Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-50
Chương 51 Hồi tưởng quá khứ, nhớ nhung đến chết
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Nghe được hai chữ đáng thương từ miệng của Đường Thi, đối với Bạc Dạ mà nói thì đó là một sự sỉ nhục to lớn, anh tiến lên trước, nhưng không ngờ Đường Thi lại lùi bước về sau, gương mặt lộ vẻ không muốn dây dưa thêm với anh nữa.
Ánh mắt khinh bỉ đó đã hiện rõ mồn một từ trong hốc mắt, Đường Thi lãnh đạm bảo anh trai mình không cần làm ra vẻ phòng vệ như thế, cứ như sự tồn tại của Bạc Dạ và Giang Tuệ Ngọc không hề ảnh hưởng đến cô, cho dù khi nãy bọn họ lên tiếng nhục mạ, chẳng qua cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Cô cười thầm một tiếng, nhìn Giang Tuệ Ngọc từ trên xuống dưới: “Một người phụ nữ còn chẳng bằng An Mật thì làm sao xứng mà so sánh với tôi?"
Nói xong, cô kéo cổ tay Đường Dịch đi thẳng về trước, huých vào vai của Bạc Dạ, tư thế đó khiến Bạc Dạ lùi bước về sau, nhìn người phụ nữ trước mặt với vẻ không thể tin được, sự tức giận đang trỗi dậy từ sâu trong lòng. Xem ra anh quả thật quá nhân từ với Đường Thi rồi, lại để cô dám láo xược như vậy trước mặt anh,
Giang Tuệ Ngọc ấm ức tựa vào trong vòng tay của anh như đã chịu đủ thiệt thòi, dường như không thể nhìn ra dáng vẻ kiêu ngạo độc đoán khi nhục mạ Đường Thi trước đây, cô ta nói: “Cậu Dạ, anh phải làm chủ cho em đấy nhé."
Bạc Dạ không nói lời nào, ôm cô ta quay về nhà, bắt gặp Sầm Tuệ Thu đang đứng trước cửa nhà, hiển nhiên, mẹ anh hẳn đã chứng kiến màn kịch náo nhiệt khi nãy.
Sầm Tuệ Thu nhìn Giang Tuệ Ngọc một cái, cho dù đã đến tuổi trung niên nhưng người phụ nữ dòng họ cao quý vẫn mang khí chất và thần thái như xưa. Không ngờ ánh mắt uy nghiêm đó lại khiến Giang Tuệ Ngọc có chút chột dạ, bà chỉ nhìn cô ta một cái, giống như cảnh cáo, lại giống như đang thăm dò, sau đó chẳng nói lời nào mà trực tiếp đi lên lầu.
Bạc Dạ an ủi Giang Tuệ Ngọc một chút, rồi lên lầu theo mẹ đến phòng sách, theo sau hỏi: “Mẹ, có phải mẹ có thành kiến gì với Tuệ Ngọc không?"
Sầm Tuệ Thu quay mặt lại nhìn anh: “Con thật sự cho rằng ai cũng có thể làm con dâu nhà họ Bạc hay sao?" Năm năm trước là cô chủ Đường Thi tài sắc vẹn toàn của thành phố A này, năm năm sau là một hot girl mạng tùy ý tự phong lại có thể tự do ra vào nhà họ Bạc!
Bạc Dạ cau mày lại: “Mẹ, mẹ không thể nói như thế..."
"Dạ, mẹ hối hận lắm rồi." Sầm Tuệ Thu cuối cùng không nhịn được, thở dài một hơi nặng trĩu: "Hối hận vì đã bắt tay với người phụ nữ An Mật đó đuổi Đường Thi, một đứa con dâu tốt như thế đi, khiến con trở thành như bây giờ!"
Đường Thi càng đi càng xa rồi, càng ngày càng không thể hàn gắn với nhà họ Bạc nữa.
Mắt Sầm Tuệ Thu đỏ hoe: "Dạ, nếu như con đi điều tra chuyện năm năm trước, mẹ sợ là con sẽ hối hận đấy!"
Bạc Dạ như đang chịu kích thích cực lớn, nắm chặt lấy vai của Sầm Tuệ Thu, đau lòng cất tiếng: “Mẹ, mẹ nói câu đó là có ý gì?!"
Sầm Tuệ Thu không nói nữa, chỉ từ từ hít thở một hơi thật sâu, hất tay của Bạc Dạ ra rồi nói với anh: “Mẹ mệt rồi, không muốn thấy con đưa những người phụ nữ không đứng đắn về nữa. Dạ, mẹ cũng hi vọng bản thân con có thể hiểu được." Bạc Dạ kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Sầm Tuệ Thu rời khỏi phòng sách, chìm vào trong im lặng.
Đêm khuya, ảnh cho người đưa Giang Tuệ Ngọc về, lúc này đúng lúc Lâm Từ gửi email tới, vậy là hai người bắt đầu trò chuyện qua video, Lâm Từ ở phía đối diện nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Cậu Dạ, lúc chúng tôi đi điều tra, phát hiện rõ ràng có kẻ cản trở chúng tôi điều tra."
Bạc Dạ cau mày: "Là ai?"
"Tra không ra địa chỉ IP cụ thể, là một số xêri ở nước ngoài." Lâm Từ lắc đầu: "Nếu như điều tra thì e là phải tốn không ít sức lực."
Bạc Dạ xoa xoa ấn đường: "Vậy anh nói xem đã điều tra được những gì rồi."
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Nghe được hai chữ đáng thương từ miệng của Đường Thi, đối với Bạc Dạ mà nói thì đó là một sự sỉ nhục to lớn, anh tiến lên trước, nhưng không ngờ Đường Thi lại lùi bước về sau, gương mặt lộ vẻ không muốn dây dưa thêm với anh nữa.
Ánh mắt khinh bỉ đó đã hiện rõ mồn một từ trong hốc mắt, Đường Thi lãnh đạm bảo anh trai mình không cần làm ra vẻ phòng vệ như thế, cứ như sự tồn tại của Bạc Dạ và Giang Tuệ Ngọc không hề ảnh hưởng đến cô, cho dù khi nãy bọn họ lên tiếng nhục mạ, chẳng qua cũng chỉ là chuyện nhỏ.
Cô cười thầm một tiếng, nhìn Giang Tuệ Ngọc từ trên xuống dưới: “Một người phụ nữ còn chẳng bằng An Mật thì làm sao xứng mà so sánh với tôi?"
Nói xong, cô kéo cổ tay Đường Dịch đi thẳng về trước, huých vào vai của Bạc Dạ, tư thế đó khiến Bạc Dạ lùi bước về sau, nhìn người phụ nữ trước mặt với vẻ không thể tin được, sự tức giận đang trỗi dậy từ sâu trong lòng. Xem ra anh quả thật quá nhân từ với Đường Thi rồi, lại để cô dám láo xược như vậy trước mặt anh,
Giang Tuệ Ngọc ấm ức tựa vào trong vòng tay của anh như đã chịu đủ thiệt thòi, dường như không thể nhìn ra dáng vẻ kiêu ngạo độc đoán khi nhục mạ Đường Thi trước đây, cô ta nói: “Cậu Dạ, anh phải làm chủ cho em đấy nhé."
Bạc Dạ không nói lời nào, ôm cô ta quay về nhà, bắt gặp Sầm Tuệ Thu đang đứng trước cửa nhà, hiển nhiên, mẹ anh hẳn đã chứng kiến màn kịch náo nhiệt khi nãy.
Sầm Tuệ Thu nhìn Giang Tuệ Ngọc một cái, cho dù đã đến tuổi trung niên nhưng người phụ nữ dòng họ cao quý vẫn mang khí chất và thần thái như xưa. Không ngờ ánh mắt uy nghiêm đó lại khiến Giang Tuệ Ngọc có chút chột dạ, bà chỉ nhìn cô ta một cái, giống như cảnh cáo, lại giống như đang thăm dò, sau đó chẳng nói lời nào mà trực tiếp đi lên lầu.
Bạc Dạ an ủi Giang Tuệ Ngọc một chút, rồi lên lầu theo mẹ đến phòng sách, theo sau hỏi: “Mẹ, có phải mẹ có thành kiến gì với Tuệ Ngọc không?"
Sầm Tuệ Thu quay mặt lại nhìn anh: “Con thật sự cho rằng ai cũng có thể làm con dâu nhà họ Bạc hay sao?" Năm năm trước là cô chủ Đường Thi tài sắc vẹn toàn của thành phố A này, năm năm sau là một hot girl mạng tùy ý tự phong lại có thể tự do ra vào nhà họ Bạc!
Bạc Dạ cau mày lại: “Mẹ, mẹ không thể nói như thế..."
"Dạ, mẹ hối hận lắm rồi." Sầm Tuệ Thu cuối cùng không nhịn được, thở dài một hơi nặng trĩu: "Hối hận vì đã bắt tay với người phụ nữ An Mật đó đuổi Đường Thi, một đứa con dâu tốt như thế đi, khiến con trở thành như bây giờ!"
Đường Thi càng đi càng xa rồi, càng ngày càng không thể hàn gắn với nhà họ Bạc nữa.
Mắt Sầm Tuệ Thu đỏ hoe: "Dạ, nếu như con đi điều tra chuyện năm năm trước, mẹ sợ là con sẽ hối hận đấy!"
Bạc Dạ như đang chịu kích thích cực lớn, nắm chặt lấy vai của Sầm Tuệ Thu, đau lòng cất tiếng: “Mẹ, mẹ nói câu đó là có ý gì?!"
Sầm Tuệ Thu không nói nữa, chỉ từ từ hít thở một hơi thật sâu, hất tay của Bạc Dạ ra rồi nói với anh: “Mẹ mệt rồi, không muốn thấy con đưa những người phụ nữ không đứng đắn về nữa. Dạ, mẹ cũng hi vọng bản thân con có thể hiểu được." Bạc Dạ kinh ngạc nhìn theo bóng lưng Sầm Tuệ Thu rời khỏi phòng sách, chìm vào trong im lặng.
Đêm khuya, ảnh cho người đưa Giang Tuệ Ngọc về, lúc này đúng lúc Lâm Từ gửi email tới, vậy là hai người bắt đầu trò chuyện qua video, Lâm Từ ở phía đối diện nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Cậu Dạ, lúc chúng tôi đi điều tra, phát hiện rõ ràng có kẻ cản trở chúng tôi điều tra."
Bạc Dạ cau mày: "Là ai?"
"Tra không ra địa chỉ IP cụ thể, là một số xêri ở nước ngoài." Lâm Từ lắc đầu: "Nếu như điều tra thì e là phải tốn không ít sức lực."
Bạc Dạ xoa xoa ấn đường: "Vậy anh nói xem đã điều tra được những gì rồi."
Cập nhật chương mới nhất tại Vietwriter
Bình luận facebook