Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-148
Chương 148: Bị xóa tên
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Thấy hắn đột nhiên xuất hiện như vậy, Hà Ủy Giai chỉ hơi kinh ngạc một chút, sau đó cô ta nở nụ cười dịu dàng: “Sao anh lại tới đây, anh có muốn em chuẩn bị ít đồ ăn không?” “Không cần.” Hoắc Mân thô bạo tháo cà vạt ra, rồi tới tủ lạnh lấy mấy chai bia, ngồi trên sofa bắt đầu tu ừng ực
Hà Ủy Giai thấy tình huống này thì chỉ biết hắn đang tức giận, vì thể chỉ yên lặng lấy bia ra, thậm chí còn lấy cả rượu vang trong tủ rượu ra, đặt trên bàn trà
Hoắc Mân uống xong một lon, lại cầm một lon khác trên bàn trà lên, thuận thể nhìn Hà Úy Giai ngồi bên cạnh vẫn không hề lên tiếng
Mỗi lần đầu óc không thoải mái, hắn đều thích tới chỗ3này uống vài chén rượu, sau đó nói mấy câu với Hà Ủy Giai, so với đi PUB uống rượu với một đám phụ nữ líu ríu thì thoải mái hơn nhiều
Đây cũng là lý do mà hắn không chia tay với người bạn gái này
Cô nàng rất biết điều, lại là một đóa hoa vừa dịu dàng vừa ít nói, khiến đàn ông không nhịn được mà thương tiếc
“Em có biết hôm nay ba anh đã nói gì không?” Hoắc Mân uống vài hớp bia, nở nụ cười lạnh, “Ông ta lại còn nói chỉ nhìn năng lực, còn lại mặc kệ là người đó từ bụng ai chui ra, giống như anh chỉ là một cái máy, dùng không tốt thì vứt bỏ.”
Nói xong, hắn dùng lực bóp bẹp vỏ lon bia
Hà Ủy Giai ngồi bên cạnh hắn, trầm mặc1rút vỏ lon trong tay hắn ra, rồi lại dùng khăn tay lau khô bọt bia vương trên tay hắn
Hoắc Mân đột nhiên xoay tay siết chặt tay cô ta, thần sắc trở nên kích động, “Em nói đi, sao ông ta lại đối xử với anh như vậy? Vì sao chứ?” “Cha càng hiền, con càng thất bại
Ông ấy làm vậy là muốn anh cố gắng hơn, như vậy ông ấy mới yên tâm giao công ty cho anh.” Cho dù bàn tay bị siết tới nỗi trắng bệch nhưng Hà Úy Giai vẫn mỉm cười như cũ
“Thật không?” Bởi Hoắc Mân đã hơi say nên trong đáy mắt mang xuất hiện một tia mê man không xác định, nhưng khuôn mặt hắn đột nhiên lại trở nên vặn vẹo, “Không, không phải, ông ta muốn giao công ty cho Hoắc8Hoành! Vừa rồi ông ta có nói là ông ta không cần biết là ai, chỉ cần có năng lực là được! Cũng chính miệng ông ta nói với anh rằng ông ta có hai đứa con trai, đó là biến tướng của việc thừa nhận tên đó!”
“Sẽ không đâu, ba anh chỉ đang giận anh mà thôi, dù sao tên đó cũng là con riêng, mất mặt như vậy đấu thể phô trương được.” Hạ Úy Giai cười nhạt, vẫn là bộ dạng dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng vẫn không thể dập tắt được lửa giận trong lòng Hoắc Mân.
“Em không hiểu, em không hiểu gì hết! Rõ ràng ông ta đang thiên vị tên đó, thiên vị thằng con riêng ấy! Vì sao nó không chết đi, vì sao nó lại không chết chứ!” Hắn gầm lên, trong9mắt đã vằn tơ máu, bàn tay nắm tay Hà Ủy Giai càng lúc càng siết chặt
“A Mân, em đau quá!” Rốt cuộc Hà Ủy Giai cũng không nhịn được đau mà hô lên một tiếng, những căn bản không thu hút được sự chú ý của Hoắc Mân
Rơi vào đường cùng, cô ta chỉ có thể nói: “Ba anh để hắn tiếp quả chuyện làm ăn đó, điều này không phải là đã chứng minh hết thảy sao?” Nhất thời, lực tay của hắn đã buông lỏng ra rất nhiều
“Em có ý gì?” Hoắc Mân thở hổn hển, phì phò.
Hà Úy Giai nắm lấy tay hắn, xoa lưng để hắn bình tâm tĩnh khí lại, chậm rãi nói: “Anh nghĩ xem, ba anh cho anh Hoắc thị, cho hắn những chuyện làm ăn ngầm đó, điều này không phải chứng minh7là hắn không thể xuất đầu lộ diện hay sao? Con riêng chính là loại không thể lộ ra ngoài, điều này chứng minh ba anh căn bản không hề thừa nhận hắn! Ông ấy nói mình có hai đứa con, em nghĩ đó chỉ là vì muốn khích lệ anh thôi.”
“Không thừa nhận ư?” Hoắc Mân cúi đầu xuống.
Thật ra, lúc trước hắn cũng đã nghĩ tới điều này, liệu có phải ông già không thừa nhận sự tồn tại của Hoắc Hoành không?
Bằng không thì vì sao sau khi nó gặp tai nạn xe, ông ấy lại chẳng hỏi han được một câu nào? Nhưng nếu không thừa nhận nó thì sao ông già giao toàn bộ chuyện làm ăn ngầm mà mình chinh chiến cả đời để giành lấy cho Hoắc Hoành quản lý, đây mới là công cụ kiếm tiền nhiều nhất của Hoắc thị
Thấy Hoắc Mân lâm vào suy tư như vậy, Hà Úy Giai tiếp tục khuyên giải an ủi: “Đúng vậy, chỉ là con riêng mà thôi, rốt cuộc ai thật ai giả, mọi người đều rõ ràng
Chỉ bằng điểm này thôi thì hắn đã thua anh rồi
Các cổ đông của Hoắc thị sẽ không để một kẻ có lai lịch không minh bạch như hắn tới làm người thừa kế.” “Không minh bạch?” Hoắc Mân nghi hoặc, ánh mắt hắn dừng trên người Hà Úy Giai, sau đó lộ ra ánh sáng rực rỡ trước nay chưa từng có, tùy ý cười to nói: “Ha ha, anh đã hiểu, anh đã hiểu rồi! Tiểu Giai, anh đã hiểu, anh hiểu ra rồi!”
Sao hắn lại không nghĩ tới chứ!
Con riêng, Hoắc Hoành chỉ là một đứa con riêng, đây là nhược điểm của Hoắc Hoành, nhược điểm trí mạng của nó!
Sao mình lại quên mất điều quan trọng này chứ! May mà có người bên cạnh nhắc nhở! Hà Úy Giai thấy hắn thoải mái trong lòng thì cũng mỉm cười
Hoắc Mân dường như còn chưa thấy đủ bèn bể Hà Úy Giai lên, xoay cô ta vài vòng giữa không trung rồi ôm chặt cô ta vào lòng, mạnh mẽ hôn mấy cái, “Em quả đúng là người phụ nữ mà anh yêu thích nhất, cũng là người phụ nữ hiểu anh nhất, ha ha ha ha! Anh đã nói rồi, vị trí phu nhân Tổng giám đốc của Hoắc thì phải là của em, không ai có thể đoạt được.”
Hà Úy Giai bị hắn ôm như vậy thì kêu lên sợ hãi một tiếng, sau đó đấm mấy cái vào ngực hắn: “Anh làm em sợ đó! Từ trước tới giờ, em không muốn phu nhân Tổng giám đốc gì cả, em chỉ muốn anh có thể bình an ở bên em là được
rồi.”
“Tiểu Giai, anh hứa, chỉ cần anh trở thành Tổng giám đốc của Hoắc thị, em nhất định sẽ trở thành phu nhân Tổng giám đốc của Hoắc thịt” Hoắc Mân thâm tình vừa nói vừa nhẹ nhàng hôn lên ngón tay của cô ta
“Anh vui vẻ là được rồi, những chuyện khác em không quan tâm.” Hai người cứ nhìn nhau như vậy vài giây, sau đó Hoắc Mẫn động tình ôm cô ta vào phòng.
Bóng đêm bao phủ, đèn đường bên ngoài cửa sổ sáng rực lên.
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Hà Ủy Giai thấy tình huống này thì chỉ biết hắn đang tức giận, vì thể chỉ yên lặng lấy bia ra, thậm chí còn lấy cả rượu vang trong tủ rượu ra, đặt trên bàn trà
Hoắc Mân uống xong một lon, lại cầm một lon khác trên bàn trà lên, thuận thể nhìn Hà Úy Giai ngồi bên cạnh vẫn không hề lên tiếng
Mỗi lần đầu óc không thoải mái, hắn đều thích tới chỗ3này uống vài chén rượu, sau đó nói mấy câu với Hà Ủy Giai, so với đi PUB uống rượu với một đám phụ nữ líu ríu thì thoải mái hơn nhiều
Đây cũng là lý do mà hắn không chia tay với người bạn gái này
Cô nàng rất biết điều, lại là một đóa hoa vừa dịu dàng vừa ít nói, khiến đàn ông không nhịn được mà thương tiếc
“Em có biết hôm nay ba anh đã nói gì không?” Hoắc Mân uống vài hớp bia, nở nụ cười lạnh, “Ông ta lại còn nói chỉ nhìn năng lực, còn lại mặc kệ là người đó từ bụng ai chui ra, giống như anh chỉ là một cái máy, dùng không tốt thì vứt bỏ.”
Nói xong, hắn dùng lực bóp bẹp vỏ lon bia
Hà Ủy Giai ngồi bên cạnh hắn, trầm mặc1rút vỏ lon trong tay hắn ra, rồi lại dùng khăn tay lau khô bọt bia vương trên tay hắn
Hoắc Mân đột nhiên xoay tay siết chặt tay cô ta, thần sắc trở nên kích động, “Em nói đi, sao ông ta lại đối xử với anh như vậy? Vì sao chứ?” “Cha càng hiền, con càng thất bại
Ông ấy làm vậy là muốn anh cố gắng hơn, như vậy ông ấy mới yên tâm giao công ty cho anh.” Cho dù bàn tay bị siết tới nỗi trắng bệch nhưng Hà Úy Giai vẫn mỉm cười như cũ
“Thật không?” Bởi Hoắc Mân đã hơi say nên trong đáy mắt mang xuất hiện một tia mê man không xác định, nhưng khuôn mặt hắn đột nhiên lại trở nên vặn vẹo, “Không, không phải, ông ta muốn giao công ty cho Hoắc8Hoành! Vừa rồi ông ta có nói là ông ta không cần biết là ai, chỉ cần có năng lực là được! Cũng chính miệng ông ta nói với anh rằng ông ta có hai đứa con trai, đó là biến tướng của việc thừa nhận tên đó!”
“Sẽ không đâu, ba anh chỉ đang giận anh mà thôi, dù sao tên đó cũng là con riêng, mất mặt như vậy đấu thể phô trương được.” Hạ Úy Giai cười nhạt, vẫn là bộ dạng dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ, nhưng vẫn không thể dập tắt được lửa giận trong lòng Hoắc Mân.
“Em không hiểu, em không hiểu gì hết! Rõ ràng ông ta đang thiên vị tên đó, thiên vị thằng con riêng ấy! Vì sao nó không chết đi, vì sao nó lại không chết chứ!” Hắn gầm lên, trong9mắt đã vằn tơ máu, bàn tay nắm tay Hà Ủy Giai càng lúc càng siết chặt
“A Mân, em đau quá!” Rốt cuộc Hà Ủy Giai cũng không nhịn được đau mà hô lên một tiếng, những căn bản không thu hút được sự chú ý của Hoắc Mân
Rơi vào đường cùng, cô ta chỉ có thể nói: “Ba anh để hắn tiếp quả chuyện làm ăn đó, điều này không phải là đã chứng minh hết thảy sao?” Nhất thời, lực tay của hắn đã buông lỏng ra rất nhiều
“Em có ý gì?” Hoắc Mân thở hổn hển, phì phò.
Hà Úy Giai nắm lấy tay hắn, xoa lưng để hắn bình tâm tĩnh khí lại, chậm rãi nói: “Anh nghĩ xem, ba anh cho anh Hoắc thị, cho hắn những chuyện làm ăn ngầm đó, điều này không phải chứng minh7là hắn không thể xuất đầu lộ diện hay sao? Con riêng chính là loại không thể lộ ra ngoài, điều này chứng minh ba anh căn bản không hề thừa nhận hắn! Ông ấy nói mình có hai đứa con, em nghĩ đó chỉ là vì muốn khích lệ anh thôi.”
“Không thừa nhận ư?” Hoắc Mân cúi đầu xuống.
Thật ra, lúc trước hắn cũng đã nghĩ tới điều này, liệu có phải ông già không thừa nhận sự tồn tại của Hoắc Hoành không?
Bằng không thì vì sao sau khi nó gặp tai nạn xe, ông ấy lại chẳng hỏi han được một câu nào? Nhưng nếu không thừa nhận nó thì sao ông già giao toàn bộ chuyện làm ăn ngầm mà mình chinh chiến cả đời để giành lấy cho Hoắc Hoành quản lý, đây mới là công cụ kiếm tiền nhiều nhất của Hoắc thị
Thấy Hoắc Mân lâm vào suy tư như vậy, Hà Úy Giai tiếp tục khuyên giải an ủi: “Đúng vậy, chỉ là con riêng mà thôi, rốt cuộc ai thật ai giả, mọi người đều rõ ràng
Chỉ bằng điểm này thôi thì hắn đã thua anh rồi
Các cổ đông của Hoắc thị sẽ không để một kẻ có lai lịch không minh bạch như hắn tới làm người thừa kế.” “Không minh bạch?” Hoắc Mân nghi hoặc, ánh mắt hắn dừng trên người Hà Úy Giai, sau đó lộ ra ánh sáng rực rỡ trước nay chưa từng có, tùy ý cười to nói: “Ha ha, anh đã hiểu, anh đã hiểu rồi! Tiểu Giai, anh đã hiểu, anh hiểu ra rồi!”
Sao hắn lại không nghĩ tới chứ!
Con riêng, Hoắc Hoành chỉ là một đứa con riêng, đây là nhược điểm của Hoắc Hoành, nhược điểm trí mạng của nó!
Sao mình lại quên mất điều quan trọng này chứ! May mà có người bên cạnh nhắc nhở! Hà Úy Giai thấy hắn thoải mái trong lòng thì cũng mỉm cười
Hoắc Mân dường như còn chưa thấy đủ bèn bể Hà Úy Giai lên, xoay cô ta vài vòng giữa không trung rồi ôm chặt cô ta vào lòng, mạnh mẽ hôn mấy cái, “Em quả đúng là người phụ nữ mà anh yêu thích nhất, cũng là người phụ nữ hiểu anh nhất, ha ha ha ha! Anh đã nói rồi, vị trí phu nhân Tổng giám đốc của Hoắc thì phải là của em, không ai có thể đoạt được.”
Hà Úy Giai bị hắn ôm như vậy thì kêu lên sợ hãi một tiếng, sau đó đấm mấy cái vào ngực hắn: “Anh làm em sợ đó! Từ trước tới giờ, em không muốn phu nhân Tổng giám đốc gì cả, em chỉ muốn anh có thể bình an ở bên em là được
rồi.”
“Tiểu Giai, anh hứa, chỉ cần anh trở thành Tổng giám đốc của Hoắc thị, em nhất định sẽ trở thành phu nhân Tổng giám đốc của Hoắc thịt” Hoắc Mân thâm tình vừa nói vừa nhẹ nhàng hôn lên ngón tay của cô ta
“Anh vui vẻ là được rồi, những chuyện khác em không quan tâm.” Hai người cứ nhìn nhau như vậy vài giây, sau đó Hoắc Mẫn động tình ôm cô ta vào phòng.
Bóng đêm bao phủ, đèn đường bên ngoài cửa sổ sáng rực lên.
Bình luận facebook