Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-1332
Chương 1332: Gia đình mới
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Cô cười đắc ý rồi nói: “Ừm, à ừm..
Tôi đột nhiên nhận ra tầm quan trọ3ng của ngôn ngữ đối với Cải Trắng Nhỏ nhà tôi, đến bây giờ con bé còn chưa biết nói tiếng Trung, tôi lo lắng lắm, cho nên là, tôi q2uyết định nhanh chóng đưa Cải Trắng Nhỏ ra nước ngoài để học ngoại ngữ
Anh Tiểu Bảo lúc đầu không tán đồng với ý kiến của tôi, nhưng vậy sao được chứ? Hô0n lễ có quan trọng bằng tiền đổ của con trẻ không?”
Cung Ngũ nói tiếp: “Tóm lại, tất cả đều là lỗi của Cải Trắng Nhỏ
Tôi là một người làm mẹ, tôi tin những người có con đều có thể hiểu được nỗi khổ tâm của người làm mẹ như tôi, mong con cái thành rồng thành phương, đáng thương cho tấm lòng người làm cha mẹ trong thiên hạ, đó là tâm nguyện của tất cả các bậc phụ huynh
Tôi có yêu cầu cao với Cải Trắng Nhỏ nhà chúng tôi, mong mọi người hiểu cho
Tôi và anh Tiểu Bảo sẽ không tham gia hôn lễ nữa
Nhưng mọi người vẫn cứ đến chung vui, ăn uống no say, cứ coi như là tâm ý của tôi và anh Tiểu Bảo
Khi mọi người nhìn thấy đoạn clip này thì gia đình chúng tôi đã đang hưởng thụ quãng thời gian đẹp đẽ ở nơi đất khách quê người rồi.” Cô quay sang nhìn Công tước đại nhân, “Anh Tiểu Bảo, anh có gì muốn nói không? Thôi bỏ đi, không cho anh nói nữa, nhỡ chẳng may anh nói hay quá lại làm lu mờ em đi thì sao.”
Cung Ngũ độc chiếm quyền phát ngôn trước ống kính, nói tiếp: “A đúng rồi, tôi có lời muốn nói với một người
Quý bà Nhạc Mỹ Giảo mãi trẻ trung xinh đẹp động lòng người nhất trên thế giới này, vốn dĩ con muốn tìm một nơi yên tĩnh để nói với mọi người, nhưng mà không còn cách nào khác, trước ống kính không thể lén lút nói được, nên đành phải nói ở đây
Con biết nếu mẹ xem được đoạn clip này chắc chắn sẽ tức giận vô cùng, nhưng mà con cũng không còn cách nào khác, ai bảo con gái mẹ đặc biệt như vậy chứ? Có phải mẹ rất muốn cầm chổi lông gà quất cho con một trận không? Đây này, mẹ đánh đi, mẹ không đánh được đâu!” Cô hôn một cái lên má Cải Trắng Nhỏ, nói: “Hơn nữa con có Cải Trắng Nhỏ làm bùa hộ thân, mẹ cứ đánh Cải Trắng Nhỏ đi
Con xem xem nào!”
Nói xong, cô cười nịnh nọt với ống kính
Công tước đại nhân nhìn Cải Trắng Nhỏ bị mẹ bể xộc xệch cả váy, đã sắp lộ cả cái bụng nhỏ ra trước ống kính, thực sự không thể nhịn được nữa, liền dang tay bế cô bé vào lòng
Cung Ngũ nói tiếp: “Còn nữa, con muốn nói với người mẹ thứ hai của con, chính là bà nội của Cải Trắng Nhỏ
Mẹ, mẹ đừng giận anh Tiểu Bảo nhé
Đây là do con làm loạn, anh ấy cũng rất bất đắc dĩ, nhưng mà nhà con là do con làm chủ, anh Tiểu Bảo không đấu lại được với con đầu
Mẹ đừng giận nhé, giận sẽ già nhanh, mà già thì sẽ không đẹp nữa đâu, mẹ xinh đẹp như vậy không được để trên mặt có nếp nhăn đâu đấy.” Nói xong cô lại cười nịnh nọt, “Còn cả các phù dâu xinh đẹp và phù rể đẹp trai của chúng tôi, tuy tôi không có mặt, nhưng mọi người không được giành vị trí nổi bật nhất với tôi đâu đấy, mọi người đừng có âm mưu biến mình thành tâm điểm của toàn bộ hội trường, chỉ một khuôn mặt của tôi đã có thể chiến thắng tất cả mọi người rồi, hiểu chưa?”.
Công tước đại nhân ở bên cạnh bể Cải Trắng Nhỏ khẽ nói: “Tiểu Ngũ trong mắt tôi là đẹp nhất, không ai nổi bật hơn được cô ấy cả.” Cung Ngũ đắc ý, lập tức nói: “Mọi người nghe thấy chưa? Nghe thấy hết chưa? Ba con gái tôi đã nói rồi, tôi đẹp nhất, biết chưa nào?” “Còn cả Yến Đại Bảo, cô của Cải Trắng Nhỏ, xin cậu đừng giận dữ phồng má lên nhìn tớ, tớ biết chắc chắn cậu sẽ tức giận, cảm thấy như là bị tớ chơi một vố, nhưng mà ai bảo tử thông minh như vậy cơ chứ? Còn chủ Yến công dân tốt của Thanh Thành uy vũ bá khí anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong thân mến, chú cũng đừng có lườm cháu, đừng nói cháu cướp Cải Trắng Nhỏ đi
Cháu chỉ mượn cổ bẻ mập này mấy tháng thôi, sau khi trở về có khi lại nói tiếng Anh trôi chảy cho chủ nở mày nở mặt ấy chứ
Có đúng không nào? Đến lúc đó chú đưa ra ngoài có thể ăn đứt đám trẻ con khác rồi!”
“Còn cả anh Tư, em cố nén đau thương giới thiệu Anh Anh cho anh, anh phải đối xử tốt với cậu ấy, anh không được bắt nạt cậu ấy, đã biết chưa? Đúng rồi, Tiểu cảnh cậu cũng vậy nhé, An Hổ Phách là bạn học của tớ, tớ là bà mai của hai người, nếu cậu dám bắt nạt An Hổ Phách thì cậu cứ đợi đến lúc Cải Trắng Nhỏ trở về sẽ phun nước bọt lên đẩy người cậu cho mà xem!...”
Cô nói hết một lượt những người có thể nói, vẻ mặt cười đùa cuối cùng cũng bình thường lại: “Cuối cùng, trở về chuyện chính
Rất xin lỗi vì cô dâu chú rể đều không đến tham dự hôn lễ, tuy tôi rất muốn mình có một hôn lễ hoành tráng, nhưng tôi có lý do không thể không rời khỏi đây” Cổ im lặng mấy giây, rồi nhìn thẳng vào ống kính, khom người xuống, rồi lại giơ Cải Trắng Nhỏ lên, tươi cười vui vẻ, đôi mắt xinh đẹp đã híp lại, cô nói: “Tôi là vì Cải Trắng Nhỏ, là người của mảnh đất này, những con bé lại không biết nói tiếng Trung, tôi cũng rất ngại đưa con ra khỏi nhà, mọi người có trách thì trách Cải Trắng Nhỏ nhé!”
Cải Trắng Nhỏ đá đôi chân mũm mĩm, vẻ mặt vô tội nhìn ống kính, gương mặt đáng yêu hồng hào giống như cô búp bê được vẽ ra, thợ chụp ảnh nhìn thôi đã thấy trái tim như tan chảy.
Đoạn video kết thúc.
Cung Ngũ quay sang nhìn Công tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, anh thấy em thể hiện có tốt không?”
Công tước đại nhân gật đầu: “Tốt!” Thợ chụp ảnh và thợ trang điểm chào Cung Ngũ, rồi dẫn người rời đi
Cung Ngũ ngẩng lên nhìn Công tước đại nhân, tươi cười nói: “Em đổ tội cho Cải Trắng Nhỏ, may mà con chưa biết nói, cũng không biết phản bác, cho nên hai chúng ta đều vô tội.” Cô cúi đầu nhìn Cải Trắng Nhỏ, “Cải Trắng Nhỏ à, con làm vậy là không đúng đâu nhé, con phải biết nói nhanh lên, nếu không sau này ngày nào mẹ cũng sẽ bắt nạt con đó.” Cải Trắng Nhỏ lắc lư đôi chân, hoàn toàn không biết mẹ mình đang nói gì, vẻ mặt ngây thơ vô tội
Cung Ngũ cười ngặt nghẽo, Công tước đại nhân thở dài, Anh ôm Cung Ngũ vào lòng, khẽ nói: “Anh thật may mắn vì được gặp Tiểu Ngũ trong cuộc đời này.” Cung Ngũ đáp: “Em cũng vậy! Cảm ơn ông trời vì đã cho em gặp được anh, nếu em gặp phải người khác thì không biết bây giờ sẽ thế nào nữa...” Cô ngửa đầu lên, tươi cười nhìn Công tước đại nhân
Cải Trắng Nhỏ cũng bắt chước mẹ, cười vô cùng đáng yêu với ba.
Công tước đại nhân cúi đầu cọ vào trán cô, không nói gì.
Buổi tối ba người họ cùng ngủ trên một chiếc giường, Cải Trắng Nhỏ vô cùng hứng khởi mở to mắt ra nhìn mẹ, rồi lại quay sang nhìn ba, phấn khích đến nửa đêm vẫn chưa chịu đi ngủ
Thế này là cô bé định ngày hôm sau ngủ mê mệt không biết trời đâu đất đâu đấy à? Cuối cùng Công tước đại nhân đưa cô bé về phòng mình, Cải Trắng Nhỏ mới chịu ngủ
Đến khi cô nhóc về phòng rồi, Cung Ngũ ngồi trên giường đợi Công tước đại nhân
Lúc anh quay lại, cô nhảy đến nhào vào trong lòng anh, nói to: “Anh Tiểu Bảo, hai chúng ta có nên động phòng trước không?” Công tước đại nhân dang tay ôm lấy cô, ghé sát bờ môi cô, nói: “Có chứ!” Kết quả của việc động phòng trước là sáng sớm ngày hôm sau cả Cung Ngũ và Cải Trắng Nhỏ đều giống nhau, mặt trời đã chiều đến mông rồi vẫn còn nằm trên giường
Đến trưa cô mới vội vàng bò dậy đánh răng rửa mặt, sau đó ba người nhà họ cùng đi về nhà Triển Tiểu Liên ăn cơm
Trên bàn ăn, Cung Ngũ tự chạy đi mở một chai rượu vang đỏ, rót cho mỗi người một chút, sau đó nâng ly lên, cung kính nói với Triển Tiểu Liên: “Mẹ, chủ Yến, con và anh Tiểu Bảo cùng uống với mẹ và chú Yến một ly
Đây là lần đầu tiên con và anh Tiểu Bảo kính rượu hai người sau khi trở thành vợ chồng chính thức, chúc cho người mẹ thông minh sáng suốt của con mãi xinh đẹp như tiên giáng trần, chúc chủ Yến..
mãi đẹp trai, phong độ! Còn nữa, chúc cô của Cải Trắng Nhỏ nhà chúng ta luôn thông minh xinh đẹp, mãi giàu tinh thần trường nghĩa như vậy!” Cô huých tay Cổng tước đại nhân, Công tước đại nhân không nói gì, trịnh trọng nâng ly lên, khẽ chạm cốc vào cốc rượu của Triển Tiểu Liên và Yến Hồi.
Yển Hồi ghét bỏ liếc nhìn họ, Cung Ngũ tươi cười nói: “Mẹ, mẹ phải uống cốc rượu này đấy
Đây là lần đầu tiên mình cùng nâng ly từ khi bọn con trở thành người một nhà mà.” Triển Tiểu Liên cười vui vẻ, ánh mắt lộ vẻ xúc động
Bà nhìn Cung Ngũ, sau đó ngửa đầu lên uống rượu, vì uống hơi gấp nên hơi sặc, ho đến mức chảy cả nước mắt ra ngoài
Yển Hồi tỏ vẻ chán ghét, ngước mắt lên nhìn trời, vỗ lên lưng Triển Tiểu Liên: “Bà già đúng là bà già, ngốc nghếch!” Triển Tiểu Liên tức giận, “Ông không nói được gì hay hơn à?” Yến Đại Bảo mím môi nói, “Ba, mẹ vẫn còn trẻ ba đừng có nói mẹ như vậy
Con cũng sẽ không vui đầu, mẹ không phải là bà già!” Yến Đại Bảo tươi cười nói: “Mẹ con còn lâu mới là bà già, mẹ con trẻ trung xinh đẹp lắm.” Yển Hỗi bĩu môi, vẻ mặt vẫn chán ghét như cũ
Cải Trắng Nhỏ ngồi trên ghế em bé, lắc lư đôi chân, dáng vẻ tươi cười, đang dùng tay cho cơm vào miệng
Cung Ngũ tươi cười nhìn cô bé, nói: “Bảo bối, không được như vậy, con như vậy mẹ sẽ phải giặt quần áo cho con đấy.” Bên kia Yến Đại Bảo đang uống từng ngụm rượu, còn nhắc nhở Yển Hồi: “Ba phải uống rượu đẩy, không được không giữ lời hứa đâu.” Triển Tiểu Liên nói với Cung Ngủ: “Tiểu Ngũ, mẹ thật may mắn khi có được cô con dâu như con
Cảm ơn con nhé Tiểu Ngũ, cảm ơn con đã đến với thế giới của mẹ, để mẹ và mọi người luôn ngập tràn hi vọng với thế giới này, cảm ơn con.”
Cung Ngũ lắc đầu: “Mẹ, chúng ta phải cảm ơn nhau, cảm ơn mẹ đã sinh ra anh Tiểu Bảo tuyệt vời như vậy cho con, sau đó để cho chúng con gặp nhau!” Yển Hồi thấy buồn nôn: “Các người đã xong chưa hả? Cứ nói đi nói lại, chẳng qua chỉ là kết hôn thôi mà
Có gì lợi hại đâu chứ, nói cứ như thể chưa có ai được kết hôn bao giờ...” Ông ta lắc lư ngón tay, chiếc nhẫn đá quý to đùng trên ngón áp út lắc lư chói mắt
Cung Ngũ trợn tròn mắt, Yển Hổi lại cố ý lắc lư thêm, thế là Cung Ngũ nói: “Yến Đại Bảo à, ở đây hình như chỉ có cậu và Cải Trắng Nhỏ là chưa kết hôn.” Yến Đại Bảo ngạc nhiên, nhìn cái này rồi lại nhìn sang cái kia: “Tớ muốn kết hôn!”
Yến Hồi nổi giận: “Không được!”
Thế là Yến Hồi lại chỉ để tâm đến việc tranh cãi với Yến Đại Bảo, không để tâm đến Cung Ngủ nữa
Buổi trưa ăn cơm ở nhà Triển Tiểu Liên, buổi tối ba người họ lại sang nhà Nhạc Mỹ Giảo, những lời nói tương tự lại được lặp lại một lần, đêm hôm đó ba người nhà họ rời khỏi Thanh Thành, bay về Gaddles.
Đám cưới quy mô lớn nhất từ trước đến giờ ở Thanh Thành được tiến hành vào nửa tháng sau đó, khách khứa đến tham dự hoành tráng chưa từng thấy
Đội ngũ của cô dâu chú rể đều có nhan sắc hơn người khiến người khác phải trầm trồ kinh ngạc
Nhân vật chính của hôn lễ hoành tráng chấn động các nhân vật hai giới hắc bạch này chính là cặp đôi trai tài gái sắc không xuất hiện tại hôn lễ.
Gia đình ba người đã quay video và rời khỏi Thanh Thành từ lâu, ra nước ngoài nghỉ dưỡng, tội danh đôi cô dâu chú rể này không tham gia hôn lễ được đổ lên đầu cô con gái nhỏ chưa đầy một tuổi, bởi vì cô dâu chế cô con gái nhỏ không biết nói tiếng Trung, cho nên đưa con gái ra nước ngoài học ngôn ngữ khác, để cổ bé học nói được mới cam lòng.
Cuộc sống chính là như vậy, mỗi người đều có lý do sống của riêng mình, mỗi người đều có lý do để hành động của riêng mình
Trong căn hầm bí mật trong tòa lâu đài của gia tộc Edward ở Gaddles, bà mẹ trẻ dần theo cô con gái bé nhỏ chờ đợi người chồng đang ngủ say của mình, họ cứ chờ mãi, cho đến ngày anh mở mắt ra
Còn kết cục hôn lễ đó ra sao đã không còn là chuyện cô có thể quan tâm được nữa rồi, hy vọng duy nhất của cô bây giờ chính là chờ đợi chồng mình mở mắt ra, và nhìn thấy họ
Sự chờ đợi đó, là bắt đầu và cũng là kết thúc.
Cho dù kết thúc ra sao, sinh mệnh đều sẽ có người tiếp tục.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Tôi đột nhiên nhận ra tầm quan trọ3ng của ngôn ngữ đối với Cải Trắng Nhỏ nhà tôi, đến bây giờ con bé còn chưa biết nói tiếng Trung, tôi lo lắng lắm, cho nên là, tôi q2uyết định nhanh chóng đưa Cải Trắng Nhỏ ra nước ngoài để học ngoại ngữ
Anh Tiểu Bảo lúc đầu không tán đồng với ý kiến của tôi, nhưng vậy sao được chứ? Hô0n lễ có quan trọng bằng tiền đổ của con trẻ không?”
Cung Ngũ nói tiếp: “Tóm lại, tất cả đều là lỗi của Cải Trắng Nhỏ
Tôi là một người làm mẹ, tôi tin những người có con đều có thể hiểu được nỗi khổ tâm của người làm mẹ như tôi, mong con cái thành rồng thành phương, đáng thương cho tấm lòng người làm cha mẹ trong thiên hạ, đó là tâm nguyện của tất cả các bậc phụ huynh
Tôi có yêu cầu cao với Cải Trắng Nhỏ nhà chúng tôi, mong mọi người hiểu cho
Tôi và anh Tiểu Bảo sẽ không tham gia hôn lễ nữa
Nhưng mọi người vẫn cứ đến chung vui, ăn uống no say, cứ coi như là tâm ý của tôi và anh Tiểu Bảo
Khi mọi người nhìn thấy đoạn clip này thì gia đình chúng tôi đã đang hưởng thụ quãng thời gian đẹp đẽ ở nơi đất khách quê người rồi.” Cô quay sang nhìn Công tước đại nhân, “Anh Tiểu Bảo, anh có gì muốn nói không? Thôi bỏ đi, không cho anh nói nữa, nhỡ chẳng may anh nói hay quá lại làm lu mờ em đi thì sao.”
Cung Ngũ độc chiếm quyền phát ngôn trước ống kính, nói tiếp: “A đúng rồi, tôi có lời muốn nói với một người
Quý bà Nhạc Mỹ Giảo mãi trẻ trung xinh đẹp động lòng người nhất trên thế giới này, vốn dĩ con muốn tìm một nơi yên tĩnh để nói với mọi người, nhưng mà không còn cách nào khác, trước ống kính không thể lén lút nói được, nên đành phải nói ở đây
Con biết nếu mẹ xem được đoạn clip này chắc chắn sẽ tức giận vô cùng, nhưng mà con cũng không còn cách nào khác, ai bảo con gái mẹ đặc biệt như vậy chứ? Có phải mẹ rất muốn cầm chổi lông gà quất cho con một trận không? Đây này, mẹ đánh đi, mẹ không đánh được đâu!” Cô hôn một cái lên má Cải Trắng Nhỏ, nói: “Hơn nữa con có Cải Trắng Nhỏ làm bùa hộ thân, mẹ cứ đánh Cải Trắng Nhỏ đi
Con xem xem nào!”
Nói xong, cô cười nịnh nọt với ống kính
Công tước đại nhân nhìn Cải Trắng Nhỏ bị mẹ bể xộc xệch cả váy, đã sắp lộ cả cái bụng nhỏ ra trước ống kính, thực sự không thể nhịn được nữa, liền dang tay bế cô bé vào lòng
Cung Ngũ nói tiếp: “Còn nữa, con muốn nói với người mẹ thứ hai của con, chính là bà nội của Cải Trắng Nhỏ
Mẹ, mẹ đừng giận anh Tiểu Bảo nhé
Đây là do con làm loạn, anh ấy cũng rất bất đắc dĩ, nhưng mà nhà con là do con làm chủ, anh Tiểu Bảo không đấu lại được với con đầu
Mẹ đừng giận nhé, giận sẽ già nhanh, mà già thì sẽ không đẹp nữa đâu, mẹ xinh đẹp như vậy không được để trên mặt có nếp nhăn đâu đấy.” Nói xong cô lại cười nịnh nọt, “Còn cả các phù dâu xinh đẹp và phù rể đẹp trai của chúng tôi, tuy tôi không có mặt, nhưng mọi người không được giành vị trí nổi bật nhất với tôi đâu đấy, mọi người đừng có âm mưu biến mình thành tâm điểm của toàn bộ hội trường, chỉ một khuôn mặt của tôi đã có thể chiến thắng tất cả mọi người rồi, hiểu chưa?”.
