Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1073
Chương 1074: Cuộc chiến trên Cốt đảo
Không nói nhiều lời, tên này cùng đồng bọn của hắn lập tức xông lên. Hiển nhiên là muốn dùng tốc độ nhanh nhất để giết Cầm. Dù chúng có nói như vậy nhưng mà tất nhiên không thể nào bỏ cuộc chơi này được.
Nhưng mà Cầm lại không có ý định đánh với chúng. Vận dụng Mị Ảnh bộ, Cầm nhanh chóng rời đi, hiển nhiên anh cũng không muốn dây dưa với chúng. Nhưng đi được vài bước thì Cầm dừng lại. bởi vì không gian đã bị phong bế.
Nhìn đám người. Anh thở dài:
- Các ngươi có cần phong tỏa không gian như vậy không. Phong tỏa cả không gian lớn như thế này tốn lắm nhỉ.
- Mị Ảnh Bộ danh tiếng lan xa sao chúng ta có thể không phòng ngừa ngươi chạy đi được. tốn thì tốn thật nhưng vì loại ngươi thì không phải không được.
- Bày ra trận thế lớn như thế này mà chỉ cử ra có 10 người các ngươi. Xem ra ta vẫn bị khinh thường nhỉ.
Cầm thở dài. Sắc mặt từ từ lạnh đi. Anh chỉ muốn an ổn để trải qua cuộc chiến này hoặc chí ít là vòng loại này nhưng mà xem ra không được rồi. Cầm không muốn gây chuyện nhưng nếu có kẻ muốn gây sự thì anh cũng không có ý định nhẫn nhịn.
- Quả nhiên như tên Vô Diện kia nói, muốn sống thì phải đánh phục những kẻ này mới được. Nếu các ngươi đã khinh thường như vậy xem ra ta cần phải lộ chút bản lĩnh rồi.
Cầm giơ tay lên trước phất phất và nói:
- Đến đây đi. Để ta xem các ngươi mạnh đến mức nào mà được cử chặn đường ta.
10 người không nói nhiều mà đồng loạt xông lên. Khí thế kinh người.
Cầm cũng không yếu thế. Anh lập tức đập Mị Ảnh bộ xông đến.
Cuộc chiến bắt đầu nổ ra.
…………….
Bên này đã chiến đấu trong khi đó cốt đảo cũng bắt đầu đại chiến. Thê đội thứ nhất đã đặt chân đến cốt đảo. Hiển nhiên, bọn họ đều biết đường nên tốc độ đi cực kỳ nhanh.
Khi đến nơi, cả hòn đảo đã trở thành 1 chiến trường, tiếng thú gầm vang lên liên tục. Điều kỳ dị là tiếng gào vang lên không dứt nhưng mà lại hoàn toàn không có cái xác nào. Tất cả tất cả chúng đều bị hấp thu vào trong lòng đất, bị truyền đến cái cây khẳng khiu đồ sộ nổi bật cả hòn đảo. Biến trở thành từng đóa từng đóa hoa mĩ lệ trên cây.
Những ma tộc này không nói nhảm mà lập tức tham gia vào chém giết. Cuộc chiến đã loạn nay càng loạn hơn. Nhất là khi càng lúc càng nhiều ma thú, ma tộc tham gia vào cuộc chiến. Số lượng hoa trên cây tăng lên chóng mặt, chi chít trên cây như trêu ngươi người.
Và rồi cái gì đến cũng đến, 1 đóa hoa trong đó bắt đầu kết quả. Khác với cái tên cốt quả, những trái cây này lại vô cùng xinh đẹp. Lấp lánh như 1 viên ngọc giữa bầu trời.
1 mùi hương đầy quyến rũ tỏa ra khiến tất cả những kẻ ở dưới điên cuồng. Lập tức từng thân ảnh xông lên, điên cuồng lao về phía trái cây duy nhất kia. Có Ma tộc cũng có ma thú. Tất cả đều như điên cuồng.
Và như 1 lẽ tất nhiên, 1 đám sói không cùng bầy xâu xé 1 con dê thì chắc chắn sẽ có chiến đấu. Và như 1 kẽ tất nhiên. Chiến đấu là không thể tránh khỏi. 1 cuộc hỗn chiến với mật độ cũng như là tính kịch liệt được đẩy cao vô số lần. Từng thân ảnh ngã xuống, biến mất và trở thành chất dinh dưỡng cho cốt thụ. Theo đó, từng bông hoa lại nở, từng trái cây chín mọng tỏa hương thơm ngát thú hút ánh nhìn của mọi người. Mùi thơm càng lúc càng nồng đậm. Càng khiến những kẻ ở phía dưới điên cuồng.
Ngay trong lúc này, vài thân ảnh bứt lên lao về phía mấy trái cây đang chín mọng kia. Thực lực của những kẻ này hiển nhiên cao hơn 1 đoạn so với đại chúng nên nhanh chóng bứt lên được. rất nhanh, những trái cây vừa chín kia đã bị chia cắt hết. Nhóm người này cũng không có ý định ham chiến. bọn họ lập tức rời đi. Ngay sau đó, 1 nhóm người lập tức chia ra đuổi theo những kẻ đã có được trái cây này trong khi đó đại đa số vẫn ở đây để chém giết.
Từng bông hoa nở kèm theo đó là từng kẻ chiếm được trái cây và rời đi chiến trường. Số lượng hoa dần dần giảm, dần dần giảm.
Và sau hơn 2 ngày kịch chiến liên tục với hàng ngàn hàng vạn thậm chí là chục vạn ma thú và ma tộc. Cuộc chiến cuối cùng đã đến hồi cuối, chỉ còn vỏn vẹn 10 bông hoa cuối cùng. Sói nhiều thịt ít khiến cho những kẻ bên dưới càng thêm điên cuồng. Chiến đấu càng ác liệt hơn.
Số lượng bông hoa giảm giần, 10 đóa, 9 đóa….4 đóa, 3 đóa…
Khi chỉ còn 2 đóa thì cuộc chiến đều đã đến đỉnh điểm. tất cả đều giết đến đỏ mắt rồi, cơ hội không còn nhiều khiến những kẻ này cũng không giữ lại nữa mà bắt đầu tung toàn lực. Và rồi, cùng 1 lúc, cả 2 bông hoa đều kết trái. 2 trái cây cuối cùng. Lập tức chiến trường chia thành 2 phía. Tất cả đều lao vào 2 trái còn lại. Cuộc chiến được đẩy lên cực điểm. 1 cuộc hỗn chiến chân chính. Bất cứ ai có ý định bứt phá đều bị vài kẻ bao vây. Còn ở lại đây đều là những kẻ thực lực không quá nổi bật cũng như hoàn toàn không có tốc độ vượt trội. Nếu không có lẽ bọn họ cũng không chờ đến bây giờ. Có lẽ chỉ khi giết tất cả những kẻ ở đây thì người còn lại mới có thể vinh quang lấy trái cây.
Từng thân ảnh ngã xuống, số lượng người cũng như thú giảm đi thấy rõ. Đã có vài thân ảnh tách ra lại gần quả hơn bao giờ hết. Nhưng những kẻ này vẫn kiềm chế lẫn nhau khiến cho 2 trái này vẫn còn đó như trêu ngươi tất cả. Tình hình rối rắm, không ai có thể biết được kẻ cười đến cuối cùng sẽ là ai. Nhưng đúng lúc đó, từ ngoài xa, 1 thân ảnh xông đến. Hắn đạp 1 loại bộ pháp quỷ dị xông vào trong hỗn loạn. Cả người hắn như 1 làn khói luồn lách giữa đám người. Bằng 1 tốc độ không tưởng, hắn tiếp cận và hái lấy trái cây. Lúc này, đám người ở dưới mới để ý. Không chút do dự. Cả nhóm người lập tức đổi mục tiêu. Nhưng kẻ thần bí mới đến này quá nhanh, hắn như 1 làn khói biến mất trong ánh nhìn bất lực của rất nhiều người. Những kẻ này chỉ có thể bất lực nhìn kẻ thần bí kia biến mất.
Có những kẻ không cam lòng mà đuổi theo trong khi đó những kẻ khác chuyển mục tiêu với hi vọng mong manh vào trái cuối cùng.
……
Nhìn trái cây trong tay mình, Cầm thở dài 1 hơi. Không sai, kẻ thần bí kia chính là anh. Đúng phút cuối, Cầm đã xử lý xong đám người kia mà chạy đến. Thành công lấy trái cây cuối cùng. Dù sau lưng có 1 đống đuôi nhưng anh cũng không quan tâm lắm. Những kẻ ở lại tranh đoạt cuối cùng chỉ là những kẻ không thể tách ra được. Thực lực cũng là lót đáy. Muốn đuổi theo anh cũng không phải là điều đơn giản nếu không muốn nói là không thể
Cái anh cần vượt qua lúc này chỉ còn 1 cửa ải nữa. Những kẻ ngư ông đắc lợi.
Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi. có những kẻ tự tin vào thực lực của mình mà lập tức tham gia vào cuộc chiến thì cũng có những kẻ dù mạnh nhưng lại thích âm những kẻ khác.
Trong quá trình đi, Cầm cảm nhận được chí ít 10 kẻ vẫn lảng vảng quanh vùng biển và thêm kha khá khí tức ma thú nữa. Hiển nhiên những kẻ này đang chờ để đánh cướp những người lấy được quả. Và những kẻ này thực lực cũng không hề yếu đâu. Đây mới là thử thách còn lại với anh bây giờ.
Không nói nhiều lời, tên này cùng đồng bọn của hắn lập tức xông lên. Hiển nhiên là muốn dùng tốc độ nhanh nhất để giết Cầm. Dù chúng có nói như vậy nhưng mà tất nhiên không thể nào bỏ cuộc chơi này được.
Nhưng mà Cầm lại không có ý định đánh với chúng. Vận dụng Mị Ảnh bộ, Cầm nhanh chóng rời đi, hiển nhiên anh cũng không muốn dây dưa với chúng. Nhưng đi được vài bước thì Cầm dừng lại. bởi vì không gian đã bị phong bế.
Nhìn đám người. Anh thở dài:
- Các ngươi có cần phong tỏa không gian như vậy không. Phong tỏa cả không gian lớn như thế này tốn lắm nhỉ.
- Mị Ảnh Bộ danh tiếng lan xa sao chúng ta có thể không phòng ngừa ngươi chạy đi được. tốn thì tốn thật nhưng vì loại ngươi thì không phải không được.
- Bày ra trận thế lớn như thế này mà chỉ cử ra có 10 người các ngươi. Xem ra ta vẫn bị khinh thường nhỉ.
Cầm thở dài. Sắc mặt từ từ lạnh đi. Anh chỉ muốn an ổn để trải qua cuộc chiến này hoặc chí ít là vòng loại này nhưng mà xem ra không được rồi. Cầm không muốn gây chuyện nhưng nếu có kẻ muốn gây sự thì anh cũng không có ý định nhẫn nhịn.
- Quả nhiên như tên Vô Diện kia nói, muốn sống thì phải đánh phục những kẻ này mới được. Nếu các ngươi đã khinh thường như vậy xem ra ta cần phải lộ chút bản lĩnh rồi.
Cầm giơ tay lên trước phất phất và nói:
- Đến đây đi. Để ta xem các ngươi mạnh đến mức nào mà được cử chặn đường ta.
10 người không nói nhiều mà đồng loạt xông lên. Khí thế kinh người.
Cầm cũng không yếu thế. Anh lập tức đập Mị Ảnh bộ xông đến.
Cuộc chiến bắt đầu nổ ra.
…………….
Bên này đã chiến đấu trong khi đó cốt đảo cũng bắt đầu đại chiến. Thê đội thứ nhất đã đặt chân đến cốt đảo. Hiển nhiên, bọn họ đều biết đường nên tốc độ đi cực kỳ nhanh.
Khi đến nơi, cả hòn đảo đã trở thành 1 chiến trường, tiếng thú gầm vang lên liên tục. Điều kỳ dị là tiếng gào vang lên không dứt nhưng mà lại hoàn toàn không có cái xác nào. Tất cả tất cả chúng đều bị hấp thu vào trong lòng đất, bị truyền đến cái cây khẳng khiu đồ sộ nổi bật cả hòn đảo. Biến trở thành từng đóa từng đóa hoa mĩ lệ trên cây.
Những ma tộc này không nói nhảm mà lập tức tham gia vào chém giết. Cuộc chiến đã loạn nay càng loạn hơn. Nhất là khi càng lúc càng nhiều ma thú, ma tộc tham gia vào cuộc chiến. Số lượng hoa trên cây tăng lên chóng mặt, chi chít trên cây như trêu ngươi người.
Và rồi cái gì đến cũng đến, 1 đóa hoa trong đó bắt đầu kết quả. Khác với cái tên cốt quả, những trái cây này lại vô cùng xinh đẹp. Lấp lánh như 1 viên ngọc giữa bầu trời.
1 mùi hương đầy quyến rũ tỏa ra khiến tất cả những kẻ ở dưới điên cuồng. Lập tức từng thân ảnh xông lên, điên cuồng lao về phía trái cây duy nhất kia. Có Ma tộc cũng có ma thú. Tất cả đều như điên cuồng.
Và như 1 lẽ tất nhiên, 1 đám sói không cùng bầy xâu xé 1 con dê thì chắc chắn sẽ có chiến đấu. Và như 1 kẽ tất nhiên. Chiến đấu là không thể tránh khỏi. 1 cuộc hỗn chiến với mật độ cũng như là tính kịch liệt được đẩy cao vô số lần. Từng thân ảnh ngã xuống, biến mất và trở thành chất dinh dưỡng cho cốt thụ. Theo đó, từng bông hoa lại nở, từng trái cây chín mọng tỏa hương thơm ngát thú hút ánh nhìn của mọi người. Mùi thơm càng lúc càng nồng đậm. Càng khiến những kẻ ở phía dưới điên cuồng.
Ngay trong lúc này, vài thân ảnh bứt lên lao về phía mấy trái cây đang chín mọng kia. Thực lực của những kẻ này hiển nhiên cao hơn 1 đoạn so với đại chúng nên nhanh chóng bứt lên được. rất nhanh, những trái cây vừa chín kia đã bị chia cắt hết. Nhóm người này cũng không có ý định ham chiến. bọn họ lập tức rời đi. Ngay sau đó, 1 nhóm người lập tức chia ra đuổi theo những kẻ đã có được trái cây này trong khi đó đại đa số vẫn ở đây để chém giết.
Từng bông hoa nở kèm theo đó là từng kẻ chiếm được trái cây và rời đi chiến trường. Số lượng hoa dần dần giảm, dần dần giảm.
Và sau hơn 2 ngày kịch chiến liên tục với hàng ngàn hàng vạn thậm chí là chục vạn ma thú và ma tộc. Cuộc chiến cuối cùng đã đến hồi cuối, chỉ còn vỏn vẹn 10 bông hoa cuối cùng. Sói nhiều thịt ít khiến cho những kẻ bên dưới càng thêm điên cuồng. Chiến đấu càng ác liệt hơn.
Số lượng bông hoa giảm giần, 10 đóa, 9 đóa….4 đóa, 3 đóa…
Khi chỉ còn 2 đóa thì cuộc chiến đều đã đến đỉnh điểm. tất cả đều giết đến đỏ mắt rồi, cơ hội không còn nhiều khiến những kẻ này cũng không giữ lại nữa mà bắt đầu tung toàn lực. Và rồi, cùng 1 lúc, cả 2 bông hoa đều kết trái. 2 trái cây cuối cùng. Lập tức chiến trường chia thành 2 phía. Tất cả đều lao vào 2 trái còn lại. Cuộc chiến được đẩy lên cực điểm. 1 cuộc hỗn chiến chân chính. Bất cứ ai có ý định bứt phá đều bị vài kẻ bao vây. Còn ở lại đây đều là những kẻ thực lực không quá nổi bật cũng như hoàn toàn không có tốc độ vượt trội. Nếu không có lẽ bọn họ cũng không chờ đến bây giờ. Có lẽ chỉ khi giết tất cả những kẻ ở đây thì người còn lại mới có thể vinh quang lấy trái cây.
Từng thân ảnh ngã xuống, số lượng người cũng như thú giảm đi thấy rõ. Đã có vài thân ảnh tách ra lại gần quả hơn bao giờ hết. Nhưng những kẻ này vẫn kiềm chế lẫn nhau khiến cho 2 trái này vẫn còn đó như trêu ngươi tất cả. Tình hình rối rắm, không ai có thể biết được kẻ cười đến cuối cùng sẽ là ai. Nhưng đúng lúc đó, từ ngoài xa, 1 thân ảnh xông đến. Hắn đạp 1 loại bộ pháp quỷ dị xông vào trong hỗn loạn. Cả người hắn như 1 làn khói luồn lách giữa đám người. Bằng 1 tốc độ không tưởng, hắn tiếp cận và hái lấy trái cây. Lúc này, đám người ở dưới mới để ý. Không chút do dự. Cả nhóm người lập tức đổi mục tiêu. Nhưng kẻ thần bí mới đến này quá nhanh, hắn như 1 làn khói biến mất trong ánh nhìn bất lực của rất nhiều người. Những kẻ này chỉ có thể bất lực nhìn kẻ thần bí kia biến mất.
Có những kẻ không cam lòng mà đuổi theo trong khi đó những kẻ khác chuyển mục tiêu với hi vọng mong manh vào trái cuối cùng.
……
Nhìn trái cây trong tay mình, Cầm thở dài 1 hơi. Không sai, kẻ thần bí kia chính là anh. Đúng phút cuối, Cầm đã xử lý xong đám người kia mà chạy đến. Thành công lấy trái cây cuối cùng. Dù sau lưng có 1 đống đuôi nhưng anh cũng không quan tâm lắm. Những kẻ ở lại tranh đoạt cuối cùng chỉ là những kẻ không thể tách ra được. Thực lực cũng là lót đáy. Muốn đuổi theo anh cũng không phải là điều đơn giản nếu không muốn nói là không thể
Cái anh cần vượt qua lúc này chỉ còn 1 cửa ải nữa. Những kẻ ngư ông đắc lợi.
Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi. có những kẻ tự tin vào thực lực của mình mà lập tức tham gia vào cuộc chiến thì cũng có những kẻ dù mạnh nhưng lại thích âm những kẻ khác.
Trong quá trình đi, Cầm cảm nhận được chí ít 10 kẻ vẫn lảng vảng quanh vùng biển và thêm kha khá khí tức ma thú nữa. Hiển nhiên những kẻ này đang chờ để đánh cướp những người lấy được quả. Và những kẻ này thực lực cũng không hề yếu đâu. Đây mới là thử thách còn lại với anh bây giờ.
Bình luận facebook