• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương (3 Viewers)

  • Chương 115

< id="divcontent">Thời gian trôi cực nhanh, từ ngày đó trở đi, đã qua nửa tháng.
“Khuynh Thành, Mặc Khuynh Thành, người đâu rồi, đến lượt rồi!”
“Đạo diễn Từ, đừng hô nữa, người không phải đang ở đằng kia sao!”
Thôi Nghi Giai chỉ chỉ Mặc Khuynh Thành ngồi ngẩn người ở đằng xa, có chút bắt đắc dĩ thở dài.
Trong lòng Từ Lập ngào ngạt tức giận lên không nổi xuống không xong.
Đây đã là lần thứ mấy rồi, từ sau khi tuần trước Mặc Dận có việc trở vềtrước, cô liền thường xuyên ngẩn người, đây là tương tư, thật sự là hạichết người mà.
“Không được, không thể tiếp tục như vậy nữa!”
Mặc Khuynh Thành còn tiếp tục ngẩn người như này, bộ phim này chắc phải chờ tới tám đời nữa mới phát sóng.
Nghĩ như vậy, Từ Lập cũng sắp chạy bộ đến trước mặt Mặc Khuynh Thành, vô cùng đau đớn nói: “Nha đầu Khuynh Thành, sao cháu vẫn còn ngẩn người ởchỗ này, tổ phim chúng ta sắp xong rồi, xong rồi! Hu hu hu...”
Thôi Nghi Giai vốn lo lắng thái độ Từ Lập quá nôn nóng, lại không nghĩrằng oán phụ khang cứ thế làm cho mình trợn mắt há hốc mồm.
Lúc này, cô cảm giác được vạt áo bị kéo.
Chỉ thấy Từ Lập một bên khóc lóc kể lể, một bên lấy tay che ngay trước mặt, sau đó thỉnh thoảng chuyển ánh mắt cho mình.
Khóe miệng giật giật, tâm tình không tình nguyện khóc lóc theo.
“Bảo bối Khuynh Thành, em là không biết, mấy ngày nay, tiến độ vẫn không thể đi lên, còn tiếp tục như thế, chúng ta một năm cũng quay khôngxong, bảo bối, em mau tỉnh lại đi!”
Khóe mắt Mặc Khuynh Thành giật giật, kỳ thật từ lúc Từ Lập đến cô đã từ trong mạch suy nghĩ tỉnh táo lại, chỉ là chuyện xảy ra tiếp theo khiếncô không kịp phản ứng.
Đây là cái tình huống gì, hai người oán phụ này từ đâu mà tới!
“Đạo diễn Từ, chị Nghi Giai, hai người nghĩ oan cho em rồi! Không phảiem thất thần chỉ một lát thôi sao, sao thời điểm hoàn hồn các người đềuđã mất vậy! Chỉ là hai người yên tâm, hằng năm em sẽ đốt vàng mã cho hai người, đúng rồi, khẳng định còn có soái ca mỹ nữ, tuy trước đây haingười không được hưởng thụ thế nào là tình yêu, nhưng làm bạn tốt củahai người, em tuyệt đối sẽ cho hai người ở dưới đấy hưởng thụ một phen,một người có đủ hay không, không đủ em làm thêm mấy người nữa...”
Từ Lập không chịu nổi nữa, trực tiếp giậm chân.
“Mặc Khuynh Thành, cháu dám nguyền ta chết!”
Mặc Khuynh Thành sửng sốt một phen, sau đó như là không nhìn thấy TừLập, nhìn khắp xung quanh, sau đókhóc càng thêm thảm thiết: “Đạo diễnTừ, người nói gì đi, trước người đầy ngu ngốc, sau khi thế nào cũngkhông biết điểm tâm, này bảo cháu yên tâm làm sao được!”
“Mặc Khuynh Thành, lão tử ở ngay trước mặt cháu, mau nhìn ta!”
Mặc Khuynh Thành vừa nghe thấy, hai tay liền quơ quơ phía trước, nhưng lại không có đụng vào Từ Lập.
“Đạo diễn Từ, cháu biết người đi không an tâm, người yên tâm, tổ phim có cháu, tuy công ty cháu rất nhỏ, nhưng mà vẫn có thể nuôi sống bọn họ,nếu không đủ, người đem mật mã tài khoản nói cho cháu biết đi.”
Thôi Nghi Giai yên lặng trốn ở một bên không thể Mặc Khuynh Thành chú ý tới, vụng trộm cười.
May mà vừa rồi thời điểm cô ấy mở miệng bảo Từ Lập, mình phản ứng nhanhliền tránh ra, bằng không giờ phút này khẳng định cô đã bị nói là trựctiếp thắt cổ tự sát.
Từ Lập lần này thật sự khóc thật, bản thân mặc dù đã trung niên, nhưngcòn phải sống một thời gian dài nữa. Ông không biết nên vui hay nên tứcgiận, Mặc Khuynh Thành phát huy năng lực diễn tốt như vậy, không chỉ làphúc khí của ông, cũng là phúc khí của tổ phim, nhưng mà lần đầu tiênphát huy lại dùng ngay trên người mình, ông nên cảm thấy vinh hạnh sao?
Mặc Khuynh Thành nhìn Từ Lập trước mặt khóc đến tan vỡ, thu liễm cảm xúc trên mặt, cười nói: “Đạo diễn Từ, không nghĩ tới ông lại thích diễn như vậy, nếu không người chọn một vai phụ nào đó tới diễn đi?”
Hiện tại Từ Lập đều đã không để ý tới cô, hừ một tiếng, hai tay để sau lưng đi khỏi.
Mặc Khuynh Thành sờ sờ mũi, trong lòng thầm than, xem ra lần này thực chọc cho ông xù lông rồi.
“Còn thất thần cái gì, yêu đương với không khí hả!”
Mặc Khuynh Thành khụ một tiếng, sau đó bước nhanh lên trước, “Đến đây.”
Sân quay phim.
Nhân viên công tác cẩn thận kiểm tra dây bảo hộ của Mặc Khuynh Thành.
Hứa Tịnh đứng ở bên cạnh có chút khẩn trương nhìn Mặc Khuynh Thành bìnhtĩnh, không xác định hỏi: “Công tử, cậu thật sự không cần thế thân sao?” Nghe nói Yêu Điều Ngũ, cũng không biết dây thép nối không rắn chắc, nếu là đột nhiên đứt mất, cô sao có thể lấy công đạo cùng Mặc Dận.
Mặc Khuynh Thành nhàn nhạt nói: “Cũng không phải trục dây quá yếu, đừng lo lắng như thế, không sao đâu.”
Đây là nói không lo lắng liền không lo lắng sao!
Nội tâm Hứa Tịnh điên cuồng hét lên một câu, sau đó cứng ngắc không chịu nổi nở nụ cười, “Công tử, cố lên!”
Mặc Khuynh Thành thủ thế, sau đó từ từ tiến vào trạng thái.
“Các máy quay chuẩn bị, 3, 2, 1, action!”
Lâm Sơn, quanh năm bị sương mù bao phủ, tới cửa vào trên đỉnh núi.
Lúc sáng sớm, là thời điểm sương dày nhất, cũng là lúc người ở đây luyện tập buổi sáng. Tới cửa chiếm diện tích lớn, nhưng là nơi không thể đivào, nơi đây gọi là Bích Lĩnh.
“Hưu.”
Âu Dương Trạch lẳng lặng đứng trên Bích Lĩnh nghe tiếng động phía sau, môi mỏng khẽ mở, “Ra đây.”
Tử Thư Hoa Hàn đem ống tay áo phất ra phía sau, lạnh lùng nói: “Khôngnghĩ tới Âu Dương Trạch tiên nhân vẫn cương trực lại chủ động liên hệvới Giáo chủ ma giáo như vậy.”
Âu Dương Trạch xoay người, bình tĩnh nói: “Tử Thư Hoa Hàn, chẳng lẽ ngươi không muốn cứu Thánh nữ ma giáo của ngươi?”
Tử Thư Hoa Hàn không cho là đúng nói: “Nếu đã bị các ngươi bắt được,muốn chém muốn giết cự làm tự nhiên gì cũng được, trái lại ngươi, lạihỏi mấy loại vấn đề này, thật là buồn cười?”
Âu Dương Trạch mặt ẩn dấu sắc, chỉ là nhìn Tử Nguyên Hoa cách đó khôngxa phải che chở cẩn thận mới có thể nợ rộ xinh đẹp, ngụ ý nói: “TửNguyên Hoa này không chịu nổi gió lạnh, rừng không thể nào mưa, cẩn thận che chở bảy bảy bốn chín ngày, mới có thể ra nụ, mới từ từ nở hoa.”
Tử Thư Hoa Hàn rét lạnh hừ một tiếng, trào phúng nói: “Loại hoa này, hàtất gì phải sinh tồn như thế, phí công nhọc sức, cuối cùng đạt được cáigì, còn không bằng Tử Vân Hoa ngoan cường kia.”
Tử Nguyên Hoa cùng Tử Vân Hoa là cùng một loại hoa, cách trồng lại hoàntoàn khác nhau, một loại cần được che chở cẩn thận như đứa trẻ, một loại cho dù ngươi có bỏ qua nó, cũng sẽ ngoan cường phát triển không ngừng.
Âu Dương Trạch đồng ý gật đầu, “Ngươi nói không sai, từ xưa đến nay, có mạnh sẽ có yếu, có chính sẽ có tà.”
Tử Thư Hoa Hàn không có lập tức nói tiếp, đôi mắt lạnh lùng thâm sâu dừng lại trên người Âu Dương Trạch.
Trách không được Tô Ngưng Vân lại kính trọng hắn ta vài phần như vậy,lĩnh ngộ như vậy, thực sự không giống với mấy nhân sĩ chính đạo cổ hổkia, chỉ là...
Khóe miệng bỗng nhiên tà mị cong lên, “Âu Dương tiên nhân lời này có từng nói qua với hảo sư huynh sư đệ của ngươi chưa?”
Không ngoài dự liệu, Âu Dương Trạch lắc lắc đầu.
Tử Thư Hoa Hàn chợt cười to, tay áo dài vung lên, Tử Nguyên Hoa yếu ớt trước mắt cứ như vậy biến mất không thấy.
Âu Dương Trạch nhìn đột nhiên trống rỗng một mảng lớn, vẫn nhàn nhạt như cũ nói: “Ngươi hà tất phải như vậy.”
“Âu Dương Trạch!”
Tử Thư Hoa Hàn trực tiếp cắt ngang lời của hắn ta, quanh thân vận khí từ từ bay lên, nhất thời dẫn tới gió to cuốn sạch mọi thứ.
Âu Dương Trạch nhìn thấy vậy, hơi nhíu mày, sau đó hai tay đưa ra, ngăn chặn cơn gió lớn kia.
“Tử Thư Hoa Hàn, ngươi hà tất phải như vậy.”
“Ha ha ha...”
Hắn ngửa mặt lên trời cười dài, sau đó trong mắt cũng không chỉ có lãnh khốc, lửa giận hỗn loạn cùng châm chọc cùng cảm xúc phức tạp.
“Âu Dương Trạch, ngươi hỏi ta hà tất gì phải như vậy? Ngươi biết rõ mấyngười ở chính đạo khiến người chán ghét suy nghĩ bảo thủ, ngươi cũngkhông đem suy nghĩ của mình nói ra cho bọn chúng, ngược lại tùy ý để bọn chúng bắt lấy Ngưng Vân, thậm chí còn dùng hình pháp thẩm vấn nàng ấy,ta ngược lại muốn hỏi, cách làm của các ngươi như vậy thì có khác gì tàđạo!”
Âu Dương Trạch than nhẹ một tiếng, những thứ này hắn sao không rõ ràngđược, chỉ là tư tưởng lâu đời vậy cố gắng nói thay đổi liền thay đổiđược à? Nếu không phải tại quen biết Ngưng Vân, nếu không phải bởi vì...
Hắn nhẹ nhàng nói: “Hàn đệ, bình tĩnh một chút.”
“Ngươi không cần gọi ta là Hàn đệ!”
Tử Thư Hoa Hàn trực tiếp

cungchieu-.png
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

MẠC TỔNG CƯNG CHIỀU CÔ VỢ SÁT THỦ
  • 4.00 star(s)
  • Lee Min Hu - Dịch giả: Nhất cầu lông vũ
Chương 20
CƯNG CHIỀU VỢ NHỎ TRỜI BAN
Tổng Giám Đốc Cưng Chiều Vợ Cũ
Tổng Giám Đốc Cưng Chiều Vợ Cũ
Tổng Giám Đốc Cưng Chiều Vợ Cũ
Cưng chiều vợ yêu: Sủng ái em cả đời

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom