Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1120
Chương 1120
QUY ĐỊNH CHÍNH LÀ ĐỂ THAY ĐỔI (3)
“Cô muốn làm gì!”
“Lấy cô để luyện tay, đúng lúc hai ngày nay tâm trạng tôi đang khó chịu.”
Có trời mới biết mấy ngày nay Hà Giai Ngọc bực bội thế nào. Bác sĩ nói Nghiêm Hoài Vũ ngộ độc thuốc, cộng thêm mấy lần trước tiêu chảy quá nhiều lần nên mới ngất đi. Thông thường chỉ hôn mê một ngày, nhưng đã ba ngày rồi anh ta vẫn chưa tình.
Trương Nhất Ngải hoảng hốt nói: “Cô đánh chiến hữu sẽ bị ghi lỗi! Đến lúc đó thành tích của cô sẽ bị hủy bỏ hết!”
“Ha ha, bây giờ cuối cùng cô cũng nhận rõ sự thật mình không đánh lại tôi rồi à?” Hà Giai Ngọc đi đến bên cạnh Cổ Lâm, “Tôi khuyên cô nên khách sáo với Cổ Lâm một chút. Dù sao lần này ngay cả người lớp 6 cô cũng không đánh lại, nói không chừng bị chuyển từ lớp 1 xuống lớp 6, đến lúc đó còn phải cầu xin lớp trưởng Cổ Lâm bảo vệ cho cô đấy.”
Trương Nhất Ngải tức giận run lẩy bẩy, “Cô, cô!”
Trong lúc Hà Giai Ngọc rảnh rỗi trút giận lên Trương Nhất Ngải, Nhiếp Nhiên ăn xong đang chuẩn bị đi thì đột nhiên nghe thấy Lý Kiêu hỏi: “Hôm nay cậu có muốn đi thăm Nghiêm Hoài Vũ với chúng tôi không, bác sĩ nói còn không tỉnh thì sẽ đưa cậu ta đến bệnh viện đơn vị.”
Nhiếp Nhiên khẽ lắc đầu, “Không đâu, tôi có việc rồi.”
Nhiếp Nhiên bê đĩa thức ăn muốn rời đi, nhưng chưa đi được mấy bước đột nhiên vòng lại.
Cô đứng ở trước mặt Lý Kiêu, nói: “Trưa nay Phương Lượng rời khỏi đơn vị dự bị, cậu có muốn đi tiễn không?”
Đôi đũa trong tay Lý Kiêu hơi khựng lại, giọng nói lạnh lùng lộ vẻ kinh ngạc, “Trưa nay? Sao lại đột ngột vậy?”
“Kỳ huấn luyện của thầy ấy kết thúc rồi, lệnh điều động cũng đã có nên trưa này sẽ đi. Cậu có muốn đi tiễn không?”
Lý Kiêu bê đĩa thức ăn đứng lên, “Đi thôi.”
Hai người bọn họ rời đi lặng lẽ rồi chạy thẳng tới cổng đơn vị.
Phương Lượng đang đứng ở cổng, nhìn thấy cả Lý Kiêu thì ngẩn ra, “Lý Kiêu? Sao em lại đến đây?”
Nhiếp Nhiên cười nói: “Là em kéo cậu ấy đi cùng, cậu ấy đã từng là lính của thầy thì cũng phải tới tiễn thầy chứ.”
QUY ĐỊNH CHÍNH LÀ ĐỂ THAY ĐỔI (3)
“Cô muốn làm gì!”
“Lấy cô để luyện tay, đúng lúc hai ngày nay tâm trạng tôi đang khó chịu.”
Có trời mới biết mấy ngày nay Hà Giai Ngọc bực bội thế nào. Bác sĩ nói Nghiêm Hoài Vũ ngộ độc thuốc, cộng thêm mấy lần trước tiêu chảy quá nhiều lần nên mới ngất đi. Thông thường chỉ hôn mê một ngày, nhưng đã ba ngày rồi anh ta vẫn chưa tình.
Trương Nhất Ngải hoảng hốt nói: “Cô đánh chiến hữu sẽ bị ghi lỗi! Đến lúc đó thành tích của cô sẽ bị hủy bỏ hết!”
“Ha ha, bây giờ cuối cùng cô cũng nhận rõ sự thật mình không đánh lại tôi rồi à?” Hà Giai Ngọc đi đến bên cạnh Cổ Lâm, “Tôi khuyên cô nên khách sáo với Cổ Lâm một chút. Dù sao lần này ngay cả người lớp 6 cô cũng không đánh lại, nói không chừng bị chuyển từ lớp 1 xuống lớp 6, đến lúc đó còn phải cầu xin lớp trưởng Cổ Lâm bảo vệ cho cô đấy.”
Trương Nhất Ngải tức giận run lẩy bẩy, “Cô, cô!”
Trong lúc Hà Giai Ngọc rảnh rỗi trút giận lên Trương Nhất Ngải, Nhiếp Nhiên ăn xong đang chuẩn bị đi thì đột nhiên nghe thấy Lý Kiêu hỏi: “Hôm nay cậu có muốn đi thăm Nghiêm Hoài Vũ với chúng tôi không, bác sĩ nói còn không tỉnh thì sẽ đưa cậu ta đến bệnh viện đơn vị.”
Nhiếp Nhiên khẽ lắc đầu, “Không đâu, tôi có việc rồi.”
Nhiếp Nhiên bê đĩa thức ăn muốn rời đi, nhưng chưa đi được mấy bước đột nhiên vòng lại.
Cô đứng ở trước mặt Lý Kiêu, nói: “Trưa nay Phương Lượng rời khỏi đơn vị dự bị, cậu có muốn đi tiễn không?”
Đôi đũa trong tay Lý Kiêu hơi khựng lại, giọng nói lạnh lùng lộ vẻ kinh ngạc, “Trưa nay? Sao lại đột ngột vậy?”
“Kỳ huấn luyện của thầy ấy kết thúc rồi, lệnh điều động cũng đã có nên trưa này sẽ đi. Cậu có muốn đi tiễn không?”
Lý Kiêu bê đĩa thức ăn đứng lên, “Đi thôi.”
Hai người bọn họ rời đi lặng lẽ rồi chạy thẳng tới cổng đơn vị.
Phương Lượng đang đứng ở cổng, nhìn thấy cả Lý Kiêu thì ngẩn ra, “Lý Kiêu? Sao em lại đến đây?”
Nhiếp Nhiên cười nói: “Là em kéo cậu ấy đi cùng, cậu ấy đã từng là lính của thầy thì cũng phải tới tiễn thầy chứ.”
Bình luận facebook