Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1312
Chương 1312
CHẾT HẾT RỒI (3)
“Tôi biết rồi.”
Cô gật đầu, dáng vẻ hoàn toàn không để tâm.
Cát Nghĩa thấy dáng vẻ lười biếng ấy thì thật sự là không làm gì được cô.
Nói cô không làm việc tử tế, cô trực tiếp thay mình đánh hạ địa bàn của Đường Lôi Hổ.
Nói cô nghiêm túc cố gắng làm việc vì mình, nhưng cô lười nhác như vậy, ngay cả trả lời mình cũng qua loa cho có.
Cuối cùng ông ta không nhịn được gõ bàn, “Lần này cô làm việc thật sự là quá mạo hiểm, nếu như xuất hiện chút sai lầm, tôi cũng sẽ bị kéo vào.”
Nhiếp Nhiên ngước mắt lên: “Vậy thì làm thế nào, tôi cũng không thể ngủ với ông ta được đúng không? Cát gia, tôi nói rồi tôi chỉ bán mạng.”
Cát Nghĩa bị cô chặn họng, khựng lại mấy giây lại tiếp tục nói: “Nhưng cô cũng không thể quang minh chính đại giết ông ta, còn ném ông ta xuống dưới như vậy.”
Đúng là quá ngang ngược!
Ngộ nhỡ người dưới tầng bị hoảng loạn, khiến người của Đường Lôi Hổ ở bên ngoài phát hiện ra, vậy sau đó phải xử lý thế nào?
“Vậy ông muốn tôi theo ông ta vào phòng, sau đó sẽ giết ông ta à? Như thế phiền toái lắm, giết luôn không phải tốt hơn à? Thật ra thì quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. Bây giờ chúng ta không chỉ có hàng, hơn nữa còn chiếm địa bàn của ông ta thành của mình, tốt biết bao!”
“Lần sau làm việc vẫn phải cẩn thận sẽ tốt hơn, hôm nay nếu như không nhờ Hoắc tổng cho cô mượn người, cô có thể thành công lấy được hàng sao?” Cát Nghĩa nghiêm túc dặn dò.
Nhiếp Nhiên nhún vai: “Nếu ông cảm thấy không được thì lần sau tôi đóng cửa lại rồi mới giết.”
Cát Nghĩa không thể làm gì với thái độ của cô, thở dài nói: “Được rồi, mệt cả ngày rồi, cô đi ngủ đi, thuận tiện gọi Triệu Lực vào cho tôi.”
Nhiếp Nhiên đáp một tiếng rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc.
Lúc cửa phòng làm việc mở ra, tất cả mọi người dưới tầng đều nhìn chằm chằm vào cô.
Nhiếp Nhiên đi xuống, nói với Triệu Lực: “Cát gia gọi anh lên.”
“Tôi biết rồi.” Triệu Lực lập tức bỏ công việc đang dở dang lại, vội vàng đi lên trên.
Nhiếp Nhiên chuyển lời xong, không lập tức rời đi mà đút hai tay trong túi đi tới bên cạnh số 2 nói: “Hôm nay anh thi đấu không tệ, bị thương vẫn có thể thắng, xem ra tiềm lực không tệ.”
Chuyện Nhiếp Nhiên cả người đầy máu trở lại đã được mấy tên thuộc hạ lan truyền khắp sàn đấu khiến ai cùng kiêng dè cô.
Bây giờ, thấy cô tươi cười, bọn họ càng sợ hãi hơn, cứ cảm thấy cô sẽ làm gì số 2.
Quả nhiên, Nhiếp Nhiên chậm rãi giơ tay lên, tỏ vẻ rất thân thiết nắm vai số 2. Nhưng trên thực tế, tay cô lại chụp đúng vào vết thương trên bả vai anh ta, không những thế, cô còn dùng sức bấu chặt năm ngón tay khiến cơ thể số 2 căng lên.
Người xung quanh đều lặng lẽ thương anh ta.
Nhất định là rất đau!
