Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1248
CHƯƠNG 1248
“A?”
Tô Nam ngây ngốc.
Anh ta lại nói gì nữa?
Diệp Ân Tuấn nói từng câu từng chữ: “Mấy ngày trước, cậu nói bà xã tôi là người phụ nữ ngu ngốc.”
“Đậu xanh!”
Tô Nam liền nổi đóa.
“Không phải chứ, cái tật xong xuôi hết rồi mới tính sổ của anh còn chưa trị khỏi sao?”
“Đợi cậu chữa khỏi bệnh đau thần kinh của tôi rồi nói.”
“Anh còn biết anh vẫn cần tôi? Diệp Ân Tuấn, tôi khuyên anh đừng quá phách lối.”
Diệp Ân Tuấn bịt tai không nghe Tô Nam hò hét.
“Còn chơi nữa không?”
“Vầy còn chơi được nữa sao? Anh cả, anh cũng không quản.”
Trạm Dực nhún vai nói: “Tự mình không quản được cái miệng độc đó còn trách ai. Nhưng mà Tô Nam, cậu cũng thật xui xẻo, Diệp Ân Tuấn xé bài cũng có thể thắng cậu, kỹ thuật đánh bài của cậu lúc nào thì tệ như vậy rồi?”
Ván bài này không cách nào chơi nữa.
Tô Nam trực tiếp đứng dậy.
“Không chơi nữa, bắt nạt người ta.”
“Ồ, chơi không nỗi? Nếu không tôi trả tiền thắng cho cậu?”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến khóe miệng Tô Nam giật giật.
“Cậu Nam tôi là người không thua nỗi sao?”
“Ừa, vậy thì tốt.”
Diệp Ân Tuấn nói xong liền trực tiếp đẩy chip cho Tô Nam.
“Đổi tiền, tôi muốn tiền mặt.”
“Anh có bệnh đi? Tôi đi đâu đổi nhiều tiền mặt như vậy cho anh?”
Tô Nam cảm thấy Diệp Ân Tuấn hôm nay chính là đến tính sổ.
Diệp Ân Tuấn lại không để ý nói: “Hết cách rồi, tôi chính là muốn tặng tiền mặt hôm nay thắng cho bà xã tôi, thế nào? Cậu có ý kiến à?”
Tô Nam cảm thấy không cách nào chơi đàng hoàng nữa.
Anh ta không phải chỉ nói Thẩm Hạ Lan một câu người đàn bà ngu ngốc và cô không sợ người lạ thôi sao?
Đến mức đó sao?
“Mau chút!”
Diệp Ân Tuấn đạp anh ta một cú.
Tô Nam tức giận cắn răng nghiến lợi, lại vẫn là kêu giám đốc vào làm thay, nhưng lại tủi thân nhìn Bạch Tử Đồng nói: “Viện trưởng Bạch, ông xã em bị người ta bắt nạt em có quản không?”
Bạch Tử Đồng khẽ sững sốt, lập tức vô tội nói: “Anh không phải nói lúc đàn ông xử lý công việc, phụ nữ không thể nhúng tay sao? Đàn ông các anh tự giải quyết đi.”
Nói xong, cô ấy trực tiếp quay đầu sang nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Cô đó, thân thể gần đây vẫn là cần điều dưỡng, bữa nào cô tới nhà tôi, tôi kê đơn thuốc cho cô. Niệm Vi mặc dù là Quốc Tế Nhất Đao, nhưng bên phụ khoa vẫn là tôi chuyên ngành.”
“Được.”
Tô Nam thấy bà xã không để ý tới mình, còn chủ động muốn điều dưỡng thân thể cho Thẩm Hạ Lan, càng thêm buồn bực.
“Diệp Ân Tuấn, tôi cảm thấy hai chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc. Nói riêng!”
Tô Nam cắn răng nghiến lợi.
Diệp Ân Tuấn lại cười nói: “Được thôi, vừa khéo tôi cũng đã lâu không đánh đấm rồi. Đi thôi, đến phòng quyền anh tầng thượng luyện tập?”
“A?”
Tô Nam ngây ngốc.
