Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-191
CHƯƠNG 191: BỖNG NHIÊN LA LỚN
CHƯƠNG 191: BỖNG NHIÊN LA LỚN
Sắc mặt Bạo quân kinh ngạc hỏi.
“Hồi bẫm Hoàng thượng, dùng sản phẩm dưỡng da “Ngươi thật xinh đẹp” giúp làn da bóng loáng trắng sáng, sắc mặt hồng hào xinh đẹp!”
“Khó trách ái phi lại xinh đẹp động lòng người như vậy! Hóa ra là dùng mỹ phẩm dưỡng da “Ngươi thật xinh đẹp”! Ái phi thật là đẹp, nào, đến đây trẫm hôn một cái...”
Tên bạo quân gợi cảm dâng môi mình đến hôn hôn...
“Cắt!”
Như Ý đột nhiên kêu to!
Toàn bộ bầu không khí mông lung mờ ảo mà lãng mạn lập tức bị dập cho nguội lạnh.
Bạo quân cả giận nói: “Tại sao không diễn cho xong? Trẫm đã tự mình bồi nàng, giúp nàng diễn một vở kịch hạ lưu như thế, nàng cũng không chịu để trẫm hôn thật một chút sao?”
Như Ý cười khanh khách nói: “Cái này á hả...kết thúc như vậy mới hấp dẫn người xem! Chính là để cho mọi người có không giann tưởng tượng!”
Nói xong, cô phủ thêm y phục và bước ra từ bể tắm, đi đến bên tiểu thái giám đang cầm máy tính bạc ở trong tay.
Bạo quân cũng đi qua, nhìn thấy bên trong máy tính bảng đang phát ra hình ảnh, kinh ngạc vạn phần nói: “Cái này...cái này... sao nàng có thể để đem trẫm bỏ vô bên trong cái hộp nhỏ nhỏ này?”
Như Ý cười nói: “Cái này gọi là máy tính bảng! Tên là Ipad! Nhưng lại không phải là loại máy Ipad tầm thường của iPhone được bán trên thị trường! Đây là Ipad có tính năng đặc công chuyên dụng do bộ tình báo chính phủ nước T nghiên cứu phát minh ra!”
Bạo quân nói: “Rõ ràng là trẫm đang đứng ở đây, tại sao trong này lại có thêm một trẫm nữa?”
Như Ý hỏi: “Ngài xem xem những họa sĩ kia đi, không phải họ cũng đang vẽ Hoàng thượng sao?”
Bạo quân nói: “Thế nhưng đó chỉ là những bức vẽ thôi! Người ở bên trong này giống trẫm y như đúc, tuyệt đối không phải vẽ tranh có thể vẽ được! Hơn nữa, còn biết động, động tác và những lời nói lúc nãy với trẫm hoàn toàn giống y hệt nhau!”
Như Ý nói: “Cái này gọi là quay phim! Chính là đem những chuyện đã xảy ra, quay phim lại toàn bộ và và lưu giữ...Ừm, ngài cứ gọi nó là cái hộp nhỏ đi! Đến lúc mà ngài cần xem, chỉ cần phát lại là có thể xem được. Cái này giống như...một loại cao cấp hơn hình thức vẽ tranh á!”
Bạo quân choáng váng hỏi: “Làm sao nàng biết chiếc hộp thần kỳ này...yêu sợ hắn.” (Phiên âm là ài pà ta, đọc nghe giống Ipad nên Hoàng thượng đọc vậy đó.)
“Ài pà ta? Ha ha! Gọi là Ipad! Không phải ài pà ta! Không phải lần trước tôi mở hộp thần kỳ ngài đã nhìn thấy sao? Quê hương trước kia của tôi cũng có cái này, cứ sử dụng thôi.”
“Hóa ra là như vậy.”
Bạo quân luôn cảm thấy có chút kỳ quặc!
Tại sao nữ nhân này lại có thể biết được những đồ vật kỳ quái ở trong hộp thần? Hơn nữa còn biết sử dụng hết toàn bộ?
Tại sao chỉ có một mình nàng ấy có thể mở được hộp thần?
Bạo quân biết nữ nhân này chắc chắn có rất nhiều chuyện giấu hắn, nhưng hắn không có bằng chứng.
Như Ý xem xong một lần, chậc chậc nói: “Chà! Hiệu quả không tệ! Trải qua một trăm năm, vậy mà còn có thể sử dụng được, năng lượng mặt trời thật là tốt! Nếu lúc ấy chính phủ nước T đem cái máy tính bảng này bán trên thị trường thì doanh thu sẽ cao biết bao nhiêu, cũng không đến phiên iPhone của Mỹ độc chiếm thiên hạ!”
Một câu nói kia, Như Ý không tự chủ được mà dùng tiếng Trung nói ra.
Bạo quân nghe không hiểu gì hết!
Như Ý cười yếu ớt nói: “Hoàng thượng! Sau khi họa sĩ vẽ xong thì gọi người mang đến Thanh Nhã các nhé! Hiện tại, tôi muốn đến gặp Thái hậu một lần.”
Bạo quân nói: “Trẫm phái người bảo hộ nàng!”
Như Ý nói: “Không cần!”
Bạo quân: “Bây giờ nàng không có võ công! Thái hậu...lão bà kia cũng không phải dễ đối phó như bề ngoài! Nàng cứ nghĩ thử đi...dựa vào tư sắc của bà ta làm sao có thể ở hậu cung hô phong hoán vũ mấy chục năm liền! Vạn lần nghìn lần không thể đánh giá thấp bà ta!”
Như Ý cười nói: “Đợi chút nữa tôi sẽ đi nói với Thái hậu ngài mắng bà ta là lão bà, chắc chắn bà ta sẽ không oán hận với tôi nữa.”
Khóe miệng bạo quân có chút méo mó...
“Ngốc tử! Đùa ngài chơi thôi! Cảm ơn ngài hôm nay đã phối hợp diễn một vở kịch vui này, quá hoàn mỹ! Nếu ngài ở thế kỷ hai mươi mốt, không cần đi làm đặc công, chỉ cần đi làm minh tinh quảng cáo, nhất định sẽ nổi tiếng! Tom Bruce cũng không có đẹp trai bằng ngài a!”
Như Ý cười phá lên.
Như Ý vào Thục Ninh cung cầu kiến Thái hậu.
Thái hậu đã sớm nhịn không nổi, chỉ là không thể đến quấy rầy. Lúc này Như Ý tự mình đưa tới cửa, đương nhiên bà ta căng thẳng đến hỏng rồi!
Có điều lúc nhìn thấy Như Ý, bà ta vẫn phải tỏ ra là một Thái hậu trang nghiêm và ổn trọng.
Tuyệt đối không thể mất mặt uy nghiêm của Thái hậu!
Như Ý nói: “Thái hậu, thật ra lần này thần thiếp đến là có một việc muốn nhờ Thái hậu hỗ trợ!”
“Hỗ trợ cái gì?”
“Mượn một ít bạc.”
“Nửa tháng trước không phải mới đưa cho ngươi năm mươi vạn lượng sao? Số tiền này tính cho một nhà đại phú, cả một đời cũng xài không hết!”
Như Ý cười nói: “Đã hết từ lâu rồi!”
Thái hậu kinh ngạc: “Cái gì? Ngươi tiêu tiền như thế nào?”
Như Ý nói: “Mua đồ hết rồi nha!”
Thái hậu: “Ngươi đã mua cái gì? Đồ gì mà lại đáng giá năm mươi vạn lượng?”
“Đừng nói đến năm mươi vạn lượng! Ngay cả món đồ hai nghìn vạn lượng tôi cũng đã thấy qua rồi! Thái hậu không tin có thể đi hỏi Hoàng thượng.”
“Đến tột cùng có đồ vật gì lại có giá trị năm mươi vạn lượng?”
“Đá khảo nghiệm phẩm chất.”
“A? Hóa ra...là đá khảo nghiệm.”
Thái hậu vừa nghe đến là đá khảo nhiệm phẩm chất cũng không cảm thấy kinh ngạc nữa!
Bà ta thân là người Bạch gia, hơn nữa ở trong cung nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng biết giá trị của đá khảo nghiệm phẩm chất!
Thiên hạ cũng chỉ có hai khối đá khảo nghiệm phẩm chất, một khối ở hoàng cung, một khối ở Trác vương phủ!
Bà ta biết phủ thừa tướng và Bạch gia đều rất ham muốn có một khối đá khảo nghiệm, nhưng lại không thể chiếm được!
Cái này...là một bảo bối hiếm thấy.
Sắc mặt của Thái hậu có chút tức giận: “Ai gia cho ngươi nhiều bạc như vậy, chính là để ngươi đi mua đồ vật linh tinh sao? Hơn nữa, không phải Trác vương phủ cũng có một khối à?”
Như Ý nói: “Thái hậu bớt giận! Đá khảo nghiệm phẩm chất này cực kỳ có tác dụng! Khối kia của Trác vương phủ đã sớm không thấy nữa, không biết có phải là bị người khác thừa dịp trộm đi hay không.”
“Công dụng gì?”
“Thần thiếp không có cách nào có thể giải thích cặn kẽ rõ ràng, nhưng thần thiếp cam đang, có đá khảo nghiệm phẩm chất này, Thái hậu nhất định sẽ trở nên trẻ mãi không già!”
“Đây là sự thật.”
“Thái hậu, từ lúc bắt đầu ngài đã lựa chọn tin tưởng thần thiếp, sao lại không tin tưởng thần thiếp nhiều hơn một chút?”
“Bởi vì ai gia phát hiện ngươi là một người khi có được một tấc lại muốn tiến một thước!”
Thái hậu thẳng thắn bày tỏ sự không hài lòng một cách mãnh liệt!
Như Ý cười nhẹ: “Thái hậu quá khen! Thật ra thần thiếp không giỏi như Thái hậu đã nói!”
Thái hậu nói: “Vậy ngươi muốn bao nhiêu bạc?”
Như Ý thưa: “Thần thiếp nghe nói gần đây giang hồ truyền rằng đã xuất hiện đá khảo nghiệm, nên đã mua một khối! Nhưng còn cần một trăm vạn lượng để mua khối thứ hai! Càng lớn thì độ hoàn mỹ càng cao!”
“Một trăm vạn lượng?”
Thái hậu vô cùng tức giận!
Như Ý nói: “Thái hậu không cần phải sinh khí! Một trăm vạn lượng này coi như là thần thiếp mượn, đợi đến khi kiếm được tiền, thần thiếp nhất định sẽ trả cho Thái hậu không thiếu một xu!”
Thái hậu nửa tin nửa ngờ nhìn cô, bỗng nhiên nói: “Ai gia không cho ngươi vay! Tiền đã ở trên tay ngươi, ai gia còn có thể trông cậy ngươi sẽ phun tiền ra sao?”
Như Ý cười nói: “Thái hậu, ngài nói cứ như thần thiếp đã biến thành một nữ nhân tham tiền.”
Thái hậu nói: “Ai gia biết ngươi không ham tiền! Nhưng ai gia khẳng định ngươi là một người có lòng tham không đáy! Được một tấc lại muốn tiến một thước, muốn ép khô người khác mới chịu bỏ qua.”
Như Ý yên lặng lắng nghe.
Thái hậu đã tức giận: “Cho nên ai gia sẽ không cho ngươi mượn một đồng! Ngươi là muốn đá khảo nghiệm sao? Trong hoàng cung có một khối, hoàn mỹ không chút tì vết, ai gia có thể cho ngươi mượn...”
“Một tháng là đủ rồi!”
“Được! Vậy một tháng! Ai gia lập tức sai người đưa đến Thanh Nhã các!”
“Đa tạ Thái hậu.”
Như Ý thầm nghĩ: “Thái hậu hẹp hòi này quả nhiên trúng kế! Không chịu cho tiền, mà lại đem đá khảo nghiệm trong hoàng cung chủ động đưa tới cửa!”
“Vậy bây giờ hẳn là ngươi đã không tìm thấy lý do để vay tiền?”
“Thái hậu... thật ra... bởi vì lần trước đều đã xài hết rồi, hơn nưa, có một ít dược liệu mà trong cung không có, nhất định phải ra bên ngoài mua mới được... thật sự là còn thiếu một chút bạc. Thái hậu, sao sắc mặt của ngài lại khó coi như vậy? Yên tâm, không nhiều không nhiều, chỉ hai mươi vạn lượng thôi!”
Như Ý quyết định lừa đảo đến cùng, được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Thái hậu này cũng không phải là người tốt lành gì.
Trong hoàng cung vô cùng xa xỉ, lại hoàn toàn mặc kệ các lão bách tính sống chết bên ngoài!
“Được! Ai gia lập tức sai người đem đến! Hai mươi vạn lượng! “
Thái hậu tức giận đến muốn giết người.
Bây giờ bà ta mới phát hiện, lúc bắt đầu lựa chọn tin tưởng nữ nhân này, chính là một quyết định sai lầm!
Lúc Như Ý trở lại Thanh Nhã các, Trác Thanh Di và Tiêu phu nhân đều lo lắng.
Tiêu phu nhân gấp đến độ đỏ ngầu cả mắt, nhìn thấy Như Ý bình an trở về, nước mắt rơi lộp bộp: “Tiểu thư! Tiểu thư! Người đã trở về! Người đi lâu như vậy, chúng tôi cũng vội muốn chết!”
Như Ý nói: “Phu nhân, Hoàng đế triệu kiến, chẳng qua chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.”
Tiêu phu nhân nói: “Nhưng vào thời gian này, là lúc khủng hoảng của Trác vương phủ, sẽ xảy ra chuyện gì cũng không thể nói được a!”
Như Ý cười nhạt một tiếng: “Phu nhân. Bà cũng không cần lo lắng, chuyện sắp xảy ra trong hậu cung, bà có muốn tránh cũng không tránh được! Tranh thủ thời gian chuẩn bị một chút đi, chúng ta... sắp phát tài rồi!”
“Phát tài?”
Trác Thanh Di cùng Tiêu phu nhân không hiểu gì.
Bọn họ không hiểu, nhiều sản phẩm dưỡng da như vậy đều không bán được, làm sao có thể phát tài?
Rất nhanh, Hoàng đế đã phái người đem tranh đến.
Tiếp theo, Thái hậu phái người đem đến đá khảo nghiệm phẩm chất và hai mươi vạn lượng ngân phiếu!
Trác Thanh Di nhìn thấy những vật này, sợ hãi thán phục nói: “Tiểu muội. Rốt cuộc là muội dự định làm cái gì? Muội giật dây Hoàng thượng để vẽ những bức tranh mập mờ, nếu để cho các phi tần khác nhìn thấy, thì họ sẽ ghi hận với muội! Hơn nữa, muội đã lừa ở chỗ Thái hậu năm mươi vạn lượng, hiện tại lại lừa hai mươi vạn lượng, còn có thể lừa cả đá khảo nghiệm phẩm chất mang đến đây!”
Cô ấy rất kinh ngạc nhìn Như Ý, không biết tại sao cô lại có thể làm được.
Nhưng điều làm cô ấy thêm kinh ngạc chính là cuối cùng Như Ý muốn làm gì!
Như Ý cười nói: “Tứ tỷ. Có phải nhân duyên trong cung của tỷ rất tốt?”
Trác Thanh Di: “Tạm được!”
Như Ý nói: “Nếu như để cho tỷ mời mấy phi tần tới Thanh Nhã các dự tiệc...”
Trác Thanh Di: “Tiệc gì? Chúng ta đi đâu để làm tiệc?”
Như Ý nói: “Mỹ dung đại yến!”
Trác Thanh Di hỏi: “Tiểu muội, muội đây là đang nói nghiêm túc sao?”
Như Ý nói: “Đương nhiên là nghiêm túc.”
Trác Thanh Di hỏi: “Muội muốn mời ai?”
Như Ý: “Mời đại ai cũng được. Tóm lại, tỷ mời nhiều người đến, cung nữ phi tần, có thể đến bao nhiêu thì gọi bấy nhiêu! Có điều diện tích của Thanh Nhã các này, nhiều nhất chỉ có thể chứa được hai mươi, ba mươi người, cũng đừng vượt qua số lượng giới hạn này là được rồi!”
Trác Thanh Di nói: “Được. Hai mươi, ba mươi người, tỷ có thể mời được, sợ là nhiều hơn cũng không được!”
Như Ý cười nói: “Tứ tỷ yên tâm đi. Buổi tối sẽ tập hợp ở sân của Thanh Nhã các.”
“Muội lại muốn làm chuyện cổ quái gì nữa vậy?”
Ám Tinh từ bên ngoài bước vào.
Như Ý hỏi: “Lần này, là Thái hậu gọi ngươi đến giám sát ta sao?”
Ám Tinh nói: “Không phải! Lần này là hoàng thượng gọi tôi đến để bảo hộ người!”
CHƯƠNG 191: BỖNG NHIÊN LA LỚN
Sắc mặt Bạo quân kinh ngạc hỏi.
“Hồi bẫm Hoàng thượng, dùng sản phẩm dưỡng da “Ngươi thật xinh đẹp” giúp làn da bóng loáng trắng sáng, sắc mặt hồng hào xinh đẹp!”
“Khó trách ái phi lại xinh đẹp động lòng người như vậy! Hóa ra là dùng mỹ phẩm dưỡng da “Ngươi thật xinh đẹp”! Ái phi thật là đẹp, nào, đến đây trẫm hôn một cái...”
Tên bạo quân gợi cảm dâng môi mình đến hôn hôn...
“Cắt!”
Như Ý đột nhiên kêu to!
Toàn bộ bầu không khí mông lung mờ ảo mà lãng mạn lập tức bị dập cho nguội lạnh.
Bạo quân cả giận nói: “Tại sao không diễn cho xong? Trẫm đã tự mình bồi nàng, giúp nàng diễn một vở kịch hạ lưu như thế, nàng cũng không chịu để trẫm hôn thật một chút sao?”
Như Ý cười khanh khách nói: “Cái này á hả...kết thúc như vậy mới hấp dẫn người xem! Chính là để cho mọi người có không giann tưởng tượng!”
Nói xong, cô phủ thêm y phục và bước ra từ bể tắm, đi đến bên tiểu thái giám đang cầm máy tính bạc ở trong tay.
Bạo quân cũng đi qua, nhìn thấy bên trong máy tính bảng đang phát ra hình ảnh, kinh ngạc vạn phần nói: “Cái này...cái này... sao nàng có thể để đem trẫm bỏ vô bên trong cái hộp nhỏ nhỏ này?”
Như Ý cười nói: “Cái này gọi là máy tính bảng! Tên là Ipad! Nhưng lại không phải là loại máy Ipad tầm thường của iPhone được bán trên thị trường! Đây là Ipad có tính năng đặc công chuyên dụng do bộ tình báo chính phủ nước T nghiên cứu phát minh ra!”
Bạo quân nói: “Rõ ràng là trẫm đang đứng ở đây, tại sao trong này lại có thêm một trẫm nữa?”
Như Ý hỏi: “Ngài xem xem những họa sĩ kia đi, không phải họ cũng đang vẽ Hoàng thượng sao?”
Bạo quân nói: “Thế nhưng đó chỉ là những bức vẽ thôi! Người ở bên trong này giống trẫm y như đúc, tuyệt đối không phải vẽ tranh có thể vẽ được! Hơn nữa, còn biết động, động tác và những lời nói lúc nãy với trẫm hoàn toàn giống y hệt nhau!”
Như Ý nói: “Cái này gọi là quay phim! Chính là đem những chuyện đã xảy ra, quay phim lại toàn bộ và và lưu giữ...Ừm, ngài cứ gọi nó là cái hộp nhỏ đi! Đến lúc mà ngài cần xem, chỉ cần phát lại là có thể xem được. Cái này giống như...một loại cao cấp hơn hình thức vẽ tranh á!”
Bạo quân choáng váng hỏi: “Làm sao nàng biết chiếc hộp thần kỳ này...yêu sợ hắn.” (Phiên âm là ài pà ta, đọc nghe giống Ipad nên Hoàng thượng đọc vậy đó.)
“Ài pà ta? Ha ha! Gọi là Ipad! Không phải ài pà ta! Không phải lần trước tôi mở hộp thần kỳ ngài đã nhìn thấy sao? Quê hương trước kia của tôi cũng có cái này, cứ sử dụng thôi.”
“Hóa ra là như vậy.”
Bạo quân luôn cảm thấy có chút kỳ quặc!
Tại sao nữ nhân này lại có thể biết được những đồ vật kỳ quái ở trong hộp thần? Hơn nữa còn biết sử dụng hết toàn bộ?
Tại sao chỉ có một mình nàng ấy có thể mở được hộp thần?
Bạo quân biết nữ nhân này chắc chắn có rất nhiều chuyện giấu hắn, nhưng hắn không có bằng chứng.
Như Ý xem xong một lần, chậc chậc nói: “Chà! Hiệu quả không tệ! Trải qua một trăm năm, vậy mà còn có thể sử dụng được, năng lượng mặt trời thật là tốt! Nếu lúc ấy chính phủ nước T đem cái máy tính bảng này bán trên thị trường thì doanh thu sẽ cao biết bao nhiêu, cũng không đến phiên iPhone của Mỹ độc chiếm thiên hạ!”
Một câu nói kia, Như Ý không tự chủ được mà dùng tiếng Trung nói ra.
Bạo quân nghe không hiểu gì hết!
Như Ý cười yếu ớt nói: “Hoàng thượng! Sau khi họa sĩ vẽ xong thì gọi người mang đến Thanh Nhã các nhé! Hiện tại, tôi muốn đến gặp Thái hậu một lần.”
Bạo quân nói: “Trẫm phái người bảo hộ nàng!”
Như Ý nói: “Không cần!”
Bạo quân: “Bây giờ nàng không có võ công! Thái hậu...lão bà kia cũng không phải dễ đối phó như bề ngoài! Nàng cứ nghĩ thử đi...dựa vào tư sắc của bà ta làm sao có thể ở hậu cung hô phong hoán vũ mấy chục năm liền! Vạn lần nghìn lần không thể đánh giá thấp bà ta!”
Như Ý cười nói: “Đợi chút nữa tôi sẽ đi nói với Thái hậu ngài mắng bà ta là lão bà, chắc chắn bà ta sẽ không oán hận với tôi nữa.”
Khóe miệng bạo quân có chút méo mó...
“Ngốc tử! Đùa ngài chơi thôi! Cảm ơn ngài hôm nay đã phối hợp diễn một vở kịch vui này, quá hoàn mỹ! Nếu ngài ở thế kỷ hai mươi mốt, không cần đi làm đặc công, chỉ cần đi làm minh tinh quảng cáo, nhất định sẽ nổi tiếng! Tom Bruce cũng không có đẹp trai bằng ngài a!”
Như Ý cười phá lên.
Như Ý vào Thục Ninh cung cầu kiến Thái hậu.
Thái hậu đã sớm nhịn không nổi, chỉ là không thể đến quấy rầy. Lúc này Như Ý tự mình đưa tới cửa, đương nhiên bà ta căng thẳng đến hỏng rồi!
Có điều lúc nhìn thấy Như Ý, bà ta vẫn phải tỏ ra là một Thái hậu trang nghiêm và ổn trọng.
Tuyệt đối không thể mất mặt uy nghiêm của Thái hậu!
Như Ý nói: “Thái hậu, thật ra lần này thần thiếp đến là có một việc muốn nhờ Thái hậu hỗ trợ!”
“Hỗ trợ cái gì?”
“Mượn một ít bạc.”
“Nửa tháng trước không phải mới đưa cho ngươi năm mươi vạn lượng sao? Số tiền này tính cho một nhà đại phú, cả một đời cũng xài không hết!”
Như Ý cười nói: “Đã hết từ lâu rồi!”
Thái hậu kinh ngạc: “Cái gì? Ngươi tiêu tiền như thế nào?”
Như Ý nói: “Mua đồ hết rồi nha!”
Thái hậu: “Ngươi đã mua cái gì? Đồ gì mà lại đáng giá năm mươi vạn lượng?”
“Đừng nói đến năm mươi vạn lượng! Ngay cả món đồ hai nghìn vạn lượng tôi cũng đã thấy qua rồi! Thái hậu không tin có thể đi hỏi Hoàng thượng.”
“Đến tột cùng có đồ vật gì lại có giá trị năm mươi vạn lượng?”
“Đá khảo nghiệm phẩm chất.”
“A? Hóa ra...là đá khảo nghiệm.”
Thái hậu vừa nghe đến là đá khảo nhiệm phẩm chất cũng không cảm thấy kinh ngạc nữa!
Bà ta thân là người Bạch gia, hơn nữa ở trong cung nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng biết giá trị của đá khảo nghiệm phẩm chất!
Thiên hạ cũng chỉ có hai khối đá khảo nghiệm phẩm chất, một khối ở hoàng cung, một khối ở Trác vương phủ!
Bà ta biết phủ thừa tướng và Bạch gia đều rất ham muốn có một khối đá khảo nghiệm, nhưng lại không thể chiếm được!
Cái này...là một bảo bối hiếm thấy.
Sắc mặt của Thái hậu có chút tức giận: “Ai gia cho ngươi nhiều bạc như vậy, chính là để ngươi đi mua đồ vật linh tinh sao? Hơn nữa, không phải Trác vương phủ cũng có một khối à?”
Như Ý nói: “Thái hậu bớt giận! Đá khảo nghiệm phẩm chất này cực kỳ có tác dụng! Khối kia của Trác vương phủ đã sớm không thấy nữa, không biết có phải là bị người khác thừa dịp trộm đi hay không.”
“Công dụng gì?”
“Thần thiếp không có cách nào có thể giải thích cặn kẽ rõ ràng, nhưng thần thiếp cam đang, có đá khảo nghiệm phẩm chất này, Thái hậu nhất định sẽ trở nên trẻ mãi không già!”
“Đây là sự thật.”
“Thái hậu, từ lúc bắt đầu ngài đã lựa chọn tin tưởng thần thiếp, sao lại không tin tưởng thần thiếp nhiều hơn một chút?”
“Bởi vì ai gia phát hiện ngươi là một người khi có được một tấc lại muốn tiến một thước!”
Thái hậu thẳng thắn bày tỏ sự không hài lòng một cách mãnh liệt!
Như Ý cười nhẹ: “Thái hậu quá khen! Thật ra thần thiếp không giỏi như Thái hậu đã nói!”
Thái hậu nói: “Vậy ngươi muốn bao nhiêu bạc?”
Như Ý thưa: “Thần thiếp nghe nói gần đây giang hồ truyền rằng đã xuất hiện đá khảo nghiệm, nên đã mua một khối! Nhưng còn cần một trăm vạn lượng để mua khối thứ hai! Càng lớn thì độ hoàn mỹ càng cao!”
“Một trăm vạn lượng?”
Thái hậu vô cùng tức giận!
Như Ý nói: “Thái hậu không cần phải sinh khí! Một trăm vạn lượng này coi như là thần thiếp mượn, đợi đến khi kiếm được tiền, thần thiếp nhất định sẽ trả cho Thái hậu không thiếu một xu!”
Thái hậu nửa tin nửa ngờ nhìn cô, bỗng nhiên nói: “Ai gia không cho ngươi vay! Tiền đã ở trên tay ngươi, ai gia còn có thể trông cậy ngươi sẽ phun tiền ra sao?”
Như Ý cười nói: “Thái hậu, ngài nói cứ như thần thiếp đã biến thành một nữ nhân tham tiền.”
Thái hậu nói: “Ai gia biết ngươi không ham tiền! Nhưng ai gia khẳng định ngươi là một người có lòng tham không đáy! Được một tấc lại muốn tiến một thước, muốn ép khô người khác mới chịu bỏ qua.”
Như Ý yên lặng lắng nghe.
Thái hậu đã tức giận: “Cho nên ai gia sẽ không cho ngươi mượn một đồng! Ngươi là muốn đá khảo nghiệm sao? Trong hoàng cung có một khối, hoàn mỹ không chút tì vết, ai gia có thể cho ngươi mượn...”
“Một tháng là đủ rồi!”
“Được! Vậy một tháng! Ai gia lập tức sai người đưa đến Thanh Nhã các!”
“Đa tạ Thái hậu.”
Như Ý thầm nghĩ: “Thái hậu hẹp hòi này quả nhiên trúng kế! Không chịu cho tiền, mà lại đem đá khảo nghiệm trong hoàng cung chủ động đưa tới cửa!”
“Vậy bây giờ hẳn là ngươi đã không tìm thấy lý do để vay tiền?”
“Thái hậu... thật ra... bởi vì lần trước đều đã xài hết rồi, hơn nưa, có một ít dược liệu mà trong cung không có, nhất định phải ra bên ngoài mua mới được... thật sự là còn thiếu một chút bạc. Thái hậu, sao sắc mặt của ngài lại khó coi như vậy? Yên tâm, không nhiều không nhiều, chỉ hai mươi vạn lượng thôi!”
Như Ý quyết định lừa đảo đến cùng, được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Thái hậu này cũng không phải là người tốt lành gì.
Trong hoàng cung vô cùng xa xỉ, lại hoàn toàn mặc kệ các lão bách tính sống chết bên ngoài!
“Được! Ai gia lập tức sai người đem đến! Hai mươi vạn lượng! “
Thái hậu tức giận đến muốn giết người.
Bây giờ bà ta mới phát hiện, lúc bắt đầu lựa chọn tin tưởng nữ nhân này, chính là một quyết định sai lầm!
Lúc Như Ý trở lại Thanh Nhã các, Trác Thanh Di và Tiêu phu nhân đều lo lắng.
Tiêu phu nhân gấp đến độ đỏ ngầu cả mắt, nhìn thấy Như Ý bình an trở về, nước mắt rơi lộp bộp: “Tiểu thư! Tiểu thư! Người đã trở về! Người đi lâu như vậy, chúng tôi cũng vội muốn chết!”
Như Ý nói: “Phu nhân, Hoàng đế triệu kiến, chẳng qua chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.”
Tiêu phu nhân nói: “Nhưng vào thời gian này, là lúc khủng hoảng của Trác vương phủ, sẽ xảy ra chuyện gì cũng không thể nói được a!”
Như Ý cười nhạt một tiếng: “Phu nhân. Bà cũng không cần lo lắng, chuyện sắp xảy ra trong hậu cung, bà có muốn tránh cũng không tránh được! Tranh thủ thời gian chuẩn bị một chút đi, chúng ta... sắp phát tài rồi!”
“Phát tài?”
Trác Thanh Di cùng Tiêu phu nhân không hiểu gì.
Bọn họ không hiểu, nhiều sản phẩm dưỡng da như vậy đều không bán được, làm sao có thể phát tài?
Rất nhanh, Hoàng đế đã phái người đem tranh đến.
Tiếp theo, Thái hậu phái người đem đến đá khảo nghiệm phẩm chất và hai mươi vạn lượng ngân phiếu!
Trác Thanh Di nhìn thấy những vật này, sợ hãi thán phục nói: “Tiểu muội. Rốt cuộc là muội dự định làm cái gì? Muội giật dây Hoàng thượng để vẽ những bức tranh mập mờ, nếu để cho các phi tần khác nhìn thấy, thì họ sẽ ghi hận với muội! Hơn nữa, muội đã lừa ở chỗ Thái hậu năm mươi vạn lượng, hiện tại lại lừa hai mươi vạn lượng, còn có thể lừa cả đá khảo nghiệm phẩm chất mang đến đây!”
Cô ấy rất kinh ngạc nhìn Như Ý, không biết tại sao cô lại có thể làm được.
Nhưng điều làm cô ấy thêm kinh ngạc chính là cuối cùng Như Ý muốn làm gì!
Như Ý cười nói: “Tứ tỷ. Có phải nhân duyên trong cung của tỷ rất tốt?”
Trác Thanh Di: “Tạm được!”
Như Ý nói: “Nếu như để cho tỷ mời mấy phi tần tới Thanh Nhã các dự tiệc...”
Trác Thanh Di: “Tiệc gì? Chúng ta đi đâu để làm tiệc?”
Như Ý nói: “Mỹ dung đại yến!”
Trác Thanh Di hỏi: “Tiểu muội, muội đây là đang nói nghiêm túc sao?”
Như Ý nói: “Đương nhiên là nghiêm túc.”
Trác Thanh Di hỏi: “Muội muốn mời ai?”
Như Ý: “Mời đại ai cũng được. Tóm lại, tỷ mời nhiều người đến, cung nữ phi tần, có thể đến bao nhiêu thì gọi bấy nhiêu! Có điều diện tích của Thanh Nhã các này, nhiều nhất chỉ có thể chứa được hai mươi, ba mươi người, cũng đừng vượt qua số lượng giới hạn này là được rồi!”
Trác Thanh Di nói: “Được. Hai mươi, ba mươi người, tỷ có thể mời được, sợ là nhiều hơn cũng không được!”
Như Ý cười nói: “Tứ tỷ yên tâm đi. Buổi tối sẽ tập hợp ở sân của Thanh Nhã các.”
“Muội lại muốn làm chuyện cổ quái gì nữa vậy?”
Ám Tinh từ bên ngoài bước vào.
Như Ý hỏi: “Lần này, là Thái hậu gọi ngươi đến giám sát ta sao?”
Ám Tinh nói: “Không phải! Lần này là hoàng thượng gọi tôi đến để bảo hộ người!”
Bình luận facebook