Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 866
P/s: Tháng 6 có nguyệt phiếu, cầu mọi người đầu tháng buff truyện giúp mình với ạ.
_ _ _ _ _ __ _
Thi khôi rất cường hãn, nếu nó mà là người sống thì cũng không biết sẽ kinh khủng tới tình trạng nào nhưng mà hiện tại thi khôi gần như đã bị phá hủy hoàn toàn, Vô Song hiện tại bồi thêm một chiêu Bắc Minh Côn Nộ chắc chắn có thể hoàn toàn đánh nát thi khôi.
Vô Song đương nhiên không tiếc gì một chiêu Bắc Minh Côn Nộ, thậm chí đã chuẩn bị cầm Bắc Minh Côn Nộ nện thẳng xuống thi khôi nhưng mà ngay lúc này một việc mà Vô Song không thể tưởng tượng được xuất hiện.
Chỉ thấy thi khôi lúc này mở mắt, sau đó nó cũng mở luôn cả miệng.
Đây là lần đầu tiên, Vô Song thấy thi khôi mở miệng... Hơn nữa nó còn lên tiếng.
“Ngươi là truyền nhân của kẻ đó?”.
Nghe thấy thi khôi mở miệng, Vô Song suýt chút nữa không nhịn được mà toàn lực nện Bắc Minh Côn Nộ xuống cái đầu kia, cũng may cuộc đời Vô Song đã thấy nhiều quái sự, hắn lúc này vẫn giữ Bắc Minh Côn Nội, ánh mắt lạnh lùng nhìn thi khôi hay đúng hơn là cái đầu kia.
“Ngươi... Rốt cuộc là cái thứ gì?”.
Nếu thi khôi có thể nói chuyện thì đây là điều đầu tiên Vô Song muốn hỏi.
Cái đầu nghe Vô Song hỏi cũng không cần nghĩ mà mở miệng.
“Không rõ lắm nhưng có lẽ là sinh khôi”.
Sinh khôi... Cái từ này Vô Song nghe rồi nhưng chưa gặp bao giờ mà cũng chưa từng tưởng tượng ra kiểu gì cả... Đại khái chính là mang người sống luyện thành khôi nhưng mà nếu như thế cũng chẳng khác người chết là bao, làm gì có chuyện khôi có thể nói chuyện hơn nữa còn có suy nghĩ độc lập?.
Vô Song vẫn còn đang trong cái suy nghĩ của mình thì cái đầu kia lại mở miệng.
“Ngươi là truyền nhân của kẻ kia?”.
Trước cái đầu đã trả lời một câu của Vô Song, nay Vô Song trả lời lại đương nhiên là hợp tình hợp lý nhưng mà nhìn cảnh này Vô Song thực sự cảm thấy quái lạ vô cùng.
Cũng chẳng khó đoán ‘kẻ kia’ trong miệng cái đầu rốt cuộc là ai, Vô Song đoán chắc trong miệng cái đầu chính là Tiêu Dao Tử.
Vô Song hiện tại đang dùng Bắc Minh Côn Nộ, nếu năm đó mà Tiêu Dao Tử đấu với thi khôi chỉ sợ cũng phải lôi Bắc Minh Côn Nộ ra mới có thể đánh bại được hắn, dù gì thi khôi có thân thể siêu cấp đáng sợ.
“Đúng thì sao mà sai thì sao?”.
Cái đầu tựa hồ nhíu mày lại, hắn không thích người khác hỏi lại mình bất quá cái đầu vẫn trả lời Vô Song.
“Nếu đúng thì chặt đầu của ta ra là được, nếu không phải thì mang xác ta đặt lại vào trong quan tài”.
Nói xong cái đầu không giải thích gì thêm mà chỉ đưa mắt nhìn Vô Song.
Vô Song cũng nhìn cái đầu, trong lòng như có suy nghĩ.
Vô Song quên mất một việc là có khả năng rất lớn Tiêu Dao Tử từng tới đây, Vô Song có thể giải quyết thi khôi thì Tiêu Dao Tử không thể không làm được, vậy phải có một cái lý do gì đó để đến giờ thi khôi còn sống, phải có lý do để thi không không bị phá hủy.
