Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-209
CHƯƠNG 206: DIỆP ÂN TUẤN HỌC THÓI XẤU RỒI
CHƯƠNG 206: DIỆP ÂN TUẤN HỌC THÓI XẤU RỒI
“Không có, chỉ là tâm lý hơi khó chịu.”
Thẩm Hạ Lan cũng không giấu giếm Diệp Ân Tuấn.
Đối với Đường Trình Siêu, quả thật là cô có một loại cảm giác vô cùng phức tạp.
Diệp Ân Tuấn cũng không tiếp tục truy vấn nữa, nhưng mà sắc mặt vẫn chìm đi mấy phần.
Thẩm Hạ Lan biết hễ cứ là đàn ông thì khi nghe câu trả lời như vậy thì có lẽ cũng đều sẽ tức giận, huống hồ gì chuyện Đường Trình Siêu làm với Thẩm Nghê Nghê quả thật rất quá đáng.
Cô không nói chuyện, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút kiềm chế.
Mike ho khan một tiếng: “Vậy thì, nếu không thì để em đưa hai người rời khỏi từ cửa sau nha?”
“Nơi này còn có cửa sau nữa à?”
Diệp Ân Tuấn nhìn anh ta một cái.
Mike cười nói: “Mấy nhà khác thì không có, nhưng mà chỗ của em chắc chắn có nha, anh cũng không phải là không biết em vẫn luôn thích chừa lại đường lui cho mình mà.”
Câu nói này là sự thật.
Mike thiếu chút nữa là đã hy sinh trên chiến trường, từ đó về sau anh ta liền theo thói quen chừa lại một con đường sống cho mình, có lẽ là sau khi trận chiến đối mặt với cái chết, con người mới sẽ có sự sợ hãi đối với cái chết.
Diệp Ân Tuấn không phản đối nhìn Thẩm Hạ Lan rồi nói: “Em vẫn còn ổn chứ, có thể đi được không?”
“Còn có thể.”
Hiện tại Thẩm Hạ Lan chỉ muốn nhanh chóng trở về.
Cứ ở đây một chút cảm giác an toàn cô cũng đều không có.
Diệp Ân Tuấn nói với Mike: “Cứ để Tống Đình tiếp tục xuất hiện bên ngoài thu hút sự chú ý của bọn họ, chỉ cần Tống Đình không đi thì những người đó sẽ không rời đi.”
“Em biết rồi.”
Mike và Diệp Ân Tuấn rất ăn ý với nhau.
Thẩm Hạ Lan được Diệp Ân Tuấn nắm tay rời khỏi nhà của Mike.
Cửa sau nhà của Mike là một ngọn núi, đường núi gập ghềnh, cũng không quá dễ đi, có điều là Mike đã chuẩn bị một chiếc xe Jeep ở đây từ sớm, thuận tiện ném chìa khóa qua cho Diệp Ân Tuấn.
“Từ nơi này lái xe xuống dưới, sau khi đến chân núi rồi thì có thể đi ra ngoài.”
“Không có vấn đề gì đúng không, ở dưới núi có người kiểm tra không vậy?”
Diệp Ân Tuấn vẫn rất cẩn thận.
Mike lắc đầu nói: “Anh nhìn thấy rõ biển số xe này của em, ai dám ngăn cản xe của em được? Không muốn mạng chó của mình à?”
Lúc này Diệp Ân Tuấn mới phát hiện biển số xe của Mike là biển số xe quân dụng.
“Đi đây.”
“Cẩn thận đó.”
Diệp Ân Tuấn dẫn theo Thẩm Hạ Lan đi lên xe, sau đó lái ra bên ngoài.
Thẩm Hạ Lan lén nhìn Diệp Ân Tuấn một chút, anh vẫn chuyên tâm lái xe, biểu cảm trên mặt nhìn không ra vui buồn, nhưng mà trong lòng của Thẩm Hạ Lan cũng hơi mông lung.
“Anh tức giận hả?”
ctp_1994277_1_3
ctp_1994277_2_3
CHƯƠNG 206: DIỆP ÂN TUẤN HỌC THÓI XẤU RỒI
“Không có, chỉ là tâm lý hơi khó chịu.”
Thẩm Hạ Lan cũng không giấu giếm Diệp Ân Tuấn.
Đối với Đường Trình Siêu, quả thật là cô có một loại cảm giác vô cùng phức tạp.
Diệp Ân Tuấn cũng không tiếp tục truy vấn nữa, nhưng mà sắc mặt vẫn chìm đi mấy phần.
Thẩm Hạ Lan biết hễ cứ là đàn ông thì khi nghe câu trả lời như vậy thì có lẽ cũng đều sẽ tức giận, huống hồ gì chuyện Đường Trình Siêu làm với Thẩm Nghê Nghê quả thật rất quá đáng.
Cô không nói chuyện, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút kiềm chế.
Mike ho khan một tiếng: “Vậy thì, nếu không thì để em đưa hai người rời khỏi từ cửa sau nha?”
“Nơi này còn có cửa sau nữa à?”
Diệp Ân Tuấn nhìn anh ta một cái.
Mike cười nói: “Mấy nhà khác thì không có, nhưng mà chỗ của em chắc chắn có nha, anh cũng không phải là không biết em vẫn luôn thích chừa lại đường lui cho mình mà.”
Câu nói này là sự thật.
Mike thiếu chút nữa là đã hy sinh trên chiến trường, từ đó về sau anh ta liền theo thói quen chừa lại một con đường sống cho mình, có lẽ là sau khi trận chiến đối mặt với cái chết, con người mới sẽ có sự sợ hãi đối với cái chết.
Diệp Ân Tuấn không phản đối nhìn Thẩm Hạ Lan rồi nói: “Em vẫn còn ổn chứ, có thể đi được không?”
“Còn có thể.”
Hiện tại Thẩm Hạ Lan chỉ muốn nhanh chóng trở về.
Cứ ở đây một chút cảm giác an toàn cô cũng đều không có.
Diệp Ân Tuấn nói với Mike: “Cứ để Tống Đình tiếp tục xuất hiện bên ngoài thu hút sự chú ý của bọn họ, chỉ cần Tống Đình không đi thì những người đó sẽ không rời đi.”
“Em biết rồi.”
Mike và Diệp Ân Tuấn rất ăn ý với nhau.
Thẩm Hạ Lan được Diệp Ân Tuấn nắm tay rời khỏi nhà của Mike.
Cửa sau nhà của Mike là một ngọn núi, đường núi gập ghềnh, cũng không quá dễ đi, có điều là Mike đã chuẩn bị một chiếc xe Jeep ở đây từ sớm, thuận tiện ném chìa khóa qua cho Diệp Ân Tuấn.
“Từ nơi này lái xe xuống dưới, sau khi đến chân núi rồi thì có thể đi ra ngoài.”
“Không có vấn đề gì đúng không, ở dưới núi có người kiểm tra không vậy?”
Diệp Ân Tuấn vẫn rất cẩn thận.
Mike lắc đầu nói: “Anh nhìn thấy rõ biển số xe này của em, ai dám ngăn cản xe của em được? Không muốn mạng chó của mình à?”
Lúc này Diệp Ân Tuấn mới phát hiện biển số xe của Mike là biển số xe quân dụng.
“Đi đây.”
“Cẩn thận đó.”
Diệp Ân Tuấn dẫn theo Thẩm Hạ Lan đi lên xe, sau đó lái ra bên ngoài.
Thẩm Hạ Lan lén nhìn Diệp Ân Tuấn một chút, anh vẫn chuyên tâm lái xe, biểu cảm trên mặt nhìn không ra vui buồn, nhưng mà trong lòng của Thẩm Hạ Lan cũng hơi mông lung.
“Anh tức giận hả?”
ctp_1994277_1_3
ctp_1994277_2_3
Bình luận facebook