Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 241
Đối với câu trả lời của Bạch Lê, phản ứng đầu tiên của Đỗ Gia Âm và Phàn Vân Bình là không tin. Nhưng thực tế bày ra rõ rành rành ngay trước mắt, bọn họ nếm thử từng món một, phát hiện hương vị món nào cũng rất tốt, hoàn toàn không khác gì hương vị thức ăn khi bọn họ xem livestream, không thể không nói lời Bạch Lê nói là đúng.
Lúc này, người từng trải Đường Nghênh lên tiếng: "Chậc, này thì có gì đâu, Bạch Lê là người thiết lế ra "Vùng đất điền viên" mà, có chút kỹ năng canh tác đặc biệt thì có gì lạ? Ông Đỗ, ông Phàn, hôm nay hai người vẫn chưa lên mạng đúng không, hồi trước không phải cũng có cư dân mạng bắt tay vào trồng rau ngoài thực tế đó sao, gần đây cũng bắt đầu có thành quả rồi, theo như lời bọn họ nói, mùi vị các loại rau dưa mình trồng ra, so với rau dưa đắt đỏ mua về trước kia tốt hơn không ít đó!"
"Hai người nói xem, chuyện này có khéo không?"
Nhân lúc hai ông lão đang vây quanh Bạch Lê hỏi đông hỏi tây, anh ta đã lén mò lên mạng lướt chơi một lúc, sau đó thì thấy topic kia trên diễn đàn game, ở bên trong hóng hớt một lúc lâu, đến tận giờ trong đầu vẫn còn đầy cảm xúc!
Phải biết, toàn bộ số hạt giống rau dưa mà anh ta và Văn Tinh Diệu mang đi từ nhà Bạch Lê đến "Phật Nhảy Tường" cũng đã được gieo xuống. Các chiến sĩ trong quân đội đều dựa theo yêu cần canh tác, cần cù chăm chỉ tưới nước, bón phân, còn cả làm cỏ, có lẽ do đất trồng được lấy từ một hành tinh nông nghiệp của Văn Tinh Diệu khá là màu mỡ, số rau dưa đó phát triển rất ổn, nhưng vẫn chưa thể thu hoạch được.
Còn về phần mấy bức ảnh cư dân mạng đăng lên diễn đàn kia, tuy sử dụng thuốc kích thích để thúc lớn, nhưng trông chúng nó cũng không to lắm, nhìn lướt qua thì y như suy dinh dưỡng, ăn thì vẫn ăn được đấy, nhưng mùi vị thì...
Khó mà nói được.
Mà có dù có như vậy, hương vị của mấy loại rau còi dưa cọc này, vẫn so với loại trồng trên hành tinh nông nghiệp tót hơn một trước.
Người có khứu giác nhạy bén đã phát hiện ra điểm khác biệt của hai loại có quá trình sinh trưởng không giống nhau này.
"Cậu nói vậy là..." Bị lời của Đường Nghênh nhắc tỉnh, hai ông lão lúc này không đoái hoài gì đến cơm nước nữa, lập tức ngồi ngay ngắn lại, hai mắt sáng lấp lánh nhìn về phía Đường Nghênh, ra hiệu cho anh ta nói cụ thể hơn.
Đường Nghênh trực tiếp gửi link diễn đàn qua cho hai người, để bọn họ tự xem.
Nhận được được link, hai ông lão cũng không để ý xem là mình có thất lễ hay không, lập tức chụm đầu lại với nhau, rõ ràng là ai xem quang não của người đấy, nhưng biểu cảm ngây dại trên mặt lại như đang cùng hóng hớt một chuyện.
Tiếng này nối tiếp tiếng kia, một tràng cảm thán vô nghĩa phát ra từ miệng hai người, trong lúc đó, Đường Nghênh còn không quên gửi link cho những người còn lại đang có mặt, rất nhanh, mọi người đều đã biết được chuyện xảy ra trên diễn đàn.
Nếu đều đã biết, Bạch lê cũng không giả vờ như không có gì nữa, nói lại phát hiện của họ trong khoảng thời gian này, phân tích rõ năm rõ mười cho hai ông lão đã dành cả đời để nghiên cứu tại Viện nghiên cứu Đế quốc.
"Ý cháu là, sở dĩ những cây nông nghiệp này không có mùi vị gì, là vì trong quá trình trồng chúng nó không được quan tâm à?" Phó viện trưởng Phàn Vân Bình trợn tròn mắt, "Là ý này đúng không? Với gì người máy canh tác không có trái tim, cho nên rau dưa hoa quả chúng nó trồng ra cũng mất đi linh hồn?"
Hoa quả rau dưa mất đi linh hồn, mùi vị còn có thể ngon được không?!
Bạch Lê: "..." Cậu có nói vậy đâu!
"Khụ khụ, ông Phàn, lời giải thích này của ngài, nghe còn rất có lý nha!" Bạch Lê ngượng ngùng nói, "Tuy không thể hoàn toàn chắc chắn 100%, nhưng cháu cảm thấy rất có thể là nguyên nhân này. Cháu có một cậu học trò nhỏ cùng cháu trồng rau một đợt, cậu nhóc đã thu hoạch được một lứa rau rồi, chỗ rau đó cũng có hương vị."
"Sau đó, mọi người bèn suy đoán tiếp, thực ra "Chứng đứt gãy gien" của các thú nhân cũng có một chút chút quan hệ với việc này..." Viện trưởng Đỗ - Đỗ Gia Âm ánh mắt đờ đẫn, trong miệng lẩm bẩm, "Sau khi kết thúc cuộc chiến với trùng tộc, sức lực dồi dào của bọn họ không có chỗ phát huy, lại không biết mình có thể làm gì, cho nên mới nghẹn thành bệnh? Tình cờ gieo trồng, phát huy toàn bộ sức lực cùng nhiệt tình dư thừa ra, tâm tính bình hòa, bệnh có thể chậm rãi tốt lên...?"
Bạch Lê lần thứ hai: "...", hai vị viện trưởng này, quả nhiên có thể nhìn xuyên qua biểu hiện bên ngoài để nhìn thấy bản chất bên trong! Những câu này thực sự quá gây sốc, quả thực chính là "Một châm thấy máu"!
Như bọn họ, cũng chỉ dám nói là do các thú nhân "Rảnh rỗi" quá, cho nên mới mắc phải chứng "Đứt gãy gien" này, còn lại vị viện trưởng đức cao vọng trọng của Viện nghiên cứu Đế quốc lại có thể nói thẳng ra là do "Nghẹn thành bệnh". Chậc, tuy rằng dùng từ khác nhau, nhưng nói theo một nghĩa nào đó, cũng coi như là trăm sông đổ về một biển.
Hiện trường lặng như tờ, một cái kim rơi cũng có thể nghe thấy tiếng.
Một lúc lâu sau, Chúc Mặc Lăng mở miệng lên tiếng tước: "Có phải thật sự như thế hay không, nhìn tôi cùng Văn Tinh Diệu chẳng phải sẽ biết hay sao?"
Hai người bọn họ trước đó đã lui về kỳ con non, sau lại chậm rãi khôi phục như cũ. Nếu nói cho chính xác, thì hẳn Bạch Lê cũng được tính là một ví dụ, nhưng mà không hai biết rốt cuộc cậu khôi phục kiểu gì, ngay cả Bạch Lê cũng mơ hồ không rõ.
Dù sao lúc trước cậu cũng dùng trạng thái kỳ con non để thực hiện ảo thuật, khiến mình từ một con hồ ly nhỏ biến thành con người. Lại đợi cậu từ tiên giới quay về bản thế vốn có, trạng thái hồ ly nhỏ đã sớm biến mất, chứng đứt gãy gien cũng hoàn toàn không còn.
Cũng may sự chú ý của hai vị viện trưởng đều tập trung trên người Văn Tinh Diệu và Chúc Mặc Lăng, không để ý đến Bạch Lê là cá lọt lưới.
Chỉ nhìn Văn Tinh Diệu thì suy đoán trước đó vẫn không quá rõ ràng. Nhưng Chúc Mặc Lăng... Hai người Đỗ, Phàn nghĩ đến việc Chúc Mặc Lăng vốn đã ba mươi, nay lại trông như mới chỉ tầm hai mươi, sự khiếp sợ trong lòng khó có thể diễn tả thành lời.
Cuối cùng, hai người kéo Chúc Mặc Lăng hỏi thăm, làm một vài thử nghiệm đơn giản, Chúc Mặc Lăng cũng chọn một vài nội dung có thể nói cho hai người.
Kết hợp với nguyên nhân trạng thái thời điểm kỳ con non khôi phục được ý thức mà Văn Tinh Diệu báo cáo cho họ trước đó, hai người ngạc nhiên phát hiện, thế mà bọn họ đều đăng nhập vào game Bạch Lê thiết kế trong trạng thái kỳ con non!
Là kiểu trực tiếp nhét kỳ con non vào trong khoang trò chơi.
Phải biết, chuyện để thú nhân đã lui về kỳ con non vào khoang trò chơi, muốn cùng cách này để kích thích ý thức nhân loại của bọn họ thức tỉnh, không phải chưa có người làm qua, nhưng trước kia "Vùng đất điền viên" xuất hiện tới nay, chưa từng có thú nhân nào thành công đăng nhập vào game, Văn Tinh Diệu và Chúc Mặc Lăng hẳn là hai trường hợp duy nhất.
Nghĩ đến khả năng này, trong lòng hai người sốt xình xịch, chỉ muốn lao ngay về, tìm vào tình nguyện viên để nghiên cứu cẩn thận một phen.
Nhưng mà bình tĩnh lại, bọn họ lại phát hiện ra một sự thực khiến người ta đau lòng. Bọn họ... Không có tiêu chuẩn đăng nhập "Vùng đất điền viên". Đừng nói là để tình nguyện viên lên chơi game, bản thân họ muốn vào game chơi đùa một chút đều là tranh nhau vỡ đầu cũng không tranh được.
Hai người trưng bộ mặt ước ao nhìn về phía Bạch Lê, mà Bạch Lê thì lập tức hiểu này ý của họ, sau đó tiếc nuối lắc đầu, ra hiệu trong tay mình lúc này cũng không có tiêu chuẩn đăng nhập.
Tháng này nâng cấp thiết bị liền một lúc hai cấp, hơn nữa cậu cũng đã nghĩ trong phần thưởng cuối cùng cho hoạt động tháng rồi, cho nên bèn đưa hết tiêu chuẩn đăng nhập ra luôn.
Nhưng mà Bạch Lê cũng không khiến bọn họ phải thất vọng quá lâu, nhanh chóng nói mấy ngày nữa mình sẽ khởi hành đến "Sao Hi Vọng", cùng thí nghiệm một suy đoán khác của họ.
Liệu cây trồng do con người bỏ công sức thời gian ra tự tay chăm bón, hương vị có thơm ngon hơn so với cây trồng cho người máy canh tác trồng trọt trên hành tinh nông nghiệm hay không, tất cả đều xem ở thí nghiệm lần này.
Nghe Bạch Lê nói ra dự định của mình xong, hai vị viện trưởng cũng thấy rất hứng thú, cẩn thận hỏi xem đến lúc đó mình có thể đi theo được hay không, có thể giúp một tay không. Nếu Bạch Lê cần, bọn họ còn có thể gọi thêm người từ Viện nghiên cứu Đế quốc tới, giúp cậu khai khẩn càng nhiều đất đai, gieo thêm càng nhiều hạt giống.
