• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Cực Võ (2 Viewers)

  • Chương 982

.
Vô Song hay Cơ Vô Song đều sẽ bội phục với Âu Dương Phong mà gọi một tiếng Âu Dương tiên sinh bởi vì người này là kỳ nhân.
Ở thế giới này Vô Song căn bản chưa từng tiếp xúc với Âu Dương Phong nhưng mà tại thế giới Phật Sơn bản thân Vô Song từng có thời gian đi qua Miêu Cương mà tinh nghiên lại dược lý của chính mình, ở Miêu Cương dưới cơ duyên xảo hợp Vô Song có thể tìm đến rất nhiều thứ liên quan đến độc thuật cùng với nuôi độc vật, những tài liệu này đều là của Âu Dương Phong để lại.
Âu Dương Phong có địa vị cự cao trong giới độc sư, bút ký mà Âu Dương Phong để lại quả thật từng giúp Vô Song rất nhiều trên con đường y học, cho dù là thế giới khác biệt thì Vô Song vẫn cảm thấy nên dành sự tôn trọng nhất định với Âu Dương Phong.
Dĩ nhiên Âu Dương Phong không chỉ như thế, bản thân Âu Dương Phong còn là người sáng tạo ra Cửu Âm Nghịch Đảo, một thứ mà đến hiện tại Vô Song vẫn còn cảm thấy tò mò vô cùng, bất kể là Vô Song nào đều muốn nhìn thấy một lần.
Ngày hôm nay Cơ Vô Song tuy chưa thực sự được thấu triệt cái gọi là Cửu Âm Nghịch Đảo nhưng mà qua vài chiêu trao đổi giữa hai bên, nàng cũng bắt đầu hình dung được Cửu Âm Nghịch Đảo của Âu Dương Phong chỉ sợ đã thành, tự thành một đường riêng biệt so với Cửu Âm nguyên bản.
Đấu với Âu Dương Phong rất khác Quách Tĩnh, ở Âu Dương Phong có một sự bạo ngược cùng bá đạo hơn nhiều nhưng mà vẫn mang theo hơi hướng của đạo gia, tinh thuần đến cực điểm.
Nhìn Âu Dương Phong đang chuẩn bị lao tới lần nữa Cơ Vô Song bất giác cười cười, nàng hiểu vì sao Âu Dương Phong lại truy đuổi Tiểu Long Nữ.
Âu Dương Phong vốn khùng khùng điên điên, thần trí không rõ chỉ sợ trong cái ký ức của Âu Dương Phong tồn tại một hình ảnh khác, hình ảnh vô tình trùng với Tiểu Long Nữ.
Trong nguyên tác Âu Dương Phong đã từng đến qua Toàn Chân Giáo, từng đến qua Chung Nam Sơn sau đó từng bị sư phụ của Tiểu Long Nữ bức lui.
Thân pháp của Tiểu Long Nữ cùng trang phục chỉ sợ đại khái cùng một dạng với sư phụ nàng khi còn sống, với thần trí của Âu Dương Phong khi nhìn thấy khinh công Cổ Mộ thì nhầm lẫn là chuyện bình thường.
Cơ Vô Song nếu muốn thực sự có thể trấn áp Âu Dương Phong dù sao đối phương thần trí cũng chẳng minh mẫn gì tuy nhiên thời điểm hiện tại nàng thật sự rất muốn được ‘chiêm ngưỡng’ Cửu Âm Nghịch Đảo vì vậy không khỏi nói với Tiểu Long Nữ.
“Long nhi, ở nguyên nơi đây, sư phụ sẽ bảo vệ ngươi, có sư phụ ở đây tuyệt đối không sao cả”.
Tiểu Long Nữ ở sau lưng Cơ Vô Song, Long nữ nghe được giọng nói của nàng trái tim liền lại nhẹ đập lên một cái, dùng âm thanh nhỏ vô cùng mà đáp lại lời Vô Song.
“Uhm, Long nhi đã biết”.
Cơ Vô Song lúc này cũng một lần nữa nhận ra Tiểu Long Nữ có cái gì đó không đúng nhưng mà dù sao trước mắt nàng cũng là Tây Độc – Âu Dương Phong, quả thực dù nàng mạnh hơn cũng không dễ gì mà phân tâm.
Tây Độc tuy mất đi thần trí nhưng mà cảm giác lực của Tây Độc lại càng mạnh, cứ như một đầu hung thú chưa được thuần chủng vậy, Tây Độc lúc này bắt đầu có một vài biến chuyển.
Trên người Tây Độc tràn ra tử khí, một loại khí màu tím khiến Vô Song nhìn mà giật mình.
Cơ Vô Song vừa nhìn thì nàng đã nhận ra thứ khí này vốn là độc khí, độc khí đi cùng Âu Dương Phong thì chẳng có gì xa lạ nhưng mà bên trong tử khí kia lại có một loại cảm giác cực kỳ tinh thuần chính tông đạo gia.
Thiên hạ dĩ nhiên có người đưa độc khí cùng nội lực tinh thuần của đạo gia hòa làm một?, cái này làm Cơ Vô Song không khỏi giật mình.
Âu Dương Phong không hổ là kỳ nhân đương thể, tử khí bao trùm cơ thể của chính hắn, giờ khắc này Âu Dương Phong nguy hiểm hơn nhiều.
Ngay cái lúc cả Cơ Vô Song cùng với Âu Dương Phong chuẩn bị một lần nữa bước vào trạng thái chiến đấu thì bất ngờ lại có một giọng nói vang lên, cái giọng nói này thật sự khiến Vô Song cảm thấy nguy hiểm gấp mười lần Âu Dương Phong.
“Phong tử, ngươi lại lẻn lúc ta không chú ý mà ra ngoài gây phiền phức cho người khác rồi”.
Giọng nói này rất đáng sợ, cực kỳ đáng sợ.
Âm thanh như xa mà lại gần, như từ cách cả trăm dặm lại giống gió thoảng bên tai, càng quỷ dị là cho dù Cơ Vô Song cũng chẳng thể xác định được cái âm thanh này rốt cuộc phát ra từ phương hướng nào.
Khi mà cái giọng nói vang lên, lần đầu tiên Cơ Vô Song cảm giác được cách biệt về thực lực rõ ràng như vậy.
Ở thế giới này người mạnh nhất mà Vô Song gặp dĩ nhiên là Trương Tam Phong nhưng mà Trương Tam Phong thì vẫn luôn hòa khí hòa nhã, căn bản không lộ ra phong phạm cao thủ, cái này gọi là chân nhân bất lộ tướng.
Dưới Trương Tam Phong chính là Đại Quốc Chủ cùng Thiên Thánh nhưng khi Vô Song thấy cả hai người thì Thiên Thánh như đèn đã cạn dầu, Đại Quốc Chủ thì bị vây vào lôi kiếp không thể thoát ra, Vô Song hiểu hai người mạnh nhưng mà cũng không có cảm giác quá mức chân thật.
Đến giờ phút này, khi nghe cái giọng nói kia thì Vô Song có chút run lên, bất kể là Vô Song hay Cơ Vô Song đều như vậy.
Nếu đây không phải thủ đoạn lừa gạt thì chủ nhân của giọng nói chỉ sợ là Hợp Đạo Cảnh cao thủ.
Cơ Vô Song thì sẽ không nghĩ đây là thủ đoạn lừa gạt mình vì vậy nàng hoàn toàn thiên về phương án thứ hai bất quá Hợp Đạo Cảnh cũng không phải rau cải trắng, vì cái gì xuất hiện nhiều như vậy?.
Ở Bồng Lai, Vô Song nam được trực tiếp thấy Đại Quốc Chủ cùng Thiên Thánh, dĩ nhiên Bồng Lai là một cái siêu cấp ván cờ, ở đó thấy Hợp Đạo Cảnh cũng là hợp tình hợp lý thế nhưng đây là phạm vi gần Kiếm Trủng, một nơi khỉ ho cò gáy dĩ nhiên cũng có Hợp Đạo Cảnh cường giả?.
Giọng nói kia vang lên không chỉ Vô Song khẽ run mà Âu Dương Phong run còn ghê hơn, cả người Tây Độc run lên, nhìn tới nhìn lui, nhìn phải nhìn trái như sợ cái gì đang tiến đến bất quá ngay cả sợ như thế... Tây Độc cũng không dám chạy.
Nhìn biểu hiện của Tây Độc, Cơ Vô Song lập tức nhẹ quay đầu về phía Tiểu Long Nữ mà mở miệng.
“Long nhi, về Kiếm Trủng trước đi, nói với Thần Điêu, Thần Điêu có thể hiểu tiếng của con, bảo Thần Điêu giúp hai đứa về Cổ Mộ trước, sư phụ liền theo sau”.
Giọng Vô Song nói không lớn nhưng mà Tiểu Long Nữ có thể nghe thấy toàn bộ, dù sao thính giác của nàng cũng cực tốt.
Tiểu Long Nữ vừa nghe Vô Song nói, nàng đột nhiên đưa tay nắm lấy vạt áo của Vô Song.
Vô Song không hiểu nàng đang muốn làm gì liền quay đầu lại, chỉ thấy ánh mắt Tiểu Long Nữ nhìn chằm chằm vào nàng sau đó đôi môi xinh đẹp khẽ mím, Tiểu Long Nữ chỉ chậm rãi lắc đầu.
Long nhi... Không muốn đi, không muốn rời khỏi Cơ Vô Song.
Tiểu Long Nữ không rõ vì sao nhưng có cảm giác lời nói của Vô Song thật sự rất giống lời tiễn biệt, nàng cảm giác sư phụ đang vì nàng mà ôm lấy mọi nguy hiểm, nàng không thể rời đi.
Có một việc nàng không dám mở miệng nói... Đối với nàng sư phụ là tất cả, nếu Vô Song có mệnh hệ gì nàng thật sự chịu không được.
Nhìn Tiểu Long Nữ không muốn rời đi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chính mình, lòng Cơ Vô Song quả thật có chút lặng.
Nàng nhìn Tiểu Long Nữ, rốt cuộc cũng không nói gì nữa mà quay đầu đi chỉ có điều một bàn tay đưa ra chắn trước người Long nhi.
Vô Song muốn Tiểu Long Nữ rời đi là để đảm bảo an toàn cho nàng nhưng đây là lừa người dối mình, nếu kẻ kia thực sự là Hợp Đạo Cảnh, thực sự muốn bắt tiểu Long Nữ thì nàng chạy nổi sao?.
Nếu đối phương không muốn bắt Tiểu Long Nữ thì dĩ nhiên Tiểu Long Nữ không cần chạy cũng thoát, dù sao Hợp Đạo Cảnh cũng không phải dạng người thích bắt nạt hậu bối, không phải loại người nào cũng có tư cách Hợp Đạo, muốn Hợp Đạo ít nhất cũng cần cái tâm của cường giả.
Quả thật Vô Song nghĩ không có sai bởi vì nàng rất nhanh nhìn thấy chân nhân của vị Hợp Đạo Cảnh kia.
Người này từ phương đông xuất hiện, bước chân rõ ràng đi trên mặt đất mà cứ như lướt đi vậy, hơn nữa người này cực kỳ nhanh, nhanh đến mức ngay cả Cơ Vô Song cũng khó lòng mà miêu tả, chỉ biết nếu Nguyệt Sát gặp người này chỉ sợ sẽ chết rất nhanh, chết rất thảm, có bao nhiêu mạng thì chết bấy nhiêu mạng.
Cái tốc độ của người này cùng với thứ áp lực vô hình mà người này tạo ra thậm chí nghiền nát áp lực mà Nguyệt Sát tạo cho Vô Song nam cách đây ít giờ đồng hồ.
Có một điều kỳ lạ nữa là người này mang theo thứ áp lực khổng lồ nhưng mà càng đến gần Vô Song thì cái áp lực đó lại càng nhỏ, đến khi Vô Song nhìn rõ đối phương thì toàn bộ áp lực đều biến mất vô ảnh vô tung.
Trước mặt Vô Song là một thiếu niên tuấn mỹ, phải nói là dung mạo như ngọc, ánh mắt cực kỳ sáng, khi nhìn vào mắt của thiếu niên này thậm chí cho người ta một loại cảm giác bị hút vào.
Ánh mắt cực kỳ đặc dị, nó không phải ánh mắt đen nhánh như bầu trời đêm để mà khi ta đi lạc vào thì không biết đi đâu về đâu giữa bầu trời đêm quá mức rộng lớn.
Ánh mắt cũng không phải như mặt nước hồ sâu thăm thẳm khiến người ta một mực chìm vào chẳng thể thấy đáy.
Cái ánh mắt này... Như mê cung vậy.
Khi nhìn vào mắt của người này khiến người khác không thể thoát ra, như bị giam trong một mê cung không lối về, ngay cả với Cơ Vô Song khi nhìn vào đôi mắt kia cũng phải cố hết sức mới thoát ra được.
Nhìn nam tử trẻ tuổi, Cơ Vô Song căn bản không dám có một tia khinh thị thậm chí chủ động mở miệng trước với đối phương.
“Ta họ Cơ, không biết các hạ là cao nhân phương nào?”.
Thiếu niên nghe họ của Vô Song liền thoáng ngạc nhiên, thiếu niên không nhận ra cái họ này, cũng không biết ai cái họ này.
Thiếu niên im lặng một chút như đang cố xác định lại trí nhớ của mình, rốt cuộc liền nhè nhẹ mỉm cười với Vô Song mà nói.
“Bần đạo Hoàng Thường, gặp qua Cơ cô nương”.
Mấy chữ này bình bình đạm đạm mà nặng tựa thiên cân.
Nếu nói ai là người mạnh nhất võ lâm Trung Nguyên đáp án sẽ là Trương Tam Phong nhưng mà muốn hỏi ai mới là bá chủ của võ lâm Trung Nguyên thì đáp án sẽ là Hoàng Thường.
Quyền khynh thiên hạ Hoàng Đạo Sư.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng nông dân cực phẩm
  • Triệu Hùng Cường
Chương 1-5
[Zhihu] Mẹ chồng cực phẩm
  • Peach Peach Loves Sugar 桃桃爱吃糖
Cực Phẩm Chiến Long
  • Mèo Yêu Thành Tinh
Chương 37-40
Cực Phẩm Toàn Năng Y Thánh

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom