• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Cực Võ (4 Viewers)

  • Chương 184

Đây không phải là lần đầu tiên Vô Song được nhìn thấy cao thủ cấp bậc ngũ tuyệt quyết đấu, cao thủ cấp bậc này rất ít khi ra tay nhưng Vô Song lại có thể may mắn được nhìn thấy không chỉ một lần.
Phong Lăng Sư Thái, Kim Nhân Phụng, Tuyết Sơn Phi Hồ, Ngụy Trung Hiền, Mục Nhân Thanh, Viên Thừa Chí hay Quách Tĩnh, ngũ tuyệt cao thủ Vô Song đã thấy nhiều nhưng tất cả bọn họ có một điểm chung chính là cho dù võ công khác nhau, tính cách khác nhau, trí hướng khác nhau nhưng đều đi theo con đường luyện công.
Lần đầu tiên Vô Song được chứng kiến cao thủ cấp bậc ngũ tuyệt đi theo con đường luyện thể, đây là một cảm giác rất khác rất khác với luyện công.
Trong thế giới này cao thủ luyện công cho Vô Song một loại cảm giác phiêu miễu hư thực giống như thần tiên trên trời ra tay vậy còn cao thủ luyện thể... Có lẽ giống với quái vật nơi đại địa.
Vương lão thoạt nhìn không có chút sức mạnh nào, cơ thể gầy gò ốm yếu mặt thì đây tử khí lưng thậm chí đã còng đến nỗi gần như không cách nào đứng thẳng nổi, nếu không phải lão nhân này là người mở cửa Thiên Ý Thành cho Vô Song thì hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến đây là một vị ngũ tuyệt cao thủ.
Nơi đây được gọi là Quỷ Lộ, Quỷ Lộ vốn sẽ không dành cho con người, nơi này cũng không chào đón thần tiên, muốn tiêu diệt ác quỷ trong quỷ lộ thì chỉ có thể... Dùng đến ác quỷ.
Khác với hình ảnh của lão nhân già nua ít giây trước, hiện nay Vô Song chỉ nhìn thấy một còn quỷ bằng xương bằng thịt, một con ác quỷ hình người, so với đám ác quỷ của Quỷ Lộ thì Vương lão lại càng giống ác quỷ hơn.
Bàn tay nhăn nheo kia, quyền đầu bé tẹo kia nhưng lại ẩn chứa sức mạnh không tưởng nổi, từng quyền từng quyền đánh ra, mỗi quyền đều mang theo quyền kình nghe sao mà ghê người, quyền kình của Vương lão như tiếng sấm giữa trời.
Vì không gian ở đây rất tối đồng thời lại chỉ có một viên dạ minh châu dẫn đến việc Vô Song khó mà quan sát được toàn bộ tình trận chiến nhưng hắn có thể nhìn qua những cái bóng ảnh trên tường kia, Vô Song cũng đã không có đếm được xuất hiện bao nhiêu quái vật tấn công Vương lão hắn lại càng không thể nào đếm được có bao nhiêu quái vật bị đôi nắm tay đơn giản kia đánh thành huyết nhục, Vô Song chỉ biết những tiếng rít gào càng ngày càng nhỏ lại, Vô Song chỉ biết mùi hắc huyết tanh nồng kia càng ngày càng nhiều.
Khi mà những âm thanh kia hoàn toàn biến mất, con đường số 6 này toàn bộ đều bị mùi tanh nồng của hắc huyết chiếm cứ, toàn không gian chỉ còn ngập tràn mùi máu, đứng giữa mảnh không gian này đứng giữa vô số xác chết quái vật nằm đó là thân ảnh nhỏ bé của lão nhân kia, hai nắm tay của Vương lão còn chảy xuống từng giọt từng giọt hắc huyết.
Trên người Vương lão nào còn sự hiền từ khi đối mặt với Vô Song?, trên người lão nhân này là khí thế khiếp người, là một cỗ máy giết chóc hình người, Vô Song căn bản không cách nào nhận ra nổi tử khí trên mặt Vương lão nữa thay vào đó chỉ còn lại sát ý.
Vương lão rốt cuộc cũng dừng tay, sống lưng lại bắt đầu còng xuống, chân nhẹ bước về phía trước đã xuất hiện bên cạnh Vô Song chỉ là trong ánh mắt không có vui mừng, trong mắt Vương lão chỉ có lo lắng.
“Tiểu tử ngươi cảm thấy đám này thế nào?, ít nhất là so với nhân loại chúng ta?”.
Vô Song cũng không hề suy nghĩ gì mà lập tức trả lời dù sao Vô Song đã tự tay giết một con quái vật hắn cũng có thể đại khái nắm được chiến lực của đối phương.
“Tiền bối, vãn bối mới chỉ giao thủ với nó một lần bất quá theo cảm giác của vãn bối mà nói nó khó đối phó hơn nhất lưu cao thủ bình thường rất nhiều thậm chí vãn bối còn cảm thấy, thân thể nó quá mức cường hãn cho dù là tông sư cao thủ cũng chưa chắc đã có thể so sánh”.
Vô Song nói chính là sự thật, thực lực của Vô Song là như thế nào?, một đòn trực diện của Vô Song thêm vào hắc giáp gia trì thì Vô Song thậm chí tự tin diệt sát nhất lưu cao thủ bình thường về phần hàn băng chưởng kia gia trì thêm Đại Bi Phú thì Vô Song dám dùng một chiêu này tung hoành trong tông sư cảnh giới.
Hàn băng chưởng của Vô Song không mạnh ở sức sát thương nhưng mạnh ở khả năng gây khó chịu cho đối thủ đồng thời nếu hàn khí nhập thể thì lại càng khó phòng bất quá công bằng mà nói chưởng pháp này của Vô Song cũng chỉ tính là trung bình của võ lâm nếu không phải Vô Song có Tiên Thiên Chí Âm Thể thì hàn băng chưởng của hắn tuyệt không mạnh đến thế.
Về Đại Bi Phú thì lại khác, đây là một loại bí thuật hàng đầu dành riêng cho cường giả đi theo âm nhu tuyến, bằng vào Đại Bi Phú khiến Nga Mi có thể trở thành đại cự đầu của võ lâm trung nguyên, có Đại Bi Phú gia trì bản thân Vô Song không thể tung hoành trong tông sư cảnh giới mới là vô lý.
Nếu Vô Song hiện nay được quyêt đấu lại cùng Thượng Quan Thần chì Vô Song tin tưởng có cho tiền Liên Hoa Thiền Công cũng không chịu nổi sức sát thương biến thái của Đại Bi Phú, tất nhiên đấy là trình độ Liên Hoa Thiền Công của Thượng Quan Thần, về phần Liên Hoa Thiền Công thì Vô Song cũng không dám bàn luận.
Vô Song bản thân cực kỳ tự tin cùng sự kết hợp này nhưng hắn thực sự không ngờ đến phải dùng một chiêu này mới đánh chết được đầu quái vật kia.
Vô Song thân là y sư, có một số việc hắn so với người khác tinh tường hơn nhiều, một chiêu vừa rồi thật ra chỉ đánh nát xương ngực của quái vật mà thôi cùng lắm cũng chỉ làm nó trọng thương, lý do mà nó chết chính là vì mặt đất ở nơi đây quá cứng, chịu một xung lực từ một chiêu của Vô Song đã đủ để nó mất nửa cái mạng đồng thời lại chịu thêm một xung lực phản chấn lại từ dưới mặt đất vì vậy quái vật này mới tuyệt khí bỏ mình.
Câu nói của Vô Song chỉ làm Vương lão cười, nụ cười có chút đắng chát.
“Ngươi nói không sai, thực sự không hề sai, cao thủ nhất lưu trong thiên hạ có đến 9 phần không phải đối thủ của đám quái vật này, nếu không phải trí tuệ của bọn chúng không cao chủ yếu chiến đấu theo bản năng thì có lẽ tuyệt đối có đủ sức cùng tông sư cao thủ chiến một trận”.
“Điều làm lão phu cảm thấy sợ hãi nhất là... Ở bên trong Quỷ Lộ này đám bọn chúng không tính là mạnh nhất thậm chí còn bị coi là pháo hôi”.
Vương lão thở ra một hơi, sau đó chậm rãi ngồi xuống đất mặc kệ nơi này xuất hiện dày đặc hắc huyết.
“Để lão phu kể với ngươi một cái cố sự, trước đây ở Vương Bản Sơn không có Vương gia, nơi này cũng không được gọi là Vương Bản Sơn, nơi này thật ra... Được chủ nhân chọn là kiếm trủng”.
“Lão phu đi theo chủ nhân từ nhỏ đến lớn, đến khi chủ nhân lựa chọn kiếm trủng ta cũng có mặt ở đó, chủ nhân nói nơi này có hắc thiết cực kỳ cứng rắn, chủ nhân cả đời làm bạn với kiếm, cả đời chỉ cầu một lần bại, một đời tung hoành đến khi chết đi liền muốn tạo một cái kiếm mộ, bản thân Thiên Ý Thành vốn được coi là kiếm mộ của chủ nhân”.
“Chủ nhân năm đó phát hiện ra hắc thiết nơi Vương Bản Sơn liền vui mừng không thôi, người muốn rèn lên hàng trăm cây kiếm, hàng ngàn cây kiếm bằng hắc thiết nơi đây bất quá khi người càng đi sâu vào tìm hiểu, chủ nhân rốt cuộc tìm được Hắc Địa này”.
“Nói đến đây chắc ngươi cũng biết chủ nhân của lão phu là ai?. Lão phu họ Vương tên một chữ Phong, chủ nhân của lão phu chính là đại danh đỉnh đỉnh Độc Cô Cầu Bại”.
“Chủ nhân năm đó kiếm pháp vô địch, thế gian này không có bất cứ ai về mặt kiếm thuật dám nói vượt qua chủ nhân, bằng vào một bộ độc cô cửu kiếm phá tận thiên hạ võ công, chủ nhân năm đó cho dù là Trường Sinh Chân Nhân cũng phải tránh phong mang, kiếm chỉ thiên hạ ai dám tranh phong?”.
“Thực lực của chủ nhân như vậy lại càng sẽ không sợ Hắc Địa vì vậy người đi vào Cửu Đầu Xà... Sau đó người thật sự bị lạc bên trong Cửu Đầu Xà kia, cho dù ta cùng chủ nhân chưa tiến quá sâu vào bên trong nơi này nhưng cũng bị vây ở bên trong 3 ngày mới có thể tìm thấy đường ra”.
“Chủ nhân một đời cô độc chỉ có kiếm làm bạn nhưng lại bắt đầu với Hắc Địa nảy sinh hứng thú, chỉ là người biết bằng sức hai người chúng ta căn bản không thể thăm dò nổi Cửu Đầu Xà, trong hai người bắt buộc phải có một người ở lại bên ngoài chỉ có một người đi vào trong, nếu người bên trong không đi ra thì ngươi bên ngoài liền dựa theo ám hiệu người bên trong tiến vào tìm kiếm, ngay cả những vết khắc kia cũng là hai người chúng ta đặt nền móng”.
“Bằng vào cách này chủ nhân cùng ta có thể đi xa hơn nhưng càng đi xa thì chủ nhân càng đối với sự rộng lớn của Cửu Đầu Xà mà sinh ra sợ hãi, chúng ta ở lại Hắc Địa gần nửa năm vẫn không có cách nào thăm dò hết được một con đường bên trong Cửu Đầu Xà”.
“Việc tiếp theo lại càng không thể tưởng tượng được, vùng núi này vốn nằm giáp danh cùng biên giới Kim Quốc, nằm giáp với Thiên Ưng Sơn Mạch về phần Quỷ Khu cùng Hắc Địa như hiện nay càng khó tìm kiếm, năm xưa toàn bộ diện tích nơi đây vốn là mảnh rừng bát ngát, có vô số tán cây che chắn mấy ai có thể tìm thấy Hắc Địa?”.
“Cả ta cùng chủ nhân đều nghĩ như vậy cho đến khi thật sự có người đến, ta nhớ rõ đó là một ngày đầu tiên của tháng 7, Trường Sinh Chân Nhân không ngờ lại đặt chăn đến Hắc Địa để rồi chủ nhân cùng Trường Sinh Chân Nhân nổ ra một trận chiến”.
“Cả hai người vốn chưa bao giờ giao thủ với nhau, từ trước đến nay người mà chủ nhân muốn vượt qua nhất chính là Trường Sinh Chân Nhân. Thực lực của chủ nhân đã sớm không thua kém bất cứ vị ngũ đế nào trong thiên hạ nhưng chủ nhân vẫn chưa lập danh, vẫn chưa chiến với bất cứ một vị ngũ đế nào, chủ nhân năm đó nói... Nếu muốn chứng ngũ đế còn ai thích hợp hơn thiên hạ đệ nhất cao thủ?. Chủ nhân năm đó nói ra lời kia bá khí vô cùng, người còn nói... Kiếm sinh ra là để giết người, cao thủ kiếm đạo mạnh nhất trong thiên hạ thì phải giết được kẻ khó giết nhất thiên hạ - Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong”.
“Kết quả của cuộc chiến đó lão phu không được xem, phải biết lão phu khi đó chỉ là tông sư cao thủ, so với hai người kia chỉ là con kiến hôi, chỉ cần chấn động của trận chiến đó cũng khiến lão phu tan xác mà chết”.
“Lão phu thật sự rất lo lắng, lão phu đi theo chủ nhân 30 năm, tất nhiên trong mắt lão phu chủ nhân chắc chắn là vô địch bất quá khi đối thủ là... Kẻ khó chết nhất thiên hạ kia chính lão phu cũng cảm thấy chủ nhân sẽ gặp nguy hiểm... Nhưng lão phu căn bản không làm được gì”.
“Hai người chiến đấu ở ngay bên trong Hắc Địa, một mạch chiến đấu từ sáng sớm đến tối mịt rồi thẳng tới sáng hôm sau vẫn chưa hề đi ra. Lão phu thậm chí lo lắng đến mức muốn tiến vào Hắc Địa, có chết cũng phải nhìn thấy chủ nhân một lần bất quá... Khi lão phu còn chưa tiến vào đã thấy chủ nhân cùng Trường Sinh Chân Nhân đi ra”.
“Kết quả của cuộc chiến đó không ai nói đến thậm chí cả hai không nói nhiều thêm một lời, Trường Sinh Chân Nhân thì rời đi còn chủ nhân từ hôm đó mỗi đêm chỉ đứng ngắm trăng... Cho đến một ngày chủ nhân ra lệnh cho lão phu... Lập nên Vương gia trang tại nơi này, muốn ta cưới một thôn phụ gần đó sau đó xây dựng ngọn núi này làm nhà của Vương gia chúng ta, lấy tên là Vương Bản Sơn”.
“Đây là mệnh lệnh cuối cùng của chủ nhân để rồi người tiến vào Hắc Địa, bản thân chủ nhân hoàn toàn đám chìm vào bên trong Hắc Địa, ở đó có một thứ kỳ lạ nào đó thôi thúc chủ nhân... Chủ nhân cứ như vậy dụng 3 năm thời gian nghiên cứu Hắc Địa, chỉ đến khi đứa con đầu tiên của lão phu chào đời chủ nhân mới đến nhìn ta một lần”.
“Không bao lâu sau... Trường Sinh Chân Nhân lại đến Vương Bản Sơn, ông ta cùng chủ nhân lại tiến vào Hắc Địa, một lần liền ở trong đó suốt 3 ngày thời gian, khi lần thứ hai Trường Sinh Chân Nhân rời đi cũng là lúc Thiên Ý Thành bắt đầu được xây dựng”.
“Kể từ khi trường Sinh Chân Nhân đến, chủ nhân chưa bao giờ nói gì với lão phu về Hắc Địa, nhiệm vụ của lão phu chỉ là trợ giúp chủ nhân cai quản Thiên Ý Thành mà thôi, việc của Hắc Địa ta hoàn toàn bị chủ nhân gạt ra ngoài”.
“Ta thật sự rất tò mò muốn biết Hắc Địa là gì nhưng lại càng không muốn phản bội chủ nhân, ta liền cúc cung tận tụy làm việc của mình, một mạch ở sau trợ giúp chủ nhân thêm 10 năm”.
“Tính ra kể từ ngày tìm thấy Hắc Địa, chủ nhân cùng lão phu đã ở lại nơi đây 14 năm, 14 năm ở tại Hắc Địa chính lão phu cũng không rõ chủ nhân hiểu biết được bao nhiêu về nơi này, lão phu thậm chí còn nghĩ chủ nhân sẽ ở lại Hắc Địa cả đời không có tiếp tục đi ra ngoài thì người lại một lần nữa dương danh thiên hạ”.
“14 năm trước chủ nhân đã đủ lực để chứng đế nhưng người không có làm vậy mà 14 năm sau chủ nhân quyết định chứng đế, đó cũng là trận chiến thành danh nhất của đời người, cuộc chiến với Đao Tôn”.
Nói đến đây Vương lão trong ánh mắt xuất hiện hai tia quang mang khiếp người.
“Tiểu tử ngươi có biết, sau sự kiện Đao Tôn thì chủ nhân lại đi đâu không?”.
Vô Song đương nhiên không biết ý tứ của Vương lão nhưng nếu để Vô Song đoán... Vô Song trong đầu hiện nay chỉ có hai chữ.
“Độc Cô tiền bối có phải lại tiến vào Hắc Địa?”.
Vương lão nghe vậy liền chậm rãi gật đầu.
“Chủ nhân đúng là lại tiến vào Hắc Địa, thậm chí người còn thành công xuyên phá Hắc Địa, thành công đi đến điểm cuối cùng trong một đầu rắn của Hắc Địa, đây là việc mà chủ nhân tự hào nhất cả cuộc đời này, nếu coi Hắc Địa là Cửu Đầu Xà thì chủ nhân là người đầu tiên chém được một đầu của nó bất quá cái giá phá trả quá đắt... Để một ngũ đế cường giả mất 15 năm để tìm được điểm cuối, đây là một cái giá không tưởng”.
“Sau đó chủ nhân sức khỏe cũng càng ngày càng kém... Nếu không phải vì Hắc Địa tồn tại chủ nhân tuyệt đối có thể sống quá trăm tuổi nhưng người... Chỉ sống được đến năm 60 tuổi, một vị ngũ đế cường giả chỉ sống được 60 năm... Đây là đánh đổi bực nào?”.
“Lão phu năm đó không biết bên trong Hắc Địa ẩn chứa cái gì, nhưng nó có thể khiến một vị ngũ đế như chủ nhân ngã xuống thì Hắc Địa đã đủ để được công nhận là trung nguyên đệ nhất hung địa thậm chí là thế gian đệ nhất hung địa”.
“Lão phu năm đó không có tư cách biết được bí mật của Hắc Địa nhưng vì lão phu là Thiên Ý Thành Chủ đời thứ nhất dẫn tới có rất nhiều việc ở Vương Bản Sơn lão phu biết, trong suốt chiều dài lịch sử của Thiên Ý Thành thì nơi đây đã có tổng cộng 5 vị ngũ đế tiến tới, mục tiêu của bọn họ đều là Hắc Địa”.
“Thiên phú của lão phu không tốt, cả đời này chưa chắc đã có thể đột phá đại tông sư cảnh giới nhưng nhờ ơn của chủ nhân, chủ nhân giúp lão phu cầu một cây ngàn năm nhân sâm của Võ Đang Phái đồng thời lại lên thiếu lâm lấy về tuyệt học Tẩy Tủy Kinh”.
“Người luyện công quan trọng nhất ở tư chất, tư chất quá tệ thì dù luyện công chăm chỉ cỡ nào cũng không thể đi xa được nhưng luyện thể lại khác, với cường giả luyện thể thì căn bản không quan trọng tư chất chỉ để ý đến tâm tính, chỉ cần từng bước từng bước đi về phía trước liền có thể dần dần thành công”.
“Lão phu chính là đi theo con đường luyện thể lại thêm vào tác dụng của Hắc Địa đối với luyện thể cường giả nên mới có thể đi được đến một bước này, đồng thời cũng chính khi đột phá đến ngũ tuyệt cảnh giới lão phu mới được Trường Sinh Chân Nhân nói về bản chất của Hắc Địa cùng Quỷ Lộ”.
Tất cả những điều này không phải là bí mật gì... Ít nhất Vương lão cho là vậy chỉ có điều tiếp theo là không phải.
Trong mắt Vương lão bản thân Vô Song là đệ tử Vô Hà Tử, là đệ tử của ngũ đế cường nhân, mấy việc này Vô Song sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Vương lão ngày hôm nay dẫn Vô Song đến đây liền mang theo rất nhiều kỳ vọng đối với hắn, bởi trong mắt Vương lão... Bản thân Vô Song sau này ít nhất cũng có thể trở thành ngũ tuyệt cao thủ thậm chí là ngũ đế cường giả trong truyền thuyết, tương lai Vô Song đi được càng xa thì Vương lão lại càng vui vẻ.
Tâm nguyện của Vương lão chính là tâm nguyện của Độc Cô Cầu Bại, chỉ cần hoàn thành được tâm nguyện của chủ nhân, Vương lão căn bản không bao giờ cần phải suy nghĩ.
“Tiểu tử, lần này ngươi rời đi vẫn còn kịp, ngươi là đệ tử của cố nhân, có Vô Hà Tử sau lưng ngươi bản thân lão phu cũng không dám làm gì ngươi, ngươi có rời đi ta cũng không trách nhưng nếu ngươi quyết định ở lại, quyết định nghe cái bí mật này thì ngươi tuyệt đối không thể rời đi, tuyệt không thể chạy trốn, cho dù có Vô Hà Tử đằng sau lão phu vẫn sẽ giết ngươi”.
Ngày hôm qua Vô Song đã nghe thấy một câu tương tự, Hoắc Thanh Đồng cũng từng muốn hắn rời đi.
Ngày hôm nay vẫn là câu nói đó, Vương lão cũng muốn Vô Song rời đi.
Tất nhiên đáp án của Vô Song vẫn không đổi, hắn thật sự muốn ở lại Hắc Địa này.
Hắc Địa làm Vô Song cực kỳ hứng thú cứ như hắn phát hiện ra một thế giới mới, một chân trời mới vậy ngoài ra Hắc Địa còn có thể điên cuồng tăng cường thực lực của Vô Song, Vô Song hoàn toàn có thể tin tưởng việc này, một nơi có thể giúp Vô Song khắc phục vấn đề về sức mạnh cơ thể, tại sao lại không ở lại?.
...
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng nông dân cực phẩm
  • Triệu Hùng Cường
Chương 1-5
[Zhihu] Mẹ chồng cực phẩm
  • Peach Peach Loves Sugar 桃桃爱吃糖
Cực Phẩm Chiến Long
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Chương 37-40
Cực Phẩm Toàn Năng Y Thánh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom