Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-171
CHƯƠNG 171: VÔ CÙNG CẤP BÁCH.
CHƯƠNG 171: VÔ CÙNG CẤP BÁCH.
Bên ngoài hắn vô cùng lạnh lùng, trong lòng lại chôn chặt một trái tim nồng nhiệt.
Như Ý có thể cảm nhận được tình cảm của Bạo Quân…..
Cô tuyệt đối không muốn nghi ngờ!
Tàn sát phủ thừa tưởng hơn bốn trăm mạng người?
Nam nữ, già trẻ, một người cũng không tha?
Đường Bắc Khôi đúng là có tội, nhưng có rất nhiều người vô tội! Ví dụ như người làm ở phủ thừa tướng lẽ nào cũng đáng chết sao? Những người phụ nữ ru rú xó bếp cũng có tội sao?
Ngay cả Mộ Dung Tinh Thần cũng vì không cứu được người mà tự trách mình….
Vậy người hạ lệnh tàn sá, phải là người máu lạnh như thế nào?
Như Ý không muốn tin Bạo Quân là một người máu lạnh như thế!
Mặc dù cô và Bạo Quân không có duyên phận với nhau, nhưng là cô tự nguyện rời xa….
Trong lòng không hề oán hận, cũng không bận lòng….
Chỉ là cô không muốn làm một trong ba nghìn mỹ nhân của hoàng đế….chỉ là cô không muốn cùng ba nghìn người phụ nữ chia nhau một người đàn ông!
Cô mới lựa chọn rời đi!
Thật ra có nhiều lúc, trong lòng cô tưởng tượng ra, một người đàn ông yêu cô sâu đậm có một ngày vì cô mà từ bỏ vô số người đẹp ở hậu cung, từ đó về sau sẽ cùng cô lang bạt giang hồ, một đời phóng khoáng, làm một cặp tình nhân bất tử….
Dường như nó chỉ là ảo tưởng…. trong lòng hắn không có cái gì quan trọng hơn giang sơn.
“Hừ!”
Vẻ mặt Như Ý bình tĩnh nhưng lại đau buồn, khẽ thở ra một hơi, nói: “Tống Thanh, cậu có muốn cưới Trác Uyển không? Ta muốn cậu trở thành anh hùng cứu cả hú Trác vương, Trác Uyển là của cậu!”
Hắn đã chỉ muốn giang sơn!
Hắn đã vô tình vô nghĩa….
Vậy sẽ khiến hắn phải trả giá cho sự kiêu ngạo và ngông cuồng tự cao tự đại của mình!
Nếu hắn đường đường là một hoàng đế, lại bị một nhóm người non nớt đánh bạn, nhất định sẽ giận sôi máu.
Hừ!
Sau khi cô xuất cung lại không phái một người để đi tìm.
Khinh thường và vô tình như thế!
Không quan tâm như vậy!
Bây giờ còn muốn phá hủy phủ Trác vương?
Rõ ràng biết phủ Trác vương là nhà mẹ của cô….
Trong lòng Như Ý dấy lên một cơn tức giận không thể giải thích được!
Tống Thanh có chút không thể tin được nói: “Cái….cái….con xứng với lục tiểu thư sao?”
Như Ý mắng: “Phải dùng hành động thực tế! Xứng đáng hay không xứng đáng, không phải nhìn vào xuất thân của cậu! Mà là xem cậu có phải là một người anh hùng có tham vọng và tầm nhìn xa hay không! Cậu có dám một người đi cứu phủ Trác vương không?”
Tống Thanh có chút thiếu tự tin nói: “Sư phụ, con….con.....làm sao có bản lĩnh như thế chứ! Cũng không phải người không biết phân lượng của tôi!”
Như Ý lắc đầu nói: “Cậu thật sự phải dùng hành động để chứng minh! Vừa rồi ta đã nói với cậu, làm một người anh hùng phải có chí khí!”
La Tiểu Hổ cười hề hề nói: “Sư phụ xinh đẹp! Ta dám đi! Để ta đi làm một người anh hùng đi! Dù sao ta biết cha của sư phụ xinh đẹp nhất định sẽ nâng đỡ ở sau lưng!”
Như Ý cười nói: “Cậu tinh ma quỷ quái hơn Tống Thanh rất nhiều! Vậy để cậu cưới Trác Uyển!”
“Không! Sư phụ! Vẫn để con đi đi! Con đi!”
Khuôn mặt Tống Thanh đỏ ửng, cuối cùng cắn răng nói!
La Tiểu Hổ cười nói: “Cuối cùng cũng đã lôi được nỗi băn khoăn của cạu ra ngoài rồ! Còn nói không thích lục tiểu thư?”
Tống Thanh nhìn La Tiểu Hổ, lại nhìn Như Ý, hỏi: “Sư phụ, các người đang trêu trọc con?”
Như Ý cười nói: “Cũng không tính là trêu trọc cậu! Chỉ là mượn cơ hội thử tâm ý của cậu, xem xem cậu có thật sự thích Trác Uyển không! Cậu nói với sư phụ, tại sao cậu lại thích nha đầu bướng bỉnh, vụng về này?”
Tống Thanh sững sờ nói: “Sư phụ, con cũng không biết nói chuyện. Dù sao khi con nhìn thấy cô ấy…..”
“Liền….liền cảm thấy trong lòng rất thích cô ấy, lúc cô ấy làm sai chuyện gì, con cũng sẽ đau lòng vì cô ấy….. lúc cô ấy cười….”
Như Ý nói: “Được rồi! Cậu đừng nói nữa! Bồn nôn chết đi được! Cậu yên tâm, cam đoan cậu sẽ ôm được người đẹp về! Cưới cô ấy rồi, sau này cậu tự chuốc khổ rồi….”
Tống Thanh nói: “Sư phụ! Nhưng con phải làm gì?”
Như Ý nghĩ một lúc nói: “Tiểu Hổ!”
La Tiểu Hổ nói: “Sư phụ xinh đẹp có cái gì sai bảo?”
Như Ý nói: “Tứ đại mạt khách đâu?”
La Tiểu Hổ nói: “Một tiếng trước bọn họ đã đem chiếc hộp thần thứ hai về Tịch Mịch Yên Vũ Lâu rồi!”
Tống Thanh nói thêm: “Lúc bọn họ đi có đến chào từ biệt sự phụ, nhưng lúc đó sư phụ vẫn chưa tỉnh lại, bọn họ biết sư phụ bị thương, không muốn làm phiền sư phụ nghỉ ngơi! Nên đã nhờ đệ tử nhắn lại, nói là mấy người bọn họ quay về Tịch Mịch Yên Vũ Lâu trước! Sau này nếu sư phụ có chuyện gì, chỉ cần nhờ người mang thư đến Tịch Mịch Yên Vũ Lâu là được, bọn họ sẽ liên lạc lại!”
Như Ý nói: “Bọn họ quay về cũng tốt!”
Tống Thanh nói: “Đúng rồi! Bọn họ còn nói, nhất định sẽ giám sát chặt Tịch Mịch Yên Vũ Lâu, đặc biệt là mọi hành động của công tử quỷ, cố gắng sớm tìm ra thân phận của chủ nhân chiếc hộp thần thứ hai và công tử quỷ thật sự!”
La Tiểu Hổ nói: “Mấy người bọn họ đều là những cao thủ siêu cấp lợi hại! Sư phụ xinh đẹp, có muốn gọi bọn họ về giúp không? Có bọn họ giúp đỡ, càng thêm sức mạnh cho Thanh Long Đảng của chúng ta, nhất định có thể cứu vãn được phủ Trác vương!”
Hắn nghĩ bản thân lại có thể cứu phủ Trác vương trong truyền thuyết, quả thực là rất hạnh phúc!
Giống như bản thân đột nhiên trở thành một anh hùng thực sự, có phần đắc ý.
Như Ý nói: “Võ công của bốn người bọn họ, nhưng trên người đang bị thương, sợ không được mười ngày nửa tháng sẽ không chịu được! Không cần gọi bọn họ!”
Tống Thanh nói: “Vậy con và Tiểu Hổ lập tức đi điều động người của Thanh Long bang đến? Bây giờ chúng ta đã có hơn một nghìn người….”
Như Ý nghĩ một lúc nói: “Cũng không cần!”
Tống Thanh nói: “Tại sao? Sư phụ, nếu như hoàng đế thực sự muốn đối phó với phủ Trác vương, vậy coi như là xong! Nhớ đến chuyện phủ thừa tướng bị tàn sát sạch sẽ, thật là kinh khủng…”
Như Ý bình tĩnh nói: “Thanh Long Bang mới vừa phát triển lại, tuyệt đối không thể tham gia vào trận chiến của các thế lực chính thức, nếu không sẽ sa vào, lệ thuộc và thành vật hi sinh vào cuộc tranh đấu chính trị, nếu như Thanh Long bang là vì cứ giúp nhân dân đấu tranh với quan lại, thì tuyệt đối không thể có quan hệ với quan lại được! Muốn đối phó với Bạo Quân….chỉ cần một thứ là được rồi!”
Tống Thanh và La Tiểu Hổ đồng thanh nói: “Là thứ gì?”
Như Ý nói: “Tóm lại, chỉ cần có thứ này, một mình cậu cũng đủ sức chống lại Bạo Quân và một quân đội! Ta muốn hắn phải trả một cái giá đau đớn!”
Tống Thanh tò mò hỏi: “Sư phụ, rốt cuộc là thứ gì?”
Như Ý nói: “Cậu đừng hỏi! Bây giờ cậu đi đến phủ Trác vương, mang theo thư trả lời của ta, bọn họ sẽ để cậu đi vào! Nếu như phủ Trác vương thật sự xảy ra chuyện gì, cậu phải nghĩ cách kéo dài thời gian, đợi ta quay lại! Ta đi lấy thứ kia!”
Tống Thanh hỏi: “Sư phụ, người đi đâu?”
“Hoàng cung!”
La Tiểu Hổ tò mò hỏi: “Sư phụ xinh đẹp! Sư phụ xinh đẹp, vậy còn ta? Ta làm cái gì? Sắp xếp cho ta một chút nhiệm vụ đi!”
Như Ý nói: “Cũng được! Bây giờ vẫn còn một nhiệm vụ quan trọng!”
La Tiểu Hổ phấn khích nói: “Là gì? Là gì? Sư phụ xinh đẹp giao cho ta đi, La Tiểu Hổ ta nhất định sẽ bất chấp gian nguy cũng không thoái thác!”
Như Ý giao Tiểu Bạch cho hắn, nói: “Giúp Tiểu Bạch tắm! Tắm cho nó sạch mộ chút!”
“Quả quả!”
Tiểu Bạch rất thích thú, có người tắm cho nó, thực sự quá thoải mái rồi!
La Tiểu Hổ ôm lấy Tiểu Bạch, bất lực nói: “Sao lại không giống với những người khác? Tống Thanh có thể làm anh hùng ôm mỹ nhân, ta phải giúp Tiểu Bạch tắm sao?”
Như Ý cười nói: “Đợi đến khi xem trúng cô nương nhà ai, ta cũng sẽ cho cậu làm anh hùng!”
Bạo Quân cưỡi hãn huyết bảo mã đi đầu tiên, người phụ nữ tóc bạc im lặng đi theo sau….đội quân ở phía rất dài và mạnh mẽ.
Người phụ nữ tóc bạc đột nhiên hỏi: “Ngươi thật sự quyết định làm như vậy? Ngươi biết hậu quả chứ?”
Bạo Quân nói: “Tên đã lên dây cung rồi!”
Người phụ nữ tóc bạc nói: “Nhưng…. còn cô ấy? Ngươi phải đối mặt như thế nào với người phụ nữ của ngươi?”
Bạo Quân nói: “Rõ ràng ngươi biết trẫm đã không có lựa chọn!”
Người phụ nữ tóc bạc nói: “Nhưng hậu quả rất nghiêm trọng! Cô ấy sẽ mãi mãi không bao giờ tha thứ cho ngươi!”
Bạo Quân nói: “Đây là chuyện cuối cùng trẫm có thể làm cho cô ấy! Cho dù cô ấy hận trẫm, trẫm cũng sẽ không trách cô ấy! Một ngày nào đó cô ấy sẽ hiểu, tất cả những gì trẫm làm là vì cô ấy!”
Người phụ nữ tóc bạc nói: “Sự hi sinh của ngươi thực sự quá lớn! Điều này sẽ khiến ngươi rơi vào vực thẳm của sự nguy hiểm! Nếu như bây giờ hối hận, vẫn còn kịp…., bây giờ quay đầu lại, mọi thứ có thể quay lại như cũ!”
Trong đôi mắt của Bạo Quân phát ra một chút lạnh lùng: “Trẫm đã không có đường để quay lại rồi!”
Bạo Quân không nói tiếp.
Người phụ nữ tóc bạc cũng không nói nữa.
Hai người lặng lẽ đi trên đường….
Rất nhahh.
Đã đến trước phủ Trác Vương….
Quân đội đã được tập hợp để chờ lệnh…
Bạo Quân nhìn chằm chằm một lúc lâu, lạnh lùng và anh tuấn, khẽ nhếch miệng lên thể hiện sự quyến rũ xấu xa, thanh kiếm được rút ra, bất ngờ chỉ huy!
“Bao vây lại!”
Hét lên một tiếng, quân lệnh như sơn!
Tất cả tướng sĩ lập tức cuồn cuộn, khẩn trương bao vây tòa bộ phủ Trác vương….
Cửa lớn của phủ Trác vương mở ra, Trác Công Quý mang theo bốn năm huynh đệ ra cửa để tiếp giá, bái kiến đấng vạn tuế.
Vẻ mặt của Bạo Quân nặng nề, tức giận nói: “Phản tặc nhà họ Trác to gan! Người đâu! Nhanh đến nhận lấy!”
Trác Công Quý nói: “Hoàng thượng! Không biết nhà họ Trác đã phạm phải tội gì?”
Bạo Quân nói: “Ngươi vẫn chưa đủ tư cách để hỏi! Người đâu! Bắt hết lại cho ta! Bao vây toàn bộ phủ Trác vương, chỉ được phép vào không được phép ra!”
Vẻ mặt của Trác Công Quý nặng nề nói: “Hoàng thượng! Bệ hạ muốn thần chết, thần không dám không chết! Nhưng ít nhất cũng phải có một lý do!”
Bạo Quân lạnh lùng nói: “Hừ! Đương nhiên trẫm sẽ để ngươi chết tâm phục khẩu phục! Người đâu giữu lấy! Những người khác theo trẫm vào đáp lễ Trác lão gia!”
“Vâng!”
Những tướng sĩ trả lời vang dội lại chỉnh tề, hàng chục người lập tức tập trung lại bao vây Trác Công Quý và những người khác.
Trác Công Quý là một người tâm tư rất tỉ mỉ, suy nghĩ một lúc, quyết định từ bỏ đấu tranh….
Tất cả, đã có phụ thân làm chủ!
Quân đội của Bạo Quân đã bao vây trong ngoài ba tầng của phủ Trác vương, bao quanh giống như thùng sắt….con kiến cũng không chui lọt.
Mà phủ Trác vương dường như sớm đã nhận được âm thanh của gió, trong thời gian ngắn nhất nâng mức độ an toàn của phủ Trác vương lên mức cao nhất…..
Chỉ là….
Lần này là Bạo Quân tự mình đem quân đến….
Phủ Trác vương gặp phải thử thách nghiêm trọng nhất về sự sống và cái chết trong nhiều năm qua….
Chỉ cần có một chút bất cẩn, một chút sai lầm….
Phủ Trác vương sẽ biến mất mãi mãi!
Phòng lớn của nhà họ Trác, trang nghiêm lại rộng rãi…
Đây là lần thứ hai Bạo Quân hạ cố đến, lần thứ nhất là đến cùng Đường Bắc Khôi, lần đó là âm mưu sau khi bị thất bại thảm hại….
Lần này Bạo Quân lại là đã tính trước mọi chuyện….
Trác lão gia dẫn đầu tất cả những người già người trẻ của nhà họ Trác, tất cả người làm trong nhà đều được huy động đến, trên khuôn mặt mỗi người đều mang theo sự trang nghiêm, tay cầm vũ khí, bảo hộ phía sau Trác lão gia….
Bạo Quân nhìn tất cả những người của nhà họ Trác rất anh tuấn uy vũ, lạnh lùng nói: “Nhà họ Trác quả là muốn nổi loạn mà? Mang theo những binh khí này đến để nghênh giá sao?”
Trác lão gia hét lên: “Tất cả đệ tử của nhà họ Trác bỏ vũ khí xuống!”
Trác Cộng Vinh nói: “Cha!”
Trác lão gia hét lên: “Bỏ vũ khí xuống!”
Trác Công Phú đang ở doanh trại quân đội, Trác Công Quý đã bị Bạo Quân bắt, bây giờ nhà họ Trác chỉ dựa vào Trác Cộng Vinh, Trác Viễn Hải và những người khác làm lực lượng trung kiên.
Trác lão gia thấy tất cả đệ tử đều đã bỏ vũ khí xuống, nhìn Bạo Quân sát khí hào hùng, nghiêm nghị nói: “Hoàng thượng! Không biết hoàng thượng đại giá quang lâm, lại mang theo mấy nghìn tướng sĩ vũ trang hung dữ là ý gì?”
Bạo Quân lạnh lùng nói: “Trác lão gia, chắc hắn các người cũng đoán được tại sao hôm nay trẫm lại đến đây!”
Trác lão gia sóng lớn cũng không hoảng sợ nói: “Ồ! Ông già ta đây không biết rốt cuộc tại sao hoàng đế lại đến đây, nhưng, hoàng thượng dường như rất tức giận, không chỉ mang nhiều tướng sĩ như vậy, còn không hỏi nguyên do bắt nhiều người như vây.”
CHƯƠNG 171: VÔ CÙNG CẤP BÁCH.
Bên ngoài hắn vô cùng lạnh lùng, trong lòng lại chôn chặt một trái tim nồng nhiệt.
Như Ý có thể cảm nhận được tình cảm của Bạo Quân…..
Cô tuyệt đối không muốn nghi ngờ!
Tàn sát phủ thừa tưởng hơn bốn trăm mạng người?
Nam nữ, già trẻ, một người cũng không tha?
Đường Bắc Khôi đúng là có tội, nhưng có rất nhiều người vô tội! Ví dụ như người làm ở phủ thừa tướng lẽ nào cũng đáng chết sao? Những người phụ nữ ru rú xó bếp cũng có tội sao?
Ngay cả Mộ Dung Tinh Thần cũng vì không cứu được người mà tự trách mình….
Vậy người hạ lệnh tàn sá, phải là người máu lạnh như thế nào?
Như Ý không muốn tin Bạo Quân là một người máu lạnh như thế!
Mặc dù cô và Bạo Quân không có duyên phận với nhau, nhưng là cô tự nguyện rời xa….
Trong lòng không hề oán hận, cũng không bận lòng….
Chỉ là cô không muốn làm một trong ba nghìn mỹ nhân của hoàng đế….chỉ là cô không muốn cùng ba nghìn người phụ nữ chia nhau một người đàn ông!
Cô mới lựa chọn rời đi!
Thật ra có nhiều lúc, trong lòng cô tưởng tượng ra, một người đàn ông yêu cô sâu đậm có một ngày vì cô mà từ bỏ vô số người đẹp ở hậu cung, từ đó về sau sẽ cùng cô lang bạt giang hồ, một đời phóng khoáng, làm một cặp tình nhân bất tử….
Dường như nó chỉ là ảo tưởng…. trong lòng hắn không có cái gì quan trọng hơn giang sơn.
“Hừ!”
Vẻ mặt Như Ý bình tĩnh nhưng lại đau buồn, khẽ thở ra một hơi, nói: “Tống Thanh, cậu có muốn cưới Trác Uyển không? Ta muốn cậu trở thành anh hùng cứu cả hú Trác vương, Trác Uyển là của cậu!”
Hắn đã chỉ muốn giang sơn!
Hắn đã vô tình vô nghĩa….
Vậy sẽ khiến hắn phải trả giá cho sự kiêu ngạo và ngông cuồng tự cao tự đại của mình!
Nếu hắn đường đường là một hoàng đế, lại bị một nhóm người non nớt đánh bạn, nhất định sẽ giận sôi máu.
Hừ!
Sau khi cô xuất cung lại không phái một người để đi tìm.
Khinh thường và vô tình như thế!
Không quan tâm như vậy!
Bây giờ còn muốn phá hủy phủ Trác vương?
Rõ ràng biết phủ Trác vương là nhà mẹ của cô….
Trong lòng Như Ý dấy lên một cơn tức giận không thể giải thích được!
Tống Thanh có chút không thể tin được nói: “Cái….cái….con xứng với lục tiểu thư sao?”
Như Ý mắng: “Phải dùng hành động thực tế! Xứng đáng hay không xứng đáng, không phải nhìn vào xuất thân của cậu! Mà là xem cậu có phải là một người anh hùng có tham vọng và tầm nhìn xa hay không! Cậu có dám một người đi cứu phủ Trác vương không?”
Tống Thanh có chút thiếu tự tin nói: “Sư phụ, con….con.....làm sao có bản lĩnh như thế chứ! Cũng không phải người không biết phân lượng của tôi!”
Như Ý lắc đầu nói: “Cậu thật sự phải dùng hành động để chứng minh! Vừa rồi ta đã nói với cậu, làm một người anh hùng phải có chí khí!”
La Tiểu Hổ cười hề hề nói: “Sư phụ xinh đẹp! Ta dám đi! Để ta đi làm một người anh hùng đi! Dù sao ta biết cha của sư phụ xinh đẹp nhất định sẽ nâng đỡ ở sau lưng!”
Như Ý cười nói: “Cậu tinh ma quỷ quái hơn Tống Thanh rất nhiều! Vậy để cậu cưới Trác Uyển!”
“Không! Sư phụ! Vẫn để con đi đi! Con đi!”
Khuôn mặt Tống Thanh đỏ ửng, cuối cùng cắn răng nói!
La Tiểu Hổ cười nói: “Cuối cùng cũng đã lôi được nỗi băn khoăn của cạu ra ngoài rồ! Còn nói không thích lục tiểu thư?”
Tống Thanh nhìn La Tiểu Hổ, lại nhìn Như Ý, hỏi: “Sư phụ, các người đang trêu trọc con?”
Như Ý cười nói: “Cũng không tính là trêu trọc cậu! Chỉ là mượn cơ hội thử tâm ý của cậu, xem xem cậu có thật sự thích Trác Uyển không! Cậu nói với sư phụ, tại sao cậu lại thích nha đầu bướng bỉnh, vụng về này?”
Tống Thanh sững sờ nói: “Sư phụ, con cũng không biết nói chuyện. Dù sao khi con nhìn thấy cô ấy…..”
“Liền….liền cảm thấy trong lòng rất thích cô ấy, lúc cô ấy làm sai chuyện gì, con cũng sẽ đau lòng vì cô ấy….. lúc cô ấy cười….”
Như Ý nói: “Được rồi! Cậu đừng nói nữa! Bồn nôn chết đi được! Cậu yên tâm, cam đoan cậu sẽ ôm được người đẹp về! Cưới cô ấy rồi, sau này cậu tự chuốc khổ rồi….”
Tống Thanh nói: “Sư phụ! Nhưng con phải làm gì?”
Như Ý nghĩ một lúc nói: “Tiểu Hổ!”
La Tiểu Hổ nói: “Sư phụ xinh đẹp có cái gì sai bảo?”
Như Ý nói: “Tứ đại mạt khách đâu?”
La Tiểu Hổ nói: “Một tiếng trước bọn họ đã đem chiếc hộp thần thứ hai về Tịch Mịch Yên Vũ Lâu rồi!”
Tống Thanh nói thêm: “Lúc bọn họ đi có đến chào từ biệt sự phụ, nhưng lúc đó sư phụ vẫn chưa tỉnh lại, bọn họ biết sư phụ bị thương, không muốn làm phiền sư phụ nghỉ ngơi! Nên đã nhờ đệ tử nhắn lại, nói là mấy người bọn họ quay về Tịch Mịch Yên Vũ Lâu trước! Sau này nếu sư phụ có chuyện gì, chỉ cần nhờ người mang thư đến Tịch Mịch Yên Vũ Lâu là được, bọn họ sẽ liên lạc lại!”
Như Ý nói: “Bọn họ quay về cũng tốt!”
Tống Thanh nói: “Đúng rồi! Bọn họ còn nói, nhất định sẽ giám sát chặt Tịch Mịch Yên Vũ Lâu, đặc biệt là mọi hành động của công tử quỷ, cố gắng sớm tìm ra thân phận của chủ nhân chiếc hộp thần thứ hai và công tử quỷ thật sự!”
La Tiểu Hổ nói: “Mấy người bọn họ đều là những cao thủ siêu cấp lợi hại! Sư phụ xinh đẹp, có muốn gọi bọn họ về giúp không? Có bọn họ giúp đỡ, càng thêm sức mạnh cho Thanh Long Đảng của chúng ta, nhất định có thể cứu vãn được phủ Trác vương!”
Hắn nghĩ bản thân lại có thể cứu phủ Trác vương trong truyền thuyết, quả thực là rất hạnh phúc!
Giống như bản thân đột nhiên trở thành một anh hùng thực sự, có phần đắc ý.
Như Ý nói: “Võ công của bốn người bọn họ, nhưng trên người đang bị thương, sợ không được mười ngày nửa tháng sẽ không chịu được! Không cần gọi bọn họ!”
Tống Thanh nói: “Vậy con và Tiểu Hổ lập tức đi điều động người của Thanh Long bang đến? Bây giờ chúng ta đã có hơn một nghìn người….”
Như Ý nghĩ một lúc nói: “Cũng không cần!”
Tống Thanh nói: “Tại sao? Sư phụ, nếu như hoàng đế thực sự muốn đối phó với phủ Trác vương, vậy coi như là xong! Nhớ đến chuyện phủ thừa tướng bị tàn sát sạch sẽ, thật là kinh khủng…”
Như Ý bình tĩnh nói: “Thanh Long Bang mới vừa phát triển lại, tuyệt đối không thể tham gia vào trận chiến của các thế lực chính thức, nếu không sẽ sa vào, lệ thuộc và thành vật hi sinh vào cuộc tranh đấu chính trị, nếu như Thanh Long bang là vì cứ giúp nhân dân đấu tranh với quan lại, thì tuyệt đối không thể có quan hệ với quan lại được! Muốn đối phó với Bạo Quân….chỉ cần một thứ là được rồi!”
Tống Thanh và La Tiểu Hổ đồng thanh nói: “Là thứ gì?”
Như Ý nói: “Tóm lại, chỉ cần có thứ này, một mình cậu cũng đủ sức chống lại Bạo Quân và một quân đội! Ta muốn hắn phải trả một cái giá đau đớn!”
Tống Thanh tò mò hỏi: “Sư phụ, rốt cuộc là thứ gì?”
Như Ý nói: “Cậu đừng hỏi! Bây giờ cậu đi đến phủ Trác vương, mang theo thư trả lời của ta, bọn họ sẽ để cậu đi vào! Nếu như phủ Trác vương thật sự xảy ra chuyện gì, cậu phải nghĩ cách kéo dài thời gian, đợi ta quay lại! Ta đi lấy thứ kia!”
Tống Thanh hỏi: “Sư phụ, người đi đâu?”
“Hoàng cung!”
La Tiểu Hổ tò mò hỏi: “Sư phụ xinh đẹp! Sư phụ xinh đẹp, vậy còn ta? Ta làm cái gì? Sắp xếp cho ta một chút nhiệm vụ đi!”
Như Ý nói: “Cũng được! Bây giờ vẫn còn một nhiệm vụ quan trọng!”
La Tiểu Hổ phấn khích nói: “Là gì? Là gì? Sư phụ xinh đẹp giao cho ta đi, La Tiểu Hổ ta nhất định sẽ bất chấp gian nguy cũng không thoái thác!”
Như Ý giao Tiểu Bạch cho hắn, nói: “Giúp Tiểu Bạch tắm! Tắm cho nó sạch mộ chút!”
“Quả quả!”
Tiểu Bạch rất thích thú, có người tắm cho nó, thực sự quá thoải mái rồi!
La Tiểu Hổ ôm lấy Tiểu Bạch, bất lực nói: “Sao lại không giống với những người khác? Tống Thanh có thể làm anh hùng ôm mỹ nhân, ta phải giúp Tiểu Bạch tắm sao?”
Như Ý cười nói: “Đợi đến khi xem trúng cô nương nhà ai, ta cũng sẽ cho cậu làm anh hùng!”
Bạo Quân cưỡi hãn huyết bảo mã đi đầu tiên, người phụ nữ tóc bạc im lặng đi theo sau….đội quân ở phía rất dài và mạnh mẽ.
Người phụ nữ tóc bạc đột nhiên hỏi: “Ngươi thật sự quyết định làm như vậy? Ngươi biết hậu quả chứ?”
Bạo Quân nói: “Tên đã lên dây cung rồi!”
Người phụ nữ tóc bạc nói: “Nhưng…. còn cô ấy? Ngươi phải đối mặt như thế nào với người phụ nữ của ngươi?”
Bạo Quân nói: “Rõ ràng ngươi biết trẫm đã không có lựa chọn!”
Người phụ nữ tóc bạc nói: “Nhưng hậu quả rất nghiêm trọng! Cô ấy sẽ mãi mãi không bao giờ tha thứ cho ngươi!”
Bạo Quân nói: “Đây là chuyện cuối cùng trẫm có thể làm cho cô ấy! Cho dù cô ấy hận trẫm, trẫm cũng sẽ không trách cô ấy! Một ngày nào đó cô ấy sẽ hiểu, tất cả những gì trẫm làm là vì cô ấy!”
Người phụ nữ tóc bạc nói: “Sự hi sinh của ngươi thực sự quá lớn! Điều này sẽ khiến ngươi rơi vào vực thẳm của sự nguy hiểm! Nếu như bây giờ hối hận, vẫn còn kịp…., bây giờ quay đầu lại, mọi thứ có thể quay lại như cũ!”
Trong đôi mắt của Bạo Quân phát ra một chút lạnh lùng: “Trẫm đã không có đường để quay lại rồi!”
Bạo Quân không nói tiếp.
Người phụ nữ tóc bạc cũng không nói nữa.
Hai người lặng lẽ đi trên đường….
Rất nhahh.
Đã đến trước phủ Trác Vương….
Quân đội đã được tập hợp để chờ lệnh…
Bạo Quân nhìn chằm chằm một lúc lâu, lạnh lùng và anh tuấn, khẽ nhếch miệng lên thể hiện sự quyến rũ xấu xa, thanh kiếm được rút ra, bất ngờ chỉ huy!
“Bao vây lại!”
Hét lên một tiếng, quân lệnh như sơn!
Tất cả tướng sĩ lập tức cuồn cuộn, khẩn trương bao vây tòa bộ phủ Trác vương….
Cửa lớn của phủ Trác vương mở ra, Trác Công Quý mang theo bốn năm huynh đệ ra cửa để tiếp giá, bái kiến đấng vạn tuế.
Vẻ mặt của Bạo Quân nặng nề, tức giận nói: “Phản tặc nhà họ Trác to gan! Người đâu! Nhanh đến nhận lấy!”
Trác Công Quý nói: “Hoàng thượng! Không biết nhà họ Trác đã phạm phải tội gì?”
Bạo Quân nói: “Ngươi vẫn chưa đủ tư cách để hỏi! Người đâu! Bắt hết lại cho ta! Bao vây toàn bộ phủ Trác vương, chỉ được phép vào không được phép ra!”
Vẻ mặt của Trác Công Quý nặng nề nói: “Hoàng thượng! Bệ hạ muốn thần chết, thần không dám không chết! Nhưng ít nhất cũng phải có một lý do!”
Bạo Quân lạnh lùng nói: “Hừ! Đương nhiên trẫm sẽ để ngươi chết tâm phục khẩu phục! Người đâu giữu lấy! Những người khác theo trẫm vào đáp lễ Trác lão gia!”
“Vâng!”
Những tướng sĩ trả lời vang dội lại chỉnh tề, hàng chục người lập tức tập trung lại bao vây Trác Công Quý và những người khác.
Trác Công Quý là một người tâm tư rất tỉ mỉ, suy nghĩ một lúc, quyết định từ bỏ đấu tranh….
Tất cả, đã có phụ thân làm chủ!
Quân đội của Bạo Quân đã bao vây trong ngoài ba tầng của phủ Trác vương, bao quanh giống như thùng sắt….con kiến cũng không chui lọt.
Mà phủ Trác vương dường như sớm đã nhận được âm thanh của gió, trong thời gian ngắn nhất nâng mức độ an toàn của phủ Trác vương lên mức cao nhất…..
Chỉ là….
Lần này là Bạo Quân tự mình đem quân đến….
Phủ Trác vương gặp phải thử thách nghiêm trọng nhất về sự sống và cái chết trong nhiều năm qua….
Chỉ cần có một chút bất cẩn, một chút sai lầm….
Phủ Trác vương sẽ biến mất mãi mãi!
Phòng lớn của nhà họ Trác, trang nghiêm lại rộng rãi…
Đây là lần thứ hai Bạo Quân hạ cố đến, lần thứ nhất là đến cùng Đường Bắc Khôi, lần đó là âm mưu sau khi bị thất bại thảm hại….
Lần này Bạo Quân lại là đã tính trước mọi chuyện….
Trác lão gia dẫn đầu tất cả những người già người trẻ của nhà họ Trác, tất cả người làm trong nhà đều được huy động đến, trên khuôn mặt mỗi người đều mang theo sự trang nghiêm, tay cầm vũ khí, bảo hộ phía sau Trác lão gia….
Bạo Quân nhìn tất cả những người của nhà họ Trác rất anh tuấn uy vũ, lạnh lùng nói: “Nhà họ Trác quả là muốn nổi loạn mà? Mang theo những binh khí này đến để nghênh giá sao?”
Trác lão gia hét lên: “Tất cả đệ tử của nhà họ Trác bỏ vũ khí xuống!”
Trác Cộng Vinh nói: “Cha!”
Trác lão gia hét lên: “Bỏ vũ khí xuống!”
Trác Công Phú đang ở doanh trại quân đội, Trác Công Quý đã bị Bạo Quân bắt, bây giờ nhà họ Trác chỉ dựa vào Trác Cộng Vinh, Trác Viễn Hải và những người khác làm lực lượng trung kiên.
Trác lão gia thấy tất cả đệ tử đều đã bỏ vũ khí xuống, nhìn Bạo Quân sát khí hào hùng, nghiêm nghị nói: “Hoàng thượng! Không biết hoàng thượng đại giá quang lâm, lại mang theo mấy nghìn tướng sĩ vũ trang hung dữ là ý gì?”
Bạo Quân lạnh lùng nói: “Trác lão gia, chắc hắn các người cũng đoán được tại sao hôm nay trẫm lại đến đây!”
Trác lão gia sóng lớn cũng không hoảng sợ nói: “Ồ! Ông già ta đây không biết rốt cuộc tại sao hoàng đế lại đến đây, nhưng, hoàng thượng dường như rất tức giận, không chỉ mang nhiều tướng sĩ như vậy, còn không hỏi nguyên do bắt nhiều người như vây.”
Bình luận facebook