Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-971
Chương 972
1 bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng và đầy mỹ vị cho 1 buổi sáng đánh dấu sự thay đổi mang tính trọng đại trong mối quan hệ của 2 người.
Cả 2 ngồi bên nhau ăn cơm như 1 gia đình nhỏ,yên tĩnh nhưng cũng đầy ấm áp.
Cứ thế, bữa cơm kết thúc trong yên bình. Cả 2 cùng ngồi ngoài hiên ngắm trời đất với 2 ly trà thơm mát.
Đột nhiên, Chu tuyết lên tiếng:
- Chàng vẫn phải đi ư.
Cầm để ly trà xuống và nói:
- Khi tu công pháp này thì đã chú định ta phải có nhân duyên với rất nhiều cô gái. Ta phải mạnh lên, không chỉ để trở về với những người con gái đang chờ ta mà còn là để bảo vệ nàng nữa.
Chu tuyết cắn môi, hơi đỏ mặt nói:
- Nếu cần, thiếp thân có thể thế chỗ được không. Thiếp nguyện ý… thay thế những người con gái đó thành lô đỉnh của chàng.
Cầm yêu thương khẽ xoa đầu cô nói:
- Cảm ơn ý tốt của nàng nhưng mà chỉ có nguyên âm của người phụ nữ mơi có thể giúp ta tăng tiến. Cũng tức là chỉ lần đầu của người con gái đó mới có thể hỗ trợ ta. bình thường song tu thì có thể nhưng mà tốc độ tăng trưởng rất chậm và chắc chắn không thể nào đột phá đại cảnh giới. Do đó, ta rất tiếc.
Chu Tuyết dường như cũng đoán được điều đó, nhưng cô vẫn rất khó chịu. Nghĩ đến người đàn ông của mình sắp đi tán tỉnh những người con gái khác thì có lẽ sẽ chẳng có bất cứ người phụ nữ nào cảm thấy vui vẻ trừ bách hợp. Mà cô thì hiển nhiên không phải trường hợp sau. Khi mà tấm màng cuối cùng ngăn cách 2 người đã bị phá vỡ thì mong muốn chiếm hữu của cô với người đàn ông này lên cao vô cùng.
Nhưng cô biết mình không thể nào ngăn cản. Ở cái thế giới mà thực lực vi tôn này thì cản trở người khác mạnh lên có thể nói là mối thù lớn nhất. Hơn nữa, đêm qua cô làm vậy cũng gián tiếp thể hiện cô đồng ý rồi. Nếu giờ đi ra ngăn cản chỉ khiến hình tượng của cô càng xấu đi mà thôi.
Cô muốn đi theo không. Tất nhiên muốn nhưng mà cô không thể. Cầm tuy là ở rể nhưng dù sao cũng chỉ tính là treo cái tính danh, có thể nói là người ngoài. Tương đối tư do. Nhưng mà cô thì không được. cô thân là đại công chúa lại là 1 vị tướng quân. 1 ngày bình thường có thể nói là trăm công ngàn việc. Hiển nhiên không thể nào dứt bỏ mà đi theo trai được. Nhất là trong cái giai đoạn này. Cố nhiên cô có Chu Thái làm hậu thuẫn nhưng chính bà ấy cũng nói sẽ chỉ đảm bảo cả 2 an toàn, còn việc tranh đoạt đế vương thì phải do tự mình. Nên cô đã bận nay càng bận hơn. Hoàn toàn không có cơ hội để đi theo Cầm.
Cô cắn răng và nói:
- Thế anh định bao giờ đi.
Cầm nghĩ nghĩ 1 chút rồi nói:
- Còn 1 năm nữa là Ngộ Đạo Trì mở ra, do đó thời gian cho ta cũng không nhiều. Có lẽ ngày mai ta sẽ trở về Chu Tước thành chỉnh lý 1 chút và ngày kia sẽ xuất phát. Thật sự ta cũng muốn ở lại bồi tiếp nàng 1 thời gian nhưng mà ta có hẹn với lão già Đan Mộc, do đó không thể kéo dài nữa.
- Còn 2 ngày sao.
Cô cúi đầu như đang suy nghĩ cái gì, rồi ngẩng đầu lên, kéo Cầm vào nhà, mạnh bạo vất anh lên giường trong sự ngỡ ngàng của anh chàng.
- Nang muốn làm gì.
- Còn 2 ngày, trong 2 ngày này ta sẽ khiến chàng không quên được ta.Ta sẽ vắt kiệt chàng để chàng không còn tinh lực để đi tằng tựu với những người con gái khác nữa.
Cả căn phòng lại vang lên tiếng rên rỉ không ngừng.
………..
- Tiểu tử khá lắm. Chỉ mất 2 năm đã bắt được phương tâm con gái ta. Mà còn đem gạo nấu thành cơm nữa chứ. Xem ra ta chuẩn bị có cháu bế cháu bồng rồi nha.
Người vừa lên tiếng chính là Chu Lâm. Thân là con rể, hiển nhiên sau khi trở lại thì 2 người phải đến bái kiến cha vợ chứ. Không thể không nói, ánh mắt lão già này thật độc, liếc mắt nhìn ra được 2 người đã ấy ấy với nhau. Thật đúng là gừng càng già càng cay mà. Nhưng dù sao anh cũng không có ý định giấu cả. Anh mỉm cười nói:
- Không sai, giờ ta gọi ông 1 tiếng nhạc phục có thể nói là danh chính ngôn thuận rồi a.
- Hừ, cứ ngồi đó mà hoa mồm mua mép đi. Đi mà giải quyết đống rắc rối mà ngươi làm ra kìa. Vì thế giới pokemon mà ngươi tạo ra mà trong cả tháng này rất nhiều người đến tìm ta, hi vọng có thể biết nhiều hơn về việc chế tạo thế giới này.Bây giờ ngươi về thì đi mà giải quyết cái này đi.
Cầm nghe xong thì bất đắc dĩ nói:
- Cái này ta cũng không rõ a. dù ta đưa ra ý tưởng nhưng mà người làm là Chu Thái cùng rất nhiều lão tiền bối tạo ra. Do đó trọng tâm ta cũng không rõ a. Nếu muốn hỏi thì những vị này rõ hơn ta nhiều a.
- Ngươi nghĩ hỏi sẽ dễ dàng như vậy ư. Những vị tiền bối mà tổ nãi nãi quen biết thì nào có vị nào thân phận đơn giản. dù thực lực không có cao thì cũng là siêu quần về 1 mặt. Có thể nói đều là những đại lão có danh tiếng ở trên tiên giới. Đã thế sau lưng bọn họ đều có những thế lực không yếu. Những kẻ này sao dám làm phiền. Chỉ có thể tìm đến ngươi. Dù cho nhiều khả năng ngươi không biết nhiều nhưng dù sao thì có cũng hơn không a.
Đối với câu trả lời này thì Cầm hoàn toàn không có bất cứ cách đáp trả nào. Đây chính là sự tàn khốc của thế giới này a. Nếu không phải rằng có Chu Thái lên tiếng cũng như là cái mác con rể Chu Tước đế quốc thì sợ rằng anh vừa rời đi đã có người bắt rồi chứ không có chuyện khách khí tìm hiểu thế này đâu.
Bây giờ đối mặt vấn đề này Cầm cũng cảm thấy hơi nhức đầu. Theo như gì anh nghe được thì bọn họ đến tìm anh vì 2 lý do. 1 là máy đăng nhập. 1 vạn máy quả thật quá ít, chẳng khác gì 1 giọt nước trong sa mạc. dù cho giá cả cao vô cùng nhưng mà thổ hào không bao giờ thiếu. do đó cung hoàn toàn không đủ cầu. Chỉ cần nhìn nhu cầu là đủ biết khi mà thứ này đại lượng bán ra sẽ giúp mọi người kiếm lợi bao nhiêu tiền. Xem ra có vài người muốn chia 1 chén canh.
Đối với điều này, anh hiểu nhưng anh không thể làm được. thế giới này dù sao cũng là thế giới thử nghiệm, độ vững chắc còn rất hạn chế. 1 vạn người có thể nói là hạn mức cao nhất rồi. Muốn thêm nữa phải chờ đến khi mà thế giới càng thêm vững chắc. Mà hiển nhiên không phải bây giờ. Do đó có xé xác anh ra cũng không có thêm máy chơi game a
Còn vấn đề thứ 2. Tạo dựng 1 thế giới như vậy. Xem ra đã có rất nhiều người nhìn ra được ý nghĩa của thế giới này. Đây cũng như những gì mà võng văn vẫn luôn nói, thế giới thứ 2. Lịch luyện bao giờ cũng tràn đầy nguy hiểm mà đối chiến thì hoàn toàn khó lòng mạnh lên. Nhưng nếu ở thế giới ảo tưởng thì khác. Ngươi có thể chiến đấu người chết ta sống mà vẫn không có vấn đề gì. Vừa có kinh nghiệm trải qua sinh tử chiến mà lại không nguy hiểm tính mạng. Quả thật là diệu dụng vô cùng.
Tất nhiên, muốn tạo 1 thế giới như vậy không phải dễ dàng nhưng mà đã có mở đầu thì không gì là không thể. Cái bọn họ cần nguyên lý để tạo dựng ra thứ này rồi phát triển.
Mấy lão già tham gia kia sợ rằng cũng nhìn ra được nên mới nhiệt tình tham gia như vậy. Và cũng chẳng có lý do gì mà bọn họ phải công khai hiểu biết của mình ca. Chính vì vậy, anh_ người cũng tham gia vào quá trình này trở thành mục tiêu nhắm đến.
Nhưng vấn đề là anh cũng không hiểu quá nhiều a.
Làm sao để qua mặt những đại lão này đây?
1 bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng và đầy mỹ vị cho 1 buổi sáng đánh dấu sự thay đổi mang tính trọng đại trong mối quan hệ của 2 người.
Cả 2 ngồi bên nhau ăn cơm như 1 gia đình nhỏ,yên tĩnh nhưng cũng đầy ấm áp.
Cứ thế, bữa cơm kết thúc trong yên bình. Cả 2 cùng ngồi ngoài hiên ngắm trời đất với 2 ly trà thơm mát.
Đột nhiên, Chu tuyết lên tiếng:
- Chàng vẫn phải đi ư.
Cầm để ly trà xuống và nói:
- Khi tu công pháp này thì đã chú định ta phải có nhân duyên với rất nhiều cô gái. Ta phải mạnh lên, không chỉ để trở về với những người con gái đang chờ ta mà còn là để bảo vệ nàng nữa.
Chu tuyết cắn môi, hơi đỏ mặt nói:
- Nếu cần, thiếp thân có thể thế chỗ được không. Thiếp nguyện ý… thay thế những người con gái đó thành lô đỉnh của chàng.
Cầm yêu thương khẽ xoa đầu cô nói:
- Cảm ơn ý tốt của nàng nhưng mà chỉ có nguyên âm của người phụ nữ mơi có thể giúp ta tăng tiến. Cũng tức là chỉ lần đầu của người con gái đó mới có thể hỗ trợ ta. bình thường song tu thì có thể nhưng mà tốc độ tăng trưởng rất chậm và chắc chắn không thể nào đột phá đại cảnh giới. Do đó, ta rất tiếc.
Chu Tuyết dường như cũng đoán được điều đó, nhưng cô vẫn rất khó chịu. Nghĩ đến người đàn ông của mình sắp đi tán tỉnh những người con gái khác thì có lẽ sẽ chẳng có bất cứ người phụ nữ nào cảm thấy vui vẻ trừ bách hợp. Mà cô thì hiển nhiên không phải trường hợp sau. Khi mà tấm màng cuối cùng ngăn cách 2 người đã bị phá vỡ thì mong muốn chiếm hữu của cô với người đàn ông này lên cao vô cùng.
Nhưng cô biết mình không thể nào ngăn cản. Ở cái thế giới mà thực lực vi tôn này thì cản trở người khác mạnh lên có thể nói là mối thù lớn nhất. Hơn nữa, đêm qua cô làm vậy cũng gián tiếp thể hiện cô đồng ý rồi. Nếu giờ đi ra ngăn cản chỉ khiến hình tượng của cô càng xấu đi mà thôi.
Cô muốn đi theo không. Tất nhiên muốn nhưng mà cô không thể. Cầm tuy là ở rể nhưng dù sao cũng chỉ tính là treo cái tính danh, có thể nói là người ngoài. Tương đối tư do. Nhưng mà cô thì không được. cô thân là đại công chúa lại là 1 vị tướng quân. 1 ngày bình thường có thể nói là trăm công ngàn việc. Hiển nhiên không thể nào dứt bỏ mà đi theo trai được. Nhất là trong cái giai đoạn này. Cố nhiên cô có Chu Thái làm hậu thuẫn nhưng chính bà ấy cũng nói sẽ chỉ đảm bảo cả 2 an toàn, còn việc tranh đoạt đế vương thì phải do tự mình. Nên cô đã bận nay càng bận hơn. Hoàn toàn không có cơ hội để đi theo Cầm.
Cô cắn răng và nói:
- Thế anh định bao giờ đi.
Cầm nghĩ nghĩ 1 chút rồi nói:
- Còn 1 năm nữa là Ngộ Đạo Trì mở ra, do đó thời gian cho ta cũng không nhiều. Có lẽ ngày mai ta sẽ trở về Chu Tước thành chỉnh lý 1 chút và ngày kia sẽ xuất phát. Thật sự ta cũng muốn ở lại bồi tiếp nàng 1 thời gian nhưng mà ta có hẹn với lão già Đan Mộc, do đó không thể kéo dài nữa.
- Còn 2 ngày sao.
Cô cúi đầu như đang suy nghĩ cái gì, rồi ngẩng đầu lên, kéo Cầm vào nhà, mạnh bạo vất anh lên giường trong sự ngỡ ngàng của anh chàng.
- Nang muốn làm gì.
- Còn 2 ngày, trong 2 ngày này ta sẽ khiến chàng không quên được ta.Ta sẽ vắt kiệt chàng để chàng không còn tinh lực để đi tằng tựu với những người con gái khác nữa.
Cả căn phòng lại vang lên tiếng rên rỉ không ngừng.
………..
- Tiểu tử khá lắm. Chỉ mất 2 năm đã bắt được phương tâm con gái ta. Mà còn đem gạo nấu thành cơm nữa chứ. Xem ra ta chuẩn bị có cháu bế cháu bồng rồi nha.
Người vừa lên tiếng chính là Chu Lâm. Thân là con rể, hiển nhiên sau khi trở lại thì 2 người phải đến bái kiến cha vợ chứ. Không thể không nói, ánh mắt lão già này thật độc, liếc mắt nhìn ra được 2 người đã ấy ấy với nhau. Thật đúng là gừng càng già càng cay mà. Nhưng dù sao anh cũng không có ý định giấu cả. Anh mỉm cười nói:
- Không sai, giờ ta gọi ông 1 tiếng nhạc phục có thể nói là danh chính ngôn thuận rồi a.
- Hừ, cứ ngồi đó mà hoa mồm mua mép đi. Đi mà giải quyết đống rắc rối mà ngươi làm ra kìa. Vì thế giới pokemon mà ngươi tạo ra mà trong cả tháng này rất nhiều người đến tìm ta, hi vọng có thể biết nhiều hơn về việc chế tạo thế giới này.Bây giờ ngươi về thì đi mà giải quyết cái này đi.
