Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1047
Chương 1048: Ma Chủng bạo phát
Con đường đi tìm của Cầm dị thường dễ dàng, hoàn toàn không có bất cứ cản trở nào.
Và Cầm đã tìm đến mục tiêu, 1 khối vật thể là cội nguồn cho đám ma khí. Từ người nó, anh có thể cảm thấy được sự nguy hiểm vô cùng.
Hít 1 hơi, Cầm cẩn thận tiến đến gần, và câu thông với nó. Mọi thứ thông thuận đến lạ thường. Cảm nhận được ma khí, ma chủng thế mà không chút phản kháng câu thông với Cầm. Đây là 1 tín hiệu tốt, Cầm hít 1 hơi. Anh muốn thử dung hợp 1 chút linh khí xem sao.
Nhưng lập tức, Cầm hối hận về điều đó. Anh vẫn đánh giá quá thấp phản ứng của thứ này với linh khí. Chỉ 1 tia linh khí khiến cho ma chủng lập tức lâm vào bạo động, mọi kết nối của anh với nó bị chặt đứt. Ma khí cuồn cuộn tấn công anh khiến Cầm bất ngờ. 1 tia linh thức lập tức bị đánh tan
….
Bên ngoài, Cầm hộc máu, tinh thần tổn thương không hề nhẹ. nhưng mà anh cũng không có quan tâm đến thứ đó, anh quan tâm đến tình trạng của Lăng tuyết.
Chỉ thấy cô nàng vẻ mặt tràn đầy đâu khổ, ma khí trên người càng ngày càng nồng đậm.
- AAAAAAAAAAAAAAAAA……….
Cô nàng hét lên đầu đâu đớn, ngay sau đó, ma khí bùng nổ đánh văng Cầm ra, uy lực kinh người.
Nhưng ngay sau đó, 1 thân ảnh xuất hiện tóm lấy Cầm và kéo anh ra ngoài. Ở đây, rất nhiều người đã có mặt. hiển nhiên bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cầm muốn xông vào nhưng bị cản lại.
Diệp Phong nhìn Cầm và nói:
- Đừng đi vào, đây không phải là thứ ngươi có thể đối mặt hiện giờ hay có thể nói là chúng ta có thể đối mặt hiện giờ. Ngươi đã cố hết sức rồi, giờ chỉ có thể xem Lăng tuyết có thể làm đến mức nào.
Nói rồi lão quay sang và nói:
- Trận pháp lên.
Được lệnh, 11 vị chân tiên đứng vây quanh vòng ngoài tòa nhà, 7 vị kim tiên ở vòng trong và 3 vị đại la kim tiên ở sát tòa nhà. Ngay sau đó, ánh sáng lóe lên, 1 trận pháp phức tạp hiện ra dưới chân bọn họ bao phủ lấy ngôi nhà.
Và điều kỳ diệu phát sinh, ma khí vốn hung mãnh giờ đang không ngừng co rút, co rút lại, bị áp chế đến mức gắt gao.
- Trong trăm năm qua, dù cho không thể triệt để hiểu rõ được ma chủng nhưng chúng ta tất nhiên cũng không có ăn không ngồi rồi. Đây chính là 1 thành tựu chúng ta tạo ra. Khiến cho tỷ lệ vượt qua được ma chủng bạo phát tăng lên. Khốn Ma trận. Chúng sẽ giúp áp chế ma chủng hay cụ thể hơn là ma khí, giúp cho những người ở trong này bạo phát.
- Nhưng mà tình hình của những kẻ kia thì có lẽ nơi này cũng không có bao nhiêu tác dụng nhỉ.
- Nói không có tác dụng cũng không phải. dù sao tác dụng chủ yếu của no là áp chế ma khí truyền ra ngoài, giảm thiệt hại đến mức thấp nhất. Còn ma chủng dù sao cũng là trong cơ thể, tác động đến nó là cực kỳ khó khăn. Nhưng áp chế 1 chút vẫn là vẫn có. Bình thường với những người kia chỉ cần tâm trí đủ kiên định và thời gian ấp ủ ma chủng không quá lâu hoàn toàn có thể vượt qua và lại 1 lần nữa áp chế ma chủng. Nhưng với Lăng tuyết thì có lẽ khó có thể làm được. Giờ chỉ trông chờ vào điều kỳ diệu xảy ra thôi.
- Vậy ra chuẩn bị của các ngươi là như vậy.
- Đúng, bình thường trận thế không có lớn đến mức thế này đâu. Để cho 3 vị đại la kim tiên xuất thủ là đã cực kỳ đề cao đợt bạo phát này rồi. Nếu như bình thường, người đứng trong cùng cũng chỉ là chân tiên mà thôi.
