Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-163
Chương 161: Nếu như cô ấy cố ý trốn tránh cậu, chỉ sợ rất khó tìm
Thiên Ca Tuệ mở to hai mắt nhìn Chử Tuyết Nghê, hình như rất không dám tin tưởng lời này từ trong miệng cô ấy nói ra được, họ hoàn toàn là bèo nước gặp nhau, hơn nữa bây giờ xã hội này tỷ lệ gặp được đồng hương ở nước xa lạ quả thật quá cao, phải nói là vì vậy muốn mời các cô hầu như không có khả năng.
Giống như nhìn thấu nghi vấn của cô, Chử Tuyết Nghê cười cười, “Bởi vì ngày mai là sinh nhật của Tinh Tinh, cho nên mới mạo muội mời các cô tới làm khách trước.”
Người bạn nhỏ Thư Tinh Sở rất phối hợp chớp tròng mắt to linh động, lông mi chớp chớp, đang vòng tới vòng lui trên người Học Học và Tập Tập, dáng dấp hai người bọn họ thật sự giống nhau như đúc, Học Học thân thiện đáng yêu, Tập Tập lạnh lùng, đều rất đẹp trai ~~
“Có thật không? Sẽ không quấy nhiễu đến mọi người chứ?” Thiên Ca Tuệ ngượng ngùng sờ đầu, cô thiếu chút nữa hoài nghi người ta có động cơ khác, cũng không thể trách cô được! Trên thế giới này kẻ lừa gạt thật sự quá nhiều rồi, vẫn phải cẩn thận một chút tương đối tốt.
“Làm sao có thể chứ? Chúng tôi hoan nghênh còn không kịp.”
“Ha ha... Vậy thì tôi từ chối thành bất kính rồi, mọi người định cư ở đây sao?”
“Không có đâu, chỉ là có căn nhà ở bên này mà thôi, khi tới chơi dễ dàng chút.” Chử Tuyết Nghê cười đến tao nhã thong dong, kể từ sau khi ông xã tỉnh lại khỏe mạnh, cô đã cảm thấy thế giới này tràn đầy tốt đẹp, tâm tình cũng càng ngày càng rộng lớn. (Chú thích: Thư Phiến Hữu ông xã của Chử Tuyết Nghê từng bị u não, sau khi phẫu thuật đã nằm trên giường ngủ hôn mê hơn hai năm, sống đời thực vật.)
Thiên Ca Tuệ thầm nghĩ ở trong lòng, cô cũng phải mua một căn nhà ở đâu đó mới được, nhưng bây giờ tiền của cô đều là của Úy Nam Thừa tên khốn kia! Thật quá đáng ghét mà!
Cô nhất định phải sớm độc lập kinh tế, tự mình kiếm tiền!
“Dì Thiên, con có thể dẫn dì die ennd kdan/le eequhyd onnn đi thăm nhà con, còn có phòng của con con nữa ~” Giọng Thư Tinh Sở ngọt ngào, thanh thúy giống như chim sơn ca.
Học Học và Tập Tập đồng loạt nhìn về phía mẹ mình, ý tứ trong mắt rất rõ ràng: Mẹ, đi đi, đi đi mà.
Dù sao hai đứa mới chỉ khoảng ba tuổi, thích quậy, được một cô bé cùng lứa xinh đẹp như vậy mời đến tham gia party sinh nhật của cô bé, đâu có lý không hứng phấn.
Cứ hàn huyên như vậy sau nửa giờ, Thiên Ca Tuệ mang theo hai con trai, kéo theo vali hành lý đi nhà Chử Tuyết Nghê, thật ra thì cô cũng không phải vui mừng nhất thời, mà suy nghĩ tỉ mỉ rồi.
Xét thấy giờ phút này cô rất ghét nhìn thấy Úy Nam Thừa, không muốn bị anh và bất kỳ người bên cạnh anh tìm được, càng không muốn có bất kỳ liên lạc gì với anh!
Nhưng mà, Venice là một địa phương hoàn toàn xa lạ đối với cô mà nói, mặc dù trước khi đến đã đọc đủ tài liệu trên mạng, nhưng khi đến nơi vẫn còn hơi mơ hồ.
Nếu ở khách sạn, tỷ lệ bị tìm thấy quả thật rất lớn, có thể ở lại nhà Chử Tuyết Nghê, tỷ lệ bị tìm được cực kỳ nhỏ, cô cần tỉnh táo một khoảng thời gian mới được.
--- ------
Khi Úy Nam Thừa chạy tới sân bay, Thiên Ca Tuệ vừa rời đi một lúc, hai chiếc xe con thoáng qua nhau, lại không thấy lẫn nhau, rất bi kịch.
Dọc theo đường đi, ba đứa trẻ ngồi phía sau líu ríu không ngừng, trò chuyện rất hợp duyên.
Cốc Châu Dần rất bất đắc dĩ buông tay, “Tuệ Tuệ đã sớm nghĩ đến tôi sẽ tới đây bắt cô ấy, nhất định nghĩ cách gì đó trốn tránh tôi, tôi chỉ cách biển người đông đúc nhìn cô ấy một lần, sau đó người đã không thấy tăm hơi, tìm như thế nào cũng không tìm ra.”
Úy Nam Thừa ảo não túm tóc, vẻ mặt như đưa đám, “Tuệ Tuệ chưa quen cuộc sống ở đây, cô ấy sẽ đi đâu? Hơn nữa còn mang theo hai đứa bé, thật sự vội chết tôi.”
“Nếu như cô ấy cố ý trốn tránh cậu, chỉ sợ rất khó tìm, hơn nữa Venice cũng không phải là địa bàn của chúng ta, chuyện này không thể nghi ngờ chính là mò kim đáy biển.” Cốc Châu Dần ngược lại nói lời thật, nếu như đây là Newyork, mọi chuyện dễ xử lý.
Úy Nam Thừa im lặng, trong mắt hoàn toàn tĩnh mịch, trong đáy lòng hiểu rõ lúc này Tuệ Tuệ thật sự tức giận, chỉ sợ ghét mình.
“Nếu không tìm Á Đặc giúp một tay đi.” Cốc Châu Dần đột nhiên nói.
Á Đặc – là đương kim nhà chế tạo súng ống đạn dược lừng lẫy nổi danh trên thế giới, buôn bán trải rộng toàn bộ châu Âu, Nam Mỹ, Bắc Mỹ, các tiểu Vương quốc Ả Rập thống nhất, v.v..., ngay cả chính phủ cũng phải cho anh vài phần mặt mũi.
Thêm vào đó là đại ca xã hội đen người người kính sợ, tin đồn thủ đoạn của anh tàn nhẫn, lạnh lùng không hợp tình người, chọc giận anh chỉ có một kết quả - chết!
Vậy mà, Úy Nam Thừa và Cốc Châu Dần đều không cảm thấy như vậy, trong mắt bọn họ, thạt ra Á Đặc giống như cậu trai bự con, tính tình thẳng thắn, nói nghĩa khí, đó là kiểu có thể vì bạn bè giúp bạn không tiếc cả mạng sống, chỉ có điều trên người cậu ấy có một phong cách lạnh lùng bẩm sinh, người không quen sẽ cảm thấy cậu ấy rất khó đến gần, người quen cũng biết cậu ấy ngoài lạnh trong nóng.
Ba người quen biết vì một lần ngoài ý muốn, từ đó kết tình hữu nghị khó phai mờ, cuộc sống sinh viên Havard hai năm khiến cho ba bọn họ gần như có thể mặc chung một cái quần, bởi vì dfienddn lieqiudoon đều không có bạn gái, còn có một lần bị bạn học ngộ nhận ba người bọn họ là gay *.
(*) nguyên văn 断背 nghĩa Hán Việt là Đoạn bối, trong tiếng Anh là Brokeback, xuất phát từ bộ phim Brokeback Mountain (tên tiếng Việt "Chuyện tình sau núi" là bộ phim về chuyện tình của hai anh chàng cao bồi) thì brokeback có nghĩa ám chỉ đồng tính (thường là nam) hoặc một trạng thái cảm xúc mà ban đầu hai người đàn ông chẳng bao giờ nghĩ mình là gay cho đến khi họ gặp được nhau.
Phải biết ba người bọn họ đều là cực phẩm trong đàn ông, kể từ đó, mọi người rối rít cảm thán: Sao trên đời này các trai đẹp cực phẩm đều đồng tính luyến ái đây? Còn để cho người ta sống không!
Sau khi tốt nghiệp, Á Đặc bị ông ngoại kêu về đi thừa kế gia nghiệp rồi, còn nhớ rõ buổi tối một ngày trước khi cậu ấy đi, ba người ngồi ở trong sân trường uống đến say mèm, nói rất nhiều chuyện.
Sáng ngày hôm sau, đã không thấy tăm hơi Á Đặc, lần từ biệt này chính là bảy, tám năm.
Mặc dù mấy năm nay bọn họ cũng chưa từng gặp Á Đặc, nhưng quan tâm nhau lại chưa từng ít đi, hàng năm sinh nhật của hai người, Á Đặc cũng đều chia ra đưa tới một phần quà sinh nhật độc nhất vô nhị trên thế giới, ngược lại cũng như thế.
Đều ở đây yên lặng chú ý lẫn nhau, đây chính là bạn bè, không cần quá nhiều ngôn từ.
“Cũng chỉ có thể như vậy.” Úy Nam Thừa lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại tám năm trước, thông.
Thiên Ca Tuệ cảm giác giống như đến trại các bà mẹ tập trung, cảm giác này cô thật sự lần đầu tiên trải nghiệm, đặc biệt mới lạ, đặc biệt thú vị.
Ở chỗ này, cô không cần giấu giếm sự thật mình đã là mẹ, có thể không hề kiêng dè chút nào thảo luận về con mình với các cô ấy, không giống như ở trường học, cái gì cũng phải che giấu, nghẹn mà chết rồi.
Cho nên mới nửa ngày, cô đã thân quen với bốn bà mẹ Chử Tuyết Nghê, Hoắc Nhĩ Phi, Thư Tử Nhiễm, Lam Y Lạc, mà Học Học, Tập Tập lập tức nhìn thấy nhiều đứa trẻ như vậy, cũng chơi đến cực kỳ vui mừng.
Năm người mẹ ngồi trên ghế sa lon phòng khách nói chuyện phiếm, chín đứa trẻ ở sau vườn điên khùng huyên náo mồ hôi đầm đìa, tiếng nói tiếng cười không ngừng.
“Tuệ Tuệ, chị thật sự hâm mộ em chết được, đã là mẹ của hai đứa bé, còn trẻ như vậy.” Thư Tử Nhiễm lôi kéo tay Thiên Ca Tuệ, mặt hâm mộ.
Con gái cô Mật Mật bây giờ mới hơn một tuổi, mới vừa học được tập đi, cả ngày chỉ thích ở bên cạnh Hách nhi, cả ngày lẫn đêm kêu: “Anh Hách ôm, anh Hách ôm.” Khiến cho cô người làm mẹ không nhịn được ghen, ông xã cũng vì chuyện này mà cười nhạo cô.
“Chị Nhiễm Nhiễm, chị cũng đừng hâm mộ em, kết hôn sớm cũng không phải chuyện gì tốt! Giống em đó, ở trường học còn phải cẩn thận khắp nơi, chỉ sợ người khác biết được em có đứa bé, quả thật cẩn thận từng bước!” Thiên Ca Tuệ dẩu môi thở dài.
“Nhìn cô nhóc này, thật sự khiến người ta thích.” Thư Tử Nhiễm cười đến sảng khoái.
“Chị Phi Phi, chị mau quản lý cô nhỏ nhà chị đi, em đã là mẹ của hai đứa bé, chị ấy còn gọi em là cô nhóc?” Thiên Ca Tuệ làm vẻ mặt trách mắng chọc vui bốn người phụ nữ trong phòng.
