Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 816
Vô Song bước từng bước về phía trước, tốc độ cũng không tính là nhanh bởi nơi này Vô Song cảm thấy không nhanh được.
Theo Vô Song suy đoán, Bồng Lai Tiên Đảo chính là nơi đầu tiên là Đế Thích Thiên tới tức là nơi đầu tiên mà hắn bắt đầu xây dựng thế lực của mình, với độ điên của Đế Thích Thiên thì sẽ không ai biết hắn biến nơi đây thành cái gì.
Giờ phút này nếu có một sinh vật không phải con người nhảy ra muốn chém giết Vô Song thì Vô Song cũng thấy hợp tình hợp lý.
Từ khi lên đảo thì Vô Song cũng nhận thấy được hòn đảo này quá mức yên bình, Vô Song thậm chí còn không cảm thấy khí tức của động vật xung quanh, tất cả chỉ có thực vật, những mảng thực vật khổng lồ không biết sinh trưởng bao nhiêu năm, có rất nhiêu cây phải cao hơi cả chục mét, không khác gì cây đại thụ khổng lồ cả.
Với thực lực của Vô Song, muốn leo lên trên đó cũng phải phí một lượng sức nhất định hơn nữa cho dù từ trên cao nhìn xuống cũng không quá khả quan, tán cây ở Bồng Lai Tiên Đảo vừa nhìn đã biết nó dày đến mức nào, mắt thường làm sao có thể nhìn xuyên qua?.
Sau một hồi đi trên Bồng Lai Tiên Đảo thì Vô Song bắt đầu cảm thấy ghê sống lưng, sinh vật khác thì Vô Song chưa thấy nhưng mà Vô Song bắt đầu nhìn thấy được dấu hiệu sinh mệnh nơi này, bắt đầu nhìn thấy những con trùng của Bồng Lai Tiên Đảo.
Cái đám trùng này... Đều sặc sỡ vô cùng đồng thời to một cách quái gở, to một cách quái dị.
Vô Song thậm chí thấy một con sâu bướm trên thân cây... Nó ít nhất phải dài 20 cm, một con sâu bướm dài ngang mỗi lưỡi kiếm?.
Tiếp theo là những con giun dài bằng cánh tay người, những con bọ to bằng bàn tay, tất cả những sinh vật ở đây đều lớn hơn bình thường, màu sắc cũng khác thường, cái thứ màu sắc sặc sỡ này đương nhiên báo hiệu chúng nó có độc.
Cánh rừng ở Bồng Lai Tiên Đảo như một cánh rừng nguyên sinh với kích thước đám côn trùng to gấp 3-4 lần bình thường, với một người tương đối không yêu thích dị trùng độc vật như Vô Song mà nói thì cảnh tượng này chẳng vui vẻ gì.
Đương nhiên đến lúc này thì Vô Song cũng tạm tin thứ gọi là ‘Bồng Lai Tiên Đảo’ bởi vì nơi này bất kể thực vật hay côn trùng đều sinh trưởng mạnh hơn bình thường, vấn đề là ngoài cái đống thực vật và côn trùng này ra thì nơi đây còn có gì?.
Nữ tử gọi là Mikami kia từ nơi đây đi ra vậy thì chứng tỏ Bồng Lai Tiên Đảo chắc chắn có người hoặc ít nhất cũng phải có sinh vật tồn tại, nó không thể nào là một tòa cô đảo được, lúc này Vô Song đang bắt đầu đoán thứ sinh vật trên Bồng Lai Tiên Đảo có hình thù thế nào.
Vô Song từng trải qua sự kiện Phật Sơn, từng trải qua sự việc Dược Vương Cốc, theo Vô Song thì sinh vật nơi đây sẽ có hình thù giống đám cương thi hoặc ‘quỷ’ như hồi ở Phật Sơn bất quá nơi này không khí rất đỗi bình thường, Vô Song không hề cảm nhận được ma khí trong không gian xung quanh, việc này cũng đi ngược lại với dấu hiệu nhận biết của Đế Thích Thiên.
Nếu không có ma khí thì Đế Thích Thiên muốn làm gì?, nếu không có ma khí thì sự bất tử ở đâu ra?, đây là những thứ Vô Song chưa thể giải thích nổi.
Trải qua sự kiện Dược Vương Cốc, Vô Song cũng đụng độ một đám gần như là bất tử vì vậy nếu nhắc đến Đế Thích Thiên sau đó lại có liên quan tới sự bất tử bản thân Vô Song đương nhiên chọn đáp án liên quan tới ma khí nhưng mà hiện tại xem ra không phải.
Vô Song cứ mang theo suy nghĩ miên man của mình mà đi, vừa đi vừa quan sát toàn bộ khung cảnh xung quanh, hắn đi rất chậm vì vậy gần nửa ngày Vô Song cũng không đi được bao xa bất quá tại thời điểm này Vô Song nghe thấy tiếng đánh nhau, âm thanh va chạm của vũ khí.
Cũng không cần nghĩ ngợi gì, Vô Song trực tiếp hướng về nơi phát ra âm thanh mà đi, trong đầu quả thật hy vọng gặp lại được Dương.
Cũng không phải Vô Song mê luyến gì nữ tử này mà là Vô Song cảm thấy tương đối ‘hợp cạ’ khi ở cạnh Dương đồng thời đến hiện tại Vô Song vẫn tò mò muốn biết sư phụ của Dương là nhân vật nào, dĩ nhiên Vô Song tương đối hy vọng sư phụ của Dương là nhân vật có thật trong lịch sử Việt Nam, là bậc tiên hiền đất Việt, lúc đó thì mọi việc thú vị hơn nhiều.
Có mục tiêu để di chuyển thay vì đi lại trong vô thức, tốc độ của Vô Song liền được đẩy lên nhanh hơn nhiều, rốt cuộc Vô Song thấy một trận chiến, trận chiến giữa hai tên tử tù.
Cả hai tử tù này Vô Song đều không quen cho nên hắn sẽ chỉ đứng quan sát.
Hai kẻ này tuy cũng ở trong 30 tử tù đặt chân lên hòn đảo này nhưng thực lực của chúng sẽ không làm Vô Song quan tâm, vấn đề thực sự làm Vô Song hứng thú là ở người giám sát của họ.
Hai tử tù dĩ nhiên phải có hai kẻ giám sát, một người mặc áo khoác vàng bằng tơ lụa hảo hảng, một người thì mặc bộ quần áo xen lẫn hai màu trắng đen.
Áo khoác vàng chính là nhà Minamoto với gia huy có hình ‘lá tre và hoa của cây khổ sâm’, về phần nhà Thiên Vũ thì vẫn là vầng bán nguyệt nơi ngực phải.
Vô Song biết tại Bồng Lai Tiên Đảo không chỉ là trận chiến đi tìm ‘Đan’ mà còn là cuộc chiến ngầm giữa Thiên Hoàng cùng Đại Tướng Quân.
Nhà Minamoto đại diện cho Thiên Hoàng còn Thiên Vũ gia thì đại diện cho phủ Đại Tướng Quân.
‘Đan’ vừa nghe chắc chắn biết số lượng có hạn mà cho dù không phải Đan thì bất cứ tài nguyên nào trên Bồng Lai Tiên Đảo cũng có hạn, ví dụ điển hình nhất là thông tin.
Đám tử tù chỉ có từ 7-10 ngày ở trên đảo trước khi lực lượng chính đặt chân tới đây, trong 7-10 ngày tốt nhất là tìm được Đan nếu không thì phải thu thập càng nhiều thông tin có ích càng tốt, vấn đề là ở phía ngược lại những tử tù khác cũng có thể làm việc tương tự.
Tử tù ở đây sẽ bị bắt buộc chia làm hai phe, phe Thiên Hoàng cùng phe Đại Tướng Quân, tức là phe nào có số lượng tử tù còn sống sau khoảng thời gian mặc định kia nhiều hơn thì khả năng sau này sẽ thu được nhiều ‘tài nguyên hơn’, nhiều ‘lợi ích hơn’ vì vậy việc tử tù của hai phe khác nhau chém giết nhau là rất đỗi bình thường.
Nhìn hai kẻ chém giết nhau, Vô Song trực tiếp ẩn thân điều tức, Vô Song không quan tâm đến chiến quả, Vô Song chỉ quan tâm tới kẻ Thiên Vũ gia cùng kẻ đến từ nhà Minamoto rốt cuộc chuẩn bị nói gì với nhau, rốt cuộc sẽ hành động ra sao.
Thời gian lại chậm rãi trôi qua, rốt cuộc trong hai tử tù có một kẻ bị giết chết, tuy Vô Song không biết kẻ thua là ai lại càng không biết kẻ thắng tên là gì nhưng mà Vô Song có thể nhìn thấy lần này cơ hồ là nhà Minamoto thắng.
Vẻ mặt của tên giám sát từ nhà Thiên Vũ tuyệt không tốt đẹp gì bất quá hắn rất nhanh rút thanh Katana của mình ra rồi chặt đầu luôn tên tử tù do mình giám sát.
Dùng một tấm khăn bọc đầu đối phương lại, kẻ này sau đó mới đứng lên nói.
“Minamoto Dai, lần này coi như ngươi may mắn”.
Nói xong kẻ này lập tức xoay người rời đi, vừa nhìn cũng biết đây là hướng ra biển, lúc này Vô Song mới hiểu rằng kẻ giám sát khi không còn ai để giám sát... Sẽ trở về nơi tập kết.
Ở phía ngược lại, kẻ được gọi là Minamoto Dai kia khẽ nhếch miệng, ánh mắt đầy coi thường nhìn về kẻ thất bại của Thiên Vũ gia, cũng mặc kệ kẻ kia chưa đi được bao xa mà nói luôn vớ tử tù của mình.
“Daichiki, ngươi thực sự làm ta rất thất vọng, giết một tên phế vật mà thôi còn tự làm mình bị thường, còn tốn nhiều thời gian như vậy”.
Tử tù gọi là Daichiki không dám nói gì cả, chỉ có thể cúi đầu cố gắng băng bó vết thương trên người, Daichiki tuy là tử dù nhưng mà cứ như hạ nhân của nhà Minamoto vậy.
...
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Theo Vô Song suy đoán, Bồng Lai Tiên Đảo chính là nơi đầu tiên là Đế Thích Thiên tới tức là nơi đầu tiên mà hắn bắt đầu xây dựng thế lực của mình, với độ điên của Đế Thích Thiên thì sẽ không ai biết hắn biến nơi đây thành cái gì.
Giờ phút này nếu có một sinh vật không phải con người nhảy ra muốn chém giết Vô Song thì Vô Song cũng thấy hợp tình hợp lý.
Từ khi lên đảo thì Vô Song cũng nhận thấy được hòn đảo này quá mức yên bình, Vô Song thậm chí còn không cảm thấy khí tức của động vật xung quanh, tất cả chỉ có thực vật, những mảng thực vật khổng lồ không biết sinh trưởng bao nhiêu năm, có rất nhiêu cây phải cao hơi cả chục mét, không khác gì cây đại thụ khổng lồ cả.
Với thực lực của Vô Song, muốn leo lên trên đó cũng phải phí một lượng sức nhất định hơn nữa cho dù từ trên cao nhìn xuống cũng không quá khả quan, tán cây ở Bồng Lai Tiên Đảo vừa nhìn đã biết nó dày đến mức nào, mắt thường làm sao có thể nhìn xuyên qua?.
Sau một hồi đi trên Bồng Lai Tiên Đảo thì Vô Song bắt đầu cảm thấy ghê sống lưng, sinh vật khác thì Vô Song chưa thấy nhưng mà Vô Song bắt đầu nhìn thấy được dấu hiệu sinh mệnh nơi này, bắt đầu nhìn thấy những con trùng của Bồng Lai Tiên Đảo.
Cái đám trùng này... Đều sặc sỡ vô cùng đồng thời to một cách quái gở, to một cách quái dị.
Vô Song thậm chí thấy một con sâu bướm trên thân cây... Nó ít nhất phải dài 20 cm, một con sâu bướm dài ngang mỗi lưỡi kiếm?.
Tiếp theo là những con giun dài bằng cánh tay người, những con bọ to bằng bàn tay, tất cả những sinh vật ở đây đều lớn hơn bình thường, màu sắc cũng khác thường, cái thứ màu sắc sặc sỡ này đương nhiên báo hiệu chúng nó có độc.
Cánh rừng ở Bồng Lai Tiên Đảo như một cánh rừng nguyên sinh với kích thước đám côn trùng to gấp 3-4 lần bình thường, với một người tương đối không yêu thích dị trùng độc vật như Vô Song mà nói thì cảnh tượng này chẳng vui vẻ gì.
Đương nhiên đến lúc này thì Vô Song cũng tạm tin thứ gọi là ‘Bồng Lai Tiên Đảo’ bởi vì nơi này bất kể thực vật hay côn trùng đều sinh trưởng mạnh hơn bình thường, vấn đề là ngoài cái đống thực vật và côn trùng này ra thì nơi đây còn có gì?.
Nữ tử gọi là Mikami kia từ nơi đây đi ra vậy thì chứng tỏ Bồng Lai Tiên Đảo chắc chắn có người hoặc ít nhất cũng phải có sinh vật tồn tại, nó không thể nào là một tòa cô đảo được, lúc này Vô Song đang bắt đầu đoán thứ sinh vật trên Bồng Lai Tiên Đảo có hình thù thế nào.
Vô Song từng trải qua sự kiện Phật Sơn, từng trải qua sự việc Dược Vương Cốc, theo Vô Song thì sinh vật nơi đây sẽ có hình thù giống đám cương thi hoặc ‘quỷ’ như hồi ở Phật Sơn bất quá nơi này không khí rất đỗi bình thường, Vô Song không hề cảm nhận được ma khí trong không gian xung quanh, việc này cũng đi ngược lại với dấu hiệu nhận biết của Đế Thích Thiên.
Nếu không có ma khí thì Đế Thích Thiên muốn làm gì?, nếu không có ma khí thì sự bất tử ở đâu ra?, đây là những thứ Vô Song chưa thể giải thích nổi.
Trải qua sự kiện Dược Vương Cốc, Vô Song cũng đụng độ một đám gần như là bất tử vì vậy nếu nhắc đến Đế Thích Thiên sau đó lại có liên quan tới sự bất tử bản thân Vô Song đương nhiên chọn đáp án liên quan tới ma khí nhưng mà hiện tại xem ra không phải.
Vô Song cứ mang theo suy nghĩ miên man của mình mà đi, vừa đi vừa quan sát toàn bộ khung cảnh xung quanh, hắn đi rất chậm vì vậy gần nửa ngày Vô Song cũng không đi được bao xa bất quá tại thời điểm này Vô Song nghe thấy tiếng đánh nhau, âm thanh va chạm của vũ khí.
Cũng không cần nghĩ ngợi gì, Vô Song trực tiếp hướng về nơi phát ra âm thanh mà đi, trong đầu quả thật hy vọng gặp lại được Dương.
Cũng không phải Vô Song mê luyến gì nữ tử này mà là Vô Song cảm thấy tương đối ‘hợp cạ’ khi ở cạnh Dương đồng thời đến hiện tại Vô Song vẫn tò mò muốn biết sư phụ của Dương là nhân vật nào, dĩ nhiên Vô Song tương đối hy vọng sư phụ của Dương là nhân vật có thật trong lịch sử Việt Nam, là bậc tiên hiền đất Việt, lúc đó thì mọi việc thú vị hơn nhiều.
Có mục tiêu để di chuyển thay vì đi lại trong vô thức, tốc độ của Vô Song liền được đẩy lên nhanh hơn nhiều, rốt cuộc Vô Song thấy một trận chiến, trận chiến giữa hai tên tử tù.
Cả hai tử tù này Vô Song đều không quen cho nên hắn sẽ chỉ đứng quan sát.
Hai kẻ này tuy cũng ở trong 30 tử tù đặt chân lên hòn đảo này nhưng thực lực của chúng sẽ không làm Vô Song quan tâm, vấn đề thực sự làm Vô Song hứng thú là ở người giám sát của họ.
Hai tử tù dĩ nhiên phải có hai kẻ giám sát, một người mặc áo khoác vàng bằng tơ lụa hảo hảng, một người thì mặc bộ quần áo xen lẫn hai màu trắng đen.
Áo khoác vàng chính là nhà Minamoto với gia huy có hình ‘lá tre và hoa của cây khổ sâm’, về phần nhà Thiên Vũ thì vẫn là vầng bán nguyệt nơi ngực phải.
Vô Song biết tại Bồng Lai Tiên Đảo không chỉ là trận chiến đi tìm ‘Đan’ mà còn là cuộc chiến ngầm giữa Thiên Hoàng cùng Đại Tướng Quân.
Nhà Minamoto đại diện cho Thiên Hoàng còn Thiên Vũ gia thì đại diện cho phủ Đại Tướng Quân.
‘Đan’ vừa nghe chắc chắn biết số lượng có hạn mà cho dù không phải Đan thì bất cứ tài nguyên nào trên Bồng Lai Tiên Đảo cũng có hạn, ví dụ điển hình nhất là thông tin.
Đám tử tù chỉ có từ 7-10 ngày ở trên đảo trước khi lực lượng chính đặt chân tới đây, trong 7-10 ngày tốt nhất là tìm được Đan nếu không thì phải thu thập càng nhiều thông tin có ích càng tốt, vấn đề là ở phía ngược lại những tử tù khác cũng có thể làm việc tương tự.
Tử tù ở đây sẽ bị bắt buộc chia làm hai phe, phe Thiên Hoàng cùng phe Đại Tướng Quân, tức là phe nào có số lượng tử tù còn sống sau khoảng thời gian mặc định kia nhiều hơn thì khả năng sau này sẽ thu được nhiều ‘tài nguyên hơn’, nhiều ‘lợi ích hơn’ vì vậy việc tử tù của hai phe khác nhau chém giết nhau là rất đỗi bình thường.
Nhìn hai kẻ chém giết nhau, Vô Song trực tiếp ẩn thân điều tức, Vô Song không quan tâm đến chiến quả, Vô Song chỉ quan tâm tới kẻ Thiên Vũ gia cùng kẻ đến từ nhà Minamoto rốt cuộc chuẩn bị nói gì với nhau, rốt cuộc sẽ hành động ra sao.
Thời gian lại chậm rãi trôi qua, rốt cuộc trong hai tử tù có một kẻ bị giết chết, tuy Vô Song không biết kẻ thua là ai lại càng không biết kẻ thắng tên là gì nhưng mà Vô Song có thể nhìn thấy lần này cơ hồ là nhà Minamoto thắng.
Vẻ mặt của tên giám sát từ nhà Thiên Vũ tuyệt không tốt đẹp gì bất quá hắn rất nhanh rút thanh Katana của mình ra rồi chặt đầu luôn tên tử tù do mình giám sát.
Dùng một tấm khăn bọc đầu đối phương lại, kẻ này sau đó mới đứng lên nói.
“Minamoto Dai, lần này coi như ngươi may mắn”.
Nói xong kẻ này lập tức xoay người rời đi, vừa nhìn cũng biết đây là hướng ra biển, lúc này Vô Song mới hiểu rằng kẻ giám sát khi không còn ai để giám sát... Sẽ trở về nơi tập kết.
Ở phía ngược lại, kẻ được gọi là Minamoto Dai kia khẽ nhếch miệng, ánh mắt đầy coi thường nhìn về kẻ thất bại của Thiên Vũ gia, cũng mặc kệ kẻ kia chưa đi được bao xa mà nói luôn vớ tử tù của mình.
“Daichiki, ngươi thực sự làm ta rất thất vọng, giết một tên phế vật mà thôi còn tự làm mình bị thường, còn tốn nhiều thời gian như vậy”.
Tử tù gọi là Daichiki không dám nói gì cả, chỉ có thể cúi đầu cố gắng băng bó vết thương trên người, Daichiki tuy là tử dù nhưng mà cứ như hạ nhân của nhà Minamoto vậy.
...
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook