Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2246
CHƯƠNG 2246
Nói xong, cô khẽ đứng dậy, nhìn ánh bình minh bên ngoài, khóe môi lộ ra nụ cười giải thoát.
“Ba, mẹ, ông nội, bà nội, anh, chị dâu, còn có cháu trai nhỏ, cháu gái nhỏ, Dao Lạc đến với mọi người ngay đây.”
Nói xong, cô lấy bao bột phấn trong túi ra, không chút do dự đổ vào miệng.
Lúc Dao Lạc xảy ra chuyện, không ai ở bên cạnh, dù là Hàn Hi Thần, hiện tại cũng trong trạng thái hôn mê, nhưng một hàng nước mắt trong suốt từ khóe mắt anh chảy xuống, hẳn là có thể nghe thấy lời của Dao Lạc.
Thẩm Hạ Lan cứ cảm thấy có chút bất an, cảm giác này khiến cô vô cùng nôn nóng, lại không biết nên làm gì. Cô ở trong phòng đi tới đi lui, rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề chứ?
Nhìn dáng vẻ Dao Lạc thản nhiên như vậy, hình như sớm đã biết họ sẽ đến bắt cô ấy. Đã như vậy, tại sao Dao Lạc không đi cùng Hàn Khiếu chứ?
Hơn nữa lúc nhắc tới Hàn Khiếu, Thẩm Hạ Lan chú ý cô ấy, đáy mắt cô ấy mang theo thù hận. Thù hận một người như vậy, sao lại để cô ấy đi cứu chứ?
Cứ cảm thấy trong này có gì đó nói không thông.
Thẩm Hạ Lan cẩn thận suy nghĩ một lát quá trình bắt Dao Lạc vừa rồi, trong đầu bỗng nhảy ra dáng vẻ bình thản của Dao Lạc.
Không.
Đó không phải bình thản!
Dường như là một loại lãnh đạm tâm như tro tàn.
Tâm như tro tàn?
Trái tim Thẩm Hạ Lan lập tức lộp bộp.
Cô cẩn thận suy ngẫm, Dao Lạc dường như luôn có dáng vẻ chả hề quan tâm tới đứa bé đó, thậm chí có chút không muốn lắm, bây giờ lại là biểu cảm thế này.
“Nguy rồi!”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng xoay người, chạy như bay tới phòng Dao Lạc.
Cửa phòng đã bị khóa chết từ bên trong.
Cảm giác bất an càng lan rộng.
“Dao Lạc, mở cửa!”
Cô đập vào cánh cửa, nhưng bên trong không chút động tĩnh.
“Dao Lạc!”
Thẩm Hạ Lan vội tìm người tới, đá mở cửa phòng, nhưng lúc này Dao Lạc đã ngã trên mặt đất, khóe miệng đều là máu đen.
“Mau gọi xe cấp cứu! Nhanh lên!”
Trái tim Thẩm Hạ Lan run rẩy, cô biết, lần này, bất kể có thể cứu Dao Lạc về không, đứa bé trong bụng hẳn là không giữ được.
Đứa bé đó vừa hình thành, còn nhỏ như vậy, Dao Lạc quyết tuyệt uống thuốc độc như thế, sao có thể còn sống sót?
Không nói được trong lòng là cảm giác gì, Thẩm Hạ Lan cảm thấy lồng ngực nghẹn khuất.
Diệp Tranh và Trương Linh nghe thấy tiếng động cũng vội tới.
Nói xong, cô khẽ đứng dậy, nhìn ánh bình minh bên ngoài, khóe môi lộ ra nụ cười giải thoát.
“Ba, mẹ, ông nội, bà nội, anh, chị dâu, còn có cháu trai nhỏ, cháu gái nhỏ, Dao Lạc đến với mọi người ngay đây.”
Nói xong, cô lấy bao bột phấn trong túi ra, không chút do dự đổ vào miệng.
Lúc Dao Lạc xảy ra chuyện, không ai ở bên cạnh, dù là Hàn Hi Thần, hiện tại cũng trong trạng thái hôn mê, nhưng một hàng nước mắt trong suốt từ khóe mắt anh chảy xuống, hẳn là có thể nghe thấy lời của Dao Lạc.
Thẩm Hạ Lan cứ cảm thấy có chút bất an, cảm giác này khiến cô vô cùng nôn nóng, lại không biết nên làm gì. Cô ở trong phòng đi tới đi lui, rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề chứ?
Nhìn dáng vẻ Dao Lạc thản nhiên như vậy, hình như sớm đã biết họ sẽ đến bắt cô ấy. Đã như vậy, tại sao Dao Lạc không đi cùng Hàn Khiếu chứ?
Hơn nữa lúc nhắc tới Hàn Khiếu, Thẩm Hạ Lan chú ý cô ấy, đáy mắt cô ấy mang theo thù hận. Thù hận một người như vậy, sao lại để cô ấy đi cứu chứ?
Cứ cảm thấy trong này có gì đó nói không thông.
Thẩm Hạ Lan cẩn thận suy nghĩ một lát quá trình bắt Dao Lạc vừa rồi, trong đầu bỗng nhảy ra dáng vẻ bình thản của Dao Lạc.
Không.
Đó không phải bình thản!
Dường như là một loại lãnh đạm tâm như tro tàn.
Tâm như tro tàn?
Trái tim Thẩm Hạ Lan lập tức lộp bộp.
Cô cẩn thận suy ngẫm, Dao Lạc dường như luôn có dáng vẻ chả hề quan tâm tới đứa bé đó, thậm chí có chút không muốn lắm, bây giờ lại là biểu cảm thế này.
“Nguy rồi!”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng xoay người, chạy như bay tới phòng Dao Lạc.
Cửa phòng đã bị khóa chết từ bên trong.
Cảm giác bất an càng lan rộng.
“Dao Lạc, mở cửa!”
Cô đập vào cánh cửa, nhưng bên trong không chút động tĩnh.
“Dao Lạc!”
Thẩm Hạ Lan vội tìm người tới, đá mở cửa phòng, nhưng lúc này Dao Lạc đã ngã trên mặt đất, khóe miệng đều là máu đen.
“Mau gọi xe cấp cứu! Nhanh lên!”
Trái tim Thẩm Hạ Lan run rẩy, cô biết, lần này, bất kể có thể cứu Dao Lạc về không, đứa bé trong bụng hẳn là không giữ được.
Đứa bé đó vừa hình thành, còn nhỏ như vậy, Dao Lạc quyết tuyệt uống thuốc độc như thế, sao có thể còn sống sót?
Không nói được trong lòng là cảm giác gì, Thẩm Hạ Lan cảm thấy lồng ngực nghẹn khuất.
Diệp Tranh và Trương Linh nghe thấy tiếng động cũng vội tới.
Bình luận facebook