CHẾT HẾT RỒI (3)
“Tôi biết rồi.”
Cô gật đầu, dáng vẻ hoàn toàn không để tâm.
Cát Nghĩa thấy dáng vẻ lười biếng ấy thì thật sự là không làm gì được cô.
Nói cô không làm việc tử tế, cô trực tiếp thay mình đánh hạ địa bàn của Đường Lôi Hổ.
Nói cô nghiêm túc cố gắng làm việc vì mình, nhưng cô lười nhác như vậy, ngay cả trả lời mình cũng qua loa cho có.
Cuối cùng ông ta không nhịn được gõ bàn, “Lần này cô làm việc thật sự là quá mạo hiểm, nếu như xuất hiện chút sai lầm, tôi cũng sẽ bị kéo vào.”
Nhiếp Nhiên ngước mắt lên: “Vậy thì làm thế nào, tôi cũng không thể ngủ với ông ta được đúng không? Cát gia, tôi nói rồi tôi chỉ bán mạng.”
Cát Nghĩa bị cô chặn họng, khựng lại mấy giây lại tiếp tục nói: “Nhưng cô cũng không thể quang minh chính đại giết ông ta, còn ném ông ta xuống dưới như vậy.”
Đúng là quá ngang ngược!
Ngộ nhỡ người dưới tầng bị hoảng loạn, khiến người của Đường Lôi Hổ ở bên ngoài phát hiện ra, vậy sau đó phải xử lý thế nào?
“Vậy ông muốn tôi theo ông ta vào phòng, sau đó sẽ giết ông ta à? Như thế phiền toái lắm, giết luôn không phải tốt hơn à? Thật ra thì quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả. Bây giờ chúng ta không chỉ có hàng, hơn nữa còn chiếm địa bàn của ông ta thành của mình, tốt biết bao!”
“Lần sau làm việc vẫn phải cẩn thận sẽ tốt hơn, hôm nay nếu như không nhờ Hoắc tổng cho cô mượn người, cô có thể thành công lấy được hàng sao?” Cát Nghĩa nghiêm túc dặn dò.
Nhiếp Nhiên nhún vai: “Nếu ông cảm thấy không được thì lần sau tôi đóng cửa lại rồi mới giết.”
Cát Nghĩa không thể làm gì với thái độ của cô, thở dài nói: “Được rồi, mệt cả ngày rồi, cô đi ngủ đi, thuận tiện gọi Triệu Lực vào cho tôi.”
Nhiếp Nhiên đáp một tiếng rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc.
Lúc cửa phòng làm việc mở ra, tất cả mọi người dưới tầng đều nhìn chằm chằm vào cô.
Nhiếp Nhiên đi xuống, nói với Triệu Lực: “Cát gia gọi anh lên.”
“Tôi biết rồi.” Triệu Lực lập tức bỏ công việc đang dở dang lại, vội vàng đi lên trên.
Nhiếp Nhiên chuyển lời xong, không lập tức rời đi mà đút hai tay trong túi đi tới bên cạnh số 2 nói: “Hôm nay anh thi đấu không tệ, bị thương vẫn có thể thắng, xem ra tiềm lực không tệ.”
Chuyện Nhiếp Nhiên cả người đầy máu trở lại đã được mấy tên thuộc hạ lan truyền khắp sàn đấu khiến ai cùng kiêng dè cô.
Bây giờ, thấy cô tươi cười, bọn họ càng sợ hãi hơn, cứ cảm thấy cô sẽ làm gì số 2.
Quả nhiên, Nhiếp Nhiên chậm rãi giơ tay lên, tỏ vẻ rất thân thiết nắm vai số 2. Nhưng trên thực tế, tay cô lại chụp đúng vào vết thương trên bả vai anh ta, không những thế, cô còn dùng sức bấu chặt năm ngón tay khiến cơ thể số 2 căng lên.
Người xung quanh đều lặng lẽ thương anh ta.
Nhất định là rất đau!
Bình luận facebook