Cầm lâm vào trầm mặc, anh vẫn nghĩ chuẩn bị là làm mọi cách để giúp cô nàng duy trì lý trí. Nhưng anh cũng không ngờ thứ bọn họ cố gắng là làm sao để giảm thiệt hại đến mức thấp nhất. Còn cô nàng có vượt qua hay không là do chính cô.
Bây giờ, anh mới chân chính hiểu rõ được ý nghĩ của những người kia khi để anh đến đây. Hóa ra nó không phải để cứu chữa Lăng tuyết mà là chứng kiến cái kết khi mà có ý nghĩ chạy ra khỏi sự kiểm soát của bọn họ. Dù cho cô nàng đã đến mức này nhưng mà những kẻ kia vẫn ép cạn giá trị của cô.
Càng lúc, Cầm càng nhìn rõ sự đen tối của cao tầng tiên giới.
Cầm hít 1 hơi. Ánh mắt lấp lóe. Bị điều khiển như vậy là đủ rồi. Đã đến lúc anh cần làm gì đó để chứng tỏ mình. Cũng như hoàn thành những lời anh đã nói.
Nhưng giờ chưa phải là lúc. Dù tình hình rất căng thẳng nhưng Cầm vẫn cảm nhận được có 1 ánh mắt trông chừng anh. Nếu như anh hành động thì sẽ bị kiểm soát ngay lập tức.
Anh cần 1 cơ hội, 1 cơ hội để có thể tiến vào.
Và Cầm cũng không chờ bao lâu thì cơ hội đó đã đến.
Ma chủng hiển nhiên sẽ không dễ dàng chịu thua như vậy.
Nó tất nhiên sẽ phản kháng. Sau 1 lúc yên lặng, đột nhiên Ma khí cuồn cuộn khiến tất cả mọi người bất ngờ, vài vị Chân tiên không kịp phòng bị mà văng ra ngoài.
Những người khác thấy vậy thì biến sắc. Nhưng phản ứng của bọn họ không chập chút nào. Lập tức có người thay thế. Bổ cứu trận pháp vừa bị rách ra.
Nhưng như vậy đã đủ cho Cầm. Chỉ trong 1 giây sơ hở đó, cầm vận phong lôi bộ lên cực hạn mà lao vào. Mọi thứ diễn ra quá bất ngờ khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng. Diệp Phong muốn lao lên ngăn cản nhưng mọi thứ đã quá muộn. Hắn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Cầm biến mất trong màn ma khí.
……..
Ma khí thật nồng đậm.
Đó là Cảm nghĩ của Cầm. quả thật nồng độ lẫn chất lượng ma khí ở đây cao vô cùng, nếu không phải trong cơ thể anh cũng tồn tại ma khí thì đi vào đây chẳng khác gì tự sát.
Thảo nào cần kiềm chế. Nếu để những ma khí này ra ngoài sợ rằng đối với những người ở đây sẽ là 1 tràng đại tai nạn a. Dù cho có là tiên cũng khó có thể thoát được.
Nhưng đó không phải là trọng điểm. Trọng điểm là tìm được Lăng tuyết.
Cầm men theo dòng ma khí tìm đến nơi mà ma khí nồng đậm nhất. Và anh thấy cô, cô quỳ trên đất, cả người bị nhiễm lên ma khí. Vẻ mặt tràn đầy đau khổ. Nhưng Cầm vẫn cảm nhận được cô vẫn ở đó, cô vẫn đang chiến đấu mà không hề buông xuôi. Nhưng tình hình hiển nhiên không ổn lắm.
Chỉ sợ anh đến muộn 1 chút nữa thì cô nàng đã triệt để mất ý thức.
Tất nhiên, tình hình bây giờ cũng không lạc quan. Cô nàng đã đến biên giới sụp đổ. Để kéo lại quả thật vô cùng khó khăn.
Lúc này không thể làm cách bình thường mà có lẽ phải sử dụng biện pháp mạnh.
Lúc này trong đầu anh chỉ còn 1 cách. Trực tiếp dùng âm dương điều hòa để cưỡng ép dung hợp ma chủng, cưỡng ép biến nó thành 1 phần của cô nàng.
1 ý nghĩ điên cuồng, chính anh cũng không biết có thể thành công hay không. Nhưng tình huống thế này không cho anh có thời gian nghĩ biện pháp khác.
Cầm nhìn cô, thì thầm nói:
- Không còn cách nào khác thất lễ rồi.
Cầm tiến đến gần và... hòa làm một với Lăng Tuyết.
