Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1201-1205
CHƯƠNG 1201
Là điện thoại của Hạ Tử Thu.
“Đại ca, cái cô Thẩm Niệm Niệm đó tỉnh rồi, đang kêu ầm ĩ kìa, làm cho anh em đều ngủ không được, phải làm sao đây?”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xuất hiện một tia lạnh lẽo.
“Cậu cũng cần tôi phải dạy cậu làm như thế nào hả? Cậu sống ẩn dật nhiều năm quá rồi, quên mất lúc mình đặc huấn phải làm như thế nào rồi có đúng không?”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn lạnh lẽo.
Hạ Tử Thu run lên một cái.
Mấy năm nay Diệp Ân Tuấn cứ ngơ ngác trong xã hội, không làm mình nổi bật, làm cho anh ta thiếu chút nữa coi là Diệp Ân Tuấn đã phật tính rồi, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Hạ Tử Thu đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Vâng, đại ca.”
“Sau này lại hỏi tôi những vấn đề không có dinh dưỡng như thế, chủ nhân của Kình Thiên Minh sẽ trở thành của người khác đấy.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì cúp điện thoại.
Vợ với con gái của anh vẫn còn đang chờ anh nấu cơm đây này.
Trên người của Diệp Ân Tuấn tràn ngập lệ khí, lúc nghĩ tới Thẩm Hạ Lan và Diệp Nghê Nghê, trong nháy mắt tiêu tán không còn gì nữa.
Anh nở nụ cười, lắc đầu nhớ đến vẻ ghen tuông lúc nãy của Thẩm Hạ Lan, không khỏi đi vào trong phòng bếp.
Sau khi Thẩm Hạ Lan trở về phòng ngủ rồi mới ý thức được cái gì.
Ừm.
Thế mà cô lại còn hùng hổ ghen tuông với con gái của mình.
Có tiền đồ lắm.
Nhưng mà cảm giác này rất khá.
Cô ngồi trước bàn nhìn thấy Triệu Tâm Hằng gọi điện thoại cho mình, không khỏi gọi lại một cuộc.
“Có chuyện gì vậy?”
“Sếp Thẩm, nghệ sĩ của chúng ta xảy ra chuyện rồi.”
Lời nói của Triệu Tâm Hằng làm Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Là Mạnh Điềm Điềm, ba mẹ trước đó của cô ta là ba mẹ nuôi, cô ta được nhận nuôi, sau khi nhận nuôi thì bọn họ có một đứa con trai, sau khi có con ruột của mình thì bọn họ đối xử với Mạnh Điềm Điềm không được tốt, bây giờ lại càng không ngừng đòi tiền Mạnh Điềm Điềm. Mạnh Điềm Điềm không nói chuyện này với chúng ta, bây giờ ba mẹ nuôi đang kiện cáo cô ta, chuyện này rất lớn, phóng viên đang vây quanh cửa công ty, xem như là công ty của chúng ta nổi tiếng lên rồi.”
Triệu Tâm Hằng trào phúng nói.
Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.
“Mạnh Điềm Điềm là minh tinh tuyến hai mà chúng ta đã ký hợp đồng đó à?”
“Còn ai vào đây nữa? Lúc trước ký hợp đồng tôi đã có suy nghĩ rồi, tại sao lại lựa chọn công ty của chúng ta, nhưng mà tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, ai có thể ngờ tới lại là một củ khoai lang bỏng tay. Tôi nghe ngóng tin tức biết được rằng công ty trước kia của cô ta là do ba mẹ nuôi của cô ta gây chuyện, cho nên mới giải trừ hợp đồng.”
Nghe thấy Triệu Tâm Hằng nói như vậy, trong lòng của Thẩm Hạ Lan đã có suy đoán.
“Dù sao thì hiện tại cô ta là nghệ sĩ của công ty chúng ta, xảy ra chuyện, công ty của chúng ta cần phải đứng ra giải quyết. Trước tiên không cần phải quan tâm ở trên mạng nói cái gì, chị đi tìm người điều tra hướng đi kinh tế và giao dịch gần đây của cô ta, xem xem có chuyển tiền cho ba mẹ nuôi của cô ta không. Mặt khác, lại đi tìm hiểu thông tin xem lúc nhỏ ba mẹ nuôi của cô ta có ngược đãi cô ta không, chuyện này đã xảy ra, chúng ta cần phải giải quyết, dù sao thì Mạnh Điềm Điềm cũng coi như là nổi tiếng, mặc dù nổi tiếng từ scandal. Chỉ cần chúng ta xử lý thỏa đáng, nói không chừng chuyện này còn đảo ngược tình thế, có thể trực tiếp quảng bá công ty của chúng ta ra bên ngoài, đến lúc đó cũng có chút tiếng tăm trong giới rồi.”
Góc độ mà Thẩm Hạ Lan nhìn nhận khác với Triệu Tâm Hằng.
Triệu Tâm Hằng hơi bất ngờ, không khỏi bội phục Thẩm Hạ Lan.
“Được Sếp Thẩm, tôi lập tức đi điều tra ngay, vậy tạm thời không quan tâm đến bộ phận pr?”
“Tạm thời cứ để yên đó đi, nhìn bước phát triển tiếp theo, nếu như đối phương có chuẩn bị mà đến thì sẽ không cho chúng ta có cơ hội thở đâu, trước tiên cứ làm chuyện mà tôi bàn giao đi.”
Sau khi Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, cô đột nhiên lại nở một nụ cười vui vẻ.
Chương 1202
Xử lý được chuyện này thì công ty điện ảnh truyền hình của mình coi như thật sự có thể nổi tiếng rồi, cô còn đang phát sầu xem xem có thể làm ra chuyện gì không, vừa mới ngủ gật liền có người đưa gối đầu tới.
Giới giải trí chính là như vậy, không ai quan tâm sự thật là gì, mọi người đều xem tin đồn, chỉ cần bạn có độ nổi tiếng thì sẽ không bị mọi người lãng quên, đây mới là điểm quan trọng nhất.
Diệp Ân Tuấn vừa mới bước vào liền nhìn thấy vợ mình cười giống y là một tiểu hồ ly, không khỏi hỏi: “Có chuyện gì vui vẻ như vậy?”
“Không nói cho anh.”
Thẩm Hạ Lan tỏ vẻ bí ẩn.
nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đi lên, cô hỏi: “Nấu cơm xong rồi?”
“Ừm.”
“Làm món ăn ngon gì vậy?”
“Ngoại trừ gà rán ra, những món khác đều là món em thích ăn.”
Nhu cầu muốn sống của Diệp Ân Tuấn rất mạnh.
Hiển nhiên câu trả lời như vậy để Thẩm Hạ Lan cảm thấy hài lòng.
