Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1155
Chương 1155: Từ Dao xuất hiện, có nhiều trò vui diễn ra rôi
Nhậm Cầu nhìn thoáng qua bên ngoài thì thấy Tô Kỳ và Bạc Dạ đang nói chuyện cùng nhau, cậu nhíu nhíu lông mày, ánh mắt sau cặp kính của cậu dần dần trở nên thâm thủy.
Bạc Nhan... nếu có thật sự tới đây, không biết sẽ tạo ra hậu quả như thế nào nữa?
Giờ khắc này, hội trường của khách sạn W vô cùng náo nhiệt, sôi nổi, khắp nơi đều là những vật lớn, có uy tín danh tiếng, các quý ông con nhà quyền quý gặp mặt chào hỏi lẫn nhau, ai cũng có suy nghĩ muốn tham gia buổi tiệc này để kết giao với nhà quyền quý, thầm mong sẽ quen biết được nhiều người có tiền làm cho vòng quan hệ của mình càng ngày càng rộng.
Người đến người đi đều có những tính toán riêng của mình, không trách được Từ Thánh Mẫn lại nói sinh nhật của Đường Duy thật là kỳ lạ... bởi vì sinh nhật của cậu ấy không giống một bữa tiệc sinh nhật đơn thuần, mọi người tới đây đều vì lợi ích riêng của mình chứ không phải thực sự đến để chúc mừng Đường Duy sinh nhật vui vẻ.
Mặc dù đúng là như vậy nhưng ngoài mặt vẫn phải cố tỏ vẻ vui mừng. Mọi người đi vào sẽ lấy đồ uống và đi tới nói vài câu với Đường
Duy. Đường Duy gặp rất nhiều người mà cậu ấy không hề quen biết, nhưng cậu ấy vẫn có thể bình thản mỉm cười nói chuyện với người khác, nội tâm cậu ấy đã được rèn luyện tới trình độ gì rồi?
Sinh nhật hai mươi tuổi của cậu ấy lại biến thành một buổi tiệc xã giao.
Nhưng lúc này ở cửa lại truyền đến một vài âm thanh xôn xao, Đường Duy bị giật mình một chút, cậu ấy quay đầu lại thì nhìn thấy bóng dáng một cô gái đi từ cửa vào.
Hầu kết cậu ấy giật giật lên xuống, hai mắt cậu ấy trừng lớn, Nhậm Cầu ở bên cạnh cũng hơi giật mình, Bạc Nhan tới sớm như vậy sao?
Đợi cho người đó tới gần tâm trạng kích động của mọi người mới dần dần bình tĩnh lại.
Từ Dao mặc một chiếc váy ôm màu trắng, cô ta đi một đôi giày cao gót nhỏ từng bước đi tới trước mặt Đường Duy, sau đó cô ta nghiêng đầu, nhẹ nhàng cười nói: "Tôi đến muộn, thật ngại quá."
Thì ra là Từ Dao.
Nhậm Cầu thu hồi ánh mắt của mình.
Ánh mắt của Đường Duy sâu thắm, sau đó cậu ấy nở nụ cười tiêu chuẩn nói: "Không sao. Hôm nay nhiều khách, chiêu đãi cũng chưa được tốt... " “Anh bận việc của anh đi, em không sao." Từ Dao vừa nghe thấy
Đường Duy nói như vậy liền biểu hiện vẻ quan tâm chu đáo giống như tri kỷ, cô ta lập tức cười dịu dàng với Đường Duy, mọi người đứng xem bên cạnh đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cô ta muốn chứng tỏ rằng cô ta có quan hệ không bình thường với Thang Duy trước mặt mọi người.
Vậy nên bây giờ cô ta đã thành công rồi.
Đường Duy cũng không chán ghét cô ta, hay có thể nói mấy năm nay cô ta là người phụ nữ gần gũi nhất với Đường Duy. Ở trong lòng Từ Dao luôn tin tưởng rằng cô ta có một vị trí nhất định trong lòng Đường Duy.
Bằng không với tính cách của Đường Duy đã sớm ép buộc cô ta phải rời đi giống như Bạc Nhan rồi không phải sao? “Cô gái kia là ai vậy? Làm sao lại thân thiết với bọn họ như vậy?” “Nghe giọng điệu thì có vẻ rất thân với cậu Đường đó. "Người phụ nữ có thể trực tiếp đứng bên cạnh Đường Duy đương nhiên không phải người bình thường. Đó không phải là con gái nhà họ Từ sao?"
Từ Dao quay đầu nhìn về Từ Thánh Mân sau đó kêu lên một tiếng: “Anh, buổi tối tốt lành.”
Ngoài mặt Từ Thánh Mẫu cười cười nhưng trong lòng không cười kỳ quái nói: “Cô Từ tôi nhận không nổi đâu.”
Quan hệ của hai anh em bọn họ có vẻ vẻ cũng không tốt lắm.
Từ Dao nghe thấy lời này của Từ Thánh Mân trong mắt lập tức hiện lên vẻ tủi thân, cô ta quay đầu nhìn Đường Duy nước mắt lã chã chực khóc nói: “Anh, hôm nay là sinh nhật Đường Duy chúng ta không cần ồn ào nữa được không?”
Nghe một chút thì em gái của anh ta lại đang diễn trò rồi.
Nhậm Cầu nhìn thoáng qua bên ngoài thì thấy Tô Kỳ và Bạc Dạ đang nói chuyện cùng nhau, cậu nhíu nhíu lông mày, ánh mắt sau cặp kính của cậu dần dần trở nên thâm thủy.
Bạc Nhan... nếu có thật sự tới đây, không biết sẽ tạo ra hậu quả như thế nào nữa?
Giờ khắc này, hội trường của khách sạn W vô cùng náo nhiệt, sôi nổi, khắp nơi đều là những vật lớn, có uy tín danh tiếng, các quý ông con nhà quyền quý gặp mặt chào hỏi lẫn nhau, ai cũng có suy nghĩ muốn tham gia buổi tiệc này để kết giao với nhà quyền quý, thầm mong sẽ quen biết được nhiều người có tiền làm cho vòng quan hệ của mình càng ngày càng rộng.
Người đến người đi đều có những tính toán riêng của mình, không trách được Từ Thánh Mẫn lại nói sinh nhật của Đường Duy thật là kỳ lạ... bởi vì sinh nhật của cậu ấy không giống một bữa tiệc sinh nhật đơn thuần, mọi người tới đây đều vì lợi ích riêng của mình chứ không phải thực sự đến để chúc mừng Đường Duy sinh nhật vui vẻ.
Mặc dù đúng là như vậy nhưng ngoài mặt vẫn phải cố tỏ vẻ vui mừng. Mọi người đi vào sẽ lấy đồ uống và đi tới nói vài câu với Đường
Duy. Đường Duy gặp rất nhiều người mà cậu ấy không hề quen biết, nhưng cậu ấy vẫn có thể bình thản mỉm cười nói chuyện với người khác, nội tâm cậu ấy đã được rèn luyện tới trình độ gì rồi?
Sinh nhật hai mươi tuổi của cậu ấy lại biến thành một buổi tiệc xã giao.
Nhưng lúc này ở cửa lại truyền đến một vài âm thanh xôn xao, Đường Duy bị giật mình một chút, cậu ấy quay đầu lại thì nhìn thấy bóng dáng một cô gái đi từ cửa vào.
Hầu kết cậu ấy giật giật lên xuống, hai mắt cậu ấy trừng lớn, Nhậm Cầu ở bên cạnh cũng hơi giật mình, Bạc Nhan tới sớm như vậy sao?
Đợi cho người đó tới gần tâm trạng kích động của mọi người mới dần dần bình tĩnh lại.
Từ Dao mặc một chiếc váy ôm màu trắng, cô ta đi một đôi giày cao gót nhỏ từng bước đi tới trước mặt Đường Duy, sau đó cô ta nghiêng đầu, nhẹ nhàng cười nói: "Tôi đến muộn, thật ngại quá."
Thì ra là Từ Dao.
Nhậm Cầu thu hồi ánh mắt của mình.
Ánh mắt của Đường Duy sâu thắm, sau đó cậu ấy nở nụ cười tiêu chuẩn nói: "Không sao. Hôm nay nhiều khách, chiêu đãi cũng chưa được tốt... " “Anh bận việc của anh đi, em không sao." Từ Dao vừa nghe thấy
Đường Duy nói như vậy liền biểu hiện vẻ quan tâm chu đáo giống như tri kỷ, cô ta lập tức cười dịu dàng với Đường Duy, mọi người đứng xem bên cạnh đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cô ta muốn chứng tỏ rằng cô ta có quan hệ không bình thường với Thang Duy trước mặt mọi người.
Vậy nên bây giờ cô ta đã thành công rồi.
Đường Duy cũng không chán ghét cô ta, hay có thể nói mấy năm nay cô ta là người phụ nữ gần gũi nhất với Đường Duy. Ở trong lòng Từ Dao luôn tin tưởng rằng cô ta có một vị trí nhất định trong lòng Đường Duy.
Bằng không với tính cách của Đường Duy đã sớm ép buộc cô ta phải rời đi giống như Bạc Nhan rồi không phải sao? “Cô gái kia là ai vậy? Làm sao lại thân thiết với bọn họ như vậy?” “Nghe giọng điệu thì có vẻ rất thân với cậu Đường đó. "Người phụ nữ có thể trực tiếp đứng bên cạnh Đường Duy đương nhiên không phải người bình thường. Đó không phải là con gái nhà họ Từ sao?"
Từ Dao quay đầu nhìn về Từ Thánh Mân sau đó kêu lên một tiếng: “Anh, buổi tối tốt lành.”
Ngoài mặt Từ Thánh Mẫu cười cười nhưng trong lòng không cười kỳ quái nói: “Cô Từ tôi nhận không nổi đâu.”
Quan hệ của hai anh em bọn họ có vẻ vẻ cũng không tốt lắm.
Từ Dao nghe thấy lời này của Từ Thánh Mân trong mắt lập tức hiện lên vẻ tủi thân, cô ta quay đầu nhìn Đường Duy nước mắt lã chã chực khóc nói: “Anh, hôm nay là sinh nhật Đường Duy chúng ta không cần ồn ào nữa được không?”
Nghe một chút thì em gái của anh ta lại đang diễn trò rồi.
Bình luận facebook