Anh ta lại nói gì nữa?
Diệp Ân Tuấn nói từng câu từng chữ: “Mấy ngày trước, cậu nói bà xã tôi là người phụ nữ ngu ngốc.”
“Đậu xanh!”
Tô Nam liền nổi đóa.
“Không phải chứ, cái tật xong xuôi hết rồi mới tính sổ của anh còn chưa trị khỏi sao?”
“Đợi cậu chữa khỏi bệnh đau thần kinh của tôi rồi nói.”
“Anh còn biết anh vẫn cần tôi? Diệp Ân Tuấn, tôi khuyên anh đừng quá phách lối.”
Diệp Ân Tuấn bịt tai không nghe Tô Nam hò hét.
“Còn chơi nữa không?”
“Vầy còn chơi được nữa sao? Anh cả, anh cũng không quản.”
Trạm Dực nhún vai nói: “Tự mình không quản được cái miệng độc đó còn trách ai. Nhưng mà Tô Nam, cậu cũng thật xui xẻo, Diệp Ân Tuấn xé bài cũng có thể thắng cậu, kỹ thuật đánh bài của cậu lúc nào thì tệ như vậy rồi?”
Ván bài này không cách nào chơi nữa.
Tô Nam trực tiếp đứng dậy.
“Không chơi nữa, bắt nạt người ta.”
“Ồ, chơi không nỗi? Nếu không tôi trả tiền thắng cho cậu?”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến khóe miệng Tô Nam giật giật.
“Cậu Nam tôi là người không thua nỗi sao?”
“Ừa, vậy thì tốt.”
Diệp Ân Tuấn nói xong liền trực tiếp đẩy chip cho Tô Nam.
“Đổi tiền, tôi muốn tiền mặt.”
“Anh có bệnh đi? Tôi đi đâu đổi nhiều tiền mặt như vậy cho anh?”
Tô Nam cảm thấy Diệp Ân Tuấn hôm nay chính là đến tính sổ.
Diệp Ân Tuấn lại không để ý nói: “Hết cách rồi, tôi chính là muốn tặng tiền mặt hôm nay thắng cho bà xã tôi, thế nào? Cậu có ý kiến à?”
Tô Nam cảm thấy không cách nào chơi đàng hoàng nữa.
Anh ta không phải chỉ nói Thẩm Hạ Lan một câu người đàn bà ngu ngốc và cô không sợ người lạ thôi sao?
Đến mức đó sao?
“Mau chút!”
Diệp Ân Tuấn đạp anh ta một cú.
Tô Nam tức giận cắn răng nghiến lợi, lại vẫn là kêu giám đốc vào làm thay, nhưng lại tủi thân nhìn Bạch Tử Đồng nói: “Viện trưởng Bạch, ông xã em bị người ta bắt nạt em có quản không?”
Bạch Tử Đồng khẽ sững sốt, lập tức vô tội nói: “Anh không phải nói lúc đàn ông xử lý công việc, phụ nữ không thể nhúng tay sao? Đàn ông các anh tự giải quyết đi.”
Nói xong, cô ấy trực tiếp quay đầu sang nhìn Thẩm Hạ Lan nói: “Cô đó, thân thể gần đây vẫn là cần điều dưỡng, bữa nào cô tới nhà tôi, tôi kê đơn thuốc cho cô. Niệm Vi mặc dù là Quốc Tế Nhất Đao, nhưng bên phụ khoa vẫn là tôi chuyên ngành.”
“Được.”
Tô Nam thấy bà xã không để ý tới mình, còn chủ động muốn điều dưỡng thân thể cho Thẩm Hạ Lan, càng thêm buồn bực.
“Diệp Ân Tuấn, tôi cảm thấy hai chúng ta cần nói chuyện nghiêm túc. Nói riêng!”
Tô Nam cắn răng nghiến lợi.
Diệp Ân Tuấn lại cười nói: “Được thôi, vừa khéo tôi cũng đã lâu không đánh đấm rồi. Đi thôi, đến phòng quyền anh tầng thượng luyện tập?”
Bình luận facebook