Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 113
Cô dâu mặc váy cưới màu trắng bước vào lễ đường trong ánh mắt ganh tị của mọi người. Ngay cuối lễ đường, chú rể đã đứng trước.
- Wen! Anh ghét em! - đôi môi cố gắng nở nụ cười tươi nhất có thể, Gin vẫn luôn lầm bầm chửi rủa
- Ắt xì!......... - nó than thở - Sao ai nhắc mình thế này?
- Chắc anh Gin trên đó đang rủa em! - hắn nháy mắt tinh nghịch
- Để tớ gọi chị Yan. - Yun lấy điện thoại từ trong túi ra
- Đợi khúc hai người đố chuẩn bị trao nhẫn cưới đi....... - nó nói
---------------------------
Lúc này, Gin đang chuẩn bị đặt nhẫn cưới vào tay cô nàng tiểu thư nhà họ Dương thì.........
"Rầm..........." - cánh cửa lễ đường được mở ra. Một người con gái xinh xắn mặc một bộ váy dạ hội màu cam bước vào. Khuôn mặt xinh đẹp đã bị chiếc mặt nạ che đi mất.
- Ai thế?
- Ai thế?
Khách khứa đã bắt đầu bàn tán
- Anh Gin! Đã đính hôn rồi mà đi cưới người khác là thế nào? - Giọng nói của cô gái sặc mùi sát khí
- Cái gì thế? - Dương Ngọc Linh Như bắt đầu bực bội - Cô là ai? Sao ngang nhiên đến đây làm loạn?
- Trần - Ngọc - Linh - Như! - Yan mở mặt nạ ra
- YAN!!!!!!!!!!!!!!!!!! - ba mẹ Yan cũng đến tham dự lễ cưới
- Ba.......... Mẹ............... - Yan mỉm cười
- YAN!!!!!!!!!!!!!!! - Gin chạy đến ôm chầm lấy Yan - Anh không mơ đó chứ?
- Mơ nè! - Yan véo má Gin một cái rõ đau - Mơ hay thật?
- Đúng là thật rồi! - Gin xoa má - Nhưng sao...............
- Anh nghĩ em chết rồi? - Yan nhíu mày - Về nhà em sẽ kể cho nghe........
- Tôi xin tuyên bố, buổi lễ bị hủy. Chân thành xin lỗi! - Gin chạy đến micro
- Chuyện gì vậy? - đám khách xôn xao rồi lục tục ra về
- Được rồi, tụi này về trước nhé! - nó chào tụi hắn rồi kéo tay năm đứa bạn đi. Không quên đặt một nụ hôn lên môi hắn.
- Lát nữa qua nhà anh! - hắn nói
- Ok! Xong chuyện rồi em qua! - nó mỉm cười rồi chạy đến chỗ mọi người trong gia đình đang quây quần bên Yan.
-----------------------------------
- Con biết chuyện này không Wen? - ông nó hỏi
- Dạ........... Chính con là người tìm thấy chị Yan. - nó cúi đầu
- Con............ Bây giờ ông không biết phải nói gì nữa. - ông nó day day thái dương - Mất mặt quá!
- Phong tỏa báo chí liền đi ông! - Yun đề nghị
- Ông đã nói rồi nhưng mà rất nhiều người đã biết chuyện này, bây giờ phải làm sao đây? Chắc chắn danh tiếng sẽ bị lung lay!
-........... - im lặng. Sau câu nói của ông, mọi người liền im lặng
- Thôi, về nhà. Cháu muốn biết chị Yan đã gặp chuyện gì trong ba năm qua. - Cin là người phá tan bầu không khí tim lặng ấy.
- Ukm............
- Wen! Anh ghét em! - đôi môi cố gắng nở nụ cười tươi nhất có thể, Gin vẫn luôn lầm bầm chửi rủa
- Ắt xì!......... - nó than thở - Sao ai nhắc mình thế này?
- Chắc anh Gin trên đó đang rủa em! - hắn nháy mắt tinh nghịch
- Để tớ gọi chị Yan. - Yun lấy điện thoại từ trong túi ra
- Đợi khúc hai người đố chuẩn bị trao nhẫn cưới đi....... - nó nói
---------------------------
Lúc này, Gin đang chuẩn bị đặt nhẫn cưới vào tay cô nàng tiểu thư nhà họ Dương thì.........
"Rầm..........." - cánh cửa lễ đường được mở ra. Một người con gái xinh xắn mặc một bộ váy dạ hội màu cam bước vào. Khuôn mặt xinh đẹp đã bị chiếc mặt nạ che đi mất.
- Ai thế?
- Ai thế?
Khách khứa đã bắt đầu bàn tán
- Anh Gin! Đã đính hôn rồi mà đi cưới người khác là thế nào? - Giọng nói của cô gái sặc mùi sát khí
- Cái gì thế? - Dương Ngọc Linh Như bắt đầu bực bội - Cô là ai? Sao ngang nhiên đến đây làm loạn?
- Trần - Ngọc - Linh - Như! - Yan mở mặt nạ ra
- YAN!!!!!!!!!!!!!!!!!! - ba mẹ Yan cũng đến tham dự lễ cưới
- Ba.......... Mẹ............... - Yan mỉm cười
- YAN!!!!!!!!!!!!!!! - Gin chạy đến ôm chầm lấy Yan - Anh không mơ đó chứ?
- Mơ nè! - Yan véo má Gin một cái rõ đau - Mơ hay thật?
- Đúng là thật rồi! - Gin xoa má - Nhưng sao...............
- Anh nghĩ em chết rồi? - Yan nhíu mày - Về nhà em sẽ kể cho nghe........
- Tôi xin tuyên bố, buổi lễ bị hủy. Chân thành xin lỗi! - Gin chạy đến micro
- Chuyện gì vậy? - đám khách xôn xao rồi lục tục ra về
- Được rồi, tụi này về trước nhé! - nó chào tụi hắn rồi kéo tay năm đứa bạn đi. Không quên đặt một nụ hôn lên môi hắn.
- Lát nữa qua nhà anh! - hắn nói
- Ok! Xong chuyện rồi em qua! - nó mỉm cười rồi chạy đến chỗ mọi người trong gia đình đang quây quần bên Yan.
-----------------------------------
- Con biết chuyện này không Wen? - ông nó hỏi
- Dạ........... Chính con là người tìm thấy chị Yan. - nó cúi đầu
- Con............ Bây giờ ông không biết phải nói gì nữa. - ông nó day day thái dương - Mất mặt quá!
- Phong tỏa báo chí liền đi ông! - Yun đề nghị
- Ông đã nói rồi nhưng mà rất nhiều người đã biết chuyện này, bây giờ phải làm sao đây? Chắc chắn danh tiếng sẽ bị lung lay!
-........... - im lặng. Sau câu nói của ông, mọi người liền im lặng
- Thôi, về nhà. Cháu muốn biết chị Yan đã gặp chuyện gì trong ba năm qua. - Cin là người phá tan bầu không khí tim lặng ấy.
- Ukm............
Bình luận facebook