Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1022
Chương 1023
Thiên Nguyệt có chút ngơ ngác nhìn thân ảnh nhỏ nhắn kia. Nhất là khi hắn đứng bên cạnh 1 thân hình khổng lồ như con ma gấu tạo nên 1 bức ảnh hoàn toàn không cân xứng khiến người ta ngỡ ngàng.
Nếu như không chứng kiến cuộc chiến này thì có lẽ không bất cứ ai, kể cả cô có thể tin được 1 Luyện Hư đỉnh phong có thể chiến thắng thậm chí giết chết 1 độ kiếp kỳ ma thú. Từ xưa đến nay, thiên kiêu có rất nhiều, rất nhiều người có những lá bài tẩy cường đại, vượt cấp khiêu chiến như cơm bữa nhưng mà vượt đến 2 đại đẳng cấp giết chết kẻ địch thì cô chưa từng nghe nói. Càng lên cao, sự chênh lệch càng lớn. Dù cho ngươi có là đệ nhất thiên kiêu còn kẻ địch mới vừa lên đến Độ Kiếp mà còn là do chồng chất đan dược mà lên đi nữa thì chiến thắng thậm chí là giết chết là điều như không thể.
Mà con Ma Gấu này hiển nhiên không phải là thứ yếu đuối. Dù cho nó bị thương nhưng sự bộc phát của nó có lẽ dù là Độ Kiếp kỳ qua 6 lần thiên kiếp cũng khó có thể chính diện chống đỡ.
Thế nhưng nó vẫn là bị chết dưới tay 1 Luyện Hư đỉnh phong. Quả thật là không nhìn thì không thể tin được.
Nhưng sau đó là cảm giác lo lắng tràn ngập. Cái gì cũng có cái giá của nó, để có thể có sức mạnh không tưởng đó, người này phải trả giá những gì.
Trả lời cô là 1 tiếng gào đầy man rợ.
Ma khí càng lúc tụ tập càng nhiều, bao kín lấy người Cầm như muốn thôn phệ anh, như muốn kéo anh đọa sâu vào trong hắc ám.
Tiếng gào vang lên càng lúc càng man rợ, càng lúc càng điên cuồng khiến cô không rét mà run.
Nếu cứ đà này sợ rằng chẳng bao lâu nữa thì Cầm sẽ nhập ma, trở thành 1 tồn tại vô cùng đáng sợ.
Và cô… vật thể sống duy nhất còn lại lúc này có lẽ sẽ là con mồi đầu tiên trên con đường nhập ma của kẻ này.
Nếu có thể, cô thật sự muốn nhân cơ hội này mà rời đi, tìm con đường sống. Nhưng mà cú quăng vừa rồi vô cùng nặng, còn sống đã đủ nghịch thiên chứ đừng nói chạy trốn.
Tuy nhiên, cô không phải là người dễ dàng chịu chết như vậy. So với con ma gấu kia thì hiển nhiên đối đầu với Cầm vẫn là có cơ hội. Theo cô nhận thấy, Cầm vì có thể vượt qua được khó khăn này nên đã tiếp nhận ma khí. Chỉ là cô không biết vì sao mà anh có thể 1 lần tiếp nhận được nhiều ma khí đến mức này.
Nhưng anh chàng chưa nổi điên hoàn toàn chứng tỏ vẫn còn có chút lý trí.
Việc cô cần làm bây giờ là phải tìm cách để anh lấy lại được lý trí. Như vậy may chăng mới có thể có 1 tia hi vọng thoát khỏi.
Nuốt nhanh 1 viên đan dược. Cô run run đứng dậy, lê từng bước nặng nề tiến gần đến lốc xoáy ma khí.
Cố kiểm soát sự khó chịu, cô cố tiến đến gần. Nhưng hoàn toàn không thể nào xâm nhập vào trong. Cô liên tục bị ma khí lưu đánh bật ra ngoài, cả người khí huyết khó chịu. Nhưng cô không từ bỏ, vẫn gắng gượng tiến đến gần.
Nhưng sau lần đẩy ra thứ 3, cô biết chỉ đi thì khó lòng có thể tiếp cận cầm. Cô cần có 1 vật chắn hoặc có thể nói là 1 thứ gì đó có thể giúp cô nhanh chóng hồi phục để xông vào.
Nhưng đan dược của cô cũng chỉ còn vài loại chữa thương hơn nữa tốc độ cũng từ từ, hoàn toàn không thể sử dụng lúc này. Mà năng lượng nó mang lại cũng vô cùng ít. Hoàn toàn không đủ cho cô bộc phát.
Cô cần có cái gì đó tràn ngập năng lượng.
Ánh mắt cô nhìn về 1 hướng, nơi mà thân thể khổng lồ của con ma gấu đang ngự trị. Thịt các loại yêu thú đều chứa rất nhiều năng lượng, có thể nói đây chính là nguồn bổ xung vô cùng tốt. Ma thú có lẽ cũng không ngoại lệ.
Dù cho nhất định có tác dụng phụ nhưng mà đây là cách nhanh nhất đề hồi phục. Nhưng nghĩ đến việc uống máu, ăn thịt sống của 1 con ma thú đã khiến cô buồn nôn vô cùng. Cô quả thật không có chút dung khí nào đề làm điều này.
Chỉ là, trong tình huống này thì cô hoàn toàn không có bất cứ cách nào khác.
So với chết thì…
Cô cắn chặt răng, lê bước đến cái xác và… Hình ảnh không quá phù hợp với phong cách truyện nên che bớt.
Không mất nhiều thời gian, Thiên Nguyệt đứng dậy, cả người cũng nhiều thêm 1 phần ma khí. Cô không chần chờ 1 giây mà bay thẳng vào tâm của cơn lốc ma khí.
Ở đó, 1 thân ảnh đang ngồi ôm người, sắc mặt dữ tợn. Hiển nhiên đang chịu đau đớn vô cùng.
Hắn như cảm nhận thấy có người đến nên ngẩng đầu lên nhìn, con mắt tràn đầy ma khí cộng thêm gương mặt như quỷ khiến cho cô không nhịn được lùi 1 bước. Nhưng dù sao cô nàng cũng là 1 thiên kiêu, làm sao có thể dễ dàng chịu thua như vậy. Cô tiến đến lên tiếng:
- Tỉnh lại đi. Ta biết ngươi vẫn có thể nghe ta nói. Ngươi hãy nghĩ về Chu Tuyết. Chẳng lẽ ngươi không muốn mạnh lên, muốn lần nữa giết về, giết chết con ma thú kia để trả thù sao. Nếu bây giờ ngươi ngã xuống ở đây, để cho ma khí biến ngươi thành 1 kẻ điên chỉ biết giết chóc thì ngươi làm sao có thể trả thù được.
- TỈNH LẠI ĐI.
Nói thật cô cũng chưa từng khuyên ai bao giờ nên chính cô cũng không biết nên nói thế nào. Hơn nữa cô với kẻ này cũng không quen. Có thể nói chỉ là bèo nước gặp nhau. Thứ duy nhất cô nghĩ có thể đả động đến hắn chỉ có người tình của hắn Chu Tuyết mà thôi.
Nhưng xem ra nó cũng chẳng có tác dụng là bao nhiêu. Mặc cho cô gào thét thế nào, kẻ này cũng không có bất cứ động tác nào, vẫn nhìn cô bằng ánh mắt hung ác, bằng khuôn mặt vặn vẹo.
Thấy cảnh này, cô cắn răng. Lời nói không thể chỉ có thể dùng hành động. Cô muốn thử để tiên khí áp chế ma khí. Hi vọng có thể.
Cô cẩn thận tiếp cận Cầm. Anh chàng hoàn toàn không có động tĩnh nào. Hít 1 hơi lấy lại bình tĩnh, cô đặt tay lên người anh. Từng tia linh khí ít ỏi truyền vào người anh chàng.
Và nó chính là thứ đã thay đổi mọi thứ.
Đột nhiên có 1 hấp lực xuất hiện hút lấy linh khí trong người cô.
Ngay sau đó, Cầm cũng động.
Anh dùng 1 tốc độ không tưởng nắm lấy cô, đè cô xuống.
Tàn bạo xé rách lớp đạo bào đã có chút tàn phá của cô.
Giữa làn phong bạo, 2 thân ảnh liền thành 1 khối vận động không ngừng.
Trên đời thiêu đi 1 người thiếu nữ và nhiều thêm 1 người đàn bà.