Con đường đi tìm của Cầm dị thường dễ dàng, hoàn toàn không có bất cứ cản trở nào.
Và Cầm đã tìm đến mục tiêu, 1 khối vật thể là cội nguồn cho đám ma khí. Từ người nó, anh có thể cảm thấy được sự nguy hiểm vô cùng.
Hít 1 hơi, Cầm cẩn thận tiến đến gần, và câu thông với nó. Mọi thứ thông thuận đến lạ thường. Cảm nhận được ma khí, ma chủng thế mà không chút phản kháng câu thông với Cầm. Đây là 1 tín hiệu tốt, Cầm hít 1 hơi. Anh muốn thử dung hợp 1 chút linh khí xem sao.
Nhưng lập tức, Cầm hối hận về điều đó. Anh vẫn đánh giá quá thấp phản ứng của thứ này với linh khí. Chỉ 1 tia linh khí khiến cho ma chủng lập tức lâm vào bạo động, mọi kết nối của anh với nó bị chặt đứt. Ma khí cuồn cuộn tấn công anh khiến Cầm bất ngờ. 1 tia linh thức lập tức bị đánh tan
….
Bên ngoài, Cầm hộc máu, tinh thần tổn thương không hề nhẹ. nhưng mà anh cũng không có quan tâm đến thứ đó, anh quan tâm đến tình trạng của Lăng tuyết.
Chỉ thấy cô nàng vẻ mặt tràn đầy đâu khổ, ma khí trên người càng ngày càng nồng đậm.
- AAAAAAAAAAAAAAAAA……….
Cô nàng hét lên đầu đâu đớn, ngay sau đó, ma khí bùng nổ đánh văng Cầm ra, uy lực kinh người.
Nhưng ngay sau đó, 1 thân ảnh xuất hiện tóm lấy Cầm và kéo anh ra ngoài. Ở đây, rất nhiều người đã có mặt. hiển nhiên bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cầm muốn xông vào nhưng bị cản lại.
Diệp Phong nhìn Cầm và nói:
- Đừng đi vào, đây không phải là thứ ngươi có thể đối mặt hiện giờ hay có thể nói là chúng ta có thể đối mặt hiện giờ. Ngươi đã cố hết sức rồi, giờ chỉ có thể xem Lăng tuyết có thể làm đến mức nào.
Nói rồi lão quay sang và nói:
- Trận pháp lên.
Được lệnh, 11 vị chân tiên đứng vây quanh vòng ngoài tòa nhà, 7 vị kim tiên ở vòng trong và 3 vị đại la kim tiên ở sát tòa nhà. Ngay sau đó, ánh sáng lóe lên, 1 trận pháp phức tạp hiện ra dưới chân bọn họ bao phủ lấy ngôi nhà.
Và điều kỳ diệu phát sinh, ma khí vốn hung mãnh giờ đang không ngừng co rút, co rút lại, bị áp chế đến mức gắt gao.
- Trong trăm năm qua, dù cho không thể triệt để hiểu rõ được ma chủng nhưng chúng ta tất nhiên cũng không có ăn không ngồi rồi. Đây chính là 1 thành tựu chúng ta tạo ra. Khiến cho tỷ lệ vượt qua được ma chủng bạo phát tăng lên. Khốn Ma trận. Chúng sẽ giúp áp chế ma chủng hay cụ thể hơn là ma khí, giúp cho những người ở trong này bạo phát.
- Nhưng mà tình hình của những kẻ kia thì có lẽ nơi này cũng không có bao nhiêu tác dụng nhỉ.
- Nói không có tác dụng cũng không phải. dù sao tác dụng chủ yếu của no là áp chế ma khí truyền ra ngoài, giảm thiệt hại đến mức thấp nhất. Còn ma chủng dù sao cũng là trong cơ thể, tác động đến nó là cực kỳ khó khăn. Nhưng áp chế 1 chút vẫn là vẫn có. Bình thường với những người kia chỉ cần tâm trí đủ kiên định và thời gian ấp ủ ma chủng không quá lâu hoàn toàn có thể vượt qua và lại 1 lần nữa áp chế ma chủng. Nhưng với Lăng tuyết thì có lẽ khó có thể làm được. Giờ chỉ trông chờ vào điều kỳ diệu xảy ra thôi.
- Vậy ra chuẩn bị của các ngươi là như vậy.
- Đúng, bình thường trận thế không có lớn đến mức thế này đâu. Để cho 3 vị đại la kim tiên xuất thủ là đã cực kỳ đề cao đợt bạo phát này rồi. Nếu như bình thường, người đứng trong cùng cũng chỉ là chân tiên mà thôi.