“Được rồi, như thế này còn tạm được, nhưng mà cũng không thể để con gái của em đói bụng được, có biết chưa?”
“Biết rồi.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy mình thật khó sống.
Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới hài lòng đi xuống lầu với Diệp Ân Tuấn.
Diệp Nghê Nghê đã rửa tay sạch sẽ chờ trong phòng ăn.
“Mẹ ơi, sắp ăn cơm rồi, tại sao mẹ còn phải để ba đi gọi mẹ vậy?”
“Chồng của mẹ, mẹ vui lòng.”
Thẩm Hạ Lan ngây ngô khoe khoang.
Diệp Nghê Nghê cau mày lại.
“Nhưng mà con không vui, đó là ba của con, làm ba con mệt chết thì sao?”
“Chồng của mẹ, là của mẹ, mẹ thích dùng như thế nào thì dùng như thế đó, con dám có ý kiến hả? Tự mình đi tìm chồng làm nô lệ cho con đi.”
Thẩm Hạ Lan giống như là một đứa nhỏ khoác lên cánh tay của Diệp Ân Tuấn.
Cái miệng nhỏ của Diệp Nghê Nghê tiếp tục bĩu lại.
“Ba ơi.”
Dáng vẻ ấm ức đáng thương của cô bé, Diệp Ân Tuấn nhìn thấy mà trong lòng phải gọi là đau lòng.
“Mẹ con chỉ đang đùa giỡn với con thôi, Nghê Nghê, đừng có tức giận nào, đến đây để ba ôm.”
“Diệp Ân Tuấn.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, bộ dạng như là anh dám ôm con bé thử đi.
Diệp Ân Tuấn cảm thấy nhức đầu.
“Con bé chỉ là một đứa nhỏ thôi.”
Diệp Ân Tuấn nói xong rồi lại bế Diệp Nghê Nghê lên.
Diệp Nghê Nghê lè lưỡi với Thẩm Hạ Lan, làm mặt quỷ, làm cho Thẩm Hạ Lan tức giận hận không thể kéo con bé tinh nghịch này từ trong ngực của chồng cô xuống.
Diệp Ân Tuấn làm như không thấy hai mẹ con bọn họ đang tranh giành tình cảm, trực tiếp ôm Diệp Nghê Nghê đi vào bàn ăn.
Thẩm Hạ Lan thở phì phò nói: “Sau này chờ đến lúc con trưởng thành, mẹ phải nhanh chóng gả con đi, tránh để cho con đoạt chồng của mẹ.”
“Chờ đến lúc mẹ già đi, con cũng nhanh chóng gả mẹ đi, tránh để mẹ cứ đòi giành ba của con.”
Lời nói của Diệp Nghê Nghê làm Diệp Ân Tuấn trực tiếp phun ra.
“Khụ khụ, Nghê Nghê, con muốn có một người ba dượng hả?”
“Con không muốn đâu! Tiểu na lớp bọn con nói rằng mẹ của cậu ấy tìm cho cậu ấy một người ba dượng, ba dượng của cậu ấy cứ luôn thừa dịp mẹ của cậu ấy không có mặt ở đó mà đánh cậu ấy, con không muốn có ba dượng đâu.”
Diệp Nghê Nghê nói tới là đã thấy đáng sợ rồi.
Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: “Cho nên không thể gả mẹ con cho những người khác được có biết chưa?”
“Dạ.”
Diệp Nghê Nghê liền vội vàng gật đầu, thậm chí còn nghĩ tới mà sợ.
Chương 1203
Quả nhiên, vẫn là ba của mình thông minh nhất.
Cô bé nhìn Diệp Ân Tuấn với vẻ mặt sùng bái, sau đó lại hôn bẹp một ngụm lên trên mặt của ba mình.
“Ba, ba thật là thông minh.”
Lời khen này làm khóe miệng của Thẩm Hạ Lan co rút.
Cái con bé này chưa từng khen cô luôn đó.
Hừ!
Quả nhiên là tình địch.
Sau khi Diệp Ân Tuấn trấn an con gái xong rồi thì liền nhìn thấy vợ mình ngồi ở một bên thở phì phò, anh nhanh chóng đưa ly sữa bò nóng đưa tới.
“Uống sữa giảm nhiệt đi, Nghê Nghê vẫn còn nhỏ, phải dạy từ từ.”
“Dù sao thì trong mắt của anh, tình nhân nhỏ của anh cái gì cũng tốt hết. Em nói cho anh biết, nếu như mà có con nhỏ thì tuyệt đối không thể là con gái, một tình địch coi như xong rồi, nếu như có thêm một đứa nữa thì em sẽ điên lên đó.”
Diệp Ân Tuấn sững lại một chút, sau đó lại điềm nhiên như không có việc gì mà nói: “Được, từ bỏ, có mấy đứa bọn nó là đủ rồi, sinh thêm một đứa nữa em cũng mệt, cùng với việc để anh phải quan tâm tới mấy đứa nhỏ, còn không bằng cưng chiều em nhiều thêm.”
Lời nịnh nọt này làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất dễ chịu.
“Coi như anh vẫn còn có lương tâm, chẳng qua nếu như sau này điều kiện cho phép, em vẫn hy vọng mang thai một đứa con của anh. Lúc trước khi mà bọn nó ở trong bụng của em, anh chưa từng được tham dự vào, nếu như bé cưng trước kia vẫn còn, chắc là bây giờ cũng đã sắp bốn tháng rồi.”
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan đột nhiên lại trở nên thương cảm.
Lúc này, Diệp Nghê Nghê mới bất tri bất giác hỏi: “Đúng rồi, mẹ ơi, bé cưng trong bụng mẹ đâu rồi?”
Thẩm Hạ Lan chẳng thèm phản ứng lại đứa con gái thần kinh thô này.
Cái con bé này lớn rồi, thật sự đủ để gả đi rồi đúng không?
Cô biểu thị nghi ngờ sâu sắc.
Trong mắt của Diệp Ân Tuấn lướt qua một tia bi thương, nhưng mà lại nhanh chóng nói: “Bé cưng ở trong bụng của mẹ con đã trở về trời rồi.”
“Tại sao lại trở về trời vậy ạ?”
Diệp Nghê Nghê chớp chớp đôi mắt to, thắc mắc hỏi.
“Bởi vì bé cưng là thiên sứ ở trên trời đó, bọn họ đi đến bên cạnh ba và mẹ là do ông trời đã sắp đặt, cũng giống như con và anh trai của con, chính là thiên sứ nhỏ của ba và mẹ, mẹ của con bởi vì thai nghén cho nên ăn uống rất khó khăn, mà lúc đó bé con tạm thời có việc cho nên phải trở về trời rồi.”
Nghe thấy Diệp Ân Tuấn giải thích như vậy, Diệp Nghê Nghê cái hiểu cái không nhẹ gật đầu: “Vậy bé cưng có còn trở về không ạ?”