“Không cần để ý đến con bé, bản thân Nhiễm Nhiễm là đứa trẻ chưa lớn.” Hoắc Nhĩ Phi che miệng cười nói.
“Chị dâu hai, em nhớ nhị ca nói die,n; da.nlze.qu;ydo/nn tính tình của chị càng ngày càng giống đứa bé đó!” Thư Tử Nhiễm chớp chớp mắt lại.
“Nhìn xem trở về chị có trừng trị anh ấy một trận không!” Hoắc Nhĩ Phi nũng nịu cắn môi, tình ý lưu chuyển trong mắt.
Thiên Ca Tuệ đột nhiên hơi hâm mộ họ, bốn người chị này đều có được ông xã thương mình, nhưng người kia của mình lại giấu mình ngoại tình! Quá ghê tởm!
“Tuệ Tuệ, em sao vậy? Không phải gây gổ với ông xã bỏ nhà ra đi chứ?” Chử Tuyết Nghê nửa đùa nói.
Nghe nói như thế, cảm xúc xuống thấp của Thiên Ca Tuệ biểu hiện được rõ ràng hơn, cúi đầu xuống, mặt buồn bực.
Chử Tuyết Nghê ý thức được mình đã đoán đúng, kéo tay cô ấy, dịu dàng khuyên nhủ: “Va va chạm chạm giữa vợ chồng đều không thể tránh được, nói ra là được rồi, không có nút thắt nào không giải được.”
“Chị Tuyết Nghê, chị nói tại sao đàn ông lại không thể quên được người tình thuở ban đầu của mình vậy?” Thiên Ca Tuệ rất muốn nghe một chút ý kiến của bốn người bọn họ.
“Người tình thuở ban đầu?” Lam Y Lạc mở miệng, cô và ông xã Đoạn Tử Lang đều là mối tình đầu của nhau, chia xa mười năm gặp lại, sau khi đã trải qua tất cả đau khổ cuối cùng tiến đến với nhau, thật sự không dễ, điều này cũng khiến cho hai người bọn họ cực kỳ quý trọng nhau.
“Vâng.” Thiên Ca Tuệ gật gật đầu.
“Tuệ Tuệ, chị Y Lạc và ông xã của chị ấy chính là mối tình đầu của nhau, hai người chia xa mười năm rồi mới đi đến cùng nhau.” Hoắc Nhĩ Phi rõ ràng chuyện của hai người bọn họ nhất.
“Cái gì? Mười năm mới đi đến cùng nhau?” Trong nháy mắt, trong lòng Thiên Ca Tuệ thật lạnh rất lạnh, rất đau, rất đau...
Lam Y Lạc gật gật đầu, cho ra một đề nghị rất đúng trọng tâm, “Theo kinh nghiệm của chị, chuyện này vẫn phải đề phòng một chút.”
Thiên Ca Tuệ liền nói chuyện đã xảy ra với bốn người, quả nhiên vẫn là không nói ra không hả giận!
Sau khi bốn người nghe xong, chia làm hai phái, một phái đề nghị cô không thể bỏ đi như vậy, nếu không chính là cho Tiêu Y Y thừa cơ hội; một phái khác mãnh liệt ủng hộ cô bỏ nhà ra đi, người đàn ông kiên quyết không thể nuông chiều, lúc nên nhẫn tâm nhất định phải nhẫn tâm, muốn cho anh ta biết, phụ nữ không phải không có đàn ông thì không thể!
Hoắc Nhĩ Phi càng thêm bày tỏ cô có thể kết bạn đi du lịch với Tuệ Tuệ, bởi vì ông xã cô Thư Yến Tả gần đây rất bận, cũng không có thời gian quan tâm mình, cho nên, cô cũng quyết định mang theo bọn nhỏ bỏ nhà ra đi!
“Phi Phi, cậu đang khuyến khích Tuệ Tuệ cấu kết làm chuyện xấu với cậu!” Chử Tuyết Nghê giận trách nhìn Phi Phi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Thiên Ca Tuệ mở to hai mắt nhìn Chử Tuyết Nghê, hình như rất không dám tin tưởng lời này từ trong miệng cô ấy nói ra được, họ hoàn toàn là bèo nước gặp nhau, hơn nữa bây giờ xã hội này tỷ lệ gặp được đồng hương ở nước xa lạ quả thật quá cao, phải nói là vì vậy muốn mời các cô hầu như không có khả năng.
Giống như nhìn thấu nghi vấn của cô, Chử Tuyết Nghê cười cười, “Bởi vì ngày mai là sinh nhật của Tinh Tinh, cho nên mới mạo muội mời các cô tới làm khách trước.”
Người bạn nhỏ Thư Tinh Sở rất phối hợp chớp tròng mắt to linh động, lông mi chớp chớp, đang vòng tới vòng lui trên người Học Học và Tập Tập, dáng dấp hai người bọn họ thật sự giống nhau như đúc, Học Học thân thiện đáng yêu, Tập Tập lạnh lùng, đều rất đẹp trai ~~
“Có thật không? Sẽ không quấy nhiễu đến mọi người chứ?” Thiên Ca Tuệ ngượng ngùng sờ đầu, cô thiếu chút nữa hoài nghi người ta có động cơ khác, cũng không thể trách cô được! Trên thế giới này kẻ lừa gạt thật sự quá nhiều rồi, vẫn phải cẩn thận một chút tương đối tốt.
“Làm sao có thể chứ? Chúng tôi hoan nghênh còn không kịp.”
“Ha ha... Vậy thì tôi từ chối thành bất kính rồi, mọi người định cư ở đây sao?”
“Không có đâu, chỉ là có căn nhà ở bên này mà thôi, khi tới chơi dễ dàng chút.” Chử Tuyết Nghê cười đến tao nhã thong dong, kể từ sau khi ông xã tỉnh lại khỏe mạnh, cô đã cảm thấy thế giới này tràn đầy tốt đẹp, tâm tình cũng càng ngày càng rộng lớn. (Chú thích: Thư Phiến Hữu ông xã của Chử Tuyết Nghê từng bị u não, sau khi phẫu thuật đã nằm trên giường ngủ hôn mê hơn hai năm, sống đời thực vật.)
Thiên Ca Tuệ thầm nghĩ ở trong lòng, cô cũng phải mua một căn nhà ở đâu đó mới được, nhưng bây giờ tiền của cô đều là của Úy Nam Thừa tên khốn kia! Thật quá đáng ghét mà!
Cô nhất định phải sớm độc lập kinh tế, tự mình kiếm tiền!
“Dì Thiên, con có thể dẫn dì die ennd kdan/le eequhyd onnn đi thăm nhà con, còn có phòng của con con nữa ~” Giọng Thư Tinh Sở ngọt ngào, thanh thúy giống như chim sơn ca.
Học Học và Tập Tập đồng loạt nhìn về phía mẹ mình, ý tứ trong mắt rất rõ ràng: Mẹ, đi đi, đi đi mà.
Dù sao hai đứa mới chỉ khoảng ba tuổi, thích quậy, được một cô bé cùng lứa xinh đẹp như vậy mời đến tham gia party sinh nhật của cô bé, đâu có lý không hứng phấn.
Cứ hàn huyên như vậy sau nửa giờ, Thiên Ca Tuệ mang theo hai con trai, kéo theo vali hành lý đi nhà Chử Tuyết Nghê, thật ra thì cô cũng không phải vui mừng nhất thời, mà suy nghĩ tỉ mỉ rồi.
Xét thấy giờ phút này cô rất ghét nhìn thấy Úy Nam Thừa, không muốn bị anh và bất kỳ người bên cạnh anh tìm được, càng không muốn có bất kỳ liên lạc gì với anh!
Nhưng mà, Venice là một địa phương hoàn toàn xa lạ đối với cô mà nói, mặc dù trước khi đến đã đọc đủ tài liệu trên mạng, nhưng khi đến nơi vẫn còn hơi mơ hồ.
Nếu ở khách sạn, tỷ lệ bị tìm thấy quả thật rất lớn, có thể ở lại nhà Chử Tuyết Nghê, tỷ lệ bị tìm được cực kỳ nhỏ, cô cần tỉnh táo một khoảng thời gian mới được.
--- ------
Khi Úy Nam Thừa chạy tới sân bay, Thiên Ca Tuệ vừa rời đi một lúc, hai chiếc xe con thoáng qua nhau, lại không thấy lẫn nhau, rất bi kịch.
Dọc theo đường đi, ba đứa trẻ ngồi phía sau líu ríu không ngừng, trò chuyện rất hợp duyên.
Cốc Châu Dần rất bất đắc dĩ buông tay, “Tuệ Tuệ đã sớm nghĩ đến tôi sẽ tới đây bắt cô ấy, nhất định nghĩ cách gì đó trốn tránh tôi, tôi chỉ cách biển người đông đúc nhìn cô ấy một lần, sau đó người đã không thấy tăm hơi, tìm như thế nào cũng không tìm ra.”
Úy Nam Thừa ảo não túm tóc, vẻ mặt như đưa đám, “Tuệ Tuệ chưa quen cuộc sống ở đây, cô ấy sẽ đi đâu? Hơn nữa còn mang theo hai đứa bé, thật sự vội chết tôi.”
“Nếu như cô ấy cố ý trốn tránh cậu, chỉ sợ rất khó tìm, hơn nữa Venice cũng không phải là địa bàn của chúng ta, chuyện này không thể nghi ngờ chính là mò kim đáy biển.” Cốc Châu Dần ngược lại nói lời thật, nếu như đây là Newyork, mọi chuyện dễ xử lý.
Úy Nam Thừa im lặng, trong mắt hoàn toàn tĩnh mịch, trong đáy lòng hiểu rõ lúc này Tuệ Tuệ thật sự tức giận, chỉ sợ ghét mình.
“Nếu không tìm Á Đặc giúp một tay đi.” Cốc Châu Dần đột nhiên nói.
Á Đặc – là đương kim nhà chế tạo súng ống đạn dược lừng lẫy nổi danh trên thế giới, buôn bán trải rộng toàn bộ châu Âu, Nam Mỹ, Bắc Mỹ, các tiểu Vương quốc Ả Rập thống nhất, v.v..., ngay cả chính phủ cũng phải cho anh vài phần mặt mũi.
Thêm vào đó là đại ca xã hội đen người người kính sợ, tin đồn thủ đoạn của anh tàn nhẫn, lạnh lùng không hợp tình người, chọc giận anh chỉ có một kết quả - chết!
Vậy mà, Úy Nam Thừa và Cốc Châu Dần đều không cảm thấy như vậy, trong mắt bọn họ, thạt ra Á Đặc giống như cậu trai bự con, tính tình thẳng thắn, nói nghĩa khí, đó là kiểu có thể vì bạn bè giúp bạn không tiếc cả mạng sống, chỉ có điều trên người cậu ấy có một phong cách lạnh lùng bẩm sinh, người không quen sẽ cảm thấy cậu ấy rất khó đến gần, người quen cũng biết cậu ấy ngoài lạnh trong nóng.
Ba người quen biết vì một lần ngoài ý muốn, từ đó kết tình hữu nghị khó phai mờ, cuộc sống sinh viên Havard hai năm khiến cho ba bọn họ gần như có thể mặc chung một cái quần, bởi vì dfienddn lieqiudoon đều không có bạn gái, còn có một lần bị bạn học ngộ nhận ba người bọn họ là gay *.
(*) nguyên văn 断背 nghĩa Hán Việt là Đoạn bối, trong tiếng Anh là Brokeback, xuất phát từ bộ phim Brokeback Mountain (tên tiếng Việt "Chuyện tình sau núi" là bộ phim về chuyện tình của hai anh chàng cao bồi) thì brokeback có nghĩa ám chỉ đồng tính (thường là nam) hoặc một trạng thái cảm xúc mà ban đầu hai người đàn ông chẳng bao giờ nghĩ mình là gay cho đến khi họ gặp được nhau.
Phải biết ba người bọn họ đều là cực phẩm trong đàn ông, kể từ đó, mọi người rối rít cảm thán: Sao trên đời này các trai đẹp cực phẩm đều đồng tính luyến ái đây? Còn để cho người ta sống không!
Sau khi tốt nghiệp, Á Đặc bị ông ngoại kêu về đi thừa kế gia nghiệp rồi, còn nhớ rõ buổi tối một ngày trước khi cậu ấy đi, ba người ngồi ở trong sân trường uống đến say mèm, nói rất nhiều chuyện.
Sáng ngày hôm sau, đã không thấy tăm hơi Á Đặc, lần từ biệt này chính là bảy, tám năm.
Mặc dù mấy năm nay bọn họ cũng chưa từng gặp Á Đặc, nhưng quan tâm nhau lại chưa từng ít đi, hàng năm sinh nhật của hai người, Á Đặc cũng đều chia ra đưa tới một phần quà sinh nhật độc nhất vô nhị trên thế giới, ngược lại cũng như thế.
Đều ở đây yên lặng chú ý lẫn nhau, đây chính là bạn bè, không cần quá nhiều ngôn từ.
“Cũng chỉ có thể như vậy.” Úy Nam Thừa lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại tám năm trước, thông.
Thiên Ca Tuệ cảm giác giống như đến trại các bà mẹ tập trung, cảm giác này cô thật sự lần đầu tiên trải nghiệm, đặc biệt mới lạ, đặc biệt thú vị.
Ở chỗ này, cô không cần giấu giếm sự thật mình đã là mẹ, có thể không hề kiêng dè chút nào thảo luận về con mình với các cô ấy, không giống như ở trường học, cái gì cũng phải che giấu, nghẹn mà chết rồi.
Cho nên mới nửa ngày, cô đã thân quen với bốn bà mẹ Chử Tuyết Nghê, Hoắc Nhĩ Phi, Thư Tử Nhiễm, Lam Y Lạc, mà Học Học, Tập Tập lập tức nhìn thấy nhiều đứa trẻ như vậy, cũng chơi đến cực kỳ vui mừng.
Năm người mẹ ngồi trên ghế sa lon phòng khách nói chuyện phiếm, chín đứa trẻ ở sau vườn điên khùng huyên náo mồ hôi đầm đìa, tiếng nói tiếng cười không ngừng.
“Tuệ Tuệ, chị thật sự hâm mộ em chết được, đã là mẹ của hai đứa bé, còn trẻ như vậy.” Thư Tử Nhiễm lôi kéo tay Thiên Ca Tuệ, mặt hâm mộ.
Con gái cô Mật Mật bây giờ mới hơn một tuổi, mới vừa học được tập đi, cả ngày chỉ thích ở bên cạnh Hách nhi, cả ngày lẫn đêm kêu: “Anh Hách ôm, anh Hách ôm.” Khiến cho cô người làm mẹ không nhịn được ghen, ông xã cũng vì chuyện này mà cười nhạo cô.
“Chị Nhiễm Nhiễm, chị cũng đừng hâm mộ em, kết hôn sớm cũng không phải chuyện gì tốt! Giống em đó, ở trường học còn phải cẩn thận khắp nơi, chỉ sợ người khác biết được em có đứa bé, quả thật cẩn thận từng bước!” Thiên Ca Tuệ dẩu môi thở dài.
“Nhìn cô nhóc này, thật sự khiến người ta thích.” Thư Tử Nhiễm cười đến sảng khoái.
“Chị Phi Phi, chị mau quản lý cô nhỏ nhà chị đi, em đã là mẹ của hai đứa bé, chị ấy còn gọi em là cô nhóc?” Thiên Ca Tuệ làm vẻ mặt trách mắng chọc vui bốn người phụ nữ trong phòng.
“Không cần để ý đến con bé, bản thân Nhiễm Nhiễm là đứa trẻ chưa lớn.” Hoắc Nhĩ Phi che miệng cười nói.
“Chị dâu hai, em nhớ nhị ca nói die,n; da.nlze.qu;ydo/nn tính tình của chị càng ngày càng giống đứa bé đó!” Thư Tử Nhiễm chớp chớp mắt lại.
“Nhìn xem trở về chị có trừng trị anh ấy một trận không!” Hoắc Nhĩ Phi nũng nịu cắn môi, tình ý lưu chuyển trong mắt.
Thiên Ca Tuệ đột nhiên hơi hâm mộ họ, bốn người chị này đều có được ông xã thương mình, nhưng người kia của mình lại giấu mình ngoại tình! Quá ghê tởm!
“Tuệ Tuệ, em sao vậy? Không phải gây gổ với ông xã bỏ nhà ra đi chứ?” Chử Tuyết Nghê nửa đùa nói.
Nghe nói như thế, cảm xúc xuống thấp của Thiên Ca Tuệ biểu hiện được rõ ràng hơn, cúi đầu xuống, mặt buồn bực.
Chử Tuyết Nghê ý thức được mình đã đoán đúng, kéo tay cô ấy, dịu dàng khuyên nhủ: “Va va chạm chạm giữa vợ chồng đều không thể tránh được, nói ra là được rồi, không có nút thắt nào không giải được.”
“Chị Tuyết Nghê, chị nói tại sao đàn ông lại không thể quên được người tình thuở ban đầu của mình vậy?” Thiên Ca Tuệ rất muốn nghe một chút ý kiến của bốn người bọn họ.
“Người tình thuở ban đầu?” Lam Y Lạc mở miệng, cô và ông xã Đoạn Tử Lang đều là mối tình đầu của nhau, chia xa mười năm gặp lại, sau khi đã trải qua tất cả đau khổ cuối cùng tiến đến với nhau, thật sự không dễ, điều này cũng khiến cho hai người bọn họ cực kỳ quý trọng nhau.
“Vâng.” Thiên Ca Tuệ gật gật đầu.
“Tuệ Tuệ, chị Y Lạc và ông xã của chị ấy chính là mối tình đầu của nhau, hai người chia xa mười năm rồi mới đi đến cùng nhau.” Hoắc Nhĩ Phi rõ ràng chuyện của hai người bọn họ nhất.
“Cái gì? Mười năm mới đi đến cùng nhau?” Trong nháy mắt, trong lòng Thiên Ca Tuệ thật lạnh rất lạnh, rất đau, rất đau...
Lam Y Lạc gật gật đầu, cho ra một đề nghị rất đúng trọng tâm, “Theo kinh nghiệm của chị, chuyện này vẫn phải đề phòng một chút.”
Thiên Ca Tuệ liền nói chuyện đã xảy ra với bốn người, quả nhiên vẫn là không nói ra không hả giận!
Sau khi bốn người nghe xong, chia làm hai phái, một phái đề nghị cô không thể bỏ đi như vậy, nếu không chính là cho Tiêu Y Y thừa cơ hội; một phái khác mãnh liệt ủng hộ cô bỏ nhà ra đi, người đàn ông kiên quyết không thể nuông chiều, lúc nên nhẫn tâm nhất định phải nhẫn tâm, muốn cho anh ta biết, phụ nữ không phải không có đàn ông thì không thể!
Hoắc Nhĩ Phi càng thêm bày tỏ cô có thể kết bạn đi du lịch với Tuệ Tuệ, bởi vì ông xã cô Thư Yến Tả gần đây rất bận, cũng không có thời gian quan tâm mình, cho nên, cô cũng quyết định mang theo bọn nhỏ bỏ nhà ra đi!
“Phi Phi, cậu đang khuyến khích Tuệ Tuệ cấu kết làm chuyện xấu với cậu!” Chử Tuyết Nghê giận trách nhìn Phi Phi.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook