Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1439
Chương 1439
Thế mà còn bị phạt đứng.
“Ông ngoại, ông làm gì vậy?”
Thẩm Hạ Lan dùng miệng chỉ Dư Khinh Hồng.
Ánh mắt của Dư Khinh Hồng gần như biến thành lưỡi kiếm sắc bén, hận không thể dùng ánh mắt chém Thẩm Hạ Lan thành muôn mảnh.
Chính là người phụ nữ này đã giết ba của cô ta, cướp mất mẹ của mình, bây giờ còn lợi dụng ông cụ Tiêu để tra tấn mình.
Cô ta quả thật đáng chết vạn lần.
Thẩm Hạ Lan lại không quan tâm đến sự hận thù trong mắt của Dư Khinh Hồng, ngược lại còn cười không dứt.
Ông cụ Tiêu nhìn Thẩm Hạ Lan thuận mắt cỡ nào, lại nhìn Dư Khinh Hồng khó chịu cỡ nấy.
Tốt xấu gì Dư Khinh Hồng cũng là con gái của Tiêu Ái, tại sao lại không hề giống Tiêu Ái một chút nào?
Không chỉ có như thế, còn thích làm nũng, quả thật bị dạy hư rồi.
“Ừ, còn có thể như thế nào nữa, ngay cả tư thế quân đội mà nó cũng luyện không được, ông đang phạt nó luyện cho thật tốt.”
Ánh mắt và ngữ khí của ông cụ Tiêu đều mang theo một tia ghét bỏ.
Nếu như Dư Khinh Hồng không phải là con của Tiêu Ái, nói không chừng ông cụ Tiêu còn không thèm để ý dung mạo của cô ta là tròn hay dẹp.
Sau khi nói xong lời này, ông cụ Tiêu vội vàng quay đầu lại nhìn Thẩm Hạ Lan, mặt mày lập tức tràn đầy niềm vui.
“Lần này ra ngoài đi chơi có vui không?”
“Dạ vui, nhưng mà không mang quà về cho ông ngoại, ông ngoại sẽ không tức giận chứ?”
Thẩm Hạ Lan có chút xấu hổ.
Ban đầu đã muốn mua thứ gì đó cho ông cụ Tiêu, đáng tiếc bởi vì chuyện của tam điện hạ mà làm bọn họ chật vật chạy trở về.
Sớm muộn gì cũng sẽ tính chuyện này với tam điện hạ.
Ông cụ Tiêu lại cười ha hả: “Mang quà gì chứ, cháu vui vẻ là ông ngoại đã vui vẻ rồi.”
Dư Khinh Hồng nhìn bầu không khí vui vẻ hòa thuận giữa ông cụ Tiêu và Thẩm Hạ Lan, lại nhớ đến mấy ngày nay ông cụ Tiêu đối xử nghiêm khắc với mình, trong mắt không khỏi bắn ra ánh sáng âm độc.
Ông già thối.
Đúng là không biết điều.
Ông ta lại thích Thẩm Hạ Lan như thế.
Tại sao người nào cũng thích Thẩm Hạ Lan?
Mẹ Tiêu Ái cũng như vậy bây, giờ ông cụ Tiêu cũng như vậy.
Cô ta sẽ cho bọn họ phải hối hận!
Nhất định!
Thế mà còn bị phạt đứng.
“Ông ngoại, ông làm gì vậy?”
Thẩm Hạ Lan dùng miệng chỉ Dư Khinh Hồng.
Ánh mắt của Dư Khinh Hồng gần như biến thành lưỡi kiếm sắc bén, hận không thể dùng ánh mắt chém Thẩm Hạ Lan thành muôn mảnh.
Chính là người phụ nữ này đã giết ba của cô ta, cướp mất mẹ của mình, bây giờ còn lợi dụng ông cụ Tiêu để tra tấn mình.
Cô ta quả thật đáng chết vạn lần.
Thẩm Hạ Lan lại không quan tâm đến sự hận thù trong mắt của Dư Khinh Hồng, ngược lại còn cười không dứt.
Ông cụ Tiêu nhìn Thẩm Hạ Lan thuận mắt cỡ nào, lại nhìn Dư Khinh Hồng khó chịu cỡ nấy.
Tốt xấu gì Dư Khinh Hồng cũng là con gái của Tiêu Ái, tại sao lại không hề giống Tiêu Ái một chút nào?
Không chỉ có như thế, còn thích làm nũng, quả thật bị dạy hư rồi.
“Ừ, còn có thể như thế nào nữa, ngay cả tư thế quân đội mà nó cũng luyện không được, ông đang phạt nó luyện cho thật tốt.”
Ánh mắt và ngữ khí của ông cụ Tiêu đều mang theo một tia ghét bỏ.
Nếu như Dư Khinh Hồng không phải là con của Tiêu Ái, nói không chừng ông cụ Tiêu còn không thèm để ý dung mạo của cô ta là tròn hay dẹp.
Sau khi nói xong lời này, ông cụ Tiêu vội vàng quay đầu lại nhìn Thẩm Hạ Lan, mặt mày lập tức tràn đầy niềm vui.
“Lần này ra ngoài đi chơi có vui không?”
“Dạ vui, nhưng mà không mang quà về cho ông ngoại, ông ngoại sẽ không tức giận chứ?”
Thẩm Hạ Lan có chút xấu hổ.
Ban đầu đã muốn mua thứ gì đó cho ông cụ Tiêu, đáng tiếc bởi vì chuyện của tam điện hạ mà làm bọn họ chật vật chạy trở về.
Sớm muộn gì cũng sẽ tính chuyện này với tam điện hạ.
Ông cụ Tiêu lại cười ha hả: “Mang quà gì chứ, cháu vui vẻ là ông ngoại đã vui vẻ rồi.”
Dư Khinh Hồng nhìn bầu không khí vui vẻ hòa thuận giữa ông cụ Tiêu và Thẩm Hạ Lan, lại nhớ đến mấy ngày nay ông cụ Tiêu đối xử nghiêm khắc với mình, trong mắt không khỏi bắn ra ánh sáng âm độc.
Ông già thối.
Đúng là không biết điều.
Ông ta lại thích Thẩm Hạ Lan như thế.
Tại sao người nào cũng thích Thẩm Hạ Lan?
Mẹ Tiêu Ái cũng như vậy bây, giờ ông cụ Tiêu cũng như vậy.
Cô ta sẽ cho bọn họ phải hối hận!
Nhất định!
Bình luận facebook