Cầm nghe xong thì bất đắc dĩ nói:
- Cái này ta cũng không rõ a. dù ta đưa ra ý tưởng nhưng mà người làm là Chu Thái cùng rất nhiều lão tiền bối tạo ra. Do đó trọng tâm ta cũng không rõ a. Nếu muốn hỏi thì những vị này rõ hơn ta nhiều a.
- Ngươi nghĩ hỏi sẽ dễ dàng như vậy ư. Những vị tiền bối mà tổ nãi nãi quen biết thì nào có vị nào thân phận đơn giản. dù thực lực không có cao thì cũng là siêu quần về 1 mặt. Có thể nói đều là những đại lão có danh tiếng ở trên tiên giới. Đã thế sau lưng bọn họ đều có những thế lực không yếu. Những kẻ này sao dám làm phiền. Chỉ có thể tìm đến ngươi. Dù cho nhiều khả năng ngươi không biết nhiều nhưng dù sao thì có cũng hơn không a.
Đối với câu trả lời này thì Cầm hoàn toàn không có bất cứ cách đáp trả nào. Đây chính là sự tàn khốc của thế giới này a. Nếu không phải rằng có Chu Thái lên tiếng cũng như là cái mác con rể Chu Tước đế quốc thì sợ rằng anh vừa rời đi đã có người bắt rồi chứ không có chuyện khách khí tìm hiểu thế này đâu.
Bây giờ đối mặt vấn đề này Cầm cũng cảm thấy hơi nhức đầu. Theo như gì anh nghe được thì bọn họ đến tìm anh vì 2 lý do. 1 là máy đăng nhập. 1 vạn máy quả thật quá ít, chẳng khác gì 1 giọt nước trong sa mạc. dù cho giá cả cao vô cùng nhưng mà thổ hào không bao giờ thiếu. do đó cung hoàn toàn không đủ cầu. Chỉ cần nhìn nhu cầu là đủ biết khi mà thứ này đại lượng bán ra sẽ giúp mọi người kiếm lợi bao nhiêu tiền. Xem ra có vài người muốn chia 1 chén canh.
Đối với điều này, anh hiểu nhưng anh không thể làm được. thế giới này dù sao cũng là thế giới thử nghiệm, độ vững chắc còn rất hạn chế. 1 vạn người có thể nói là hạn mức cao nhất rồi. Muốn thêm nữa phải chờ đến khi mà thế giới càng thêm vững chắc. Mà hiển nhiên không phải bây giờ. Do đó có xé xác anh ra cũng không có thêm máy chơi game a
Còn vấn đề thứ 2. Tạo dựng 1 thế giới như vậy. Xem ra đã có rất nhiều người nhìn ra được ý nghĩa của thế giới này. Đây cũng như những gì mà võng văn vẫn luôn nói, thế giới thứ 2. Lịch luyện bao giờ cũng tràn đầy nguy hiểm mà đối chiến thì hoàn toàn khó lòng mạnh lên. Nhưng nếu ở thế giới ảo tưởng thì khác. Ngươi có thể chiến đấu người chết ta sống mà vẫn không có vấn đề gì. Vừa có kinh nghiệm trải qua sinh tử chiến mà lại không nguy hiểm tính mạng. Quả thật là diệu dụng vô cùng.
Tất nhiên, muốn tạo 1 thế giới như vậy không phải dễ dàng nhưng mà đã có mở đầu thì không gì là không thể. Cái bọn họ cần nguyên lý để tạo dựng ra thứ này rồi phát triển.
Mấy lão già tham gia kia sợ rằng cũng nhìn ra được nên mới nhiệt tình tham gia như vậy. Và cũng chẳng có lý do gì mà bọn họ phải công khai hiểu biết của mình ca. Chính vì vậy, anh_ người cũng tham gia vào quá trình này trở thành mục tiêu nhắm đến.
Nhưng vấn đề là anh cũng không hiểu quá nhiều a.
Làm sao để qua mặt những đại lão này đây?
Bình luận facebook