Cầm lâm vào trầm mặc, anh vẫn nghĩ chuẩn bị là làm mọi cách để giúp cô nàng duy trì lý trí. Nhưng anh cũng không ngờ thứ bọn họ cố gắng là làm sao để giảm thiệt hại đến mức thấp nhất. Còn cô nàng có vượt qua hay không là do chính cô.
Bây giờ, anh mới chân chính hiểu rõ được ý nghĩ của những người kia khi để anh đến đây. Hóa ra nó không phải để cứu chữa Lăng tuyết mà là chứng kiến cái kết khi mà có ý nghĩ chạy ra khỏi sự kiểm soát của bọn họ. Dù cho cô nàng đã đến mức này nhưng mà những kẻ kia vẫn ép cạn giá trị của cô.
Càng lúc, Cầm càng nhìn rõ sự đen tối của cao tầng tiên giới.
Cầm hít 1 hơi. Ánh mắt lấp lóe. Bị điều khiển như vậy là đủ rồi. Đã đến lúc anh cần làm gì đó để chứng tỏ mình. Cũng như hoàn thành những lời anh đã nói.
Nhưng giờ chưa phải là lúc. Dù tình hình rất căng thẳng nhưng Cầm vẫn cảm nhận được có 1 ánh mắt trông chừng anh. Nếu như anh hành động thì sẽ bị kiểm soát ngay lập tức.
Anh cần 1 cơ hội, 1 cơ hội để có thể tiến vào.
Và Cầm cũng không chờ bao lâu thì cơ hội đó đã đến.
Ma chủng hiển nhiên sẽ không dễ dàng chịu thua như vậy.
Nó tất nhiên sẽ phản kháng. Sau 1 lúc yên lặng, đột nhiên Ma khí cuồn cuộn khiến tất cả mọi người bất ngờ, vài vị Chân tiên không kịp phòng bị mà văng ra ngoài.
Những người khác thấy vậy thì biến sắc. Nhưng phản ứng của bọn họ không chập chút nào. Lập tức có người thay thế. Bổ cứu trận pháp vừa bị rách ra.
Nhưng như vậy đã đủ cho Cầm. Chỉ trong 1 giây sơ hở đó, cầm vận phong lôi bộ lên cực hạn mà lao vào. Mọi thứ diễn ra quá bất ngờ khiến tất cả mọi người không kịp phản ứng. Diệp Phong muốn lao lên ngăn cản nhưng mọi thứ đã quá muộn. Hắn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Cầm biến mất trong màn ma khí.
……..
Ma khí thật nồng đậm.
Đó là Cảm nghĩ của Cầm. quả thật nồng độ lẫn chất lượng ma khí ở đây cao vô cùng, nếu không phải trong cơ thể anh cũng tồn tại ma khí thì đi vào đây chẳng khác gì tự sát.
Thảo nào cần kiềm chế. Nếu để những ma khí này ra ngoài sợ rằng đối với những người ở đây sẽ là 1 tràng đại tai nạn a. Dù cho có là tiên cũng khó có thể thoát được.
Nhưng đó không phải là trọng điểm. Trọng điểm là tìm được Lăng tuyết.
Cầm men theo dòng ma khí tìm đến nơi mà ma khí nồng đậm nhất. Và anh thấy cô, cô quỳ trên đất, cả người bị nhiễm lên ma khí. Vẻ mặt tràn đầy đau khổ. Nhưng Cầm vẫn cảm nhận được cô vẫn ở đó, cô vẫn đang chiến đấu mà không hề buông xuôi. Nhưng tình hình hiển nhiên không ổn lắm.
Chỉ sợ anh đến muộn 1 chút nữa thì cô nàng đã triệt để mất ý thức.
Tất nhiên, tình hình bây giờ cũng không lạc quan. Cô nàng đã đến biên giới sụp đổ. Để kéo lại quả thật vô cùng khó khăn.
Lúc này không thể làm cách bình thường mà có lẽ phải sử dụng biện pháp mạnh.
Lúc này trong đầu anh chỉ còn 1 cách. Trực tiếp dùng âm dương điều hòa để cưỡng ép dung hợp ma chủng, cưỡng ép biến nó thành 1 phần của cô nàng.
1 ý nghĩ điên cuồng, chính anh cũng không biết có thể thành công hay không. Nhưng tình huống thế này không cho anh có thời gian nghĩ biện pháp khác.
Cầm nhìn cô, thì thầm nói:
- Không còn cách nào khác thất lễ rồi.
Cầm tiến đến gần và... hòa làm một với Lăng Tuyết.
Bình luận facebook