Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-93
Chương 93: Chú bẩn thỉu chán chường quay lại mỹ nam yêu nghiệt
“Thật, anh hận chết mình ban đầu nhất thời xúc động, mà làm ra chuyện khiến mình hối hận không kịp, Tuệ Tuệ, em tha thứ cho anh được không?” Giọng vô cùng chân thành của Úy Nam Thừa khiến Thiên Ca Tuệ hơi lộ vẻ xúc động.
“Anh định làm gì thế! Người khác đều đang nhìn chúng ta! Mất mặt chết!” Thiên Ca Tuệ tức giận muốn rút tay mình ra, chỉ tiếc hơi sức quá nhỏ.
“Anh không buông.” Trong giọng nói trầm thấp quyến rũ của Úy Nam Thừa mang theo chút uất ức, tròng mắt đen dịu dàng như nước nhìn Tuệ Tuệ.
Thiên Ca Tuệ đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, chú lại làm nũng với mình, mặt trời muốn mọc từ hướng tây rồi!
Tổ hợp chú chán chường và thiếu nữ xinh đẹp thành công hấp dẫn sự chú ý của một nhóm lớn du khách, mọi người rối rít chỉ chỉ chỏ chỏ, chẳng lẽ đây chính là tình yêu không phân biệt tuổi tác trong truyền thuyết, không được cha mẹ và người đời chấp nhận, cho nên mới sầu triền miên cảm động lòng người như vậy.
“Anh cạo râu đi, nếu không tôi không ngồi cùng chỗ với anh.” Thiên Ca Tuệ càng ngày càng cảm thấy ánh mắt chỉ chỉ chỏ chỏ của du khách chung quanh rất khả nghi, thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
“Bà xã, anh không mang theo dao cạo dâu.” Úy Nam Thừa bắt đầu ăn vạ.
“Không cho phép gọi tôi là bà xã! Tôi còn
[email protected]*dyan(lee^qu.donnn) chưa tha thứ cho anh!” Thiên Ca Tuệ tức giận kêu lên, đáng ghét! Lại được voi đòi tiên!
Một tiếng kêu này lập tức khiến cho nhiều người ghé mắt hơn, trong lòng rối rít cảm thán: Tình yêu không phân biệt tuổi tác quả nhiên rất nguy hiểm, sự khác nhau quá lớn, dễ dàng gây gổ!
“Anh thật sự không mang dao cạo râu!” Úy Nam Thừa càng nói càng uất ức, anh có vẻ không gặp được người như vậy sao?
“Vậy chúng ta tách nhau ra đi!” Thiên Ca Tuệ hừ hừ.
“Không được!” Giọng Úy Nam Thừa hiền hòa nhưng không mất khí phách.
“Tôi nói được là được!” Thiên Ca Tuệ gào to một tiếng.
Úy Nam Thừa nhức đầu nhìn cô, sau đó kéo cô cong cong quẹo quẹo vào một tiệm sa lon tóc VIP nhìn có vẻ không tệ, hình như phải đưa thẻ VIP mới có thể đi vào.
“Anh có thẻ VIP sao? Sau khi đi vào sẽ không bị đá văng ra ngoài chứ!” Thiên Ca Tuệ kéo ống tay áo Úy Nam Thừa, lặng lẽ hỏi.
“Em cảm thấy anh không có sao?” Nếu như là bình thường, anh nhếch môi cười xấu xa nhất định sẽ câu hồn đoạt phách, nhưng bây giờ, chỉ có thể dùng kinh hãi để hình dung.
Thiên Ca Tuệ âm thầm cảm thán trong lòng: Đây chính là sự khác biệt!
Bởi vì là khách quý, cho nên phục vụ rất tận tâm, Thiên Ca Tuệ được bố trí đến sa lon trong phòng nghỉ, cô nhìn thấy Úy Nam Thừa nói nhỏ với một nam thanh niên, sau đó nam thanh niên cười ngọt ngào với cô, dáng vẻ nhu nhược không xương kia thật sự là tiểu thụ cực phẩm! Chậc chậc chậc... Quá làm cho người ta mơ mộng.
Sau nửa giờ, lại nửa giờ sau, Thiên Ca Tuệ nhàm chán đọc xong vài quyển tạp chí, cuối cùng ngã trên ghế sa lon ngủ thiếp đi, lại hoàn toàn chưa từng nghĩ đến chạy trốn, có lẽ trong tiềm thức cô đã tha thứ cho Úy Nam Thừa, dù sao ba ngày này chú cũng không dễ qua, nể tình chú tự tàn phá mình như vậy, cô đại nhân không chấp nhặt lỗi lầm của tiểu nhân tha thứ cho anh lần này, nếu như xảy ra chuyện tương tự nữa, hừ! Hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp đuổi ra!
Còn có bạn gái mối tình đầu gì kia, cô cũng không muốn truy cứu tiếp nữa! Dù sao người ta đã lên thiên đường rồi, so đo nữa cũng không có ý tứ gì, ngược lại có vẻ cô bụng dạ hẹp hòi, còn không bằng túm chặt lấy lòng chú.
Trời ạ... Cô đang nghĩ gì đâu, phải là chú túm dieenndkdan/leeequhydonnn chặt lấy lòng mình mới đúng, chú là người đàn ông lớn tuổi còn sót lại rồi, không có ai thích!
“Tuệ Tuệ, sao lại ngủ thiếp đi?” Bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp quyến rũ khiến Thiên Ca Tuệ mở mắt.
OMG! Sự khác biệt này cũng quá lớn! Mới vừa rồi còn là chú bẩn thỉu chán chường lập tức lại trở về thân phận yêu nghiệt.
Tóc khôi phục mềm mại đen bóng ban đầu, vài sợi còn tùy ý thả rơi trên trán, xem ra lên tinh thần rất nhiều, tròng mắt đen thâm thúy giống như biển sâu trong đêm tối, làm cho người ta bị lạc trong đó, môi mỏng hấp dẫn khẽ cong dưới mũi thẳng, nhất là khóe miệng cong lên thành một đường cong, quả thật làm cho người ta không dời mắt được!
Còn có bộ âu phục màu đen tinh xảo cầu kỳ bằng sợi tổng hợp này, rốt cuộc xuất hiện từ đâu?
Đột nhiên, cô phát hiện nữ nhân viên phục vụ tiệm này đều đang bắn tim tung tóe nhìn chằm chằm vào người đàn ông của mình, không khỏi tức giận kéo anh rời đi.
Úy Nam Thừa phát hiện lòng của phụ nữ đúng là mò kim dưới đáy biển, vĩnh viễn không hiểu rõ ràng, dáng vẻ bẩn thỉu vừa rồi của mình thì cô nhìn mất hứng, khi chính mình rực rỡ hẳn lên thì cô cũng mất hứng, đúng là khó xử lý.
“Tuệ Tuệ, đi nhầm hướng rồi.” Úy Nam Thừa kéo cô gái nhỏ nào đó đang xông thẳng về trước.
Thiên Ca Tuệ hơi sơ ý không đề phòng, bị kéo vào trong ngực anh, hai người bốn mắt nhìn nhau, hai môi chỉ cách nhau vẻn vẹn khoảng cách của một quả đấm, cảm nhận tiếng hít thở lẫn nhau.
“Thịch, thịch, thịch.” Tim của Thiên Ca Tuệ không bị khống chế nhảy lên, mấy tháng sống chung này, cô đã sớm thích Úy Nam Thừa, huống chi mình và anh đã gạo sống nấu thành cơm chín nhiều lần rồi, tuy nói rằng lần đầu tiên mơ mơ màng màng, nhưng mà rất nhiều lần sau đó đều cam tâm tình nguyện, cho nên đến gần như vậy, đúng là một thử thách trí mạng với hai người đã mấy ngày chưa mưa móc.
Mật ngọt trong miệng Tuệ Tuệ là thứ mà bất cứ lúc nào Úy Nam Thừa cũng muốn hái, huống chi cô lúc này hơi thở thơm dfienddn lieqiudoon như hoa lan quyến rũ, anh khó kìm lòng nổi mà đến gần, lại bị Tuệ Tuệ dùng tay chặn lại, vừa đúng dính lên lòng bàn tay mềm nhũn của cô.
“Không cho phép hôn tôi.” Lòng bàn tay của Thiên Ca Tuệ bị người nào đó liếm hơi ngứa, tuy nhiên cắn chặt hàm răng không chịu mở miệng.
Tròng mắt đen lấp lánh có thần của Úy Nam Thừa lập tức ảm đạm, cánh môi cố ý đùa giỡn lòng bàn tay của Tuệ Tuệ.
“Trừ phi anh đồng ý một yêu cầu của tôi.” Hai mắt Thiên Ca Tuệ lóe ra sáng rỡ khác thường.
Lúc này Úy Nam Thừa đã hoàn toàn bị mê hoặc, theo ý anh điều kiện của Tuệ Tuệ cũng sẽ không đặc biệt quá phận, hơn nữa không có chuyện mình không làm được, ngay sau đó gật đầu một cái.
“Vì lý do công bằng, trước khi tôi tốt nghiệp đại học phải có một người bạn trai mới được, tại sao trước khi kết hôn anh có thể tự do yêu, còn tôi không có mối tình đầu đã bị vùi chôn vào phần mộ hôn nhân! Cho nên tôi muốn bò ra ngoài, tìm một tiểu chính thái nói chuyện yêu đương!” Thiên Ca Tuệ nói đến được kêu là đầy lòng căm phẫn.
—__—‖‖
Mặt Úy Nam Thừa đầy vạch đen, Tuệ Tuệ dùng từ thật thích hợp...
Cái gọi là nhất thời khinh thường mất Kinh Châu chỉ sợ chính là nói anh, đầu Tuệ Tuệ quả thật không thể dùng suy nghĩ của người bình thường tới đoán, về sau phải chú ý!
“Vừa rồi anh gật đầu đó!” Thiên Ca Tuệ cười hề hề như trộm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
“Thật, anh hận chết mình ban đầu nhất thời xúc động, mà làm ra chuyện khiến mình hối hận không kịp, Tuệ Tuệ, em tha thứ cho anh được không?” Giọng vô cùng chân thành của Úy Nam Thừa khiến Thiên Ca Tuệ hơi lộ vẻ xúc động.
“Anh định làm gì thế! Người khác đều đang nhìn chúng ta! Mất mặt chết!” Thiên Ca Tuệ tức giận muốn rút tay mình ra, chỉ tiếc hơi sức quá nhỏ.
“Anh không buông.” Trong giọng nói trầm thấp quyến rũ của Úy Nam Thừa mang theo chút uất ức, tròng mắt đen dịu dàng như nước nhìn Tuệ Tuệ.
Thiên Ca Tuệ đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, chú lại làm nũng với mình, mặt trời muốn mọc từ hướng tây rồi!
Tổ hợp chú chán chường và thiếu nữ xinh đẹp thành công hấp dẫn sự chú ý của một nhóm lớn du khách, mọi người rối rít chỉ chỉ chỏ chỏ, chẳng lẽ đây chính là tình yêu không phân biệt tuổi tác trong truyền thuyết, không được cha mẹ và người đời chấp nhận, cho nên mới sầu triền miên cảm động lòng người như vậy.
“Anh cạo râu đi, nếu không tôi không ngồi cùng chỗ với anh.” Thiên Ca Tuệ càng ngày càng cảm thấy ánh mắt chỉ chỉ chỏ chỏ của du khách chung quanh rất khả nghi, thật sự muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
“Bà xã, anh không mang theo dao cạo dâu.” Úy Nam Thừa bắt đầu ăn vạ.
“Không cho phép gọi tôi là bà xã! Tôi còn
[email protected]*dyan(lee^qu.donnn) chưa tha thứ cho anh!” Thiên Ca Tuệ tức giận kêu lên, đáng ghét! Lại được voi đòi tiên!
Một tiếng kêu này lập tức khiến cho nhiều người ghé mắt hơn, trong lòng rối rít cảm thán: Tình yêu không phân biệt tuổi tác quả nhiên rất nguy hiểm, sự khác nhau quá lớn, dễ dàng gây gổ!
“Anh thật sự không mang dao cạo râu!” Úy Nam Thừa càng nói càng uất ức, anh có vẻ không gặp được người như vậy sao?
“Vậy chúng ta tách nhau ra đi!” Thiên Ca Tuệ hừ hừ.
“Không được!” Giọng Úy Nam Thừa hiền hòa nhưng không mất khí phách.
“Tôi nói được là được!” Thiên Ca Tuệ gào to một tiếng.
Úy Nam Thừa nhức đầu nhìn cô, sau đó kéo cô cong cong quẹo quẹo vào một tiệm sa lon tóc VIP nhìn có vẻ không tệ, hình như phải đưa thẻ VIP mới có thể đi vào.
“Anh có thẻ VIP sao? Sau khi đi vào sẽ không bị đá văng ra ngoài chứ!” Thiên Ca Tuệ kéo ống tay áo Úy Nam Thừa, lặng lẽ hỏi.
“Em cảm thấy anh không có sao?” Nếu như là bình thường, anh nhếch môi cười xấu xa nhất định sẽ câu hồn đoạt phách, nhưng bây giờ, chỉ có thể dùng kinh hãi để hình dung.
Thiên Ca Tuệ âm thầm cảm thán trong lòng: Đây chính là sự khác biệt!
Bởi vì là khách quý, cho nên phục vụ rất tận tâm, Thiên Ca Tuệ được bố trí đến sa lon trong phòng nghỉ, cô nhìn thấy Úy Nam Thừa nói nhỏ với một nam thanh niên, sau đó nam thanh niên cười ngọt ngào với cô, dáng vẻ nhu nhược không xương kia thật sự là tiểu thụ cực phẩm! Chậc chậc chậc... Quá làm cho người ta mơ mộng.
Sau nửa giờ, lại nửa giờ sau, Thiên Ca Tuệ nhàm chán đọc xong vài quyển tạp chí, cuối cùng ngã trên ghế sa lon ngủ thiếp đi, lại hoàn toàn chưa từng nghĩ đến chạy trốn, có lẽ trong tiềm thức cô đã tha thứ cho Úy Nam Thừa, dù sao ba ngày này chú cũng không dễ qua, nể tình chú tự tàn phá mình như vậy, cô đại nhân không chấp nhặt lỗi lầm của tiểu nhân tha thứ cho anh lần này, nếu như xảy ra chuyện tương tự nữa, hừ! Hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong, trực tiếp đuổi ra!
Còn có bạn gái mối tình đầu gì kia, cô cũng không muốn truy cứu tiếp nữa! Dù sao người ta đã lên thiên đường rồi, so đo nữa cũng không có ý tứ gì, ngược lại có vẻ cô bụng dạ hẹp hòi, còn không bằng túm chặt lấy lòng chú.
Trời ạ... Cô đang nghĩ gì đâu, phải là chú túm dieenndkdan/leeequhydonnn chặt lấy lòng mình mới đúng, chú là người đàn ông lớn tuổi còn sót lại rồi, không có ai thích!
“Tuệ Tuệ, sao lại ngủ thiếp đi?” Bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp quyến rũ khiến Thiên Ca Tuệ mở mắt.
OMG! Sự khác biệt này cũng quá lớn! Mới vừa rồi còn là chú bẩn thỉu chán chường lập tức lại trở về thân phận yêu nghiệt.
Tóc khôi phục mềm mại đen bóng ban đầu, vài sợi còn tùy ý thả rơi trên trán, xem ra lên tinh thần rất nhiều, tròng mắt đen thâm thúy giống như biển sâu trong đêm tối, làm cho người ta bị lạc trong đó, môi mỏng hấp dẫn khẽ cong dưới mũi thẳng, nhất là khóe miệng cong lên thành một đường cong, quả thật làm cho người ta không dời mắt được!
Còn có bộ âu phục màu đen tinh xảo cầu kỳ bằng sợi tổng hợp này, rốt cuộc xuất hiện từ đâu?
Đột nhiên, cô phát hiện nữ nhân viên phục vụ tiệm này đều đang bắn tim tung tóe nhìn chằm chằm vào người đàn ông của mình, không khỏi tức giận kéo anh rời đi.
Úy Nam Thừa phát hiện lòng của phụ nữ đúng là mò kim dưới đáy biển, vĩnh viễn không hiểu rõ ràng, dáng vẻ bẩn thỉu vừa rồi của mình thì cô nhìn mất hứng, khi chính mình rực rỡ hẳn lên thì cô cũng mất hứng, đúng là khó xử lý.
“Tuệ Tuệ, đi nhầm hướng rồi.” Úy Nam Thừa kéo cô gái nhỏ nào đó đang xông thẳng về trước.
Thiên Ca Tuệ hơi sơ ý không đề phòng, bị kéo vào trong ngực anh, hai người bốn mắt nhìn nhau, hai môi chỉ cách nhau vẻn vẹn khoảng cách của một quả đấm, cảm nhận tiếng hít thở lẫn nhau.
“Thịch, thịch, thịch.” Tim của Thiên Ca Tuệ không bị khống chế nhảy lên, mấy tháng sống chung này, cô đã sớm thích Úy Nam Thừa, huống chi mình và anh đã gạo sống nấu thành cơm chín nhiều lần rồi, tuy nói rằng lần đầu tiên mơ mơ màng màng, nhưng mà rất nhiều lần sau đó đều cam tâm tình nguyện, cho nên đến gần như vậy, đúng là một thử thách trí mạng với hai người đã mấy ngày chưa mưa móc.
Mật ngọt trong miệng Tuệ Tuệ là thứ mà bất cứ lúc nào Úy Nam Thừa cũng muốn hái, huống chi cô lúc này hơi thở thơm dfienddn lieqiudoon như hoa lan quyến rũ, anh khó kìm lòng nổi mà đến gần, lại bị Tuệ Tuệ dùng tay chặn lại, vừa đúng dính lên lòng bàn tay mềm nhũn của cô.
“Không cho phép hôn tôi.” Lòng bàn tay của Thiên Ca Tuệ bị người nào đó liếm hơi ngứa, tuy nhiên cắn chặt hàm răng không chịu mở miệng.
Tròng mắt đen lấp lánh có thần của Úy Nam Thừa lập tức ảm đạm, cánh môi cố ý đùa giỡn lòng bàn tay của Tuệ Tuệ.
“Trừ phi anh đồng ý một yêu cầu của tôi.” Hai mắt Thiên Ca Tuệ lóe ra sáng rỡ khác thường.
Lúc này Úy Nam Thừa đã hoàn toàn bị mê hoặc, theo ý anh điều kiện của Tuệ Tuệ cũng sẽ không đặc biệt quá phận, hơn nữa không có chuyện mình không làm được, ngay sau đó gật đầu một cái.
“Vì lý do công bằng, trước khi tôi tốt nghiệp đại học phải có một người bạn trai mới được, tại sao trước khi kết hôn anh có thể tự do yêu, còn tôi không có mối tình đầu đã bị vùi chôn vào phần mộ hôn nhân! Cho nên tôi muốn bò ra ngoài, tìm một tiểu chính thái nói chuyện yêu đương!” Thiên Ca Tuệ nói đến được kêu là đầy lòng căm phẫn.
—__—‖‖
Mặt Úy Nam Thừa đầy vạch đen, Tuệ Tuệ dùng từ thật thích hợp...
Cái gọi là nhất thời khinh thường mất Kinh Châu chỉ sợ chính là nói anh, đầu Tuệ Tuệ quả thật không thể dùng suy nghĩ của người bình thường tới đoán, về sau phải chú ý!
“Vừa rồi anh gật đầu đó!” Thiên Ca Tuệ cười hề hề như trộm.
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com
Bình luận facebook