Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2503
CHƯƠNG 2503
“Không. Có chuyện gì vậy?”
Tiêu Nguyệt thấy hơi lạ.
Thẩm Hạ Lan kể chuyện hôm nay cho bà.
Tiêu Nguyệt là người của mình, bây giờ lại ở Đế Đô, không thể tiết lộ, hơn nữa Thẩm Hạ Lan còn tin tưởng bà.
Nghe Thẩm Hạ Lan nói xong, sắc mặt Tiêu Nguyệt tái đi rất nhiều.
“Hương trầm này là do sau khi sinh Phương Nguyên xong cơ thể dì đã bị ảnh hưởng rất nhiều, tinh thần không tốt lắm, đêm không ngủ được nên Phương Chính mới tìm người làm loại hương trầm có tác dụng an thần này rồi đốt cho dì. Mùi hương khá nhẹ, dì rất thích nên luôn dùng, hương này là do bên Phương Chính cung cấp, dì cũng không để ý lắm, bây giờ nghe cháu nói vậy dì cũng thấy có điểm khác thường.”
“Ở đâu ạ?”
Tim Thẩm Hạ Lan chợt vọt lên.
Tiêu Nguyệt hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Sau khi đốt hương hình như dì không còn đến kỳ nữa. Dì từng khám bác sĩ, họ nói rằng khi sinh con cơ thể dì bị tổn thương dẫn đến việc nội tiết tố bị loạn, sau này lại không kiêng cữ tốt lúc ở cữ, để lại mầm bệnh nên mới như vậy.
Bây giờ xem ra không phải do cơ thể dì mà là liên quan đến hương trầm.”
Quả nhiên!
Thẩm Hạ Lan thầm thở dài, lại hỏi: “Dì à, ngoài điều này ra, dì còn thấy chỗ nào không khoẻ nữa không?”
“Cơ thể rất nặng, đôi khi còn thấy đau xương khớp.”
“Dì à, tốt hơn là dì vẫn nên đi khám đi. Cháu nghi dì bị trúng độc rồi, hơn nữa bây giờ anh họ cũng đã lấy hương trầm của dì đi, đốt trong cung điện của mình, cháu sợ có người sẽ ra tay với anh ấy.”
Lời này của Thẩm Hạ Lan khiến Tiêu Nguyệt chợt căng thẳng.
“Thằng bé không sao chứ?”
“Cháu không rõ, cháu vẫn chưa tìm được anh ấy.”
Thẩm Hạ Lan rất lo lắng.
Tiêu Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói nhỏ: “Nếu ở nước T có gặp khó khăn gì, cháu có thể tìm một người. Cứ nói là cháu gái của Tiêu Nguyệt thì người ấy nhất định sẽ giúp cháu.”
“Ai ạ?”
Lúc này Thẩm Hạ Lan rất cần sự hỗ trợ từ bên ngoài.
Cô ở đây một mình, không ai có thể nhờ được, cảm giác này rất tệ, dù có Thanh Loan nhưng tình cảm của Thanh Loan dành cho Diệp Ân Tuấn khiến cô nhờ cũng không được tiện.
Bây giờ nghe Tiêu Nguyệt nói có thể giới thiệu mạng lưới quan hệ của mình cho cô, Thẩm Hạ Lan đương nhiên sẽ không từ chối.
Tiêu Nguyệt im lặng một lúc mới nhỏ giọng bảo: “Tộc trưởng đời mới của gia tộc Lăng Thị – Lăng Thiên Vũ, là người của mình.”
Nghe xong, Thẩm Hạ Lan ngây người.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà cái tên này xuất hiện quá nhiều lần.
Diệp Ân Tuấn nói Lăng Thiên Vũ là bạn của Hạ Tử Thu, hoàn toàn có thể tin tưởng. Thanh Loan nói Lăng Thiên Vũ là khách quý mới mà Phương Chính đang nóng lòng muốn lôi kéo, quyền thế rất mạnh. Bây giờ đến Tiêu Nguyệt cũng nói Lăng Thiên Vũ là người của bà.
Lăng Thiên Vũ rốt cuộc có thân phận gì?
Tại sao lại khiến người người, nhiều thế lực đổ xô đến như thế?
Thẩm Hạ Lan thật sự muốn gặp người này ngay lập tức.
“Không. Có chuyện gì vậy?”
Tiêu Nguyệt thấy hơi lạ.
Thẩm Hạ Lan kể chuyện hôm nay cho bà.
Tiêu Nguyệt là người của mình, bây giờ lại ở Đế Đô, không thể tiết lộ, hơn nữa Thẩm Hạ Lan còn tin tưởng bà.
Nghe Thẩm Hạ Lan nói xong, sắc mặt Tiêu Nguyệt tái đi rất nhiều.
“Hương trầm này là do sau khi sinh Phương Nguyên xong cơ thể dì đã bị ảnh hưởng rất nhiều, tinh thần không tốt lắm, đêm không ngủ được nên Phương Chính mới tìm người làm loại hương trầm có tác dụng an thần này rồi đốt cho dì. Mùi hương khá nhẹ, dì rất thích nên luôn dùng, hương này là do bên Phương Chính cung cấp, dì cũng không để ý lắm, bây giờ nghe cháu nói vậy dì cũng thấy có điểm khác thường.”
“Ở đâu ạ?”
Tim Thẩm Hạ Lan chợt vọt lên.
Tiêu Nguyệt hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Sau khi đốt hương hình như dì không còn đến kỳ nữa. Dì từng khám bác sĩ, họ nói rằng khi sinh con cơ thể dì bị tổn thương dẫn đến việc nội tiết tố bị loạn, sau này lại không kiêng cữ tốt lúc ở cữ, để lại mầm bệnh nên mới như vậy.
Bây giờ xem ra không phải do cơ thể dì mà là liên quan đến hương trầm.”
Quả nhiên!
Thẩm Hạ Lan thầm thở dài, lại hỏi: “Dì à, ngoài điều này ra, dì còn thấy chỗ nào không khoẻ nữa không?”
“Cơ thể rất nặng, đôi khi còn thấy đau xương khớp.”
“Dì à, tốt hơn là dì vẫn nên đi khám đi. Cháu nghi dì bị trúng độc rồi, hơn nữa bây giờ anh họ cũng đã lấy hương trầm của dì đi, đốt trong cung điện của mình, cháu sợ có người sẽ ra tay với anh ấy.”
Lời này của Thẩm Hạ Lan khiến Tiêu Nguyệt chợt căng thẳng.
“Thằng bé không sao chứ?”
“Cháu không rõ, cháu vẫn chưa tìm được anh ấy.”
Thẩm Hạ Lan rất lo lắng.
Tiêu Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói nhỏ: “Nếu ở nước T có gặp khó khăn gì, cháu có thể tìm một người. Cứ nói là cháu gái của Tiêu Nguyệt thì người ấy nhất định sẽ giúp cháu.”
“Ai ạ?”
Lúc này Thẩm Hạ Lan rất cần sự hỗ trợ từ bên ngoài.
Cô ở đây một mình, không ai có thể nhờ được, cảm giác này rất tệ, dù có Thanh Loan nhưng tình cảm của Thanh Loan dành cho Diệp Ân Tuấn khiến cô nhờ cũng không được tiện.
Bây giờ nghe Tiêu Nguyệt nói có thể giới thiệu mạng lưới quan hệ của mình cho cô, Thẩm Hạ Lan đương nhiên sẽ không từ chối.
Tiêu Nguyệt im lặng một lúc mới nhỏ giọng bảo: “Tộc trưởng đời mới của gia tộc Lăng Thị – Lăng Thiên Vũ, là người của mình.”
Nghe xong, Thẩm Hạ Lan ngây người.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà cái tên này xuất hiện quá nhiều lần.
Diệp Ân Tuấn nói Lăng Thiên Vũ là bạn của Hạ Tử Thu, hoàn toàn có thể tin tưởng. Thanh Loan nói Lăng Thiên Vũ là khách quý mới mà Phương Chính đang nóng lòng muốn lôi kéo, quyền thế rất mạnh. Bây giờ đến Tiêu Nguyệt cũng nói Lăng Thiên Vũ là người của bà.
Lăng Thiên Vũ rốt cuộc có thân phận gì?
Tại sao lại khiến người người, nhiều thế lực đổ xô đến như thế?
Thẩm Hạ Lan thật sự muốn gặp người này ngay lập tức.
Bình luận facebook