Thiên Nguyệt có chút ngơ ngác nhìn thân ảnh nhỏ nhắn kia. Nhất là khi hắn đứng bên cạnh 1 thân hình khổng lồ như con ma gấu tạo nên 1 bức ảnh hoàn toàn không cân xứng khiến người ta ngỡ ngàng.
Nếu như không chứng kiến cuộc chiến này thì có lẽ không bất cứ ai, kể cả cô có thể tin được 1 Luyện Hư đỉnh phong có thể chiến thắng thậm chí giết chết 1 độ kiếp kỳ ma thú. Từ xưa đến nay, thiên kiêu có rất nhiều, rất nhiều người có những lá bài tẩy cường đại, vượt cấp khiêu chiến như cơm bữa nhưng mà vượt đến 2 đại đẳng cấp giết chết kẻ địch thì cô chưa từng nghe nói. Càng lên cao, sự chênh lệch càng lớn. Dù cho ngươi có là đệ nhất thiên kiêu còn kẻ địch mới vừa lên đến Độ Kiếp mà còn là do chồng chất đan dược mà lên đi nữa thì chiến thắng thậm chí là giết chết là điều như không thể.
Mà con Ma Gấu này hiển nhiên không phải là thứ yếu đuối. Dù cho nó bị thương nhưng sự bộc phát của nó có lẽ dù là Độ Kiếp kỳ qua 6 lần thiên kiếp cũng khó có thể chính diện chống đỡ.
Thế nhưng nó vẫn là bị chết dưới tay 1 Luyện Hư đỉnh phong. Quả thật là không nhìn thì không thể tin được.
Nhưng sau đó là cảm giác lo lắng tràn ngập. Cái gì cũng có cái giá của nó, để có thể có sức mạnh không tưởng đó, người này phải trả giá những gì.
Trả lời cô là 1 tiếng gào đầy man rợ.
Ma khí càng lúc tụ tập càng nhiều, bao kín lấy người Cầm như muốn thôn phệ anh, như muốn kéo anh đọa sâu vào trong hắc ám.
Tiếng gào vang lên càng lúc càng man rợ, càng lúc càng điên cuồng khiến cô không rét mà run.
Nếu cứ đà này sợ rằng chẳng bao lâu nữa thì Cầm sẽ nhập ma, trở thành 1 tồn tại vô cùng đáng sợ.
Và cô… vật thể sống duy nhất còn lại lúc này có lẽ sẽ là con mồi đầu tiên trên con đường nhập ma của kẻ này.
Nếu có thể, cô thật sự muốn nhân cơ hội này mà rời đi, tìm con đường sống. Nhưng mà cú quăng vừa rồi vô cùng nặng, còn sống đã đủ nghịch thiên chứ đừng nói chạy trốn.
Tuy nhiên, cô không phải là người dễ dàng chịu chết như vậy. So với con ma gấu kia thì hiển nhiên đối đầu với Cầm vẫn là có cơ hội. Theo cô nhận thấy, Cầm vì có thể vượt qua được khó khăn này nên đã tiếp nhận ma khí. Chỉ là cô không biết vì sao mà anh có thể 1 lần tiếp nhận được nhiều ma khí đến mức này.
Nhưng anh chàng chưa nổi điên hoàn toàn chứng tỏ vẫn còn có chút lý trí.
Việc cô cần làm bây giờ là phải tìm cách để anh lấy lại được lý trí. Như vậy may chăng mới có thể có 1 tia hi vọng thoát khỏi.
Nuốt nhanh 1 viên đan dược. Cô run run đứng dậy, lê từng bước nặng nề tiến gần đến lốc xoáy ma khí.
Cố kiểm soát sự khó chịu, cô cố tiến đến gần. Nhưng hoàn toàn không thể nào xâm nhập vào trong. Cô liên tục bị ma khí lưu đánh bật ra ngoài, cả người khí huyết khó chịu. Nhưng cô không từ bỏ, vẫn gắng gượng tiến đến gần.
Nhưng sau lần đẩy ra thứ 3, cô biết chỉ đi thì khó lòng có thể tiếp cận cầm. Cô cần có 1 vật chắn hoặc có thể nói là 1 thứ gì đó có thể giúp cô nhanh chóng hồi phục để xông vào.
Nhưng đan dược của cô cũng chỉ còn vài loại chữa thương hơn nữa tốc độ cũng từ từ, hoàn toàn không thể sử dụng lúc này. Mà năng lượng nó mang lại cũng vô cùng ít. Hoàn toàn không đủ cho cô bộc phát.
Cô cần có cái gì đó tràn ngập năng lượng.
Ánh mắt cô nhìn về 1 hướng, nơi mà thân thể khổng lồ của con ma gấu đang ngự trị. Thịt các loại yêu thú đều chứa rất nhiều năng lượng, có thể nói đây chính là nguồn bổ xung vô cùng tốt. Ma thú có lẽ cũng không ngoại lệ.
Dù cho nhất định có tác dụng phụ nhưng mà đây là cách nhanh nhất đề hồi phục. Nhưng nghĩ đến việc uống máu, ăn thịt sống của 1 con ma thú đã khiến cô buồn nôn vô cùng. Cô quả thật không có chút dung khí nào đề làm điều này.
Chỉ là, trong tình huống này thì cô hoàn toàn không có bất cứ cách nào khác.
So với chết thì…
Cô cắn chặt răng, lê bước đến cái xác và… Hình ảnh không quá phù hợp với phong cách truyện nên che bớt.
Không mất nhiều thời gian, Thiên Nguyệt đứng dậy, cả người cũng nhiều thêm 1 phần ma khí. Cô không chần chờ 1 giây mà bay thẳng vào tâm của cơn lốc ma khí.
Ở đó, 1 thân ảnh đang ngồi ôm người, sắc mặt dữ tợn. Hiển nhiên đang chịu đau đớn vô cùng.
Hắn như cảm nhận thấy có người đến nên ngẩng đầu lên nhìn, con mắt tràn đầy ma khí cộng thêm gương mặt như quỷ khiến cho cô không nhịn được lùi 1 bước. Nhưng dù sao cô nàng cũng là 1 thiên kiêu, làm sao có thể dễ dàng chịu thua như vậy. Cô tiến đến lên tiếng:
- Tỉnh lại đi. Ta biết ngươi vẫn có thể nghe ta nói. Ngươi hãy nghĩ về Chu Tuyết. Chẳng lẽ ngươi không muốn mạnh lên, muốn lần nữa giết về, giết chết con ma thú kia để trả thù sao. Nếu bây giờ ngươi ngã xuống ở đây, để cho ma khí biến ngươi thành 1 kẻ điên chỉ biết giết chóc thì ngươi làm sao có thể trả thù được.
- TỈNH LẠI ĐI.
Nói thật cô cũng chưa từng khuyên ai bao giờ nên chính cô cũng không biết nên nói thế nào. Hơn nữa cô với kẻ này cũng không quen. Có thể nói chỉ là bèo nước gặp nhau. Thứ duy nhất cô nghĩ có thể đả động đến hắn chỉ có người tình của hắn Chu Tuyết mà thôi.
Nhưng xem ra nó cũng chẳng có tác dụng là bao nhiêu. Mặc cho cô gào thét thế nào, kẻ này cũng không có bất cứ động tác nào, vẫn nhìn cô bằng ánh mắt hung ác, bằng khuôn mặt vặn vẹo.
Thấy cảnh này, cô cắn răng. Lời nói không thể chỉ có thể dùng hành động. Cô muốn thử để tiên khí áp chế ma khí. Hi vọng có thể.
Cô cẩn thận tiếp cận Cầm. Anh chàng hoàn toàn không có động tĩnh nào. Hít 1 hơi lấy lại bình tĩnh, cô đặt tay lên người anh. Từng tia linh khí ít ỏi truyền vào người anh chàng.
Và nó chính là thứ đã thay đổi mọi thứ.
Đột nhiên có 1 hấp lực xuất hiện hút lấy linh khí trong người cô.
Ngay sau đó, Cầm cũng động.
Anh dùng 1 tốc độ không tưởng nắm lấy cô, đè cô xuống.
Tàn bạo xé rách lớp đạo bào đã có chút tàn phá của cô.
Giữa làn phong bạo, 2 thân ảnh liền thành 1 khối vận động không ngừng.
Trên đời thiêu đi 1 người thiếu nữ và nhiều thêm 1 người đàn bà.
Bình luận facebook