Sau khi Thiên Thiên tiến vào yến hội, rất nhanh liền trở thành tâm điểm của mọi người.
“Nữ tử này, chưa từng thấy qua bao giờ, nàng là vị phi tần nào của Hoàng thượng?” Một ít quan viên trong yến hội bắt đầu thì thầm với nhau.
“Nàng đẹp quá!”
“Các ngươi xem, cung trang trên người nàng có giá trị thiên kim, xem ra nàng rất được Hoàng thượng sủng ái.”
…
Thiên Thiên nghe những người này nói nhỏ, mày hơi nhíu lại, nhưng trên mặt vẫn mang nụ cười thản nhiên, càng làm cho nàng đẹp thêm vài phần.
“Này, mỹ nữ, chúng ta lại gặp lại, đêm nay nàng là người đẹp nhất trong yến hội này.” Quý Thuần Hoàn vừa cười vừa đi đến gần Thiên Thiên.
“Cảm ơn.”
“Trong khoảng thời gian này, ta nhớ nàng muốn chết, cho dù là ngày hay là đêm, không lúc nào không nghĩ đến nàng, tuy rằng chúng ta không có nhiều thời gian bồi dưỡng tình cảm, nhưng trong lòng của ta đều là hình bóng xinh đẹp của nàng.” Quý Thuần Hoàn dịu dàng nói, mà trong lúc nói chuyện còn cầm lấy bàn tay mềm mại kia đặt lên ngực của mình, để nàng cảm nhận được tiếng tim đập của mình.
“Ha ha, có thể được Quý thái tử ưu ái, là phúc ba đời của dân nữ.” Thiên Thiên khẽ nói, đồng thời rút hai tay của mình về, rồi sau đó tiếp tục nói: “Nhịp tim của Quý thái tử thật bình thường, không có gì khác, xem ra cả thể xác và tình thần của Thái tử đều khỏe mạnh.”
Khóe miệng Quý Thuần Hoàn không khỏi run rẩy, là mình biểu đạt chưa rõ hay là nữ tử này không hiểu phong tình.
“Tiểu thư, Tình nhi vừa mới thấy dáng vẻ này của Quý thái tử, rõ ràng là bị tiểu thư làm cho tức giận.” Tinh nhi khẽ nói ở sau lưng Thiên Thiên.
“Tức giận?”
“Vâng! Thái tử thâm tình biểu đạt tình yêu với Tiểu thư, nhưng Tiểu thư lại không hiểu phong tình nói đến chuyện khác, Tinh nhi đoán khẳng định là Thái tử bị lời nói của Tiểu thư làm cho tức giận đến nội thương.”
Tức chết không đền mạng, nàng liền tiết kiệm sức rồi. Nhưng lời này Thiên Thiên không có nói ra, chỉ cười cho qua.
Đột nhiên cảm nhận được vài ánh mắt chú ý, có hai người trong số đó nàng biết rõ là ai, nhưng khi nàng ngẩng đầu nhìn lại, thì không thấy gì, nhưng, lại phát hiện ánh mắt của Lương phi luôn luôn nhìn về phía Hiên Viên Hạo.
Chẳng lẽ Lương phi này... Không thể nào!
Mà Tuyết phi bên cạnh Lương phi, tiếp đó còn có Thượng Quan Diễm Nhi, nhưng vì sao Long Khải Diêm lại an bài mình ngồi trước Lương phi, hàng phía trước, cũng là vị trí gần Long Khải Diêm nhất, có ý gì?
Mà từ khi Thiên Thiên bắt đầu đi vào bên trong yến hội, tầm mắt của Tuyết Diên luôn luôn dừng ở trên người nàng.
Nhìn nàng giống như tiên tử xinh đẹp đứng ở trong yến hội, bên cạnh còn có Tiểu Lý Tử – thái giám thân cận nhất của Hoàng đế, còn có vị trí ngồi của nàng, ý tứ của Hoàng thượng quá rõ ràng, hắn muốn mọi người biết, nữ tử này sẽ trở thành người đứng đầu hậu cung, là Hoàng hậu của hắn.
Không thể, nàng yêu lâu như vậy, thật vất vả mới khiến Hoàng thượng yêu, nàng không thể nhường cho bất kỳ khẻ nào cướp đi phần yêu thương nào, đáy mắt Tuyết Diên thoáng hiện lên một chút băng lãnh.
“Kỳ, thì ra nàng xinh đẹp kinh người như vậy, khác hẳn hoàn toàn so với nàng của trước kia.” Hai mắt Hiên Viên Hạo chói sáng nói.
Long Khải Kỳ không nói, chỉ tiếp tục uống rượu ngon.
“Bắt đầu thịnh yến!” Long Khải Diêm sau khi thu hồi tầm mắt liền giơ ly rượu trong tay lên cao cười nói.
Vừa dứt lời, âm nhạc vang lên, phần đông vũ cơ từ trên cao giáng xuống vũ đài, nhẹ nhàng nhảy múa.
“Tiểu thư, nam tử ngày ấy xuất hiện, ngồi ở kia là Ngao hoàng tử Thương Lang quốc, hắn thật đúng là đẹp mắt, rất xứng đôi với Tiểu thư, nhưng nữ tử bên cạnh hắn là ai?” Tinh nhi khẽ nói.
Thiên Thiên nhìn theo tầm mắt của Tinh nhi, thật là nam tử đẹp mắt, cổ đại này thật sự là một nơi thừa thãi mỹ nam mỹ nữ, nữ tử bên người hắn cũng là một mỹ nữ, dịu dàng ôn nhi, một cái nhăn mày một nụ cười cũng đều ôn nhu như vậy, làm cho người ta sinh ra một cảm giác rất thoải mái.
“Cho nên, lần sau trước khi ghép uyên ương ngươi nhớ tra rõ ràng.”
“Thật là đáng tiếc, vất vả lắm mới có một nam tử xứng đôi với tiểu thư, vậy mà lại có thê thiếp rồi.” Tinh nhi cảm thấy đáng tiếc nói.
Rất nhanh, vũ cơ trên đài đã biểu diễn xong.
“Bệ hạ, Bản thái tử nghe nói Lương quý phi của quý quốc nhảy rất đẹp, thân hình vẹn toàn, không ai có thể sánh được, không biết đồn đại là thật hay giả?” Quý Thuần Hoàn đứng dậy cười quỷ dị nói.
“Là thật hay giải, Thái tử thưởng thức qua là biết.” Long Khải Diêm cười nói.
Lúc này, Lương phi đứng dậy tao nhã đi đến trên đài.
Hôm nay Lương phi mặc cung trang màu hồng phấn, góc váy thêu bươm bưỡm giương cánh muốn bay màu xanh nhạt, bên ngoài khoác một tấm lụa mỏng màu trắng. Gió thổi bay bay, lại có một cảm giác giống như cơn gió.
Gật đầu với nhạc sư, nhạc vang lên, thân thể nàng cũng theo tiếng nhạc nhẹ nhàng múa, sắc lụa trắng thuần nhẹ nhàng đung đưa theo khúc nhạc, mà vô số bươm bướm ở góc váy cũng giống như bạn nhảy cùng, uyển chuyển như rồng bay, bay như chim, nhạc như dòng chảy, vũ đạo giống như ở khe núi, lại múa nhẹ nhàng như bươm bướm, như là một tiên tử.
Theo sau, làn điệu lên cao, mà Lương phi theo nhạc nhảy lên, cong người về phía sau, trong không trung vẽ rađường cong hoàn mỹ, gắt gao nhéo vào trong lòng mỗi người, rồi sau đó như một cánh hoa hồng nhạt bay xuống, hơn nữa vô số bươm bướm làm bạn nhảy, giống như hoa tiên tử đang nhảy múa giữa bụi hoa.
Lúc khúc nhạc gần kết thúc, chỉ thấy Lương phi kiễng chân lên xoay tròn, thẳng đến khi khúc nhạc kết thúc, nàng mới dừng xoay tròn thân mình lại.
“Bốp bốp bốp” tiếng vỗ tay chợt vang lên, trên mặt mọi người đều mang theo ý cười kinh ngạc và lời khen ngợi.
“Ái phi, đây là bất ngờ nàng dành cho trẫm sao?” Long Khải Diêm cười hỏi.
“Hi vọng Hoàng thượng thích.”
“Thích, trẫm đương nhiên thích, xem ra kỹ thuật múa của ái phi tiến bộ không ít.”
Lương phi khẽ mỉm cười, khi nàng trở lại chỗ ngồi, liền dùng ánh mắt nhìn người nọ một chút, phái hiện ra người nị cũng đang nhìn về phía mình, trong lòng không khỏi nhảy nhót.
“Vũ chuyển hồi hồng tụ, ca sầu liễm thúy điền. Mãn đường khai chiếu diệu, phân tọa nghiễm thiền quyên.” Ngao Thiên Tường khen ngơi nói.
“Xem ra, không ai có thể múa đẹp như Lương phi.” Quý Thuần Hoàn cảm thán nói.
Nghe ý của hắn, giống như tất cả đều tán thưởng kỹ thuật múa của Lương phi, nói các khác, có phải bọn họ nhận thua rồi không?
“Nhưng mà...”
Quý Thái tử đột nhiên mở miệng khiến Lương phi đang vui mừng ngừng cười.
“Quý thái tử có chuyện cứ nói đừng ngại.” Trên mặt Long Khải Diêm treo một nụ cười thản nhiên.
Đồng thời cùng lúc đó Quý thái tử cũng hấp dẫn sự chú ý của Thiên Thiên.
Bình luận facebook