Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 917
Đại Quốc Chủ sợ nhất chính là trường sinh khí.
Về một mặt nào đó trường sinh khí khắc chế ma khí đương nhiên thế gian vạn vật đều có tương sinh tương khắc, nói ma khí khắc chế trường sinh khí thì cũng đúng, chẳng thể nói cái gì hơn cái gì tuy nhiên trường sinh khí lại là đại diện cho một tồn tại, một tồn tại vô địch thiên hạ – Trương Tam Phong.
Đại Quốc Chủ đã không có thời gian mà nghĩ tới Lý Thương Hải nữa bởi vì hiện tại trên người Thiên Thánh tràn ngập trường sinh khí, trường sinh khí bao phủ toàn bộ đại điện.
Đại Quốc Chủ thật sự không biết Thiên Thánh là ai cả, thế gian cũng chẳng có mấy người biết Thiên Thánh tồn tại huống hồ Đại Quốc Chủ không bước chân ra ngoài một bước?.
Đại Quốc Chủ nhìn Thiên Thánh đồng thời lúc này Thiên Thánh cũng mở mắt nhìn Đại Quốc Chủ.
Tất cả ký ức của Đại Quốc Chủ về Trương Tam Phong đều dừng lại ở trận chiến năm đó, trận chiến giữa bản thể Đế Thích Thiên cùng Trương Tam Phong ngoài ra cái gì cũng không quá rõ ràng.
Năm đó Trương Tam Phong thực sự rất trẻ, nhìn chỉ như thanh niên 19-20 tuổi đương nhiên đây là tạo nghệ võ học của Trương Tam Phong đem lại, Đại Quốc Chủ cũng không cảm thấy bất ngờ tuy nhiên Đại Quốc Chủ biết Trương Tam Phong sau trận chiến đó cũng trọng thương, thương thế cực kỳ nặng.
Ai biết cái thương thế kia ảnh hưởng thế nào tới Trương Tam Phong?, ai biết liệu có phải vài chục năm qua đi Trương Tam Phong khuôn mặt liền giống với một lão nhân hay không?.
Giờ khắc hai người nhìn nhau, Đại Quốc Chủ không rõ có phải vì bóng ma tâm lý hay không vậy mà lộ ra yếu thế, âm thanh như gầm lên từ trong cổ họng.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”.
Ở phía đối diện Thiên Thánh nhìn Đại Quốc Chủ đồng thời bình tĩnh đáp.
“Cùng câu hỏi, lão phu muốn biết ngươi rốt cuộc là ai?”.
Thiên Thánh ngay từ khi tiến vào cung điện này liền không động, từ đầu đến cuối không hề thoát khỏi mê huyễn nhưng không phải vì Thiên Thánh không thể thoát ra mà chỉ là không muốn thoát ra.
Thiên Thánh là một nhân vật vô danh, thiên hạ này có người nói Thiên Thánh mạnh mà cũng có người nói Thiên Thánh yếu, mạnh yếu ra sao không ai có thể giải đáp được có chăng chỉ có Thiên Thánh chính mình tự biết.
Thiên Thánh xuất đạo rất sớm, là đại đệ tử đầu tiên của Trường Sinh Chân Nhân, phải biết khi Trường Sinh Chân Nhân gặp Thiên Thánh thì Thiên Thánh đã lên 8 còn Trường Sinh Chân Nhân mới 40.
Thiên hạ này ai cũng nói Trường Sinh Chân Nhân là quái vật có thể trường sinh bất lão nhưng hiếm người biết Thiên Thánh cũng là quái vật, có thể một mực sống theo Trương Tam Phong.
Một đời Thiên Thánh không có nhiều bằng hữu, nếu nói người bạn thân nhất của Thiên Thánh thì cũng chỉ có Vô Hà Tử nhưng ngay cả Vô Hà Tử thực ra cũng không biết Thiên Thánh sâu bao nhiêu, Thiên Thánh ẩn đi bao nhiêu thực lực.
Trong mắt người không hiểu chuyện Thiên Thánh hiện tại còn đang bế tử quan ở Võ Đang, còn đang cố gắng đột phá đế vị.
Trong mắt người hiểu chuyện như Lý Thương Hải đương nhiên biết Thiên Thánh mạnh nhưng chính Lý Thương Hải còn cảm thấy Thiên Thánh không mạnh bằng mình dù sao huyết khí của Thiên Thánh đã khô cạn, có thể chiến được bao lâu cũng không ai rõ.
Sự tồn tại của Thiên Thánh cực kỳ đặc biệt, người biết Thiên Thánh tồn tại rất nhiều, người hiểu về Thiên Thánh có lẽ cũng không ít nhưng rốt cuộc Thiên Thánh mạnh bao nhiêu thì không ai rõ ràng, có lẽ đánh giá chung của các tuyệt thế cao thủ về Thiên Thánh sẽ đều như Lý Thương Hải, trong mắt bọn họ Thiên Thánh có thể coi là tuyệt thế cường nhân nhưng khí huyết đã cạn từ đó chiến lực giảm mạnh.
Khắp thế gian này ngoài Trương Tam Phong cùng tự thân Thiên Thánh thì có lẽ chỉ có Vô Hà Tử hiểu Thiên Thánh nhiều nhất, Võ Đang Đệ Nhị Nhân sao có thể coi thường?.
Thiên Thánh một đời bình bình vô danh chẳng có chiến tích nào đáng nói nhưng Vô Hà Tử biết Thiên Thánh sâu không thể lường, vì hiểu Thiên Thánh, vì tin Thiên Thánh bản thân Vô Hà Tử mới mặc kệ tất cả mà kéo Lý Thương Hải ra ngoài, mới tin tưởng mình cùng Lý Thương Hải có thể rời khỏi Thạch Thành.
Lại nói giờ khắc này cơ thể Thiên Thánh dần dần chuyển thành khô đét, làn da đầy tàn nhan, sống lưng càng ngày càng gù xuống, ánh mắt ngập tràn tử khí.
Giờ khắc này Thiên Thánh trong phút chốc như một lão nhân đã đặt một chân vào quan tài nhưng mà càng vì thế trường sinh khí ở bên ngoài càng mạnh, trường sinh khí càng khủng bố ép đến mức Đại Quốc Chủ cảm thấy khó thở.
Đại Quốc Chủ đứng trên ngôi cao, ma khí cũng tràn ra, đây là lần đầu tiên Đại Quốc Chủ chính thức tràn ra ma khí của chính bản thân mình, lấy ma khí xâm chiếm mảnh không gian này.
Trong đại điện dần dần hiện ra một cảnh tưởng kỳ dị, một nửa ngập tràn ma khí màu đen một nửa ngập tràn trường sinh khí màu trắng bạc, hai bên ấy vậy mà không ai hơn ai, không ai có thể chân chính ép được đối phương.
Đại Quốc Chủ lúc này biết mình gặp được kình địch, một kình địch mà hắn chẳng có chút thông tin nào nhưng mà trong lòng Đại Quốc Chủ thật ra lại thở nhẹ một hơi, Đại Quốc Chủ biết đối phương đã không phải Trương Tam Phong.
Chỉ cần đối thủ không phải Trương Tam Phong bản thân Đại Quốc Chủ liền lại có lòng tin của chính mình, thiên hạ này trừ bản thể Đế Thích Thiên cùng Trương Tam Phong thì hắn sợ ai?.
Thời khắc Đại Quốc Chủ đang thả lỏng tâm tình thì lại một lần nữa bị Thiên Thánh dọa sợ, chỉ thấy sau lưng Thiên Thánh hiện lên hư ảnh, một cây nhiên đăng đồng thời trên thân nhiên đăng lại có từng sợi cây thường xuân cuốn lên, hư ảnh sau lưng Thiên Thánh đầy vẻ tang thương cùng cổ lão.
Ảo ảnh sau lưng là dấu hiệu của Giới, dĩ nhiên Thiên Thánh có thể tạo ra Giới thì chẳng phải điều bất ngờ, bất ngờ là tại cung điện của Đại Quốc Chủ xuất hiện từng vết nứt không gian sau đó như có cái gì đó vỡ vụn như âm thanh tấm kính bị đánh nát vậy.
Khi cái âm thanh này vang lên, cả đại điện như thay đổi một loại không gian khác, cảnh vật tuy không đổi nhưng rõ ràng đã có cái gì đó không giống như trước.
Trước đây cả tòa cung điện như đi theo Đại Quốc Chủ, như trở thành một phần của Đại Quốc Chủ nhưng mà hiện tại mối liên kết kia cứ như bị phá hủy, cả tòa cung điện này cũng không còn gắn kết với Đại Quốc Chủ, không còn là một phần của Đại Quốc Chủ.
Giờ khắc này Thiên Thánh mới hướng về Đại Quốc Chủ mà nói.
“Đấu với tiểu bối mà thôi, có cần phải dùng tới cả Thiên Địa Đại Thế hay không?”.
Đại Quốc Chủ lần này gần như đã không tin vào những gì xảy ra trước mắt, Đại Quốc Chủ sao mà ngờ được lão già lụm khụm sắp chết trước mặt mình dĩ nhiên lại luyện ra được Thiên Địa Đại Thế?.
“Ngươi rốt cuộc là ai?, chẳng nhẽ ngươi là Hoàng Thường?”.
Hoàng Thường... Đây là hai chữ duy nhất mà Đại Quốc Chủ có thể nghĩ tới.
Hoàng Thường khác với đại đa số cường giả trong thiên hạ bởi Hoàng Thường có khí vận gia thân, có đại thế gia trì đây là lý do vì sao tại Trung Nguyên bản thân Hoàng Thường là bá chủ.
Cái gọi là khí vận gia thân nói trắng ra là theo thời mà tới, tại cái thời đại này lấy Đại Thanh cùng Mông Cổ vi tôn, Hoàng Thường thân là thái sư của Đại Thanh, chịu toàn bộ khí vận của Đại Thanh gia trì, bản thân Hoàng Thường không mạnh cũng phí.
Đại Quốc Chủ chưa từng gặp Hoàng Thường lại càng không có quá nhiều thông tin về Hoàng Thường nhưng nếu ngoài tứ đại cao thủ đứng đầu toàn bộ thế gian ra thì cũng chỉ có Hoàng Thường có thể chạm tới Thiên Địa Đại Thế, ít nhất trong mắt của Đại Quốc Chủ là vậy.
Thiên Thánh cũng không che đậy thân phận của mình, nhàn nhạt hướng về Đại Quốc Chủ mà nói.
“Lão phu ngu độn không phải đại nhân vật gì, một thân bản lãnh đều học của sư phụ, so với sư phụ của ta bản thân ta không là gì cả, chỉ là nhất giới phàm phu tục tử nhưng mà phàm nhân cũng có thể thí thần, lão phu lần này quả thật muốn xem Bồng Lai Quốc Chủ mạnh yếu ra sao?”.
Càng nói tử khí trên người Thiên Thánh càng mạnh nhưng mà tử khí càng mạnh thì sinh khí bao phủ cung điện này càng cường hãn.
Sinh tử vốn một đường, tận cùng của tử chính là sinh.
Nhân Thánh chủ tu Nhân Đạo, Địa Thánh chủ tu Tự Nhiên Đại Đạo về phần Thiên Thánh chính là tu Sinh Tử Đại Đạo.
Ý hóa niệm, ngưng niệm mà thành vực.
Vực có hồn, thuế biến mà thành giới.
Giới hợp Đạo liền tu ra Thiên Địa Đại Thế.
Thế giới này thiên đạo không hoàn thiện nhưng nó vẫn là thiên đạo, thiên đạo giới này cũng đang lựa chọn.
Nếu có đế vị cường giả đều có tư cách được thiên đạo lựa chọn thì đế vị cường giả ngưng tụ ra vực mới có tư cách được thiên đạo ghé mắt, ngưng tụ ra giới có thể cảm ngộ thiên đạo mà, chỉ có những người vượt ra khỏi phạm trù của giới, vượt qua cái gọi là cảm ngộ thiên đạo tu thành Thiên Địa Đại Thế mới chân chính được thiên đạo công nhận, thế gian không có cách gọi chính xác của những cường giả này bởi cảnh giới của bọn họ vượt ngoài tầm hiểu biết của thế nhân nhưng nếu muốn dùng từ chính xác nhất để miêu tả những con người này thì chính là Hợp Đạo Cảnh.
Hợp Đạo cường giả quả thực có tư cách viễn siêu đế vị.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Về một mặt nào đó trường sinh khí khắc chế ma khí đương nhiên thế gian vạn vật đều có tương sinh tương khắc, nói ma khí khắc chế trường sinh khí thì cũng đúng, chẳng thể nói cái gì hơn cái gì tuy nhiên trường sinh khí lại là đại diện cho một tồn tại, một tồn tại vô địch thiên hạ – Trương Tam Phong.
Đại Quốc Chủ đã không có thời gian mà nghĩ tới Lý Thương Hải nữa bởi vì hiện tại trên người Thiên Thánh tràn ngập trường sinh khí, trường sinh khí bao phủ toàn bộ đại điện.
Đại Quốc Chủ thật sự không biết Thiên Thánh là ai cả, thế gian cũng chẳng có mấy người biết Thiên Thánh tồn tại huống hồ Đại Quốc Chủ không bước chân ra ngoài một bước?.
Đại Quốc Chủ nhìn Thiên Thánh đồng thời lúc này Thiên Thánh cũng mở mắt nhìn Đại Quốc Chủ.
Tất cả ký ức của Đại Quốc Chủ về Trương Tam Phong đều dừng lại ở trận chiến năm đó, trận chiến giữa bản thể Đế Thích Thiên cùng Trương Tam Phong ngoài ra cái gì cũng không quá rõ ràng.
Năm đó Trương Tam Phong thực sự rất trẻ, nhìn chỉ như thanh niên 19-20 tuổi đương nhiên đây là tạo nghệ võ học của Trương Tam Phong đem lại, Đại Quốc Chủ cũng không cảm thấy bất ngờ tuy nhiên Đại Quốc Chủ biết Trương Tam Phong sau trận chiến đó cũng trọng thương, thương thế cực kỳ nặng.
Ai biết cái thương thế kia ảnh hưởng thế nào tới Trương Tam Phong?, ai biết liệu có phải vài chục năm qua đi Trương Tam Phong khuôn mặt liền giống với một lão nhân hay không?.
Giờ khắc hai người nhìn nhau, Đại Quốc Chủ không rõ có phải vì bóng ma tâm lý hay không vậy mà lộ ra yếu thế, âm thanh như gầm lên từ trong cổ họng.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”.
Ở phía đối diện Thiên Thánh nhìn Đại Quốc Chủ đồng thời bình tĩnh đáp.
“Cùng câu hỏi, lão phu muốn biết ngươi rốt cuộc là ai?”.
Thiên Thánh ngay từ khi tiến vào cung điện này liền không động, từ đầu đến cuối không hề thoát khỏi mê huyễn nhưng không phải vì Thiên Thánh không thể thoát ra mà chỉ là không muốn thoát ra.
Thiên Thánh là một nhân vật vô danh, thiên hạ này có người nói Thiên Thánh mạnh mà cũng có người nói Thiên Thánh yếu, mạnh yếu ra sao không ai có thể giải đáp được có chăng chỉ có Thiên Thánh chính mình tự biết.
Thiên Thánh xuất đạo rất sớm, là đại đệ tử đầu tiên của Trường Sinh Chân Nhân, phải biết khi Trường Sinh Chân Nhân gặp Thiên Thánh thì Thiên Thánh đã lên 8 còn Trường Sinh Chân Nhân mới 40.
Thiên hạ này ai cũng nói Trường Sinh Chân Nhân là quái vật có thể trường sinh bất lão nhưng hiếm người biết Thiên Thánh cũng là quái vật, có thể một mực sống theo Trương Tam Phong.
Một đời Thiên Thánh không có nhiều bằng hữu, nếu nói người bạn thân nhất của Thiên Thánh thì cũng chỉ có Vô Hà Tử nhưng ngay cả Vô Hà Tử thực ra cũng không biết Thiên Thánh sâu bao nhiêu, Thiên Thánh ẩn đi bao nhiêu thực lực.
Trong mắt người không hiểu chuyện Thiên Thánh hiện tại còn đang bế tử quan ở Võ Đang, còn đang cố gắng đột phá đế vị.
Trong mắt người hiểu chuyện như Lý Thương Hải đương nhiên biết Thiên Thánh mạnh nhưng chính Lý Thương Hải còn cảm thấy Thiên Thánh không mạnh bằng mình dù sao huyết khí của Thiên Thánh đã khô cạn, có thể chiến được bao lâu cũng không ai rõ.
Sự tồn tại của Thiên Thánh cực kỳ đặc biệt, người biết Thiên Thánh tồn tại rất nhiều, người hiểu về Thiên Thánh có lẽ cũng không ít nhưng rốt cuộc Thiên Thánh mạnh bao nhiêu thì không ai rõ ràng, có lẽ đánh giá chung của các tuyệt thế cao thủ về Thiên Thánh sẽ đều như Lý Thương Hải, trong mắt bọn họ Thiên Thánh có thể coi là tuyệt thế cường nhân nhưng khí huyết đã cạn từ đó chiến lực giảm mạnh.
Khắp thế gian này ngoài Trương Tam Phong cùng tự thân Thiên Thánh thì có lẽ chỉ có Vô Hà Tử hiểu Thiên Thánh nhiều nhất, Võ Đang Đệ Nhị Nhân sao có thể coi thường?.
Thiên Thánh một đời bình bình vô danh chẳng có chiến tích nào đáng nói nhưng Vô Hà Tử biết Thiên Thánh sâu không thể lường, vì hiểu Thiên Thánh, vì tin Thiên Thánh bản thân Vô Hà Tử mới mặc kệ tất cả mà kéo Lý Thương Hải ra ngoài, mới tin tưởng mình cùng Lý Thương Hải có thể rời khỏi Thạch Thành.
Lại nói giờ khắc này cơ thể Thiên Thánh dần dần chuyển thành khô đét, làn da đầy tàn nhan, sống lưng càng ngày càng gù xuống, ánh mắt ngập tràn tử khí.
Giờ khắc này Thiên Thánh trong phút chốc như một lão nhân đã đặt một chân vào quan tài nhưng mà càng vì thế trường sinh khí ở bên ngoài càng mạnh, trường sinh khí càng khủng bố ép đến mức Đại Quốc Chủ cảm thấy khó thở.
Đại Quốc Chủ đứng trên ngôi cao, ma khí cũng tràn ra, đây là lần đầu tiên Đại Quốc Chủ chính thức tràn ra ma khí của chính bản thân mình, lấy ma khí xâm chiếm mảnh không gian này.
Trong đại điện dần dần hiện ra một cảnh tưởng kỳ dị, một nửa ngập tràn ma khí màu đen một nửa ngập tràn trường sinh khí màu trắng bạc, hai bên ấy vậy mà không ai hơn ai, không ai có thể chân chính ép được đối phương.
Đại Quốc Chủ lúc này biết mình gặp được kình địch, một kình địch mà hắn chẳng có chút thông tin nào nhưng mà trong lòng Đại Quốc Chủ thật ra lại thở nhẹ một hơi, Đại Quốc Chủ biết đối phương đã không phải Trương Tam Phong.
Chỉ cần đối thủ không phải Trương Tam Phong bản thân Đại Quốc Chủ liền lại có lòng tin của chính mình, thiên hạ này trừ bản thể Đế Thích Thiên cùng Trương Tam Phong thì hắn sợ ai?.
Thời khắc Đại Quốc Chủ đang thả lỏng tâm tình thì lại một lần nữa bị Thiên Thánh dọa sợ, chỉ thấy sau lưng Thiên Thánh hiện lên hư ảnh, một cây nhiên đăng đồng thời trên thân nhiên đăng lại có từng sợi cây thường xuân cuốn lên, hư ảnh sau lưng Thiên Thánh đầy vẻ tang thương cùng cổ lão.
Ảo ảnh sau lưng là dấu hiệu của Giới, dĩ nhiên Thiên Thánh có thể tạo ra Giới thì chẳng phải điều bất ngờ, bất ngờ là tại cung điện của Đại Quốc Chủ xuất hiện từng vết nứt không gian sau đó như có cái gì đó vỡ vụn như âm thanh tấm kính bị đánh nát vậy.
Khi cái âm thanh này vang lên, cả đại điện như thay đổi một loại không gian khác, cảnh vật tuy không đổi nhưng rõ ràng đã có cái gì đó không giống như trước.
Trước đây cả tòa cung điện như đi theo Đại Quốc Chủ, như trở thành một phần của Đại Quốc Chủ nhưng mà hiện tại mối liên kết kia cứ như bị phá hủy, cả tòa cung điện này cũng không còn gắn kết với Đại Quốc Chủ, không còn là một phần của Đại Quốc Chủ.
Giờ khắc này Thiên Thánh mới hướng về Đại Quốc Chủ mà nói.
“Đấu với tiểu bối mà thôi, có cần phải dùng tới cả Thiên Địa Đại Thế hay không?”.
Đại Quốc Chủ lần này gần như đã không tin vào những gì xảy ra trước mắt, Đại Quốc Chủ sao mà ngờ được lão già lụm khụm sắp chết trước mặt mình dĩ nhiên lại luyện ra được Thiên Địa Đại Thế?.
“Ngươi rốt cuộc là ai?, chẳng nhẽ ngươi là Hoàng Thường?”.
Hoàng Thường... Đây là hai chữ duy nhất mà Đại Quốc Chủ có thể nghĩ tới.
Hoàng Thường khác với đại đa số cường giả trong thiên hạ bởi Hoàng Thường có khí vận gia thân, có đại thế gia trì đây là lý do vì sao tại Trung Nguyên bản thân Hoàng Thường là bá chủ.
Cái gọi là khí vận gia thân nói trắng ra là theo thời mà tới, tại cái thời đại này lấy Đại Thanh cùng Mông Cổ vi tôn, Hoàng Thường thân là thái sư của Đại Thanh, chịu toàn bộ khí vận của Đại Thanh gia trì, bản thân Hoàng Thường không mạnh cũng phí.
Đại Quốc Chủ chưa từng gặp Hoàng Thường lại càng không có quá nhiều thông tin về Hoàng Thường nhưng nếu ngoài tứ đại cao thủ đứng đầu toàn bộ thế gian ra thì cũng chỉ có Hoàng Thường có thể chạm tới Thiên Địa Đại Thế, ít nhất trong mắt của Đại Quốc Chủ là vậy.
Thiên Thánh cũng không che đậy thân phận của mình, nhàn nhạt hướng về Đại Quốc Chủ mà nói.
“Lão phu ngu độn không phải đại nhân vật gì, một thân bản lãnh đều học của sư phụ, so với sư phụ của ta bản thân ta không là gì cả, chỉ là nhất giới phàm phu tục tử nhưng mà phàm nhân cũng có thể thí thần, lão phu lần này quả thật muốn xem Bồng Lai Quốc Chủ mạnh yếu ra sao?”.
Càng nói tử khí trên người Thiên Thánh càng mạnh nhưng mà tử khí càng mạnh thì sinh khí bao phủ cung điện này càng cường hãn.
Sinh tử vốn một đường, tận cùng của tử chính là sinh.
Nhân Thánh chủ tu Nhân Đạo, Địa Thánh chủ tu Tự Nhiên Đại Đạo về phần Thiên Thánh chính là tu Sinh Tử Đại Đạo.
Ý hóa niệm, ngưng niệm mà thành vực.
Vực có hồn, thuế biến mà thành giới.
Giới hợp Đạo liền tu ra Thiên Địa Đại Thế.
Thế giới này thiên đạo không hoàn thiện nhưng nó vẫn là thiên đạo, thiên đạo giới này cũng đang lựa chọn.
Nếu có đế vị cường giả đều có tư cách được thiên đạo lựa chọn thì đế vị cường giả ngưng tụ ra vực mới có tư cách được thiên đạo ghé mắt, ngưng tụ ra giới có thể cảm ngộ thiên đạo mà, chỉ có những người vượt ra khỏi phạm trù của giới, vượt qua cái gọi là cảm ngộ thiên đạo tu thành Thiên Địa Đại Thế mới chân chính được thiên đạo công nhận, thế gian không có cách gọi chính xác của những cường giả này bởi cảnh giới của bọn họ vượt ngoài tầm hiểu biết của thế nhân nhưng nếu muốn dùng từ chính xác nhất để miêu tả những con người này thì chính là Hợp Đạo Cảnh.
Hợp Đạo cường giả quả thực có tư cách viễn siêu đế vị.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Bình luận facebook