Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 178
Lâm Tiểu Hổ là một binh sĩ nhỏ trong quân đội, ID trong game là [Mãnh hổ xuống núi].
May mắn là một trong 300 người đầu tiên vào game, Lâm Tiểu Hổ vẫn luôn ôm lòng biết ơn với "Vùng đất điền viên".
Nhớ lúc đầu, y vì chứng đứt gãy gien chuyển biến tới gian đoạn giữa, luôn phải ở trong những game giả lập khác điên cuồng rèn luyện, thời điểm đăng nhập vào "Vùng đất điền viên" cũng mang theo suy nghĩ hoàn thành nhiệm vụ. Kết quả, chính trò chơi này lại mang đến hi vọng chữa khỏi bệnh cho y.
Liên tục hai tháng kiểm tra sức khỏe toàn diện, bản thân Lâm Tiểu Hổ cũng cảm giác được rất rõ ràng, chứng đứt gãy gien của mình đang có xu thế chậm rãi chuyển biến tốt, cho dù tốc độ không nhanh, nhưng tin tức tốt thì vẫn là tin tức tốt, không phải sao?
Điều này làm y càng thêm nghiêm túc chơi game, cũng chú ý tới tất cả các kiến thức liên quan đến chăm sóc sức khỏe trên mạng vũ trụ.
Ví dụ như hôm nay, trước khi login, y mới đọc được một bài báo từ thời Trái Đất cổ trên mạng, bên trên nói về các tác hại của việc uống rượu.
"Uống rượu một ít thì vui, uống rượu nhiều chút thì xui vào mình."
"Lái xe thì không uống rượu, mà đã uống rượu thì không lái xe."
"Rượu ngon tuy tốt, nhưng đừng uống tham."
"Người say tối ngày, gia đình tan nát."
"..."
Ngoài mấy câu khẩu hiệu ngắn gọn dễ nhớ này thì rong bài báo còn giải thích cặn kẽ tác hại của việc say rượu đối với cơ thể. Chẳng hạn như mất lý trí, không điều khiển được cơ thể, đầu óc hỗn loạn, nôn mửa, cùng với sau khi tỉnh rượu, rất có thể đầu sẽ đau như búa bổ, tất cả đều giải thích rõ bên trong bài báo.
Xem hết một lượt, Lâm Tiểu Hổ rất dễ liên tưởng đến trạng thái say rượu với hành vi của bản thân khi chứng đứt gãy gien phát tác. Hai cái này hình như không có gì khác nhau cho lắm, đều là mất kiểm soát, phá hoại xung quanh, còn có thể làm tổn thương đến người thân bên cạnh. Bệnh tình càng nghiêm trọng thì sẽ lùi về kỳ con non, mất đi khả năng công kích mặc người thao túng...
Đọc xong, nắm tay Lâm Tiểu Hổ siết lại, cảm thấy "Rượu" đúng là một thứ tồi tệ! Tuy y chưa từng uống qua, nhưng y quyết định, sau này dù có gặp phải cũng nhất định không đụng vào lấy nửa giọt!
Trong lòng tràn đầy tức giận, y không hề nghĩ tới chuyện, tuy uống rượu có nhiều nguy hại, nhưng cũng không phải không có lợi ích gì. Vì dụ như uống một lượng thích hợp, có thể hỗ trợ máu tuần hoàn tốt hơn, tăng cường chức năng tim.
Ôm suy nghĩ mãnh liệt là "Uống rượu không tốt", Lâm Tiểu Hổ đăng nhập vào game, mới vừa mở cửa, đã thấy bốn nữ quân nhân kia đi ngang qua nhà mình.
Y nhận ra một người trong số đó là [Bé Điệp], hàng xóm ngay cách vách nhà mình, bèn hô lớn một tiếng chào hỏi: "[Bé Điệp], mọi người đang định đi đâu vậy?"
Nghe có người gọi mình, [Bé Điệp] dừng chân, mấy người [Nước tương của bạn] cũng dừng theo.
Mấy cô nàng vừa mới ra khỏi nhà [Nước tương của bạn], đang đi tìm xung quanh xem có khách hàng tiềm năng nào muốn mua rượu hoa không thì Lâm Tiểu Hổ đã xuất hiện. Thấy thế, bốn người lập tức xúm lại, vây quanh Lâm Tiểu Hổ.
