Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1517
CHƯƠNG 1517
Trong nhà Diệp Ân Tuấn có một số thiết bị kiểm tra này, Tiêu Niệm Vi trực tiếp lấy máu của Thẩm Hạ Lan rồi cầm đi kiểm tra.
15 phút sau, sắc mặt của Tiêu Niệm Vi rất là nghiêm trọng.
“Huyết tương quá cao, bước đầu phán đoán là bị viêm nhiễm.”
Tiêu Niệm Vi nghĩ đến cơ thể của Thẩm Hạ Lan thì không khỏi hỏi: “Tối qua hai người không tiết chế sao?”
Vấn đề này khiến Diệp Ân Tuấn rất là ngại ngùng, có điều vì thân thể của Thẩm Hạ Lan, anh vẫn gật đầu.
“Thân thể của Hạ Lan bị tổn hại quá nghiêm trọng, sau này khi làm loại chuyện đó tốt nhất tiết chế một chút, tôi sẽ cho cô ấy truyền dịch kháng viêm truyền trước, xem thử về sau như nào rồi nói tiếp.”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn lăn lộn trên thương trường nhiều năm, hiện nay ở trước mặt Tiêu Niệm Vi, vì Thẩm Hạ Lan mà ngây ra nghe dạy dỗ như học sinh tiểu học.
Tiêu Niệm Vi sau khi xử lý khẩn cấp cho Thẩm Hạ Lan, vẫn có chút không yên tâm: “Lúc này bọn trẻ để ở chỗ tôi và Tô Nam đi. Anh chuyên tâm chăm sóc Hạ Lan.”
“Cảm ơn.”
Diệp Ân Tuấn cũng nghĩ như vậy.
Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy một dòng dung dịch mát lạnh truyền từ huyết quản ở cổ tay chảy vào cơ thể, cảm giác cơ thể lúc nóng lúc lạnh đó tạm thời dịu bớt, có điều vẫn có hơi khó chịu.
Cô ngủ trong mơ mơ hồ hồ, cũng không biết Tiêu Niệm Vi đi khi nào, khi nào truyền dịch xong.
Tuy nhiệt độ cơ thể của Thẩm Hạ Lan đã hạ xuống, có điều Tiêu Niệm Vi vẫn nói với Diệp Ân Tuấn: “Tối nay vẫn phải quan sát, tôi sợ cô ấy bị lại. Chứng viêm của người phụ nữ chính là như này, bị thì sẽ sốt ngay. Thân thể của Hạ Lan anh cũng biết đấy.”
“Tôi biết rồi.”
Diệp Ân Tuấn gật đầu.
Tiêu Niệm Vi sau khi dặn dò mấy câu thì rời khỏi.
Diệp Ân Tuấn luôn túc trực bên cạnh Thẩm Hạ Lan.
Nhiệt độ cơ thể của Thẩm Hạ Lan lúc cao lúc thấp, trái tim của Diệp Ân Tuấn cũng lúc cao lúc thấp theo.
Anh cẩn thận chăm sóc Thẩm Hạ Lan.
Má Hoàng nhìn rồi hỏi: “Sếp Diệp, tôi đi nấu ít cháo, lát nữa bà chủ dạy thì ăn.”
“Đi đi.”
Diệp Ân Tuấn bây giờ không có tâm tư gì cả, trong lòng thấy rất áy náy.
Anh cũng quá tệ rồi.
Biết rõ thân thể của Thẩm Hạ Lan bị tổn hại nghiêm trọng, anh sao lại không khống chế được bản thân chứ?
Thời gian buổi chiều nháy mắt đã trôi qua, đến tối thì Triệu Ninh quay về, biết Thẩm Hạ Lan bị bệnh thì mua ít hoa quả cho Thẩm Hạ Lan.
Diệp Ân Tuấn bảo anh ta để ở một bên, tiếp tục chăm sóc Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan cứ mãi không tỉnh, khi sốt cao thì Diệp Ân Tuấn hạ nhiệt vật lý cho cô, không được bao lâu thì lại tái lại.
Đến nửa đêm, nhiệt độ cơ thể của Thẩm Hạ Lan lên thẳng đến 40 độ, sốt đến mức cả người sắp phế rồi.
Diệp Ân Tuấn bị dọa chết rồi.
Trong nhà Diệp Ân Tuấn có một số thiết bị kiểm tra này, Tiêu Niệm Vi trực tiếp lấy máu của Thẩm Hạ Lan rồi cầm đi kiểm tra.
15 phút sau, sắc mặt của Tiêu Niệm Vi rất là nghiêm trọng.
“Huyết tương quá cao, bước đầu phán đoán là bị viêm nhiễm.”
Tiêu Niệm Vi nghĩ đến cơ thể của Thẩm Hạ Lan thì không khỏi hỏi: “Tối qua hai người không tiết chế sao?”
Vấn đề này khiến Diệp Ân Tuấn rất là ngại ngùng, có điều vì thân thể của Thẩm Hạ Lan, anh vẫn gật đầu.
“Thân thể của Hạ Lan bị tổn hại quá nghiêm trọng, sau này khi làm loại chuyện đó tốt nhất tiết chế một chút, tôi sẽ cho cô ấy truyền dịch kháng viêm truyền trước, xem thử về sau như nào rồi nói tiếp.”
“Được.”
Diệp Ân Tuấn lăn lộn trên thương trường nhiều năm, hiện nay ở trước mặt Tiêu Niệm Vi, vì Thẩm Hạ Lan mà ngây ra nghe dạy dỗ như học sinh tiểu học.
Tiêu Niệm Vi sau khi xử lý khẩn cấp cho Thẩm Hạ Lan, vẫn có chút không yên tâm: “Lúc này bọn trẻ để ở chỗ tôi và Tô Nam đi. Anh chuyên tâm chăm sóc Hạ Lan.”
“Cảm ơn.”
Diệp Ân Tuấn cũng nghĩ như vậy.
Thẩm Hạ Lan chỉ cảm thấy một dòng dung dịch mát lạnh truyền từ huyết quản ở cổ tay chảy vào cơ thể, cảm giác cơ thể lúc nóng lúc lạnh đó tạm thời dịu bớt, có điều vẫn có hơi khó chịu.
Cô ngủ trong mơ mơ hồ hồ, cũng không biết Tiêu Niệm Vi đi khi nào, khi nào truyền dịch xong.
Tuy nhiệt độ cơ thể của Thẩm Hạ Lan đã hạ xuống, có điều Tiêu Niệm Vi vẫn nói với Diệp Ân Tuấn: “Tối nay vẫn phải quan sát, tôi sợ cô ấy bị lại. Chứng viêm của người phụ nữ chính là như này, bị thì sẽ sốt ngay. Thân thể của Hạ Lan anh cũng biết đấy.”
“Tôi biết rồi.”
Diệp Ân Tuấn gật đầu.
Tiêu Niệm Vi sau khi dặn dò mấy câu thì rời khỏi.
Diệp Ân Tuấn luôn túc trực bên cạnh Thẩm Hạ Lan.
Nhiệt độ cơ thể của Thẩm Hạ Lan lúc cao lúc thấp, trái tim của Diệp Ân Tuấn cũng lúc cao lúc thấp theo.
Anh cẩn thận chăm sóc Thẩm Hạ Lan.
Má Hoàng nhìn rồi hỏi: “Sếp Diệp, tôi đi nấu ít cháo, lát nữa bà chủ dạy thì ăn.”
“Đi đi.”
Diệp Ân Tuấn bây giờ không có tâm tư gì cả, trong lòng thấy rất áy náy.
Anh cũng quá tệ rồi.
Biết rõ thân thể của Thẩm Hạ Lan bị tổn hại nghiêm trọng, anh sao lại không khống chế được bản thân chứ?
Thời gian buổi chiều nháy mắt đã trôi qua, đến tối thì Triệu Ninh quay về, biết Thẩm Hạ Lan bị bệnh thì mua ít hoa quả cho Thẩm Hạ Lan.
Diệp Ân Tuấn bảo anh ta để ở một bên, tiếp tục chăm sóc Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan cứ mãi không tỉnh, khi sốt cao thì Diệp Ân Tuấn hạ nhiệt vật lý cho cô, không được bao lâu thì lại tái lại.
Đến nửa đêm, nhiệt độ cơ thể của Thẩm Hạ Lan lên thẳng đến 40 độ, sốt đến mức cả người sắp phế rồi.
Diệp Ân Tuấn bị dọa chết rồi.
Bình luận facebook