“Đây là bí mật.”
“Bí mật ạ, con biết rồi.”
Diệp Nghê Nghê nhẹ gật đầu, sau đó cũng không xoắn xuýt vấn đề này nữa.
Diệp Ân Tuấn mượn cơ hội giáo dục: “Nghê Nghê, con nhìn mẹ của con không còn em bé, có phải là con nên an ủi mẹ một chút không?”
“Con cho mẹ một cái ôm có được không ạ?”
“Đương nhiên có thể rồi.”
Diệp Nghê Nghê nhảy xuống từ trên ghế, nện bước chân nhỏ bé đi đến trước mặt của Thẩm Hạ Lan, bò lên đùi nâng bàn tay nhỏ lên về phía Thẩm Hạ Lan.
“Mẹ ơi, để con ôm mẹ một cái.”
Trái tim của Thẩm Hạ Lan lập tức nhũn ra.
Cô trực tiếp ôm lấy Diệp Nghê Nghê, dịu dàng nói: “Mẹ đau lòng lắm, lúc nãy Nghê Nghê còn muốn gả mẹ đi nữa.”
“Nhưng mà mẹ cũng muốn gả con đi mà.”
Diệp Nghê Nghê lập tức phản bác.
Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi rồi nói: “Mẹ nói đùa thôi.”
“Con cũng chỉ nói đùa thôi, cho nên mẹ ơi, chúng ta đừng giành ba có được không, chúng ta yêu thương nhau không tốt hơn ạ?”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng gật đầu.
Diệp Nghê Nghê lại nói tiếp một câu: “Ba toàn ngủ với mẹ thôi, cho nên tối hôm nay ba có thể ngủ cùng con được không?”
Khóe miệng của Thẩm Hạ Lan lại co rút một lần nữa.
Chương 1204
Cái con bé này không thể cho cô ba phần màu sắc, nếu không thì lập tức mở xưởng nhuộm.
Thẩm Hạ Lan vừa định nói không thể, liền nghe thấy Diệp Ân Tuấn cười nói: “Được thôi, tối nay ba ngủ với con.”
“A! Ba tốt quá đi thôi, chụt chụt.”
Diệp Nghê Nghê lại hôn một cái tượng trưng ở trên mặt của Thẩm Hạ Lan, sau đó lại vùng vẫy leo xuống bước tới mà bên cạnh Diệp Ân Tuấn.
“Ba ơi, con muốn ăn gà rán.”
“Được rồi.”
Diệp Ân Tuấn dịu dàng đặt gà rán ở trước mặt của Diệp Nghê Nghê.
Thẩm Hạ Lan rất phiền muộn.
Chuyện gì vậy chứ.
Vất vả lắm mới có thể chờ chồng mình về nhà, cho là có thể ở bên cạnh cô một chút, bây giờ thì hay rồi, xuất hiện một tình nhân nhỏ muốn giành người với cô.
Lúc Tiêu Niệm Vi đến thay thuốc cho Thẩm Hạ Lan, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan vẫn còn có chút buồn bực.
“U, ai trêu chọc cậu vậy, cái mặt thành cái mâm luôn rồi.”
“Còn có thể là ai nữa, tình địch của tớ đó.”
Thẩm Hạ Lan bất đắc dĩ lắc đầu.
“Tình địch hả?”
Tiêu Niệm Vi không hiểu gì hết.
“Ai nữa? Ai coi trọng Diệp Ân Tuấn? Không phải là đọan thời gian trước anh ta vẫn luôn ở trong cục cảnh sát hả, tại sao lại có thể trêu chọc phụ nữ được, với cảnh sát nữ hả?”
Nghe thấy Tiêu Niệm Vi suy đoán như thế, Thẩm Hạ Lan lập tức nở nụ cười.
“Làm gì có nữ cảnh sát cơ chứ, là Nghê Nghê nhà bọn tớ đó, còn không phải là tình nhân nhỏ của ba con bé nữa à? Cứ chuyên dành chồng với tớ thôi, lúc nãy Diệp Ân Tuấn còn nói là trước khi vết thương trên người của tớ vẫn còn chưa kết vảy thì phải ngủ với công chúa nhỏ của anh ấy. Cậu nói xem tớ mang thai mười tháng trời, vất vả sinh ra một tình địch nhỏ như thế, lại cứ giành chồng với tớ, cậu xử lý hai đứa nhỏ nhà cậu như thế nào vậy?”
Thẩm Hạ Lan gặp được tri kỷ, vội vàng lĩnh giáo.
Tiêu Niệm Vi nhíu mày nói: “Nhà của bọn tớ vẫn ổn, Vận Ninh vốn dĩ có tính cách của một đứa con nít, chỉ cần Tâm Hằng không tranh giành Lương Thiệu Cảnh với con bé thì bình thường con bé sẽ không thân thiết với ba nó. Tính tình của Tâm Hằng thì yên tĩnh, chỉ là thỉnh thoảng sẽ trưng cầu ý kiến của ba con bé, ngược lại là Lương Thiệu Cảnh đó, tớ ước gì anh ấy có thể chăm sóc con gái, đừng có làm phiền đến tớ.”
“Ui, sao nghe lời này chua thế?”
Thẩm Hạ Lan trêu chọc Tiêu Niệm Vi.
“Thôi thôi thôi, mình không ăn được nho mới nói nho chua. Sáng ngày hôm nay Diệp Ân Tuấn vừa mới làm phẫu thuật, làm gì cũng phải nửa tháng sau mới có thể ở cùng phòng với cậu được, cho nên cậu đừng có oán trách anh ta, mà chuyện đó cũng không cần phải ngày nào cũng làm.”
Lời nói của Tiêu Niệm Vi làm Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ.
“Phẫu thuật gì vậy?”
Tiêu Niệm Vi lập tức ngây ra.
“Cậu không biết hả?”
“Biết cái gì, cậu nói nhanh đi, phẫu thuật gì vậy?”
Thẩm Hạ Lan muốn đứng dậy, lại bị Tiêu Niệm Vi ấn ngồi xuống.
“Đừng có cử động, để tớ bôi thuốc cho cậu, cũng không phải là phẫu thuật gì đâu, cậu đừng có sốt ruột, dù sao thì cũng là một cuộc phẫu thuật thắt nút mà thôi. Đúng lúc hồi sáng này tớ đến chỗ Tử Đồng làm một cuộc phẫu thuật, nhìn thấy anh ta đi tìm Tô Nam làm phẫu thuật, cho nên mới thuận miệng hỏi một câu, tớ thật sự không biết là cậu không biết chuyện này đó, nhưng mà Diệp Ân Tuấn nhà cậu không nói với cậu chuyện này hả?”