Trong quân đội nam nhiều nữ ít, dương thịnh âm suy, đây cũng là lần đầu tiên Lâm Tiểu Hổ bị mấy cô gái vây quanh thế này, mặt mũi tức khắc đỏ phừng phừng, chân tay luống cuống, mắt cũng không biết phải nhìn đi đâu.
Ngày thường tán gẫu, đấm một cái cũng không thấy vấn đề gì, cảm thấy trong quân đội thì không phân biệt nam nữ, nhưng thực sự tiếp xúc, nên căng thẳng thì vẫn sẽ căng thẳng.
Nhưng mà, thân là chị cả của quân đội, mãnh nữ trong các mãnh nữ, [Bé Điệp] hoàn toàn không phát hiện Lâm Tiểu Hổ đang ngượng ngùng, bối rối, còn chân tình vỗ vỗ vai ý, giúp chị em nhà mình quảng cáo: "[Hổ con] cậu ra vừa đúng lúc, chị em tôi mới chế ra một loại rượu, tên là rượu bách hoa, giờ tạm thời chỉ có bốn vị, rượu hoa đào, rượu hoa lê, rượu hoa hồng với rượu hoa quế, rượu hoa đào bọn tôi nếm thử rồi, hương vị không tệ lắm, sao, cậu có muốn mua một chút không?"
Nghe [Bé Điệp] nói, sắc mặt Lâm Tiểu Hổ càng lúc càng cứng ngắc, chờ [Bé Điệp] dứt lời, y lập tức lắc đầu từ chối, còn khuyên mấy người các cô: "Không được không được, rượu không phải thứ đồ gì tốt, uống nhiều sẽ có hại cho sức khỏe! [Bé Điệp], các cô cũng đừng uống nhiều rượu quá, chơi game thì không uống rượu, mà đã uống rượu thì không chơi game!"
Bốn người:???
Thứ đồ gì? Rượu này ủ ở trong game mà, sao bọn họ không được uống trong game? Mà không uống ở trong game thì còn uống ở đâu được nữa, rượu trong thực tế làm sao có được hương vị chân thực, mùi vị vẹn nguyên như vậy!
Trên trán mấy người [Bé Điệp] mọc đầy dấu chấm hỏi, trong lòng nói chuyện này thật quá đáng, sao lại có người ở trong game khuyên người ta đừng uống rượu chứ?
Cho dù uống nhiều rượu thực sự không có lợi cho sức khỏe, nhưng căn bản là cái này đầu thể trở thành sự thật trong game được? Có lẽ sẽ có người uống say, nhưng mà hại sức khỏe... cũng chỉ hại đến thân thể do số liệu hình thành thôi mà. Từ một góc độ khác mà nói, uống rượu ở trong game tốt hơn uống ngoài thực tế nhiều, ít nhất cũng sẽ không thực sự làm tổn hại đến thân thể.
Ở bên cạnh, Lâm Tiểu Hồ vẫn đang lốp ba lốp bốp khuyên bảo: "Thật đó, mọi người đừng không tin, uống rượu thực sự rất có hại, mọi người lại còn định bán rượu ở trong game nữa, thật sự là..."
Lời còn chưa nói hết, y đã bị [Bé Điệp] hết nhịn nổi, vỗ cái bốp vào gáy: "Tôi nói này, có phải cậu quên mất chuyện gì rồi không, từ giỏ thực phẩm cũng có thể lấy được đồ uống có cồn mà? Ví dụ như bia, rượu gạo, rượu vang gì gì đó, tuy tôi chưa uống thử, nhưng tôi biết từng có người chơi mở ra rồi. Người chơi có thể từ trong vật phẩm khu mua sắm mở ra rượu, vậy rõ ràng Lê Lê cũng không cấm người chơi uống rượu trong game, còn việc có hạn chế ở đâu không thì tôi không biết, nhưng thỉnh thoảng uống một chút vẫn được phép chứ, đúng không?"
"Đúng đúng đúng." [Nước tương của bạn] ở bên cạnh bổ sung thêm, "Tôi cũng có lên mạng vũ trụ tra cứu thông tin liên quan đến rượu rồi, tổng kết lại là uống rượu có chỗ xấu mà cũng có chỗ tốt, sao cậu lại vơ đũa cả nắm như thế hả? Chậc chậc, chú em này, cậu như thế là không được đâu ~"
[Kiều Kiều] vàn [Tai mèo] ở bên cạnh gật đầu lia lịa, là người đã từng uống rượu, các cô có thể lấy trải nghiệm của bản thân ra để làm chứng, chỉ uống một chút rượu thôi thì hoàn toàn không có vấn đề gì cả, trạng thái hơi say say khiến các cô thấy cả người lâng lâng, tâm trạng cũng thoải mái hơn không ít đây! Các cô có lý do để hoài nghi, uống một chút rượu sẽ có lợi cho việc chữa trị chứng đứt gãy gien!
Lâm Tiểu Hổ bị mấy cô nàng, mỗi người một câu nói cho, vừa cảm thấy điều các cô nói nghe cũng có lý, lại vừa thấy mấy cô nàng này rõ là dữ dằn, y có nên vì thoát thân mà ủng hộ việc kinh doanh của mấy cô nàng này một chút không?
Nhưng không chờ y nghĩ được lý do, [Bé Điệp] đã vung tay hô hào với mấy chị em của mình: "Ôi kệ đi, chúng ta đi thôi, để tránh gặp phải mấy tên dốt nát không biết nhìn hàng như [Hổ con], mình vẫn nên trực tiếp ra chợ đêm bày sạp đi! Tôi không tin, rượu [Nước tương] ủ thơm như vậy mà lại không có người nào muốn mua!"
Trước khi ra khỏi nhà [Nước tương của bạn], bốn người các cô còn mở thử một vò rượu hoa đào, say mê ngửi hương thơm của nó, mỗi người lại nhấp một chén nhỏ, xác định hương vị rượu hoa đào mà [Nước tương của bạn] ủ giống hệt với rượu mà Hoa nữ cho, mới yên tâm ra ngoài chào hàng.
Thế là, Lâm Tiểu Hổ chỉ có thể trơ mắt nhìn bốn vị cô nương này lần lượt ném cho mình một cái nhìn thất vọng, vừa nói vừa cười rời đi.
Để lại một mình y, đứng tại chỗ bày ra tư thế tay Nhĩ Khang.
Y còn muốn nói gì đó, nhưng lại không nghĩ ra lời giải thích nào hợp lý, ngay cả xin lỗi bốn người, nói mình không cố ý nói vậy, cũng vì chút do dự trong phút chốc đó mà bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.
Chỉ có thể nhìn bốn cô gái đi càng lúc càng xa, hướng về phía cửa thôn.
Chắc là tới chợ đêm bày sạp rồi? Ôi, hi vọng mấy cô ấy buôn may bán đắt.
Về phần giải thích, để chờ lần sau gặp rồi nói vậy. Lâm Tiểu Hổ cứ có cảm giác, giờ mà y chạy theo nói với mấy người [Bé Điệp] là mình không cố ý, rất có thể sẽ càng chọc giận mấy cô nàng. Con gái mà giận lên là rất đáng sợ đấy, bỏ đi bỏ đi.
Trái lại, Lâm Tiểu Hổ không hề bận tâm đến việc [Bé Điệp] chào hàng cho mình, nghĩ chắc là vô tình đụng phải nên mới nói vậy thôi, mấy cô ấy vốn là muốn đến chợ đêm bày sạp.
Hoàn toàn không nghĩ tới việc, ban đầu bốn người họ định ưu tiên cho các anh em trong quân đội trước. Kết quả bị Lâm Tiểu Hổ làm gián đoạn, bốn người bèn dứt khoát bỏ qua, đi thẳng đến chợ đêm luôn.
Điều này cũng dẫn đến chuyện, đến lúc những người chơi là binh sĩ trong quân đội biết, tối nay ở chợ đêm có bán rượu ngon, chạy tới muốn mua thì rượu đã bị cướp sạch. Sau khi lật tung lên tìm hiểu nguyên nhân khiến mình không có rượu uống, phát hiện là có liên quan đến Lâm Tiểu Hổ thì có không ít người chọn cách dí đầu Lâm Tiểu Hồ ngoài hiện thực, khiến y bận rộn đến mức thời gian online ít hơn phân nửa.
Lâm Tiểu Hổ kêu gào hối hận không ngớt, biết trước thế này, sao lúc trước lại làm thế kia. Rượu, đúng là nguồn gốc của tội ác mà!
Đương nhiên, đây là chuyện về sau, bây giờ tạm thời không nhắc đến.
Sau khi bốn người [Nước tương của bạn] đến cửa thôn, chợ đêm "Thôn Nấm" mới bắt đầu chưa được bao lâu.
Trải qua hai, ba tháng xây dựng phát triển, chợ đêm "Thôn Nấm" do người chơi hình thành tự phát đã đạt đến một quy mô nhất định.
Từ chạng vạng sáu giờ đến chín giờ tối, chính là thời gian họp chợ mà người chơi đã thống nhất với nhau. Đây chính là khoảng thời gian nghỉ ngơi cố định của những người chơi đã bận bịu cả ngày, chỉ cần trong tay không có việc gì gấp cần làm, tất cả đều sẵn lòng chạy tới chợ đêm đi dạo, tản bộ một chút.
Hoặc là bày sạp bán cá cùng các loại vật phẩm nhận được khi thu thập đào mỏ, hoặc vui vẻ hào hứng cùng những người bán khác cò kè mặc cả, anh tới tôi đi, vừa rèn luyện miệng lưỡi vừa có thể kiếm được thêm chút tiền. Hoặc trực tiếp nhóm lò bắc bếp, ở bên đường nấu đủ loại đồ ăn, vừa luyện tập kỹ năng sinh hoạt của mình, vừa thỏa mãn thú vui ăn uống của những người khác, lại còn có thể kiếm được một mớ tiền đồng, có thể nói là một mũi tên trúng ba con chim.
Cho dù không muốn mua đồ hay bán đồ, người chơi cũng có thể tụ tập thành nhóm ba người năm người gì đó, trao đổi kinh nghiệm canh tác cùng với tin tức liên quan đến trò chơi.
Mấy ngày trước, còn có một người có vật phẩm "Bản đồ kho báu" trong tay, ở chợ đêm công khai tuyển đồng đội, cùng nhau ra ngoài thám hiểm. Kết quả "Báu vật" mà bản đồ dẫn đến lại chính là quả bóng cao su mà nhóc nghịch ngợm không cẩn thận làm hỏng, sau đó lén lút vứt đi, người chơi mang về giao cho Hoa nữ, vây xem màn đánh đôi phối hợp nam nữ của đối phương, cũng coi như bù đắp lại những vất vả, mệt nhọc khi đi cùng nỗi buồn bực sau khi bọn họ tìm ra kho báu.
Mà hôm nay, ở chợ đêm sẽ lại có một đề tài mới.
Vì để lần bày sạp này có thể diễn ra suôn sẻ thuận lợi, [Nước tương của bạn] cùng mấy chị em của mình tìm một mảnh đất trống khá lớn ở đoạn giữa chợ đêm, sau đó lấy một bục gỗ cao tầm 20cm từ trong ba lô ra. Cũng không biết cái bục này trước đó đã được dùng làm gì, giờ vừa lúc lấy ra trưng dụng.
Trên bệ gỗ trải một tấm vải đỏ cực lớn, bên trên thêu hoa văn tinh xảo, là [Nước tương của bạn] vòi vĩnh xin về từ chỗ Đường Nghênh. Sau đó lập tức lấy ra bốn vò rượu, mỗi mò một vị, lần lượt xếp cạnh nhau thành một hình vuông ngay ngắn.
Trong lúc ba người khác nghĩ mọi sự đã chuẩn bị xong xuôi, thì thấy [Nước tương của bạn] lấy ra một vò rượu nữa, trong ánh mắt khó hiểu của các cô cười hì hì, dùng dao cạy mở lớp bùn niêm phong bên trên, mùi hoa đào trong vò theo đó bay ra, lượn lờ phiêu tán khắp nơi.
[Bé Điệp] ngây ra một lúc, đột nhiên nở nụ cười, chắp tay làm tư thế bội phục với [Nước tương của bạn].
Chị em được lắm, biết làm thế nào mới có thể hấp dẫn sự chú ý của người qua đường. Vẫn có câu "Rượu thơm không sợ ngõ nhỏ sâu" đấy thôi, giờ hương rượu đã chủ động bay ra, khách hàng cũng nên tới đi chứ nhỉ?
Đang nghĩ vậy, chỉ thấy người chơi đứng gần chỗ các cô nhất đột nhiên dừng chân đứng lại, hít mũi ngửi ngửi xung quanh, trong miệng lầm bầm nói: "Í, mùi gì mà thơm thế nhỉ?"
[Nước tương của bạn] nhanh chóng nở một nụ cười, khách tới rồi!
May mắn là một trong 300 người đầu tiên vào game, Lâm Tiểu Hổ vẫn luôn ôm lòng biết ơn với "Vùng đất điền viên".
Nhớ lúc đầu, y vì chứng đứt gãy gien chuyển biến tới gian đoạn giữa, luôn phải ở trong những game giả lập khác điên cuồng rèn luyện, thời điểm đăng nhập vào "Vùng đất điền viên" cũng mang theo suy nghĩ hoàn thành nhiệm vụ. Kết quả, chính trò chơi này lại mang đến hi vọng chữa khỏi bệnh cho y.
Liên tục hai tháng kiểm tra sức khỏe toàn diện, bản thân Lâm Tiểu Hổ cũng cảm giác được rất rõ ràng, chứng đứt gãy gien của mình đang có xu thế chậm rãi chuyển biến tốt, cho dù tốc độ không nhanh, nhưng tin tức tốt thì vẫn là tin tức tốt, không phải sao?
Điều này làm y càng thêm nghiêm túc chơi game, cũng chú ý tới tất cả các kiến thức liên quan đến chăm sóc sức khỏe trên mạng vũ trụ.
Ví dụ như hôm nay, trước khi login, y mới đọc được một bài báo từ thời Trái Đất cổ trên mạng, bên trên nói về các tác hại của việc uống rượu.
"Uống rượu một ít thì vui, uống rượu nhiều chút thì xui vào mình."
"Lái xe thì không uống rượu, mà đã uống rượu thì không lái xe."
"Rượu ngon tuy tốt, nhưng đừng uống tham."
"Người say tối ngày, gia đình tan nát."
"..."
Ngoài mấy câu khẩu hiệu ngắn gọn dễ nhớ này thì rong bài báo còn giải thích cặn kẽ tác hại của việc say rượu đối với cơ thể. Chẳng hạn như mất lý trí, không điều khiển được cơ thể, đầu óc hỗn loạn, nôn mửa, cùng với sau khi tỉnh rượu, rất có thể đầu sẽ đau như búa bổ, tất cả đều giải thích rõ bên trong bài báo.
Xem hết một lượt, Lâm Tiểu Hổ rất dễ liên tưởng đến trạng thái say rượu với hành vi của bản thân khi chứng đứt gãy gien phát tác. Hai cái này hình như không có gì khác nhau cho lắm, đều là mất kiểm soát, phá hoại xung quanh, còn có thể làm tổn thương đến người thân bên cạnh. Bệnh tình càng nghiêm trọng thì sẽ lùi về kỳ con non, mất đi khả năng công kích mặc người thao túng...
Đọc xong, nắm tay Lâm Tiểu Hổ siết lại, cảm thấy "Rượu" đúng là một thứ tồi tệ! Tuy y chưa từng uống qua, nhưng y quyết định, sau này dù có gặp phải cũng nhất định không đụng vào lấy nửa giọt!
Trong lòng tràn đầy tức giận, y không hề nghĩ tới chuyện, tuy uống rượu có nhiều nguy hại, nhưng cũng không phải không có lợi ích gì. Vì dụ như uống một lượng thích hợp, có thể hỗ trợ máu tuần hoàn tốt hơn, tăng cường chức năng tim.
Ôm suy nghĩ mãnh liệt là "Uống rượu không tốt", Lâm Tiểu Hổ đăng nhập vào game, mới vừa mở cửa, đã thấy bốn nữ quân nhân kia đi ngang qua nhà mình.
Y nhận ra một người trong số đó là [Bé Điệp], hàng xóm ngay cách vách nhà mình, bèn hô lớn một tiếng chào hỏi: "[Bé Điệp], mọi người đang định đi đâu vậy?"
Nghe có người gọi mình, [Bé Điệp] dừng chân, mấy người [Nước tương của bạn] cũng dừng theo.
Mấy cô nàng vừa mới ra khỏi nhà [Nước tương của bạn], đang đi tìm xung quanh xem có khách hàng tiềm năng nào muốn mua rượu hoa không thì Lâm Tiểu Hổ đã xuất hiện. Thấy thế, bốn người lập tức xúm lại, vây quanh Lâm Tiểu Hổ.
Trong quân đội nam nhiều nữ ít, dương thịnh âm suy, đây cũng là lần đầu tiên Lâm Tiểu Hổ bị mấy cô gái vây quanh thế này, mặt mũi tức khắc đỏ phừng phừng, chân tay luống cuống, mắt cũng không biết phải nhìn đi đâu.
Ngày thường tán gẫu, đấm một cái cũng không thấy vấn đề gì, cảm thấy trong quân đội thì không phân biệt nam nữ, nhưng thực sự tiếp xúc, nên căng thẳng thì vẫn sẽ căng thẳng.
Nhưng mà, thân là chị cả của quân đội, mãnh nữ trong các mãnh nữ, [Bé Điệp] hoàn toàn không phát hiện Lâm Tiểu Hổ đang ngượng ngùng, bối rối, còn chân tình vỗ vỗ vai ý, giúp chị em nhà mình quảng cáo: "[Hổ con] cậu ra vừa đúng lúc, chị em tôi mới chế ra một loại rượu, tên là rượu bách hoa, giờ tạm thời chỉ có bốn vị, rượu hoa đào, rượu hoa lê, rượu hoa hồng với rượu hoa quế, rượu hoa đào bọn tôi nếm thử rồi, hương vị không tệ lắm, sao, cậu có muốn mua một chút không?"
Nghe [Bé Điệp] nói, sắc mặt Lâm Tiểu Hổ càng lúc càng cứng ngắc, chờ [Bé Điệp] dứt lời, y lập tức lắc đầu từ chối, còn khuyên mấy người các cô: "Không được không được, rượu không phải thứ đồ gì tốt, uống nhiều sẽ có hại cho sức khỏe! [Bé Điệp], các cô cũng đừng uống nhiều rượu quá, chơi game thì không uống rượu, mà đã uống rượu thì không chơi game!"
Bốn người:???
Thứ đồ gì? Rượu này ủ ở trong game mà, sao bọn họ không được uống trong game? Mà không uống ở trong game thì còn uống ở đâu được nữa, rượu trong thực tế làm sao có được hương vị chân thực, mùi vị vẹn nguyên như vậy!
Trên trán mấy người [Bé Điệp] mọc đầy dấu chấm hỏi, trong lòng nói chuyện này thật quá đáng, sao lại có người ở trong game khuyên người ta đừng uống rượu chứ?
Cho dù uống nhiều rượu thực sự không có lợi cho sức khỏe, nhưng căn bản là cái này đầu thể trở thành sự thật trong game được? Có lẽ sẽ có người uống say, nhưng mà hại sức khỏe... cũng chỉ hại đến thân thể do số liệu hình thành thôi mà. Từ một góc độ khác mà nói, uống rượu ở trong game tốt hơn uống ngoài thực tế nhiều, ít nhất cũng sẽ không thực sự làm tổn hại đến thân thể.
Ở bên cạnh, Lâm Tiểu Hồ vẫn đang lốp ba lốp bốp khuyên bảo: "Thật đó, mọi người đừng không tin, uống rượu thực sự rất có hại, mọi người lại còn định bán rượu ở trong game nữa, thật sự là..."
Lời còn chưa nói hết, y đã bị [Bé Điệp] hết nhịn nổi, vỗ cái bốp vào gáy: "Tôi nói này, có phải cậu quên mất chuyện gì rồi không, từ giỏ thực phẩm cũng có thể lấy được đồ uống có cồn mà? Ví dụ như bia, rượu gạo, rượu vang gì gì đó, tuy tôi chưa uống thử, nhưng tôi biết từng có người chơi mở ra rồi. Người chơi có thể từ trong vật phẩm khu mua sắm mở ra rượu, vậy rõ ràng Lê Lê cũng không cấm người chơi uống rượu trong game, còn việc có hạn chế ở đâu không thì tôi không biết, nhưng thỉnh thoảng uống một chút vẫn được phép chứ, đúng không?"
"Đúng đúng đúng." [Nước tương của bạn] ở bên cạnh bổ sung thêm, "Tôi cũng có lên mạng vũ trụ tra cứu thông tin liên quan đến rượu rồi, tổng kết lại là uống rượu có chỗ xấu mà cũng có chỗ tốt, sao cậu lại vơ đũa cả nắm như thế hả? Chậc chậc, chú em này, cậu như thế là không được đâu ~"
[Kiều Kiều] vàn [Tai mèo] ở bên cạnh gật đầu lia lịa, là người đã từng uống rượu, các cô có thể lấy trải nghiệm của bản thân ra để làm chứng, chỉ uống một chút rượu thôi thì hoàn toàn không có vấn đề gì cả, trạng thái hơi say say khiến các cô thấy cả người lâng lâng, tâm trạng cũng thoải mái hơn không ít đây! Các cô có lý do để hoài nghi, uống một chút rượu sẽ có lợi cho việc chữa trị chứng đứt gãy gien!
Lâm Tiểu Hổ bị mấy cô nàng, mỗi người một câu nói cho, vừa cảm thấy điều các cô nói nghe cũng có lý, lại vừa thấy mấy cô nàng này rõ là dữ dằn, y có nên vì thoát thân mà ủng hộ việc kinh doanh của mấy cô nàng này một chút không?
Nhưng không chờ y nghĩ được lý do, [Bé Điệp] đã vung tay hô hào với mấy chị em của mình: "Ôi kệ đi, chúng ta đi thôi, để tránh gặp phải mấy tên dốt nát không biết nhìn hàng như [Hổ con], mình vẫn nên trực tiếp ra chợ đêm bày sạp đi! Tôi không tin, rượu [Nước tương] ủ thơm như vậy mà lại không có người nào muốn mua!"
Trước khi ra khỏi nhà [Nước tương của bạn], bốn người các cô còn mở thử một vò rượu hoa đào, say mê ngửi hương thơm của nó, mỗi người lại nhấp một chén nhỏ, xác định hương vị rượu hoa đào mà [Nước tương của bạn] ủ giống hệt với rượu mà Hoa nữ cho, mới yên tâm ra ngoài chào hàng.
Thế là, Lâm Tiểu Hổ chỉ có thể trơ mắt nhìn bốn vị cô nương này lần lượt ném cho mình một cái nhìn thất vọng, vừa nói vừa cười rời đi.
Để lại một mình y, đứng tại chỗ bày ra tư thế tay Nhĩ Khang.
Y còn muốn nói gì đó, nhưng lại không nghĩ ra lời giải thích nào hợp lý, ngay cả xin lỗi bốn người, nói mình không cố ý nói vậy, cũng vì chút do dự trong phút chốc đó mà bỏ lỡ thời cơ tốt nhất.
Chỉ có thể nhìn bốn cô gái đi càng lúc càng xa, hướng về phía cửa thôn.
Chắc là tới chợ đêm bày sạp rồi? Ôi, hi vọng mấy cô ấy buôn may bán đắt.
Về phần giải thích, để chờ lần sau gặp rồi nói vậy. Lâm Tiểu Hổ cứ có cảm giác, giờ mà y chạy theo nói với mấy người [Bé Điệp] là mình không cố ý, rất có thể sẽ càng chọc giận mấy cô nàng. Con gái mà giận lên là rất đáng sợ đấy, bỏ đi bỏ đi.
Trái lại, Lâm Tiểu Hổ không hề bận tâm đến việc [Bé Điệp] chào hàng cho mình, nghĩ chắc là vô tình đụng phải nên mới nói vậy thôi, mấy cô ấy vốn là muốn đến chợ đêm bày sạp.
Hoàn toàn không nghĩ tới việc, ban đầu bốn người họ định ưu tiên cho các anh em trong quân đội trước. Kết quả bị Lâm Tiểu Hổ làm gián đoạn, bốn người bèn dứt khoát bỏ qua, đi thẳng đến chợ đêm luôn.
Điều này cũng dẫn đến chuyện, đến lúc những người chơi là binh sĩ trong quân đội biết, tối nay ở chợ đêm có bán rượu ngon, chạy tới muốn mua thì rượu đã bị cướp sạch. Sau khi lật tung lên tìm hiểu nguyên nhân khiến mình không có rượu uống, phát hiện là có liên quan đến Lâm Tiểu Hổ thì có không ít người chọn cách dí đầu Lâm Tiểu Hồ ngoài hiện thực, khiến y bận rộn đến mức thời gian online ít hơn phân nửa.
Lâm Tiểu Hổ kêu gào hối hận không ngớt, biết trước thế này, sao lúc trước lại làm thế kia. Rượu, đúng là nguồn gốc của tội ác mà!
Đương nhiên, đây là chuyện về sau, bây giờ tạm thời không nhắc đến.
Sau khi bốn người [Nước tương của bạn] đến cửa thôn, chợ đêm "Thôn Nấm" mới bắt đầu chưa được bao lâu.
Trải qua hai, ba tháng xây dựng phát triển, chợ đêm "Thôn Nấm" do người chơi hình thành tự phát đã đạt đến một quy mô nhất định.
Từ chạng vạng sáu giờ đến chín giờ tối, chính là thời gian họp chợ mà người chơi đã thống nhất với nhau. Đây chính là khoảng thời gian nghỉ ngơi cố định của những người chơi đã bận bịu cả ngày, chỉ cần trong tay không có việc gì gấp cần làm, tất cả đều sẵn lòng chạy tới chợ đêm đi dạo, tản bộ một chút.
Hoặc là bày sạp bán cá cùng các loại vật phẩm nhận được khi thu thập đào mỏ, hoặc vui vẻ hào hứng cùng những người bán khác cò kè mặc cả, anh tới tôi đi, vừa rèn luyện miệng lưỡi vừa có thể kiếm được thêm chút tiền. Hoặc trực tiếp nhóm lò bắc bếp, ở bên đường nấu đủ loại đồ ăn, vừa luyện tập kỹ năng sinh hoạt của mình, vừa thỏa mãn thú vui ăn uống của những người khác, lại còn có thể kiếm được một mớ tiền đồng, có thể nói là một mũi tên trúng ba con chim.
Cho dù không muốn mua đồ hay bán đồ, người chơi cũng có thể tụ tập thành nhóm ba người năm người gì đó, trao đổi kinh nghiệm canh tác cùng với tin tức liên quan đến trò chơi.
Mấy ngày trước, còn có một người có vật phẩm "Bản đồ kho báu" trong tay, ở chợ đêm công khai tuyển đồng đội, cùng nhau ra ngoài thám hiểm. Kết quả "Báu vật" mà bản đồ dẫn đến lại chính là quả bóng cao su mà nhóc nghịch ngợm không cẩn thận làm hỏng, sau đó lén lút vứt đi, người chơi mang về giao cho Hoa nữ, vây xem màn đánh đôi phối hợp nam nữ của đối phương, cũng coi như bù đắp lại những vất vả, mệt nhọc khi đi cùng nỗi buồn bực sau khi bọn họ tìm ra kho báu.
Mà hôm nay, ở chợ đêm sẽ lại có một đề tài mới.
Vì để lần bày sạp này có thể diễn ra suôn sẻ thuận lợi, [Nước tương của bạn] cùng mấy chị em của mình tìm một mảnh đất trống khá lớn ở đoạn giữa chợ đêm, sau đó lấy một bục gỗ cao tầm 20cm từ trong ba lô ra. Cũng không biết cái bục này trước đó đã được dùng làm gì, giờ vừa lúc lấy ra trưng dụng.
Trên bệ gỗ trải một tấm vải đỏ cực lớn, bên trên thêu hoa văn tinh xảo, là [Nước tương của bạn] vòi vĩnh xin về từ chỗ Đường Nghênh. Sau đó lập tức lấy ra bốn vò rượu, mỗi mò một vị, lần lượt xếp cạnh nhau thành một hình vuông ngay ngắn.
Trong lúc ba người khác nghĩ mọi sự đã chuẩn bị xong xuôi, thì thấy [Nước tương của bạn] lấy ra một vò rượu nữa, trong ánh mắt khó hiểu của các cô cười hì hì, dùng dao cạy mở lớp bùn niêm phong bên trên, mùi hoa đào trong vò theo đó bay ra, lượn lờ phiêu tán khắp nơi.
[Bé Điệp] ngây ra một lúc, đột nhiên nở nụ cười, chắp tay làm tư thế bội phục với [Nước tương của bạn].
Chị em được lắm, biết làm thế nào mới có thể hấp dẫn sự chú ý của người qua đường. Vẫn có câu "Rượu thơm không sợ ngõ nhỏ sâu" đấy thôi, giờ hương rượu đã chủ động bay ra, khách hàng cũng nên tới đi chứ nhỉ?
Đang nghĩ vậy, chỉ thấy người chơi đứng gần chỗ các cô nhất đột nhiên dừng chân đứng lại, hít mũi ngửi ngửi xung quanh, trong miệng lầm bầm nói: "Í, mùi gì mà thơm thế nhỉ?"
[Nước tương của bạn] nhanh chóng nở một nụ cười, khách tới rồi!
Bình luận facebook