì mà ông cụ lại triệu tập cả nhà như vậy, bà Liên vợ ông Tuân nháy nháy mắt ra hiệu với thanh niên ngồi bên cạnh ông cụ hỏi xem có chuyện gì, nhưng thanh niên lại làm như không hiểu, chỉ khẽ gật đầu với hai người.
Ông cụ Hà có hết thảy bốn đứa con ba nam một nữ, tất cả đều đã lập gia đình có con lớn hết, mà đứa con thứ hai là ông Tuân có một đứa con trai hai mươi lăm tuổi đang công tác bên nước ngoài đã mấy năm không về, do công việc là một phần, chủ yếu là lúc còn trẻ nhỏ hai cha con khắc khẩu, thằng nhỏ cũng thuộc dạng cứng đầu, đi du học xong định cư bên đấy luôn không về.
Bây giờ hai vợ chồng cũng lớn tuổi bên cạnh không con cái chăm sóc, đây cũng là điều khiến ông Hà lo lắng, mà sau khi gặp thằng bé kia, ông đã có suy nghĩ khác, thấy hai vợ chồng con thứ hai nhìn mình chằm chằm, ông hắng giọng một tiếng rồi nói:
- Cha kêu hai đứa tới là muốn bàn với hai đứa một chuyện, bây giờ thằng Tuấn cứ ở mãi bên Mỹ không chịu về, hai vợ chồng con cứ như vậy cũng không tốt, cha định cho hai đứa nhận con nuôi.
Hai vợ chồng bất ngờ nhìn nhau, sau đó ông Tuân mở miệng nói trước:
- Không phải tụi con chưa nghĩ tới, nhưng nhận con nuôi có nhiều chuyện phức tạp lắm, nhà mình cũng thuộc dạng nhà quan, lỡ như đứa nhỏ được nhận nuôi không hợp với nhà mình thì làm sao bây giờ?
Bà Liên biết nhìn sắc mặt cha chồng, bà vỗ vỗ tay chồng nói:
- Cha hỏi vậy chắc đã chọn được người rồi, mình nghe cha nói tiếp đi.
Lúc này ông cụ nói tiếp:
- Thằng bé này ngoan ngoãn hiếu thảo, chỉ có điều hoàn cảnh gia đình hơi phức tạp.
Nghe tới cậu nhóc ngoan ngoãn hiếu thảo là hai vợ chồng đã mừng thầm trong bụng, cả đời hai người chỉ có một đứa con trai nhưng nó lại quá cứng đầu, không nói về ai đúng ai sai, nhưng con cái cũng nên nhường nhịn cha mẹ một chút, còn đằng này cả hai bên đều căng thẳng cho nên mới dẫn tới tình trạng như thế này, nếu bây giờ có một đứa con trai hiểu chuyện bầu bạn, hai vợ chồng không thể vui hơn.
Ông cụ trầm ngâm một hai giây, sau đó nói tiếp:
- Nó là con riêng của thằng Mạnh.1
- Con có mua cho ngoại mấy miếng cao dán với dầu xoa bóp đấy, lát nữa con mát xa cho ngoại nha.
Nói dứt câu, Công Nam đứng lên đi vào phòng lấy đồ ra, thoa dầu xoa bóp rồi nhẹ nhàng ấn vào lưng giúp bà. Bà Hoa nghe cháu ngoại nói muốn mát xa cho mình chỉ nghĩ xoa bóp bình thường thôi, không ngờ ấn một hồi bà cảm giác lưng nóng lên, cơn đau cũng dịu đi rất nhiều, bà hỏi cậu:
- Học mấy cái này ở đâu vậy?
Công Nam đã nghĩ xong câu trả lời:
- Con học trên mạng.
Bà Hoa được mát xa thoải mái nhắm mắt lại, một lúc sau sợ cháu ngoại mỏi, bà kêu cậu ngừng lại, bà nói với cậu:
- Ngoại xin lỗi con chuyện vừa rồi, sau này con đừng làm mấy công việc đó nữa, ngoại khỏe rồi mai sẽ đi bán lại.
Lần đầu nghe bà ngoại xưng hô thân mật như vậy với mình, Công Nam có hơi thẹn thùng, nhưng phần nhiều là vui vẻ, cậu nói:
- Con chỉ làm có một buổi đấy thôi, hơn nữa ngoại đừng vội đi bán lại, nghỉ ngơi vài hôm đi.
Bà Hoa không đồng ý, bà nói:
- Nghỉ mấy ngày mất khách hết, ngoại khỏe rồi.
Công Nam biết bà ngoại không chịu ngồi yên, cuối cùng cậu hạ giọng khuyên bà:
- Hay ngoại chỉ con làm sao lấy cá về bán đi, con bán thay ngoại.
Cậu chân thành nhìn bà, bà Hoa cũng bị vẻ mặt này của cậu chọc cười, bà chỉ vào trán cậu cười mắng:
- Được rồi, ngoại nghỉ thêm một ngày nữa mới đi bán lại, ngoại nấu cơm xong rồi, con dọn chén đũa ra ăn đi.
Công Nam thấy bà chịu thỏa hiệp cũng ngoan ngoãn đi vào bếp dọn đồ ăn lên bàn. Hai bà cháu ăn xong, bà Hoa đi ra ngoài sang nhà hàng xóm chơi, cậu thì chui vào phòng, vừa định “khui” bộ sách mới mua ra, cậu lại suy nghĩ lại, cậu hỏi hệ thống:
- 001, bây giờ tôi xem sách lớp 10 có quá sớm không, môn toán khá ổn rồi vậy bây giờ có phải tôi nên ôn tiếp môn vật lý hay hóa học sinh học không?
[Không cần, môn toán là nền tảng cho các môn tự nhiên khác, ở cấp hai những môn tự nhiên ngoài môn toán đều là cưỡi ngựa xem hoa, vào cấp ba mới chính thức dạy chuyên sâu, cho nên ký chủ không cần thiết ôn lại những môn này.]1
Công Nam nghe vậy cũng gật gật đầu, sau đó mới nhớ ra chuyện gì đó, gõ gõ đầu một cái, hỏi:
- Lúc nãy cậu làm tôi khóc đúng không?
Hệ thống nghe hỏi trực tiếp nói:
[Thân thể là tiền vốn, 001 không thể để ký chủ bị đánh hỏng cho nên mới kích thích tuyến lệ của ký chủ để ký chủ rơi chút nước mắt sinh lý, nếu lúc đó ký chủ phối hợp gào khóc một chút thì hiệu quả sẽ còn tốt hơn nữa.]
- Sẽ còn tốt hơn? Rất mất mặt đấy có biết không? Sau này đừng có mà tùy tiện điều khiển cơ thể tôi.
Hệ thống im lặng, Công Nam cho rằng nó nhận sai, vì thế cũng không truy cứu tiếp, ngồi vào bàn lật xem toán lớp 10.
Cùng lúc đó bên này, ông Hà về tới nhà lập tức triệu tập hai vợ chồng con trai thứ hai, hai vợ chồng ông Tuân ngồi vào ghế, thấy ông cụ nghiêm trang như thế trong lòng có hơi căng thẳng, không biết có chuyện gì mà ông cụ lại triệu tập cả nhà như vậy, bà Liên vợ ông Tuân nháy nháy mắt ra hiệu với thanh niên ngồi bên cạnh ông cụ hỏi xem có chuyện gì, nhưng thanh niên lại làm như không hiểu, chỉ khẽ gật đầu với hai người.
Ông cụ Hà có hết thảy bốn đứa con ba nam một nữ, tất cả đều đã lập gia đình có con lớn hết, mà đứa con thứ hai là ông Tuân có một đứa con trai hai mươi lăm tuổi đang công tác bên nước ngoài đã mấy năm không về, do công việc là một phần, chủ yếu là lúc còn trẻ nhỏ hai cha con khắc khẩu, thằng nhỏ cũng thuộc dạng cứng đầu, đi du học xong định cư bên đấy luôn không về.
Bây giờ hai vợ chồng cũng lớn tuổi bên cạnh không con cái chăm sóc, đây cũng là điều khiến ông Hà lo lắng, mà sau khi gặp thằng bé kia, ông đã có suy nghĩ khác, thấy hai vợ chồng con thứ hai nhìn mình chằm chằm, ông hắng giọng một tiếng rồi nói:
- Cha kêu hai đứa tới là muốn bàn với hai đứa một chuyện, bây giờ thằng Tuấn cứ ở mãi bên Mỹ không chịu về, hai vợ chồng con cứ như vậy cũng không tốt, cha định cho hai đứa nhận con nuôi.
Hai vợ chồng bất ngờ nhìn nhau, sau đó ông Tuân mở miệng nói trước:
- Không phải tụi con chưa nghĩ tới, nhưng nhận con nuôi có nhiều chuyện phức tạp lắm, nhà mình cũng thuộc dạng nhà quan, lỡ như đứa nhỏ được nhận nuôi không hợp với nhà mình thì làm sao bây giờ?
Bà Liên biết nhìn sắc mặt cha chồng, bà vỗ vỗ tay chồng nói:
- Cha hỏi vậy chắc đã chọn được người rồi, mình nghe cha nói tiếp đi.
Lúc này ông cụ nói tiếp:
- Thằng bé này ngoan ngoãn hiếu thảo, chỉ có điều hoàn cảnh gia đình hơi phức tạp.
Nghe tới cậu nhóc ngoan ngoãn hiếu thảo là hai vợ chồng đã mừng thầm trong bụng, cả đời hai người chỉ có một đứa con trai nhưng nó lại quá cứng đầu, không nói về ai đúng ai sai, nhưng con cái cũng nên nhường nhịn cha mẹ một chút, còn đằng này cả hai bên đều căng thẳng cho nên mới dẫn tới tình trạng như thế này, nếu bây giờ có một đứa con trai hiểu chuyện bầu bạn, hai vợ chồng không thể vui hơn.
Ông cụ trầm ngâm một hai giây, sau đó nói tiếp:
- Nó là con riêng của thằng Mạnh.1
Bình luận facebook