Chương 1205
Thẩm Hạ Lan hoàn toàn ngơ ngác.
Cô còn nhớ lúc mình nói nếu như sau này điều kiện cho phép thì cô sẽ sinh cho Diệp Ân Tuấn một đứa con, lúc đó sắc mặt của Diệp Ân Tuấn cũng không có phản ứng gì lớn.
Người đàn ông này thật sự giả vờ quá tốt ở trước mặt của cô rồi.
Phẫu thuật thắt ống hả?
Đây là dự định sau này không cần có con nữa?
Chẳng trách nói có nhiều con sợ là cô sẽ mệt mỏi.
Nhưng mà trong lòng của Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy ấm áp.
“Anh ấy có nói tại sao lại làm phẫu thuật này không?”
Tiêu Niệm Vi nhìn khóe môi của Thẩm Hạ Lan không tự chủ mà nâng lên, có chút xem thường: “Bản thân cậu biết rõ mọi chuyện, vậy mà còn hỏi tớ nữa hả? Chẳng lẽ là cậu không biết tại sao anh ta lại làm phẫu thuật?”
“Tớ biết chứ, nhưng mà tớ cứ thích nghe người khác nói đó, như thế này sẽ cảm thấy rất cảm động.”
Thẩm Hạ Lan cười hì hì nói.
“Cậu có bị bệnh không vậy!”
Tiêu Niệm Vi nở nụ cười mắng cô một câu, sau đó lại nói: “Thật ra thì Diệp Ân Tuấn làm như vậy rất chính xác, sức khỏe của cậu không cho phép cậu mang thai trong thời gian ngắn, lần trước vốn dĩ vẫn còn chưa tĩnh dưỡng tốt, bất ngờ lại có con, hai người muốn giữ lại, đó là do bất đắc dĩ, nhưng mà cuối cùng vẫn không có duyên phận có đúng không? Thân thể của cậu bị thương nhiều như thế, nếu như lại mang con thì thật sự nguy hiểm đến tính mạng. Diệp Ân Tuấn nhà cậu hiểu rất rõ chuyện này, bởi về suy nghĩ cho sức khỏe của cậu cho nên thắt ống chính là biện pháp có tác dụng nhất.”
“Nhưng mà cuộc đời này của anh ấy sẽ có tiếc nuối, lúc trước khi mà tớ mang thai bọn nhỏ không có anh ấy ở bên cạnh, anh ấy đã bỏ qua giai đoạn trưởng thành của bọn nhỏ, tớ muốn cho anh ấy có thêm một đứa bé, có thể bổ sung được điều tiếc nuối ấy.”
Đây là lời nói thật lòng của Thẩm Hạ Lan.
Tiêu Niệm Vi lại không đồng ý: “Ban đầu là do anh ta không nhìn rõ lòng mình, không xử lý tốt mối quan hệ của cậu với Sở Anh Lạc, cho nên mới khiến cậu cảm thấy ấm ức và bị tai nạn, tiếc nuối để lại cho anh ta là do anh ta đã tự làm. Ngược lại là cậu đó, vì anh ta mà chịu đựng nhiều thứ như thế, dựa vào cái gì còn phải trả giá vì sự bất lực của anh ta. Cả đời người có rất nhiều chuyện để tiếc nuối, nếu như muốn cậu phải trả giá, không phải là cậu mệt chết rồi à? Cậu cho rằng mình là ông già noel hả, chuyên môn đi phát quà cho người khác, cậu tỉnh lại đi, Diệp Ân Tuấn nhà cậu đều không thèm quan tâm tới tiếc nuối đó, cậu xoắn xuýt cái rắm gì!”
Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi rồi nói: “Làm sao anh ấy không tiếc cho được chứ, chẳng qua là anh ấy lựa chọn giữa tớ và tiếc nuối mà thôi.”
“Được được được, biết Diệp Ân Tuấn nhà cậu yêu cậu hơn bản thân anh ta rồi, cậu cũng đừng có khoe khoang ở trước mặt của tớ có được không hả? Cẩn thận đó, tớ không chữa trị nữa bây giờ.”
Lời nói của Tiêu Niệm Vi làm Thẩm Hạ Lan lập tức nở nụ cười.
“Anh Lương nhà cậu cũng không tệ mà.”
“Ừm, nói chung cũng được, đối xử với con cái cũng ổn, nếu không thì tớ không cần anh ấy từ lâu rồi.”
Tiêu Niệm Vi bá đạo nói, nhưng mà giữa lông mày lại có thêm một tia dịu dàng.
Thẩm Hạ Lan cười giống như là một cô gái ngốc, nghĩ tới Diệp Ân Tuấn vì mình mà làm tất cả, cô vui vẻ đến nỗi khóe miệng không khép lại được.
Người đàn ông này đi thắt ống mà không chịu nói với cô một tiếng.
Xem xem cô trừng trị anh như thế nào.
Gần như là Thẩm Hạ Lan có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó, không khỏi cười một tiếng.
“Đủ rồi, cậu thật sự cho rằng tớ tàng hình hả?”
Tiêu Niệm Vi cảm thấy Thẩm Hạ Lan rất dễ dàng thỏa mãn.
Nếu như là cô thì chắc có lẽ cô không làm được như vậy.
Thẩm Hạ Lan toàn tâm toàn ý yêu Diệp Ân Tuấn, không quan tâm chấp nhận bao nhiêu thứ, cho dù là vì tình yêu này mà bản thân có lún vào trong vũng bùn, chỉ cần Diệp Ân Tuấn đối xử với cô tốt một chút thì cô sẽ cố chấp bước xuống.
Tiêu Niệm Vi thật sự bội phục phần dũng khí này của cô.
Thẩm Hạ Lan trông có vẻ yếu đuối, nhưng mà sự cố chấp trong tình yêu thật sự làm cho người ta phải kính nể, cũng may là Diệp Ân Tuấn không cô phụ tấm chân tình này.
Tiêu Niệm Vi cảm thán, lại nhanh chóng thoa thuốc cho cô, thấp giọng nói: “Tớ nghe thấy lương thiệu cảnh với Tô Nam gọi điện thoại nói rất nhiều thứ, cũng không biết là cuối cùng Diệp Ân Tuấn nhà cậu lại lựa chọn cái gì, tớ nói cho cậu biết sớm, cậu nên có chuẩn bị tâm lý, nếu như mà kết quả anh ta làm lại không phải là thứ như cậu đã nghĩ, trong lòng của cậu cũng đừng có thất vọng quá lớn.”
Là điện thoại của Hạ Tử Thu.
“Đại ca, cái cô Thẩm Niệm Niệm đó tỉnh rồi, đang kêu ầm ĩ kìa, làm cho anh em đều ngủ không được, phải làm sao đây?”
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn xuất hiện một tia lạnh lẽo.
“Cậu cũng cần tôi phải dạy cậu làm như thế nào hả? Cậu sống ẩn dật nhiều năm quá rồi, quên mất lúc mình đặc huấn phải làm như thế nào rồi có đúng không?”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn lạnh lẽo.
Hạ Tử Thu run lên một cái.
Mấy năm nay Diệp Ân Tuấn cứ ngơ ngác trong xã hội, không làm mình nổi bật, làm cho anh ta thiếu chút nữa coi là Diệp Ân Tuấn đã phật tính rồi, bây giờ nghe thấy Diệp Ân Tuấn nói như vậy, Hạ Tử Thu đã hoàn toàn tỉnh táo.
“Vâng, đại ca.”
“Sau này lại hỏi tôi những vấn đề không có dinh dưỡng như thế, chủ nhân của Kình Thiên Minh sẽ trở thành của người khác đấy.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì cúp điện thoại.
Vợ với con gái của anh vẫn còn đang chờ anh nấu cơm đây này.
Trên người của Diệp Ân Tuấn tràn ngập lệ khí, lúc nghĩ tới Thẩm Hạ Lan và Diệp Nghê Nghê, trong nháy mắt tiêu tán không còn gì nữa.
Anh nở nụ cười, lắc đầu nhớ đến vẻ ghen tuông lúc nãy của Thẩm Hạ Lan, không khỏi đi vào trong phòng bếp.
Sau khi Thẩm Hạ Lan trở về phòng ngủ rồi mới ý thức được cái gì.
Ừm.
Thế mà cô lại còn hùng hổ ghen tuông với con gái của mình.
Có tiền đồ lắm.
Nhưng mà cảm giác này rất khá.
Cô ngồi trước bàn nhìn thấy Triệu Tâm Hằng gọi điện thoại cho mình, không khỏi gọi lại một cuộc.
“Có chuyện gì vậy?”
“Sếp Thẩm, nghệ sĩ của chúng ta xảy ra chuyện rồi.”
Lời nói của Triệu Tâm Hằng làm Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Là Mạnh Điềm Điềm, ba mẹ trước đó của cô ta là ba mẹ nuôi, cô ta được nhận nuôi, sau khi nhận nuôi thì bọn họ có một đứa con trai, sau khi có con ruột của mình thì bọn họ đối xử với Mạnh Điềm Điềm không được tốt, bây giờ lại càng không ngừng đòi tiền Mạnh Điềm Điềm. Mạnh Điềm Điềm không nói chuyện này với chúng ta, bây giờ ba mẹ nuôi đang kiện cáo cô ta, chuyện này rất lớn, phóng viên đang vây quanh cửa công ty, xem như là công ty của chúng ta nổi tiếng lên rồi.”
Triệu Tâm Hằng trào phúng nói.
Thẩm Hạ Lan khẽ nhíu mày.
“Mạnh Điềm Điềm là minh tinh tuyến hai mà chúng ta đã ký hợp đồng đó à?”
“Còn ai vào đây nữa? Lúc trước ký hợp đồng tôi đã có suy nghĩ rồi, tại sao lại lựa chọn công ty của chúng ta, nhưng mà tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều, ai có thể ngờ tới lại là một củ khoai lang bỏng tay. Tôi nghe ngóng tin tức biết được rằng công ty trước kia của cô ta là do ba mẹ nuôi của cô ta gây chuyện, cho nên mới giải trừ hợp đồng.”
Nghe thấy Triệu Tâm Hằng nói như vậy, trong lòng của Thẩm Hạ Lan đã có suy đoán.
“Dù sao thì hiện tại cô ta là nghệ sĩ của công ty chúng ta, xảy ra chuyện, công ty của chúng ta cần phải đứng ra giải quyết. Trước tiên không cần phải quan tâm ở trên mạng nói cái gì, chị đi tìm người điều tra hướng đi kinh tế và giao dịch gần đây của cô ta, xem xem có chuyển tiền cho ba mẹ nuôi của cô ta không. Mặt khác, lại đi tìm hiểu thông tin xem lúc nhỏ ba mẹ nuôi của cô ta có ngược đãi cô ta không, chuyện này đã xảy ra, chúng ta cần phải giải quyết, dù sao thì Mạnh Điềm Điềm cũng coi như là nổi tiếng, mặc dù nổi tiếng từ scandal. Chỉ cần chúng ta xử lý thỏa đáng, nói không chừng chuyện này còn đảo ngược tình thế, có thể trực tiếp quảng bá công ty của chúng ta ra bên ngoài, đến lúc đó cũng có chút tiếng tăm trong giới rồi.”
Góc độ mà Thẩm Hạ Lan nhìn nhận khác với Triệu Tâm Hằng.
Triệu Tâm Hằng hơi bất ngờ, không khỏi bội phục Thẩm Hạ Lan.
“Được Sếp Thẩm, tôi lập tức đi điều tra ngay, vậy tạm thời không quan tâm đến bộ phận pr?”
“Tạm thời cứ để yên đó đi, nhìn bước phát triển tiếp theo, nếu như đối phương có chuẩn bị mà đến thì sẽ không cho chúng ta có cơ hội thở đâu, trước tiên cứ làm chuyện mà tôi bàn giao đi.”
Sau khi Thẩm Hạ Lan cúp điện thoại, cô đột nhiên lại nở một nụ cười vui vẻ.
Chương 1202
Xử lý được chuyện này thì công ty điện ảnh truyền hình của mình coi như thật sự có thể nổi tiếng rồi, cô còn đang phát sầu xem xem có thể làm ra chuyện gì không, vừa mới ngủ gật liền có người đưa gối đầu tới.
Giới giải trí chính là như vậy, không ai quan tâm sự thật là gì, mọi người đều xem tin đồn, chỉ cần bạn có độ nổi tiếng thì sẽ không bị mọi người lãng quên, đây mới là điểm quan trọng nhất.
Diệp Ân Tuấn vừa mới bước vào liền nhìn thấy vợ mình cười giống y là một tiểu hồ ly, không khỏi hỏi: “Có chuyện gì vui vẻ như vậy?”
“Không nói cho anh.”
Thẩm Hạ Lan tỏ vẻ bí ẩn.
nhìn thấy Diệp Ân Tuấn đi lên, cô hỏi: “Nấu cơm xong rồi?”
“Ừm.”
“Làm món ăn ngon gì vậy?”
“Ngoại trừ gà rán ra, những món khác đều là món em thích ăn.”
Nhu cầu muốn sống của Diệp Ân Tuấn rất mạnh.
Hiển nhiên câu trả lời như vậy để Thẩm Hạ Lan cảm thấy hài lòng.
“Được rồi, như thế này còn tạm được, nhưng mà cũng không thể để con gái của em đói bụng được, có biết chưa?”
“Biết rồi.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy mình thật khó sống.
Lúc này, Thẩm Hạ Lan mới hài lòng đi xuống lầu với Diệp Ân Tuấn.
Diệp Nghê Nghê đã rửa tay sạch sẽ chờ trong phòng ăn.
“Mẹ ơi, sắp ăn cơm rồi, tại sao mẹ còn phải để ba đi gọi mẹ vậy?”
“Chồng của mẹ, mẹ vui lòng.”
Thẩm Hạ Lan ngây ngô khoe khoang.
Diệp Nghê Nghê cau mày lại.
“Nhưng mà con không vui, đó là ba của con, làm ba con mệt chết thì sao?”
“Chồng của mẹ, là của mẹ, mẹ thích dùng như thế nào thì dùng như thế đó, con dám có ý kiến hả? Tự mình đi tìm chồng làm nô lệ cho con đi.”
Thẩm Hạ Lan giống như là một đứa nhỏ khoác lên cánh tay của Diệp Ân Tuấn.
Cái miệng nhỏ của Diệp Nghê Nghê tiếp tục bĩu lại.
“Ba ơi.”
Dáng vẻ ấm ức đáng thương của cô bé, Diệp Ân Tuấn nhìn thấy mà trong lòng phải gọi là đau lòng.
“Mẹ con chỉ đang đùa giỡn với con thôi, Nghê Nghê, đừng có tức giận nào, đến đây để ba ôm.”
“Diệp Ân Tuấn.”
Thẩm Hạ Lan nhìn Diệp Ân Tuấn, bộ dạng như là anh dám ôm con bé thử đi.
Diệp Ân Tuấn cảm thấy nhức đầu.
“Con bé chỉ là một đứa nhỏ thôi.”
Diệp Ân Tuấn nói xong rồi lại bế Diệp Nghê Nghê lên.
Diệp Nghê Nghê lè lưỡi với Thẩm Hạ Lan, làm mặt quỷ, làm cho Thẩm Hạ Lan tức giận hận không thể kéo con bé tinh nghịch này từ trong ngực của chồng cô xuống.
Diệp Ân Tuấn làm như không thấy hai mẹ con bọn họ đang tranh giành tình cảm, trực tiếp ôm Diệp Nghê Nghê đi vào bàn ăn.
Thẩm Hạ Lan thở phì phò nói: “Sau này chờ đến lúc con trưởng thành, mẹ phải nhanh chóng gả con đi, tránh để cho con đoạt chồng của mẹ.”
“Chờ đến lúc mẹ già đi, con cũng nhanh chóng gả mẹ đi, tránh để mẹ cứ đòi giành ba của con.”
Lời nói của Diệp Nghê Nghê làm Diệp Ân Tuấn trực tiếp phun ra.
“Khụ khụ, Nghê Nghê, con muốn có một người ba dượng hả?”
“Con không muốn đâu! Tiểu na lớp bọn con nói rằng mẹ của cậu ấy tìm cho cậu ấy một người ba dượng, ba dượng của cậu ấy cứ luôn thừa dịp mẹ của cậu ấy không có mặt ở đó mà đánh cậu ấy, con không muốn có ba dượng đâu.”
Diệp Nghê Nghê nói tới là đã thấy đáng sợ rồi.
Diệp Ân Tuấn vội vàng nói: “Cho nên không thể gả mẹ con cho những người khác được có biết chưa?”
“Dạ.”
Diệp Nghê Nghê liền vội vàng gật đầu, thậm chí còn nghĩ tới mà sợ.
Chương 1203
Quả nhiên, vẫn là ba của mình thông minh nhất.
Cô bé nhìn Diệp Ân Tuấn với vẻ mặt sùng bái, sau đó lại hôn bẹp một ngụm lên trên mặt của ba mình.
“Ba, ba thật là thông minh.”
Lời khen này làm khóe miệng của Thẩm Hạ Lan co rút.
Cái con bé này chưa từng khen cô luôn đó.
Hừ!
Quả nhiên là tình địch.
Sau khi Diệp Ân Tuấn trấn an con gái xong rồi thì liền nhìn thấy vợ mình ngồi ở một bên thở phì phò, anh nhanh chóng đưa ly sữa bò nóng đưa tới.
“Uống sữa giảm nhiệt đi, Nghê Nghê vẫn còn nhỏ, phải dạy từ từ.”
“Dù sao thì trong mắt của anh, tình nhân nhỏ của anh cái gì cũng tốt hết. Em nói cho anh biết, nếu như mà có con nhỏ thì tuyệt đối không thể là con gái, một tình địch coi như xong rồi, nếu như có thêm một đứa nữa thì em sẽ điên lên đó.”
Diệp Ân Tuấn sững lại một chút, sau đó lại điềm nhiên như không có việc gì mà nói: “Được, từ bỏ, có mấy đứa bọn nó là đủ rồi, sinh thêm một đứa nữa em cũng mệt, cùng với việc để anh phải quan tâm tới mấy đứa nhỏ, còn không bằng cưng chiều em nhiều thêm.”
Lời nịnh nọt này làm Thẩm Hạ Lan cảm thấy rất dễ chịu.
“Coi như anh vẫn còn có lương tâm, chẳng qua nếu như sau này điều kiện cho phép, em vẫn hy vọng mang thai một đứa con của anh. Lúc trước khi mà bọn nó ở trong bụng của em, anh chưa từng được tham dự vào, nếu như bé cưng trước kia vẫn còn, chắc là bây giờ cũng đã sắp bốn tháng rồi.”
Sắc mặt của Thẩm Hạ Lan đột nhiên lại trở nên thương cảm.
Lúc này, Diệp Nghê Nghê mới bất tri bất giác hỏi: “Đúng rồi, mẹ ơi, bé cưng trong bụng mẹ đâu rồi?”
Thẩm Hạ Lan chẳng thèm phản ứng lại đứa con gái thần kinh thô này.
Cái con bé này lớn rồi, thật sự đủ để gả đi rồi đúng không?
Cô biểu thị nghi ngờ sâu sắc.
Trong mắt của Diệp Ân Tuấn lướt qua một tia bi thương, nhưng mà lại nhanh chóng nói: “Bé cưng ở trong bụng của mẹ con đã trở về trời rồi.”
“Tại sao lại trở về trời vậy ạ?”
Diệp Nghê Nghê chớp chớp đôi mắt to, thắc mắc hỏi.
“Bởi vì bé cưng là thiên sứ ở trên trời đó, bọn họ đi đến bên cạnh ba và mẹ là do ông trời đã sắp đặt, cũng giống như con và anh trai của con, chính là thiên sứ nhỏ của ba và mẹ, mẹ của con bởi vì thai nghén cho nên ăn uống rất khó khăn, mà lúc đó bé con tạm thời có việc cho nên phải trở về trời rồi.”
Nghe thấy Diệp Ân Tuấn giải thích như vậy, Diệp Nghê Nghê cái hiểu cái không nhẹ gật đầu: “Vậy bé cưng có còn trở về không ạ?”
“Đây là bí mật.”
“Bí mật ạ, con biết rồi.”
Diệp Nghê Nghê nhẹ gật đầu, sau đó cũng không xoắn xuýt vấn đề này nữa.
Diệp Ân Tuấn mượn cơ hội giáo dục: “Nghê Nghê, con nhìn mẹ của con không còn em bé, có phải là con nên an ủi mẹ một chút không?”
“Con cho mẹ một cái ôm có được không ạ?”
“Đương nhiên có thể rồi.”
Diệp Nghê Nghê nhảy xuống từ trên ghế, nện bước chân nhỏ bé đi đến trước mặt của Thẩm Hạ Lan, bò lên đùi nâng bàn tay nhỏ lên về phía Thẩm Hạ Lan.
“Mẹ ơi, để con ôm mẹ một cái.”
Trái tim của Thẩm Hạ Lan lập tức nhũn ra.
Cô trực tiếp ôm lấy Diệp Nghê Nghê, dịu dàng nói: “Mẹ đau lòng lắm, lúc nãy Nghê Nghê còn muốn gả mẹ đi nữa.”
“Nhưng mà mẹ cũng muốn gả con đi mà.”
Diệp Nghê Nghê lập tức phản bác.
Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi rồi nói: “Mẹ nói đùa thôi.”
“Con cũng chỉ nói đùa thôi, cho nên mẹ ơi, chúng ta đừng giành ba có được không, chúng ta yêu thương nhau không tốt hơn ạ?”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng gật đầu.
Diệp Nghê Nghê lại nói tiếp một câu: “Ba toàn ngủ với mẹ thôi, cho nên tối hôm nay ba có thể ngủ cùng con được không?”
Khóe miệng của Thẩm Hạ Lan lại co rút một lần nữa.
Chương 1204
Cái con bé này không thể cho cô ba phần màu sắc, nếu không thì lập tức mở xưởng nhuộm.
Thẩm Hạ Lan vừa định nói không thể, liền nghe thấy Diệp Ân Tuấn cười nói: “Được thôi, tối nay ba ngủ với con.”
“A! Ba tốt quá đi thôi, chụt chụt.”
Diệp Nghê Nghê lại hôn một cái tượng trưng ở trên mặt của Thẩm Hạ Lan, sau đó lại vùng vẫy leo xuống bước tới mà bên cạnh Diệp Ân Tuấn.
“Ba ơi, con muốn ăn gà rán.”
“Được rồi.”
Diệp Ân Tuấn dịu dàng đặt gà rán ở trước mặt của Diệp Nghê Nghê.
Thẩm Hạ Lan rất phiền muộn.
Chuyện gì vậy chứ.
Vất vả lắm mới có thể chờ chồng mình về nhà, cho là có thể ở bên cạnh cô một chút, bây giờ thì hay rồi, xuất hiện một tình nhân nhỏ muốn giành người với cô.
Lúc Tiêu Niệm Vi đến thay thuốc cho Thẩm Hạ Lan, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan vẫn còn có chút buồn bực.
“U, ai trêu chọc cậu vậy, cái mặt thành cái mâm luôn rồi.”
“Còn có thể là ai nữa, tình địch của tớ đó.”
Thẩm Hạ Lan bất đắc dĩ lắc đầu.
“Tình địch hả?”
Tiêu Niệm Vi không hiểu gì hết.
“Ai nữa? Ai coi trọng Diệp Ân Tuấn? Không phải là đọan thời gian trước anh ta vẫn luôn ở trong cục cảnh sát hả, tại sao lại có thể trêu chọc phụ nữ được, với cảnh sát nữ hả?”
Nghe thấy Tiêu Niệm Vi suy đoán như thế, Thẩm Hạ Lan lập tức nở nụ cười.
“Làm gì có nữ cảnh sát cơ chứ, là Nghê Nghê nhà bọn tớ đó, còn không phải là tình nhân nhỏ của ba con bé nữa à? Cứ chuyên dành chồng với tớ thôi, lúc nãy Diệp Ân Tuấn còn nói là trước khi vết thương trên người của tớ vẫn còn chưa kết vảy thì phải ngủ với công chúa nhỏ của anh ấy. Cậu nói xem tớ mang thai mười tháng trời, vất vả sinh ra một tình địch nhỏ như thế, lại cứ giành chồng với tớ, cậu xử lý hai đứa nhỏ nhà cậu như thế nào vậy?”
Thẩm Hạ Lan gặp được tri kỷ, vội vàng lĩnh giáo.
Tiêu Niệm Vi nhíu mày nói: “Nhà của bọn tớ vẫn ổn, Vận Ninh vốn dĩ có tính cách của một đứa con nít, chỉ cần Tâm Hằng không tranh giành Lương Thiệu Cảnh với con bé thì bình thường con bé sẽ không thân thiết với ba nó. Tính tình của Tâm Hằng thì yên tĩnh, chỉ là thỉnh thoảng sẽ trưng cầu ý kiến của ba con bé, ngược lại là Lương Thiệu Cảnh đó, tớ ước gì anh ấy có thể chăm sóc con gái, đừng có làm phiền đến tớ.”
“Ui, sao nghe lời này chua thế?”
Thẩm Hạ Lan trêu chọc Tiêu Niệm Vi.
“Thôi thôi thôi, mình không ăn được nho mới nói nho chua. Sáng ngày hôm nay Diệp Ân Tuấn vừa mới làm phẫu thuật, làm gì cũng phải nửa tháng sau mới có thể ở cùng phòng với cậu được, cho nên cậu đừng có oán trách anh ta, mà chuyện đó cũng không cần phải ngày nào cũng làm.”
Lời nói của Tiêu Niệm Vi làm Thẩm Hạ Lan hơi sững sờ.
“Phẫu thuật gì vậy?”
Tiêu Niệm Vi lập tức ngây ra.
“Cậu không biết hả?”
“Biết cái gì, cậu nói nhanh đi, phẫu thuật gì vậy?”
Thẩm Hạ Lan muốn đứng dậy, lại bị Tiêu Niệm Vi ấn ngồi xuống.
“Đừng có cử động, để tớ bôi thuốc cho cậu, cũng không phải là phẫu thuật gì đâu, cậu đừng có sốt ruột, dù sao thì cũng là một cuộc phẫu thuật thắt nút mà thôi. Đúng lúc hồi sáng này tớ đến chỗ Tử Đồng làm một cuộc phẫu thuật, nhìn thấy anh ta đi tìm Tô Nam làm phẫu thuật, cho nên mới thuận miệng hỏi một câu, tớ thật sự không biết là cậu không biết chuyện này đó, nhưng mà Diệp Ân Tuấn nhà cậu không nói với cậu chuyện này hả?”
Chương 1205
Thẩm Hạ Lan hoàn toàn ngơ ngác.
Cô còn nhớ lúc mình nói nếu như sau này điều kiện cho phép thì cô sẽ sinh cho Diệp Ân Tuấn một đứa con, lúc đó sắc mặt của Diệp Ân Tuấn cũng không có phản ứng gì lớn.
Người đàn ông này thật sự giả vờ quá tốt ở trước mặt của cô rồi.
Phẫu thuật thắt ống hả?
Đây là dự định sau này không cần có con nữa?
Chẳng trách nói có nhiều con sợ là cô sẽ mệt mỏi.
Nhưng mà trong lòng của Thẩm Hạ Lan đột nhiên cảm thấy ấm áp.
“Anh ấy có nói tại sao lại làm phẫu thuật này không?”
Tiêu Niệm Vi nhìn khóe môi của Thẩm Hạ Lan không tự chủ mà nâng lên, có chút xem thường: “Bản thân cậu biết rõ mọi chuyện, vậy mà còn hỏi tớ nữa hả? Chẳng lẽ là cậu không biết tại sao anh ta lại làm phẫu thuật?”
“Tớ biết chứ, nhưng mà tớ cứ thích nghe người khác nói đó, như thế này sẽ cảm thấy rất cảm động.”
Thẩm Hạ Lan cười hì hì nói.
“Cậu có bị bệnh không vậy!”
Tiêu Niệm Vi nở nụ cười mắng cô một câu, sau đó lại nói: “Thật ra thì Diệp Ân Tuấn làm như vậy rất chính xác, sức khỏe của cậu không cho phép cậu mang thai trong thời gian ngắn, lần trước vốn dĩ vẫn còn chưa tĩnh dưỡng tốt, bất ngờ lại có con, hai người muốn giữ lại, đó là do bất đắc dĩ, nhưng mà cuối cùng vẫn không có duyên phận có đúng không? Thân thể của cậu bị thương nhiều như thế, nếu như lại mang con thì thật sự nguy hiểm đến tính mạng. Diệp Ân Tuấn nhà cậu hiểu rất rõ chuyện này, bởi về suy nghĩ cho sức khỏe của cậu cho nên thắt ống chính là biện pháp có tác dụng nhất.”
“Nhưng mà cuộc đời này của anh ấy sẽ có tiếc nuối, lúc trước khi mà tớ mang thai bọn nhỏ không có anh ấy ở bên cạnh, anh ấy đã bỏ qua giai đoạn trưởng thành của bọn nhỏ, tớ muốn cho anh ấy có thêm một đứa bé, có thể bổ sung được điều tiếc nuối ấy.”
Đây là lời nói thật lòng của Thẩm Hạ Lan.
Tiêu Niệm Vi lại không đồng ý: “Ban đầu là do anh ta không nhìn rõ lòng mình, không xử lý tốt mối quan hệ của cậu với Sở Anh Lạc, cho nên mới khiến cậu cảm thấy ấm ức và bị tai nạn, tiếc nuối để lại cho anh ta là do anh ta đã tự làm. Ngược lại là cậu đó, vì anh ta mà chịu đựng nhiều thứ như thế, dựa vào cái gì còn phải trả giá vì sự bất lực của anh ta. Cả đời người có rất nhiều chuyện để tiếc nuối, nếu như muốn cậu phải trả giá, không phải là cậu mệt chết rồi à? Cậu cho rằng mình là ông già noel hả, chuyên môn đi phát quà cho người khác, cậu tỉnh lại đi, Diệp Ân Tuấn nhà cậu đều không thèm quan tâm tới tiếc nuối đó, cậu xoắn xuýt cái rắm gì!”
Thẩm Hạ Lan thở dài một hơi rồi nói: “Làm sao anh ấy không tiếc cho được chứ, chẳng qua là anh ấy lựa chọn giữa tớ và tiếc nuối mà thôi.”
“Được được được, biết Diệp Ân Tuấn nhà cậu yêu cậu hơn bản thân anh ta rồi, cậu cũng đừng có khoe khoang ở trước mặt của tớ có được không hả? Cẩn thận đó, tớ không chữa trị nữa bây giờ.”
Lời nói của Tiêu Niệm Vi làm Thẩm Hạ Lan lập tức nở nụ cười.
“Anh Lương nhà cậu cũng không tệ mà.”
“Ừm, nói chung cũng được, đối xử với con cái cũng ổn, nếu không thì tớ không cần anh ấy từ lâu rồi.”
Tiêu Niệm Vi bá đạo nói, nhưng mà giữa lông mày lại có thêm một tia dịu dàng.
Thẩm Hạ Lan cười giống như là một cô gái ngốc, nghĩ tới Diệp Ân Tuấn vì mình mà làm tất cả, cô vui vẻ đến nỗi khóe miệng không khép lại được.
Người đàn ông này đi thắt ống mà không chịu nói với cô một tiếng.
Xem xem cô trừng trị anh như thế nào.
Gần như là Thẩm Hạ Lan có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó, không khỏi cười một tiếng.
“Đủ rồi, cậu thật sự cho rằng tớ tàng hình hả?”
Tiêu Niệm Vi cảm thấy Thẩm Hạ Lan rất dễ dàng thỏa mãn.
Nếu như là cô thì chắc có lẽ cô không làm được như vậy.
Thẩm Hạ Lan toàn tâm toàn ý yêu Diệp Ân Tuấn, không quan tâm chấp nhận bao nhiêu thứ, cho dù là vì tình yêu này mà bản thân có lún vào trong vũng bùn, chỉ cần Diệp Ân Tuấn đối xử với cô tốt một chút thì cô sẽ cố chấp bước xuống.
Tiêu Niệm Vi thật sự bội phục phần dũng khí này của cô.
Thẩm Hạ Lan trông có vẻ yếu đuối, nhưng mà sự cố chấp trong tình yêu thật sự làm cho người ta phải kính nể, cũng may là Diệp Ân Tuấn không cô phụ tấm chân tình này.
Tiêu Niệm Vi cảm thán, lại nhanh chóng thoa thuốc cho cô, thấp giọng nói: “Tớ nghe thấy lương thiệu cảnh với Tô Nam gọi điện thoại nói rất nhiều thứ, cũng không biết là cuối cùng Diệp Ân Tuấn nhà cậu lại lựa chọn cái gì, tớ nói cho cậu biết sớm, cậu nên có chuẩn bị tâm lý, nếu như mà kết quả anh ta làm lại không phải là thứ như cậu đã nghĩ, trong lòng của cậu cũng đừng có thất vọng quá lớn.”
Bình luận facebook