Đề nghị của Phó Du Nhiên đương nhiên không được Tề Diệc Bắc chấp nhận, cũng may Phó Du Nhiên không để ý mấy, mỗi ngày đều sống vui tươi hớn hở. Hiện giờ nàng chẳng mong quốc sư nhanh xuất hiện, chú rể, nữ nhân khắp thiên hạ ngoại trừ nàng, còn ai có thể làm?
Tề Diệc Bắc vẫn tiến cung mỗi ngày, có Thái tử chính quy dẫn dắt, đương nhiên Phó Du Nhiên sẽ đi dạo vòng quanh hoàng cung. Trong cung thường xuyên xuất hiện hình bóng của "Thái tử" gắn bó làm bạn với "Phó cô nương", mà từ lúc "Thái tử" có "Phó cô nương" bên cạnh, luôn một lòng ở trong cung, không ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt cũng chẳng truyền ra chuyện xấu nào. Kể từ đó, quan hệ giữa hai người vốn rất bình thường lại càng ngày càng phát triển thành bất thường, người vui vẻ nhất, có thể kể đến hoàng đế Đại Tấn Chiêu Thái đế.
Hôm nay, nhân dịp "Phó cô nương" không vào cung, Chiêu Thái đế sai người gọi vị Thái tử đã nghỉ dưỡng hơn mười ngày tới. Có một chuyện, ông đã tính từ lâu, hôm nay cũng là lúc xem xét ý tứ của Thái tử.
"Nhi thần tham kiến phụ hoàng." Từ ngày tiến cung, Phó Du Nhiên cũng đã biết được một chút quy củ trong cung.
"Ừm, đứng lên đi." Chiêu Thái đế quan sát Phó Du Nhiên một lúc, thấy con trai tinh thần phấn chấn, khuôn mặt hồng hào, hài lòng cười nó: "Diệc Nhi, gần đây vẫn khỏe mạnh chứ ?"
"Làm phiền phụ hoàng hỏi han, nhi thần đã khỏe hơn nhiều."
Chiêu Thái đế gật đầu, "Hôm nay trẫm tìm con, là có chuyện muốn hỏi ý con một chút."
Phó Du Nhiên thầm nghĩ, hỏng rồi, lão Tề đã dặn đi dặn lại, không cho phéo mình tự tiện quyết định. Nhưng chuyện hôm nay là ngoài ý muốn, lão hoàng đế đã hỏi, sao mình dám cự tuyệt đây?
Sự thật là nàng không cự tuyệt, bởi vì khi nàng chưa trả lời, Chiêu Thái đế đã bắt đầu tự biên tự diễn .
"Chọn người làm Thái tử phi, trong lòng Diệc Nhi đã có kết quả?"
"Vâng " Phó Du Nhiên thở phào, chuyện này thì nàng biết, "Nhi thần định chọn con gái của Tể tướng Tiết Huyên Trữ."
Chiêu Thái đế nở nụ cười, "Đây là ý của con, hay là ý của mẫu hậu con?"
"Oái... Tiết tiểu thư tướng mạo đoan trang..."
Không đợi Phó Du Nhiên nói xong, Chiêu thái đế hỏi tiếp: "Không phải con thích con gái của Yến Thượng thư sao?"
"Mỹ nữ đương nhiên ai cũng thích, nhưng Thái tử tuyển phi há có thể coi trọng tướng mạo trước? Tất nhiên phải chọn người thích hợp nhất, chứ không phải là xinh đẹp nhất."
Câu nói của Phó Du Nhiên khiến Chiêu Thái đế rất vui vẻ, ông vuốt vuốt râu, cười nói: "Thái tử biết nhìn toàn cục, rất tốt."
Phó Du Nhiên được khen cũng vui vẻ lây, ai ngờ Chiêu Thái đế lại nói tiếp, "Thái tử thấy Phó cô nương thế nào?"
"Phó cô nương?" Phó Du Nhiên há hốc mồm, "Đây... Nàng..."
"Trẫm thấy từ lúc Du Nhiên ở cạnh con, con an phận hơn nhiều, nếu con cũng có ý, hãy đưa nàng vào danh sách tuyển phi."
Không ngờ lão Hoàng đế lại gãi đúng chỗ ngứa, vì tương lai ăn ngon mặc đẹp, kẻ hầu người hạ xếp thành đàn, Phó Du Nhiên định đáp ứng ngay lập tức. Nhưng nàng chợt nhớ ra đã đồng ý với lão Tề không tự ý quyết định rồi, đã hứa thì không thể nuốt lời.
"Phụ hoàng, Phó cô nương nàng... Thân phận của nàng..."
Chiêu Thái đế nghiêm mặt: "Nghe Hoàng hậu nói, cha của Du Nhiên trước đây làm quan ở Sở quốc, gia thế trong sạch, rồi sau đó lại bái lão sư con làm nghĩa phụ. Yến Thần là người hiền tài đương thời, lại là bằng hữu tốt của trẫm, nếu không vì hắn quy ẩn sớm, trẫm còn muốn phong họ Vương cho hắn, nghĩa nữ của hắn, thân phận đương nhiên cao quý."
Phó Du Nhiên suýt chút nữa phun ra, lão Tề, là do ngươi giả bộ, bịa ra một thân phận khó lường như vậy. Đây chính là ý của Hoàng đế, không trách ta được.
Phó Du Nhiên đang "Bất đắc dĩ" định gật đầu, ngoài cửa điện đã truyền đến một tiếng hô trong trẻo: "Không thể!"
Tề Diệc Bắc tiến cung từ sáng, đã được thấy tin tức "Thái tử" bị Hoàng Thượng triệu kiến, hắn sợ xảy ra chuyện bèn vội vàng chạy tới Ngự thư phòng, chưa kịp đợi thái giám vào bẩm báo thì chợt nghe thấy câu nói của Chiêu Thái đế, trong tình thế cấp bách hắn vội xông trong điện.
"Du Nhiên thất thố, mong Hoàng Thượng trách phạt."
Chiêu Thái đế hơi ngượng ngùng, kêu Tề Diệc Bắc đứng dậy, hỏi: "Vừa rồi vì sao Du Nhiên lại nói không thể? Chẳng lẽ... cảm thấy Thái tử không tốt, không thể làm chống sao?"
Tề Diệc Bắc lại quỳ xuống, "Du Nhiên không có ý này, Du Nhiên với điện hạ tình như huynh muội, chưa bao giờ nghĩ tới chuyện nhập cung."
Chiêu Thái đế an ủi, khen: "Không ham thích hư vinh, Yến Thần đã dạy dỗ nữ nhi rất tốt!"
Tề Diệc Bắc tái mặt, Chiêu Thái đế lại nói: "Nam nữ trong lúc ở cạnh nhau, lúc trước coi là huynh trưởng, về sau coi như phu quân, tình cảm tự nhiên bồi đắp."
Càng nói càng loạn, lúc trước còn nói xếp vào danh sách tuyển phi, hiện tại lại biến thành "Phu quân" , Tề Diệc Bắc sau khi quay sang cầu cứu Phó Du Nhiên thất bại, kiên trì nói: "Từ xưa đến nay nữ nhân thành thân, đều nghe cha mẹ làm chủ, Du Nhiên không dám tự ý quyết định. Nhưng nghĩa phụ ở xa ngàn dặm, để người vượt ngàn dặm tới đây, Du Nhiên thật không nỡ, cũng sợ làm lỡ ngày cưới của Thái tử, cho nên..."
"Chuyện này không cần lo lắng." Chiêu Thái đế cười tủm tỉm nói: "Từ sau khi ngươi đến, trẫm đã viết thư cho Yến Thần, chắc chắn hắn sắp hồi kinh rồi."
"Cái gì?" Tề Diệc Bắc quá sợ hãi, hắn chỉ định lừa gạt hai tháng để giải quyết mọi chuyện, cho nên mới chỉ nói thật với Mặc Vĩ Thiên, chứ vẫn chưa liên hệ với Mặc Yến Thần liên hệ, ai ngờ Chiêu Thái đế lại ra tay trước.
Chiêu Thái đế cười nói: "Trước đây chỉ tiếc Vĩ Thiên là con trai, nếu không trẫm đã sớm thay Thái tử định hôn rồi. Giờ có thể làm thông gia với Yến Thần, trẫm đã mãn nguyện rồi, thực là quá tốt."
Chuyện này khiến Tề Diệc Bắc choáng váng, nếu trong thư Chiêu Thái đế gửi có nhắc tới chữ "Nghĩa nữ", Mặc Yến Thần vì không cho người khác che mắt Hoàng Thượng nên nhất định sẽ cưỡi khoái mã trở về kinh thành, đến lúc hai lão đại gặp mặt nhau thì hay rồi! Hiện giờ Tề Diệc Bắc hận không thể lập tức xuất cung tìm Mặc Vĩ Thiên bàn bạc, nhưng trước tiên phải giải quyết phiền toái trước mắt đã.
Xem ra chỉ có thể xuất chiêu cuối cùng này, Tề Diệc Bắc thở sâu, "Không dám dối gạt Hoàng Thượng, Du Nhiên đã có người trong lòng ."
"Hả?" Chiêu Thái đế chau mày, "Là người nào?"
"Là... Mặc Vĩ Thiên!"
Phó Du Nhiên trợn mắt, trong lòng vô cùng bất mãn, cho dù đây là kế tạm hoãn binh, nhưng vẫn phải chọn người thích hợp chứ? Cái tên cả ngày tươi cười kì quái kia, có cho nàng cũng không cần!
"Vĩ Thiên?" Chiêu Thái đế hơi trầm mặt, "Ngươi và hắn là huynh muội, há có thể thay đổi thân phận?"
Tề Diệc Bắc thầm nghĩ, nói nhảm, nếu muốn tìm cái danh phận không phải huynh muội, thì cũng phải có nha, như vậy hắn làm sao đi được?
Chiêu Thái đế lại nói: "Hôn nhân đại sự, đúng là vẫn phải nghe theo lời cha mẹ, nếu Yến Thần cũng đồng ý chuyện giữa ngươi và Vĩ Thiên, trẫm sẽ thay các ngươi tứ hôn, thành hôn cùng lúc với Thái tử."
"Cái gì?" Phó Du Nhiên sợ hãi kêu lên, "Không được!" Chuyện xấu với Mặc Vĩ Thiên bị truyền ra đã khiến nàng mất mặt lắm rồi, lại còn phải gả cho hắn ư? Đừng có đùa!
Chiêu Thái đế hài lòng khi thấy phản ứng của con, nói: "Du Nhiên, cứ suy nghĩ cho kĩ đi, tất cả cứ chờ nghĩa phụ ngươi hồi kinh rồi quyết định."
Nói đến đây, Tề Diệc Bắc đành phải gật đầu đáp ứng, trong lòng dự tính phải làm như thế nào mới có thể tìm ra Mặc Yến Thần giải thích tất cả, lập tức trả lời: "Tiểu nữ còn có chút việc, xin được cáo lui trước."
Chiêu Thái đế gật đầu đồng ý, Tề Diệc Bắc lo lắng liếc qua Phó Du Nhiên. Phó Du Nhiên cũng không thèm nhìn lại, Tề Diệc Bắc đành phải hành lễ, rời khỏi điện.
Sau khi Tề Diệc Bắc rời khỏi, Chiêu Thái đế nói: "Thái tử..."
Phó Du Nhiên nghiến răng nghiến lợi: "Phụ hoàng yên tâm, nhi thần nhất quyết sẽ không gả Du Nhiên cho tên tiểu tử Mặc Vĩ Thiên đâu !"
Bình luận facebook