Nghĩ tới điểm này Vô Song thu Bắc Minh Côn Nộ lại, Vô Song càng nghĩ càng cảm thấy việc này có huyền cơ hơn nữa cả thi khôi Vô Song còn không sợ, nào sẽ sợ chỉ một cái đầu.
Vô Song cũng nghe được thi khôi nói là ‘chặt’ vì vậy rất nhanh nhớ tới thanh namagaki của thi khôi.
Namagaki của thi khôi tuyệt đối có thể liệt vào hàng thần binh, mang thứ này ra chặt đầu đương nhiên là thích hợp vô cùng.
“Ngươi sẽ không sợ đau chứ?”.
Cái đầu nghe Vô Song hỏi, nó lại mở mắt sau đó nhếch miệng cười.
Nụ cười này của nó cũng làm Vô Song nhếch miệng cười theo, trực tiếp cầm thanh Namagaki bổ xuống tuy nhiên lúc này cái đầu lại mở miệng.
“Chặt từ phần bả vai đổ lên, không quá nông cũng không quá sâu”.
Vô Song nhíu mày, nhìn nhìn cái đầu một chút, rốt cuộc hạ tay xuống, Vô Song thật sự chặt cái đầu này ra, vị trí hạ đao là từ dưới yết hầu kéo dài thêm 5cm.
Cái đầu này không muốn Vô Song chặt hết, nó muốn giữ lại phần ‘cổ’, cái này quả thật hơi kỳ quái.
Chặt xong đầu đối phương, Vô Song cũng không biết phải làm gì nữa, dù sao hắn nằm mơ cũng chưa gặp trường hợp này bao giờ.
Cái đầu mở mắt nhìn Vô Song, sau đó nó lại nói.
“Được rồi, ngươi cũng không cần nhìn ta như thế, có gì muốn hỏi thì hỏi đi”.
Phải hỏi gì với thứ này đây?.
Vô Song nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
“Ta phải gọi ngài là gì?”.
Câu hỏi này làm cái đầu suy nghĩ thật sự nghiêm túc, phải mất một hồi lâu mới mở miệng.
“Ngươi nói tiếng dân tộc ta, vậy ắt cũng nghe tên ta rồi, ta gọi Oda Nobunaga, bất quá hiện tại gọi ta là Quỷ Vương đi, dù sao cái tên Nobunaga cũng là quá khứ rồi”.
Lại một lần nữa, cái đầu làm Vô Song giật mình.
Hắn đã đoán được người trước mặt có thể là Oda Nobunaga khi dựa trên hai thanh namagaki của đối phương nhưng khi được xác nhận thì vẫn bất ngờ vô cùng.
Oda Nobunaga tuyệt đối là huyền thoại của Phù Tang hơn nữa người đàn ông này quả thật được gọi là Quỷ Vương, là Quỷ Vương đại diện cho nỗi khiếp sợ toàn Phù Tang.
Không phải ngẫu thiên mà Oda Nobunaga lại đại diện cho một con quái vật mạnh mẽ nhất toàn bộ truyền thuyết Phù Tang, con quái vật được gọi là Bát Kỳ Đại Xà.
“Ngài khi còn sống mạnh thế nào?”.
Quỷ Vương có lẽ không ngờ được rằng Vô Song lại hỏi cái câu này, dù sao theo suy nghĩ của Quỷ Vương bản thân Vô Song sẽ hỏi những câu khác mới đúng bất quá câu hỏi này cũng không khó trả lời với Quỷ Vương, Quỷ Vương thản nhiên nói.
“Mạnh hơn ngươi, có lẽ ngang ngửa kẻ kia”.
Oda Nobunaga nói giọng rất bình thường nhưng mà để ngang được ‘kẻ kia’ trong miệng của hắn thì Vô Song hiểu Oda Nobunaga mạnh thế nào.
Có thể ‘đúc’ ra được một sinh khôi có thân thể gần như vô địch thì trình độ khi còn sống của Quỷ Vương không nói cũng biết.
“Quỷ Vương, người đã mạnh như vậy... Kẻ nào có thể luyện người thành sinh khôi?”.
Quỷ Vương liếc nhìn Vô Song một cái, hắn khẽ cười, nụ cười làm cho bất cứ ai cũng ghê cả người, dù sao hiện tại chỉ là một cái đầu đang cười mà thôi, sao có thể không đáng sợ?.
“Là ta đồng ý, nếu ta không đồng ý thì không ai trong thiên hạ này làm nổi bất quá kẻ luyện chế ta thành sinh khôi quả thực mạnh hơn ta, mạnh hơn nhiều lắm”.
Quỷ Vương nói đến đây, ánh mắt vẫn còn lộ ra sự e dè.
Để Oda Nobunaga e dè, kẻ kia thực sự kinh khủng vô cùng.
“Ta cũng không ngờ hắn còn sống, một kẻ vốn đã phải chết lâu lắm rồi, một kẻ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hắn gọi Jofuku”.
Nghe thấy cái tên này từ miệng Quỷ Vương, Vô Song cũng không lấy làm bất ngờ.
Người khác có thể không có ấn tượng gì với cái tên này dù sao đây là một cái tên chuẩn Phù Tang nhưng mà với người thực sự biết ý nghĩa cái tên này như Vô Song thì khác.
Jofuku là tên gọi Phù Tang, tên ở Trung Nguyên của người này chính là Từ Phúc, tức Đế Thích Thiên.
Nhìn cái đầu Quỷ Vương, Vô Song biết một cánh cửa đang mở ra trước mắt hắn, một người ‘sống’ có thể kể cho hắn về rất rất nhiều việc.
Chữ X của Tiêu Dao Tử có nghĩa là gì?, rất đơn giản, chỉ cần đến đây gặp Quỷ Vương, đánh bại được Quỷ Vương vậy thì tự mình đi mà hỏi Quỷ Vương.
...
Comment càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
_ _ _ _ _ __ _
Thi khôi rất cường hãn, nếu nó mà là người sống thì cũng không biết sẽ kinh khủng tới tình trạng nào nhưng mà hiện tại thi khôi gần như đã bị phá hủy hoàn toàn, Vô Song hiện tại bồi thêm một chiêu Bắc Minh Côn Nộ chắc chắn có thể hoàn toàn đánh nát thi khôi.
Vô Song đương nhiên không tiếc gì một chiêu Bắc Minh Côn Nộ, thậm chí đã chuẩn bị cầm Bắc Minh Côn Nộ nện thẳng xuống thi khôi nhưng mà ngay lúc này một việc mà Vô Song không thể tưởng tượng được xuất hiện.
Chỉ thấy thi khôi lúc này mở mắt, sau đó nó cũng mở luôn cả miệng.
Đây là lần đầu tiên, Vô Song thấy thi khôi mở miệng... Hơn nữa nó còn lên tiếng.
“Ngươi là truyền nhân của kẻ đó?”.
Nghe thấy thi khôi mở miệng, Vô Song suýt chút nữa không nhịn được mà toàn lực nện Bắc Minh Côn Nộ xuống cái đầu kia, cũng may cuộc đời Vô Song đã thấy nhiều quái sự, hắn lúc này vẫn giữ Bắc Minh Côn Nội, ánh mắt lạnh lùng nhìn thi khôi hay đúng hơn là cái đầu kia.
“Ngươi... Rốt cuộc là cái thứ gì?”.
Nếu thi khôi có thể nói chuyện thì đây là điều đầu tiên Vô Song muốn hỏi.
Cái đầu nghe Vô Song hỏi cũng không cần nghĩ mà mở miệng.
“Không rõ lắm nhưng có lẽ là sinh khôi”.
Sinh khôi... Cái từ này Vô Song nghe rồi nhưng chưa gặp bao giờ mà cũng chưa từng tưởng tượng ra kiểu gì cả... Đại khái chính là mang người sống luyện thành khôi nhưng mà nếu như thế cũng chẳng khác người chết là bao, làm gì có chuyện khôi có thể nói chuyện hơn nữa còn có suy nghĩ độc lập?.
Vô Song vẫn còn đang trong cái suy nghĩ của mình thì cái đầu kia lại mở miệng.
“Ngươi là truyền nhân của kẻ kia?”.
Trước cái đầu đã trả lời một câu của Vô Song, nay Vô Song trả lời lại đương nhiên là hợp tình hợp lý nhưng mà nhìn cảnh này Vô Song thực sự cảm thấy quái lạ vô cùng.
Cũng chẳng khó đoán ‘kẻ kia’ trong miệng cái đầu rốt cuộc là ai, Vô Song đoán chắc trong miệng cái đầu chính là Tiêu Dao Tử.
Vô Song hiện tại đang dùng Bắc Minh Côn Nộ, nếu năm đó mà Tiêu Dao Tử đấu với thi khôi chỉ sợ cũng phải lôi Bắc Minh Côn Nộ ra mới có thể đánh bại được hắn, dù gì thi khôi có thân thể siêu cấp đáng sợ.
“Đúng thì sao mà sai thì sao?”.
Cái đầu tựa hồ nhíu mày lại, hắn không thích người khác hỏi lại mình bất quá cái đầu vẫn trả lời Vô Song.
“Nếu đúng thì chặt đầu của ta ra là được, nếu không phải thì mang xác ta đặt lại vào trong quan tài”.
Nói xong cái đầu không giải thích gì thêm mà chỉ đưa mắt nhìn Vô Song.
Vô Song cũng nhìn cái đầu, trong lòng như có suy nghĩ.
Vô Song quên mất một việc là có khả năng rất lớn Tiêu Dao Tử từng tới đây, Vô Song có thể giải quyết thi khôi thì Tiêu Dao Tử không thể không làm được, vậy phải có một cái lý do gì đó để đến giờ thi khôi còn sống, phải có lý do để thi không không bị phá hủy.
Nghĩ tới điểm này Vô Song thu Bắc Minh Côn Nộ lại, Vô Song càng nghĩ càng cảm thấy việc này có huyền cơ hơn nữa cả thi khôi Vô Song còn không sợ, nào sẽ sợ chỉ một cái đầu.
Vô Song cũng nghe được thi khôi nói là ‘chặt’ vì vậy rất nhanh nhớ tới thanh namagaki của thi khôi.
Namagaki của thi khôi tuyệt đối có thể liệt vào hàng thần binh, mang thứ này ra chặt đầu đương nhiên là thích hợp vô cùng.
“Ngươi sẽ không sợ đau chứ?”.
Cái đầu nghe Vô Song hỏi, nó lại mở mắt sau đó nhếch miệng cười.
Nụ cười này của nó cũng làm Vô Song nhếch miệng cười theo, trực tiếp cầm thanh Namagaki bổ xuống tuy nhiên lúc này cái đầu lại mở miệng.
“Chặt từ phần bả vai đổ lên, không quá nông cũng không quá sâu”.
Vô Song nhíu mày, nhìn nhìn cái đầu một chút, rốt cuộc hạ tay xuống, Vô Song thật sự chặt cái đầu này ra, vị trí hạ đao là từ dưới yết hầu kéo dài thêm 5cm.
Cái đầu này không muốn Vô Song chặt hết, nó muốn giữ lại phần ‘cổ’, cái này quả thật hơi kỳ quái.
Chặt xong đầu đối phương, Vô Song cũng không biết phải làm gì nữa, dù sao hắn nằm mơ cũng chưa gặp trường hợp này bao giờ.
Cái đầu mở mắt nhìn Vô Song, sau đó nó lại nói.
“Được rồi, ngươi cũng không cần nhìn ta như thế, có gì muốn hỏi thì hỏi đi”.
Phải hỏi gì với thứ này đây?.
Vô Song nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
“Ta phải gọi ngài là gì?”.
Câu hỏi này làm cái đầu suy nghĩ thật sự nghiêm túc, phải mất một hồi lâu mới mở miệng.
“Ngươi nói tiếng dân tộc ta, vậy ắt cũng nghe tên ta rồi, ta gọi Oda Nobunaga, bất quá hiện tại gọi ta là Quỷ Vương đi, dù sao cái tên Nobunaga cũng là quá khứ rồi”.
Lại một lần nữa, cái đầu làm Vô Song giật mình.
Hắn đã đoán được người trước mặt có thể là Oda Nobunaga khi dựa trên hai thanh namagaki của đối phương nhưng khi được xác nhận thì vẫn bất ngờ vô cùng.
Oda Nobunaga tuyệt đối là huyền thoại của Phù Tang hơn nữa người đàn ông này quả thật được gọi là Quỷ Vương, là Quỷ Vương đại diện cho nỗi khiếp sợ toàn Phù Tang.
Không phải ngẫu thiên mà Oda Nobunaga lại đại diện cho một con quái vật mạnh mẽ nhất toàn bộ truyền thuyết Phù Tang, con quái vật được gọi là Bát Kỳ Đại Xà.
“Ngài khi còn sống mạnh thế nào?”.
Quỷ Vương có lẽ không ngờ được rằng Vô Song lại hỏi cái câu này, dù sao theo suy nghĩ của Quỷ Vương bản thân Vô Song sẽ hỏi những câu khác mới đúng bất quá câu hỏi này cũng không khó trả lời với Quỷ Vương, Quỷ Vương thản nhiên nói.
“Mạnh hơn ngươi, có lẽ ngang ngửa kẻ kia”.
Oda Nobunaga nói giọng rất bình thường nhưng mà để ngang được ‘kẻ kia’ trong miệng của hắn thì Vô Song hiểu Oda Nobunaga mạnh thế nào.
Có thể ‘đúc’ ra được một sinh khôi có thân thể gần như vô địch thì trình độ khi còn sống của Quỷ Vương không nói cũng biết.
“Quỷ Vương, người đã mạnh như vậy... Kẻ nào có thể luyện người thành sinh khôi?”.
Quỷ Vương liếc nhìn Vô Song một cái, hắn khẽ cười, nụ cười làm cho bất cứ ai cũng ghê cả người, dù sao hiện tại chỉ là một cái đầu đang cười mà thôi, sao có thể không đáng sợ?.
“Là ta đồng ý, nếu ta không đồng ý thì không ai trong thiên hạ này làm nổi bất quá kẻ luyện chế ta thành sinh khôi quả thực mạnh hơn ta, mạnh hơn nhiều lắm”.
Quỷ Vương nói đến đây, ánh mắt vẫn còn lộ ra sự e dè.
Để Oda Nobunaga e dè, kẻ kia thực sự kinh khủng vô cùng.
“Ta cũng không ngờ hắn còn sống, một kẻ vốn đã phải chết lâu lắm rồi, một kẻ chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hắn gọi Jofuku”.
Nghe thấy cái tên này từ miệng Quỷ Vương, Vô Song cũng không lấy làm bất ngờ.
Người khác có thể không có ấn tượng gì với cái tên này dù sao đây là một cái tên chuẩn Phù Tang nhưng mà với người thực sự biết ý nghĩa cái tên này như Vô Song thì khác.
Jofuku là tên gọi Phù Tang, tên ở Trung Nguyên của người này chính là Từ Phúc, tức Đế Thích Thiên.
Nhìn cái đầu Quỷ Vương, Vô Song biết một cánh cửa đang mở ra trước mắt hắn, một người ‘sống’ có thể kể cho hắn về rất rất nhiều việc.
Chữ X của Tiêu Dao Tử có nghĩa là gì?, rất đơn giản, chỉ cần đến đây gặp Quỷ Vương, đánh bại được Quỷ Vương vậy thì tự mình đi mà hỏi Quỷ Vương.
...
Comment càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook