Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1509
CHƯƠNG 1509
Sau đó cái miệng chuyển động, rất giống chuột hamster.
Diệp Ân Tuấn đột nhiên cười.
Thẩm Hạ Lan liếc anh, tiếp tục xem phim.
Thẩm Hạ Lan lúc này thật sự chính là bản in của Diệp Nghê Nghê.
Diệp Ân Tuấn thấy cô ăn xong rồi, rút khăn giấy cho cô lau miệng, sau đó đưa nước ấm.
Thẩm Hạ Lan ăn no uống đủ rồi, sau đó vặn eo nói: “Ôi trời, anh sao không cản em một chút, anh xem ăn nhiều như vậy, trở về lại phải giảm cân.”
“Không sao, béo một chút, béo một chút ôm vào mới thoải mái.”
Lời của Diệp Ân Tuấn lập tức khiến mặt của Thẩm Hạ Lan lại đỏ lên.
“Lưu manh!”
Thẩm Hạ Lan lầm bầm, sau đó ợ hơi một cái.
Cô cảm thấy rất mất mặt.
Cô lén liếc nhìn Diệp Ân Tuấn, thấy dường như Diệp Ân Tuấn không có nhận ra, lúc này mới hơi thở phào.
Dư quang nơi khóe mắt của Diệp Ân Tuấn nhìn thấy hành vi trẻ con như này của cô, khóe miệng không khỏi cong lên.
“Có muốn tiêu hóa bớt đồ ăn không?”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.
“Muốn ra ngoài chạy bộ sao?”
“Có cách tiêu hóa tốt hơn chạy bộ.”
“Hả?”
Khi Thẩm Hạ Lan còn chưa phản ứng kịp thì bị Diệp Ân Tuấn chồm tới.
Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào tai của Thẩm Hạ Lan, giọng nói trầm thấp: “Không phải là bị người khác hỏi size và mức độ duy trì của chồng hay sao? Lần này nhớ cho kỹ, tránh về sau không biết trả lời như nào.”
Mặt của Thẩm Hạ Lan đã đỏ đến tận cổ.
Cô rất buồn tức, lửa do Tiêu Niệm Vi châm tại sao muốn bắt cô đi dập chứ?
Đáng tiếc Diệp Ân Tuấn không có cho cô thời gian nghĩ đến những điều này, lật qua lật lại, trực tiếp dày vò cô một trận.
Lần này khi Thẩm Hạ Lan tỉnh thì đã là sáng hôm sau, đã nói đi xem cưỡi ngựa mà?
Cô tức tối trừng mắt với Diệp Ân Tuấn ở bên cạnh.
Diệp Ân Tuấn mặt mày lại rất rạng ngời.
“Cái đó không sao, chúng ta tối nay cũng có thể xem.”
“Cút!”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp muốn khóc rồi.
Eo rất mỏi, chân rất đau.
Hu hu hu!
Không tin cái miệng lèo lèo của đàn ông nữa.
Sau đó cái miệng chuyển động, rất giống chuột hamster.
Diệp Ân Tuấn đột nhiên cười.
Thẩm Hạ Lan liếc anh, tiếp tục xem phim.
Thẩm Hạ Lan lúc này thật sự chính là bản in của Diệp Nghê Nghê.
Diệp Ân Tuấn thấy cô ăn xong rồi, rút khăn giấy cho cô lau miệng, sau đó đưa nước ấm.
Thẩm Hạ Lan ăn no uống đủ rồi, sau đó vặn eo nói: “Ôi trời, anh sao không cản em một chút, anh xem ăn nhiều như vậy, trở về lại phải giảm cân.”
“Không sao, béo một chút, béo một chút ôm vào mới thoải mái.”
Lời của Diệp Ân Tuấn lập tức khiến mặt của Thẩm Hạ Lan lại đỏ lên.
“Lưu manh!”
Thẩm Hạ Lan lầm bầm, sau đó ợ hơi một cái.
Cô cảm thấy rất mất mặt.
Cô lén liếc nhìn Diệp Ân Tuấn, thấy dường như Diệp Ân Tuấn không có nhận ra, lúc này mới hơi thở phào.
Dư quang nơi khóe mắt của Diệp Ân Tuấn nhìn thấy hành vi trẻ con như này của cô, khóe miệng không khỏi cong lên.
“Có muốn tiêu hóa bớt đồ ăn không?”
Lời của Diệp Ân Tuấn khiến Thẩm Hạ Lan hơi sững người.
“Muốn ra ngoài chạy bộ sao?”
“Có cách tiêu hóa tốt hơn chạy bộ.”
“Hả?”
Khi Thẩm Hạ Lan còn chưa phản ứng kịp thì bị Diệp Ân Tuấn chồm tới.
Hơi thở nóng bỏng của anh phả vào tai của Thẩm Hạ Lan, giọng nói trầm thấp: “Không phải là bị người khác hỏi size và mức độ duy trì của chồng hay sao? Lần này nhớ cho kỹ, tránh về sau không biết trả lời như nào.”
Mặt của Thẩm Hạ Lan đã đỏ đến tận cổ.
Cô rất buồn tức, lửa do Tiêu Niệm Vi châm tại sao muốn bắt cô đi dập chứ?
Đáng tiếc Diệp Ân Tuấn không có cho cô thời gian nghĩ đến những điều này, lật qua lật lại, trực tiếp dày vò cô một trận.
Lần này khi Thẩm Hạ Lan tỉnh thì đã là sáng hôm sau, đã nói đi xem cưỡi ngựa mà?
Cô tức tối trừng mắt với Diệp Ân Tuấn ở bên cạnh.
Diệp Ân Tuấn mặt mày lại rất rạng ngời.
“Cái đó không sao, chúng ta tối nay cũng có thể xem.”
“Cút!”
Thẩm Hạ Lan trực tiếp muốn khóc rồi.
Eo rất mỏi, chân rất đau.
Hu hu hu!
Không tin cái miệng lèo lèo của đàn ông nữa.
Bình luận facebook