Công tước đại nhân ở bên cạnh bể Cải Trắng Nhỏ khẽ nói: “Tiểu Ngũ trong mắt tôi là đẹp nhất, không ai nổi bật hơn được cô ấy cả.” Cung Ngũ đắc ý, lập tức nói: “Mọi người nghe thấy chưa? Nghe thấy hết chưa? Ba con gái tôi đã nói rồi, tôi đẹp nhất, biết chưa nào?” “Còn cả Yến Đại Bảo, cô của Cải Trắng Nhỏ, xin cậu đừng giận dữ phồng má lên nhìn tớ, tớ biết chắc chắn cậu sẽ tức giận, cảm thấy như là bị tớ chơi một vố, nhưng mà ai bảo tử thông minh như vậy cơ chứ? Còn chủ Yến công dân tốt của Thanh Thành uy vũ bá khí anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong thân mến, chú cũng đừng có lườm cháu, đừng nói cháu cướp Cải Trắng Nhỏ đi
Cháu chỉ mượn cổ bẻ mập này mấy tháng thôi, sau khi trở về có khi lại nói tiếng Anh trôi chảy cho chủ nở mày nở mặt ấy chứ
Có đúng không nào? Đến lúc đó chú đưa ra ngoài có thể ăn đứt đám trẻ con khác rồi!”
“Còn cả anh Tư, em cố nén đau thương giới thiệu Anh Anh cho anh, anh phải đối xử tốt với cậu ấy, anh không được bắt nạt cậu ấy, đã biết chưa? Đúng rồi, Tiểu cảnh cậu cũng vậy nhé, An Hổ Phách là bạn học của tớ, tớ là bà mai của hai người, nếu cậu dám bắt nạt An Hổ Phách thì cậu cứ đợi đến lúc Cải Trắng Nhỏ trở về sẽ phun nước bọt lên đẩy người cậu cho mà xem!...”
Cô nói hết một lượt những người có thể nói, vẻ mặt cười đùa cuối cùng cũng bình thường lại: “Cuối cùng, trở về chuyện chính
Rất xin lỗi vì cô dâu chú rể đều không đến tham dự hôn lễ, tuy tôi rất muốn mình có một hôn lễ hoành tráng, nhưng tôi có lý do không thể không rời khỏi đây” Cổ im lặng mấy giây, rồi nhìn thẳng vào ống kính, khom người xuống, rồi lại giơ Cải Trắng Nhỏ lên, tươi cười vui vẻ, đôi mắt xinh đẹp đã híp lại, cô nói: “Tôi là vì Cải Trắng Nhỏ, là người của mảnh đất này, những con bé lại không biết nói tiếng Trung, tôi cũng rất ngại đưa con ra khỏi nhà, mọi người có trách thì trách Cải Trắng Nhỏ nhé!”
Cải Trắng Nhỏ đá đôi chân mũm mĩm, vẻ mặt vô tội nhìn ống kính, gương mặt đáng yêu hồng hào giống như cô búp bê được vẽ ra, thợ chụp ảnh nhìn thôi đã thấy trái tim như tan chảy.
Đoạn video kết thúc.
Cung Ngũ quay sang nhìn Công tước đại nhân: “Anh Tiểu Bảo, anh thấy em thể hiện có tốt không?”
Công tước đại nhân gật đầu: “Tốt!” Thợ chụp ảnh và thợ trang điểm chào Cung Ngũ, rồi dẫn người rời đi
Cung Ngũ ngẩng lên nhìn Công tước đại nhân, tươi cười nói: “Em đổ tội cho Cải Trắng Nhỏ, may mà con chưa biết nói, cũng không biết phản bác, cho nên hai chúng ta đều vô tội.” Cô cúi đầu nhìn Cải Trắng Nhỏ, “Cải Trắng Nhỏ à, con làm vậy là không đúng đâu nhé, con phải biết nói nhanh lên, nếu không sau này ngày nào mẹ cũng sẽ bắt nạt con đó.” Cải Trắng Nhỏ lắc lư đôi chân, hoàn toàn không biết mẹ mình đang nói gì, vẻ mặt ngây thơ vô tội
Cung Ngũ cười ngặt nghẽo, Công tước đại nhân thở dài, Anh ôm Cung Ngũ vào lòng, khẽ nói: “Anh thật may mắn vì được gặp Tiểu Ngũ trong cuộc đời này.” Cung Ngũ đáp: “Em cũng vậy! Cảm ơn ông trời vì đã cho em gặp được anh, nếu em gặp phải người khác thì không biết bây giờ sẽ thế nào nữa...” Cô ngửa đầu lên, tươi cười nhìn Công tước đại nhân
Cải Trắng Nhỏ cũng bắt chước mẹ, cười vô cùng đáng yêu với ba.
Công tước đại nhân cúi đầu cọ vào trán cô, không nói gì.
Buổi tối ba người họ cùng ngủ trên một chiếc giường, Cải Trắng Nhỏ vô cùng hứng khởi mở to mắt ra nhìn mẹ, rồi lại quay sang nhìn ba, phấn khích đến nửa đêm vẫn chưa chịu đi ngủ
Thế này là cô bé định ngày hôm sau ngủ mê mệt không biết trời đâu đất đâu đấy à? Cuối cùng Công tước đại nhân đưa cô bé về phòng mình, Cải Trắng Nhỏ mới chịu ngủ
Đến khi cô nhóc về phòng rồi, Cung Ngũ ngồi trên giường đợi Công tước đại nhân
Lúc anh quay lại, cô nhảy đến nhào vào trong lòng anh, nói to: “Anh Tiểu Bảo, hai chúng ta có nên động phòng trước không?” Công tước đại nhân dang tay ôm lấy cô, ghé sát bờ môi cô, nói: “Có chứ!” Kết quả của việc động phòng trước là sáng sớm ngày hôm sau cả Cung Ngũ và Cải Trắng Nhỏ đều giống nhau, mặt trời đã chiều đến mông rồi vẫn còn nằm trên giường
Đến trưa cô mới vội vàng bò dậy đánh răng rửa mặt, sau đó ba người nhà họ cùng đi về nhà Triển Tiểu Liên ăn cơm
Trên bàn ăn, Cung Ngũ tự chạy đi mở một chai rượu vang đỏ, rót cho mỗi người một chút, sau đó nâng ly lên, cung kính nói với Triển Tiểu Liên: “Mẹ, chủ Yến, con và anh Tiểu Bảo cùng uống với mẹ và chú Yến một ly
Đây là lần đầu tiên con và anh Tiểu Bảo kính rượu hai người sau khi trở thành vợ chồng chính thức, chúc cho người mẹ thông minh sáng suốt của con mãi xinh đẹp như tiên giáng trần, chúc chủ Yến..
mãi đẹp trai, phong độ! Còn nữa, chúc cô của Cải Trắng Nhỏ nhà chúng ta luôn thông minh xinh đẹp, mãi giàu tinh thần trường nghĩa như vậy!” Cô huých tay Cổng tước đại nhân, Công tước đại nhân không nói gì, trịnh trọng nâng ly lên, khẽ chạm cốc vào cốc rượu của Triển Tiểu Liên và Yến Hồi.
Yển Hồi ghét bỏ liếc nhìn họ, Cung Ngũ tươi cười nói: “Mẹ, mẹ phải uống cốc rượu này đấy
Đây là lần đầu tiên mình cùng nâng ly từ khi bọn con trở thành người một nhà mà.” Triển Tiểu Liên cười vui vẻ, ánh mắt lộ vẻ xúc động
Bà nhìn Cung Ngũ, sau đó ngửa đầu lên uống rượu, vì uống hơi gấp nên hơi sặc, ho đến mức chảy cả nước mắt ra ngoài
Yển Hồi tỏ vẻ chán ghét, ngước mắt lên nhìn trời, vỗ lên lưng Triển Tiểu Liên: “Bà già đúng là bà già, ngốc nghếch!” Triển Tiểu Liên tức giận, “Ông không nói được gì hay hơn à?” Yến Đại Bảo mím môi nói, “Ba, mẹ vẫn còn trẻ ba đừng có nói mẹ như vậy
Con cũng sẽ không vui đầu, mẹ không phải là bà già!” Yến Đại Bảo tươi cười nói: “Mẹ con còn lâu mới là bà già, mẹ con trẻ trung xinh đẹp lắm.” Yển Hỗi bĩu môi, vẻ mặt vẫn chán ghét như cũ
Cải Trắng Nhỏ ngồi trên ghế em bé, lắc lư đôi chân, dáng vẻ tươi cười, đang dùng tay cho cơm vào miệng
Cung Ngũ tươi cười nhìn cô bé, nói: “Bảo bối, không được như vậy, con như vậy mẹ sẽ phải giặt quần áo cho con đấy.” Bên kia Yến Đại Bảo đang uống từng ngụm rượu, còn nhắc nhở Yển Hồi: “Ba phải uống rượu đẩy, không được không giữ lời hứa đâu.” Triển Tiểu Liên nói với Cung Ngủ: “Tiểu Ngũ, mẹ thật may mắn khi có được cô con dâu như con
Cảm ơn con nhé Tiểu Ngũ, cảm ơn con đã đến với thế giới của mẹ, để mẹ và mọi người luôn ngập tràn hi vọng với thế giới này, cảm ơn con.”
Cung Ngũ lắc đầu: “Mẹ, chúng ta phải cảm ơn nhau, cảm ơn mẹ đã sinh ra anh Tiểu Bảo tuyệt vời như vậy cho con, sau đó để cho chúng con gặp nhau!” Yển Hồi thấy buồn nôn: “Các người đã xong chưa hả? Cứ nói đi nói lại, chẳng qua chỉ là kết hôn thôi mà
Có gì lợi hại đâu chứ, nói cứ như thể chưa có ai được kết hôn bao giờ...” Ông ta lắc lư ngón tay, chiếc nhẫn đá quý to đùng trên ngón áp út lắc lư chói mắt
Cung Ngũ trợn tròn mắt, Yển Hổi lại cố ý lắc lư thêm, thế là Cung Ngũ nói: “Yến Đại Bảo à, ở đây hình như chỉ có cậu và Cải Trắng Nhỏ là chưa kết hôn.” Yến Đại Bảo ngạc nhiên, nhìn cái này rồi lại nhìn sang cái kia: “Tớ muốn kết hôn!”
Yến Hồi nổi giận: “Không được!”
Thế là Yến Hồi lại chỉ để tâm đến việc tranh cãi với Yến Đại Bảo, không để tâm đến Cung Ngủ nữa
Buổi trưa ăn cơm ở nhà Triển Tiểu Liên, buổi tối ba người họ lại sang nhà Nhạc Mỹ Giảo, những lời nói tương tự lại được lặp lại một lần, đêm hôm đó ba người nhà họ rời khỏi Thanh Thành, bay về Gaddles.
Đám cưới quy mô lớn nhất từ trước đến giờ ở Thanh Thành được tiến hành vào nửa tháng sau đó, khách khứa đến tham dự hoành tráng chưa từng thấy
Đội ngũ của cô dâu chú rể đều có nhan sắc hơn người khiến người khác phải trầm trồ kinh ngạc
Nhân vật chính của hôn lễ hoành tráng chấn động các nhân vật hai giới hắc bạch này chính là cặp đôi trai tài gái sắc không xuất hiện tại hôn lễ.
Gia đình ba người đã quay video và rời khỏi Thanh Thành từ lâu, ra nước ngoài nghỉ dưỡng, tội danh đôi cô dâu chú rể này không tham gia hôn lễ được đổ lên đầu cô con gái nhỏ chưa đầy một tuổi, bởi vì cô dâu chế cô con gái nhỏ không biết nói tiếng Trung, cho nên đưa con gái ra nước ngoài học ngôn ngữ khác, để cổ bé học nói được mới cam lòng.
Cuộc sống chính là như vậy, mỗi người đều có lý do sống của riêng mình, mỗi người đều có lý do để hành động của riêng mình
Trong căn hầm bí mật trong tòa lâu đài của gia tộc Edward ở Gaddles, bà mẹ trẻ dần theo cô con gái bé nhỏ chờ đợi người chồng đang ngủ say của mình, họ cứ chờ mãi, cho đến ngày anh mở mắt ra
Còn kết cục hôn lễ đó ra sao đã không còn là chuyện cô có thể quan tâm được nữa rồi, hy vọng duy nhất của cô bây giờ chính là chờ đợi chồng mình mở mắt ra, và nhìn thấy họ
Sự chờ đợi đó, là bắt đầu và cũng là kết thúc.
Cho dù kết thúc ra sao, sinh mệnh đều sẽ có người tiếp tục.
Bình luận facebook