Bạch Lê không nói hai lời, lập tức đồng ý, cậu còn đang lo mình có ít người quá, không thể bày hàng được đây, đề nghị của hai vị viện trưởng thực sự là buồn ngủ thì có gối đầu đưa đến, đúng lúc đúng chỗ!
"Được được được, đến lúc đó, hai ông lão này sẽ đi theo mọi người, đảm bảo không gây thêm phiền phức." Hai ông lão cười hớn hở nói, càng cảm thấy Bạch Lê thật đúng là đứa nhỏ khiến người ta yêu thích.
Cứ như vậy, hai vị viện trưởng và Đường Nghênh tạm thời ở lại nhà Bạch Lê, lúc mấy người Bạch Lê nằm vào khoang trò chơi đăng nhập game, hai ông lão cũng không nhàn rỗi, giành lấy công việc chăm sóc rau dưa trong sân từ tay Hồ Nhất, Hồ Nhị, lấy ra tinh thần nghiên cứu của nhà khoa học, tìm hiểu xem rốt cuộc chúng nó nảy mần từ trong đất ra kiểu gì.
Đương nhiên, công việc tưới nước, xới đất cùng làm cỏ hàng ngày bọn họ cũng không quên làm, khiến Bạch Lê ngại hết sức, thỉnh thoảng bèn nhân lúc hai ông lão không để ý, len lén truyện một ít mộc thanh linh khí cho họ.
Chuyện này vô hình chung khiến Đỗ Gia Âm và Phàn Vân Bình càng thêm tán thành suy đoán trước đó của Bạch Lê, rõ ràng ngày đầu tiên làm việc nhà nông xong, toàn thân họ đều đau nhức khó chịu, nhưng qua ngày hôm sau, bọn họ lại thấy gân cốt toàn thân kinh hoạt, sức lực tràn trề, có thể làm thêm trăm năm nữa!
"Trồng trọt đúng là tốt, quả nhiên con người nên trồng cây nhiều một chút!" Đỗ Gia Âm trịnh trọng cảm khái một câu, sau đó cùng bạn già của mình càng thêm chăm chút, vùi đầu vào sự nghiệp trồng cây.
Bạch Lê thấy mà không biết nên khóc hay nên cười, này là sao đây, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh à? Nhưng mà... Hai vị viện trưởng thấy vui là tốt rồi, dù sao trồng trọt cũng có nhiều chỗ tốt.
*
Từ sau khi trò chơi nâng cấp, mở ra cách chơi "Nâng cấp thôn xóm", người chơi tích cực đóng góp vật liệu cho trưởng thôn, rất nhanh số lượng góp được đã vượt hơn yêu cầu gấp mấy lần.
Sau hơn mười ngày, thanh tiến độ đã không thể nhích thêm được nữa, cuối cùng vẫn là "Thôn Nấm" nâng cấp đầu tiên.
Người dân "Thôn Nấm" chạy khắp nơi báo tin cho nhau, năm streamer đồng loạt livestream, không bỏ sót chỗ nào trong thôn, còn chạy lên diễn đàn game tuyên truyền, quảng cáo rùm beng.
Cư dân mạng trên diễn đàn thích nhất là xem trò vui lần đầu xuất hiện thế này, lập tức cắm cọc chờ đợi.
"Thật không dễ dàng, sắp qua nửa tháng rồi, mấy người cuối cùng cũng quyết định nâng cấp thôn."
Người dân thôn Nấm: "Đúng vậy, bọn tôi ních chật cứng thanh tiến độ rồi, kho vật liệu chỗ trưởng thôn cũng bị bọn tôi nhét đầy, lúc này mới nhất trí cùng nhau nâng cấp thôn. Mấy người cứ ở đó mà chờ xem, sau khi nâng cấp, thôn bọn tôi nhất định sẽ rất khác ~"
"Ồ hố, đây chính là thôn đầu tiên nâng cấp trong game đấy, mấy người không sợ lúc nâng cấp thì gặp bất trắc à? Tôi nghe nói, thôn nâng cấp thành thế nào đều phụ thuộc vào vật phẩm mà mấy người nộp lên đó, nếu vật liệu không tót, thôn nâng cấp xong sẽ không được đẹp lắm."
Người dân thôn Nấm: "Mấy người cứ yên tâm đi, vật liệu bọn tôi nộp lên tuyệt đối đều là loại tốt nhất, chất lượng được đảm bảo! Ngoài mấy vật liệu then chốt như đá gỗ, khoáng thạch, bọn tôi còn nộp đủ các loại cây ăn quả, gia cụ, bồn hoa, hoa, chim, cá, côn trừng, ngay cả quần áo với đá quý cũng có không ít. Đúng rồi đúng rồi, Lê Lê với anh đại [Yêu Tinh], mỗi người còn nộp lên năm con heo béo đây, chờ thôn nâng cấp thành công, của bọn tôi có thể tổ chức ăn món giết heo thêm lần nữa! Chỉ là không biết đến lúc đó có đủ heo mà ăn không..."
"Các anh trai! Các anh đẹp trai thôn Nấm ơi! Cầu chép bài với, tôi là người chơi mới ở thôn 4444, nhà ở bọn tôi chọn cho trưởng thôn cũng là loại số 3, vây giờ vật liệu giao nộp mới chỉ được có tầm 20%, tên bọn tôi cũng nghĩ xong rồi, gọi là "Thôn Nấm nhỏ", tất cả mọi người đều phấn đấu noi theo mấy anh, cho nên... Có thể cho bọn tôi chép lại tất cả các loại vật liệu mọi người giao nộp được không QAQ!"
Người dân thôn Nấm: "??? Em gái nhỏ này, gọi "Thôn Nấm nhỏ" làm gì, đổi tên khác không hay hơn sao? Thôn anh đây chính là một truyền thuyết của "Vùng đất điền viên đấy" vĩnh viễn không thể bị vượt qua đâu, hừ hừ, từ chối đu bám, từ chối thôn khác ăn theo thôn Nấm! Nhưng mà vật liệu thì có thể cho mấy người xem, [Hình ảnh] x, dù sao mấy người cũng tìm không nổi ~ [Đầu chó.jpg]"
- --o0o---
Lúc này, người từng trải Đường Nghênh lên tiếng: "Chậc, này thì có gì đâu, Bạch Lê là người thiết lế ra "Vùng đất điền viên" mà, có chút kỹ năng canh tác đặc biệt thì có gì lạ? Ông Đỗ, ông Phàn, hôm nay hai người vẫn chưa lên mạng đúng không, hồi trước không phải cũng có cư dân mạng bắt tay vào trồng rau ngoài thực tế đó sao, gần đây cũng bắt đầu có thành quả rồi, theo như lời bọn họ nói, mùi vị các loại rau dưa mình trồng ra, so với rau dưa đắt đỏ mua về trước kia tốt hơn không ít đó!"
"Hai người nói xem, chuyện này có khéo không?"
Nhân lúc hai ông lão đang vây quanh Bạch Lê hỏi đông hỏi tây, anh ta đã lén mò lên mạng lướt chơi một lúc, sau đó thì thấy topic kia trên diễn đàn game, ở bên trong hóng hớt một lúc lâu, đến tận giờ trong đầu vẫn còn đầy cảm xúc!
Phải biết, toàn bộ số hạt giống rau dưa mà anh ta và Văn Tinh Diệu mang đi từ nhà Bạch Lê đến "Phật Nhảy Tường" cũng đã được gieo xuống. Các chiến sĩ trong quân đội đều dựa theo yêu cần canh tác, cần cù chăm chỉ tưới nước, bón phân, còn cả làm cỏ, có lẽ do đất trồng được lấy từ một hành tinh nông nghiệp của Văn Tinh Diệu khá là màu mỡ, số rau dưa đó phát triển rất ổn, nhưng vẫn chưa thể thu hoạch được.
Còn về phần mấy bức ảnh cư dân mạng đăng lên diễn đàn kia, tuy sử dụng thuốc kích thích để thúc lớn, nhưng trông chúng nó cũng không to lắm, nhìn lướt qua thì y như suy dinh dưỡng, ăn thì vẫn ăn được đấy, nhưng mùi vị thì...
Khó mà nói được.
Mà có dù có như vậy, hương vị của mấy loại rau còi dưa cọc này, vẫn so với loại trồng trên hành tinh nông nghiệp tót hơn một trước.
Người có khứu giác nhạy bén đã phát hiện ra điểm khác biệt của hai loại có quá trình sinh trưởng không giống nhau này.
"Cậu nói vậy là..." Bị lời của Đường Nghênh nhắc tỉnh, hai ông lão lúc này không đoái hoài gì đến cơm nước nữa, lập tức ngồi ngay ngắn lại, hai mắt sáng lấp lánh nhìn về phía Đường Nghênh, ra hiệu cho anh ta nói cụ thể hơn.
Đường Nghênh trực tiếp gửi link diễn đàn qua cho hai người, để bọn họ tự xem.
Nhận được được link, hai ông lão cũng không để ý xem là mình có thất lễ hay không, lập tức chụm đầu lại với nhau, rõ ràng là ai xem quang não của người đấy, nhưng biểu cảm ngây dại trên mặt lại như đang cùng hóng hớt một chuyện.
Tiếng này nối tiếp tiếng kia, một tràng cảm thán vô nghĩa phát ra từ miệng hai người, trong lúc đó, Đường Nghênh còn không quên gửi link cho những người còn lại đang có mặt, rất nhanh, mọi người đều đã biết được chuyện xảy ra trên diễn đàn.
Nếu đều đã biết, Bạch lê cũng không giả vờ như không có gì nữa, nói lại phát hiện của họ trong khoảng thời gian này, phân tích rõ năm rõ mười cho hai ông lão đã dành cả đời để nghiên cứu tại Viện nghiên cứu Đế quốc.
"Ý cháu là, sở dĩ những cây nông nghiệp này không có mùi vị gì, là vì trong quá trình trồng chúng nó không được quan tâm à?" Phó viện trưởng Phàn Vân Bình trợn tròn mắt, "Là ý này đúng không? Với gì người máy canh tác không có trái tim, cho nên rau dưa hoa quả chúng nó trồng ra cũng mất đi linh hồn?"
Hoa quả rau dưa mất đi linh hồn, mùi vị còn có thể ngon được không?!
Bạch Lê: "..." Cậu có nói vậy đâu!
"Khụ khụ, ông Phàn, lời giải thích này của ngài, nghe còn rất có lý nha!" Bạch Lê ngượng ngùng nói, "Tuy không thể hoàn toàn chắc chắn 100%, nhưng cháu cảm thấy rất có thể là nguyên nhân này. Cháu có một cậu học trò nhỏ cùng cháu trồng rau một đợt, cậu nhóc đã thu hoạch được một lứa rau rồi, chỗ rau đó cũng có hương vị."
"Sau đó, mọi người bèn suy đoán tiếp, thực ra "Chứng đứt gãy gien" của các thú nhân cũng có một chút chút quan hệ với việc này..." Viện trưởng Đỗ - Đỗ Gia Âm ánh mắt đờ đẫn, trong miệng lẩm bẩm, "Sau khi kết thúc cuộc chiến với trùng tộc, sức lực dồi dào của bọn họ không có chỗ phát huy, lại không biết mình có thể làm gì, cho nên mới nghẹn thành bệnh? Tình cờ gieo trồng, phát huy toàn bộ sức lực cùng nhiệt tình dư thừa ra, tâm tính bình hòa, bệnh có thể chậm rãi tốt lên...?"
Bạch Lê lần thứ hai: "...", hai vị viện trưởng này, quả nhiên có thể nhìn xuyên qua biểu hiện bên ngoài để nhìn thấy bản chất bên trong! Những câu này thực sự quá gây sốc, quả thực chính là "Một châm thấy máu"!
Như bọn họ, cũng chỉ dám nói là do các thú nhân "Rảnh rỗi" quá, cho nên mới mắc phải chứng "Đứt gãy gien" này, còn lại vị viện trưởng đức cao vọng trọng của Viện nghiên cứu Đế quốc lại có thể nói thẳng ra là do "Nghẹn thành bệnh". Chậc, tuy rằng dùng từ khác nhau, nhưng nói theo một nghĩa nào đó, cũng coi như là trăm sông đổ về một biển.
Hiện trường lặng như tờ, một cái kim rơi cũng có thể nghe thấy tiếng.
Một lúc lâu sau, Chúc Mặc Lăng mở miệng lên tiếng tước: "Có phải thật sự như thế hay không, nhìn tôi cùng Văn Tinh Diệu chẳng phải sẽ biết hay sao?"
Hai người bọn họ trước đó đã lui về kỳ con non, sau lại chậm rãi khôi phục như cũ. Nếu nói cho chính xác, thì hẳn Bạch Lê cũng được tính là một ví dụ, nhưng mà không hai biết rốt cuộc cậu khôi phục kiểu gì, ngay cả Bạch Lê cũng mơ hồ không rõ.
Dù sao lúc trước cậu cũng dùng trạng thái kỳ con non để thực hiện ảo thuật, khiến mình từ một con hồ ly nhỏ biến thành con người. Lại đợi cậu từ tiên giới quay về bản thế vốn có, trạng thái hồ ly nhỏ đã sớm biến mất, chứng đứt gãy gien cũng hoàn toàn không còn.
Cũng may sự chú ý của hai vị viện trưởng đều tập trung trên người Văn Tinh Diệu và Chúc Mặc Lăng, không để ý đến Bạch Lê là cá lọt lưới.
Chỉ nhìn Văn Tinh Diệu thì suy đoán trước đó vẫn không quá rõ ràng. Nhưng Chúc Mặc Lăng... Hai người Đỗ, Phàn nghĩ đến việc Chúc Mặc Lăng vốn đã ba mươi, nay lại trông như mới chỉ tầm hai mươi, sự khiếp sợ trong lòng khó có thể diễn tả thành lời.
Cuối cùng, hai người kéo Chúc Mặc Lăng hỏi thăm, làm một vài thử nghiệm đơn giản, Chúc Mặc Lăng cũng chọn một vài nội dung có thể nói cho hai người.
Kết hợp với nguyên nhân trạng thái thời điểm kỳ con non khôi phục được ý thức mà Văn Tinh Diệu báo cáo cho họ trước đó, hai người ngạc nhiên phát hiện, thế mà bọn họ đều đăng nhập vào game Bạch Lê thiết kế trong trạng thái kỳ con non!
Là kiểu trực tiếp nhét kỳ con non vào trong khoang trò chơi.
Phải biết, chuyện để thú nhân đã lui về kỳ con non vào khoang trò chơi, muốn cùng cách này để kích thích ý thức nhân loại của bọn họ thức tỉnh, không phải chưa có người làm qua, nhưng trước kia "Vùng đất điền viên" xuất hiện tới nay, chưa từng có thú nhân nào thành công đăng nhập vào game, Văn Tinh Diệu và Chúc Mặc Lăng hẳn là hai trường hợp duy nhất.
Nghĩ đến khả năng này, trong lòng hai người sốt xình xịch, chỉ muốn lao ngay về, tìm vào tình nguyện viên để nghiên cứu cẩn thận một phen.
Nhưng mà bình tĩnh lại, bọn họ lại phát hiện ra một sự thực khiến người ta đau lòng. Bọn họ... Không có tiêu chuẩn đăng nhập "Vùng đất điền viên". Đừng nói là để tình nguyện viên lên chơi game, bản thân họ muốn vào game chơi đùa một chút đều là tranh nhau vỡ đầu cũng không tranh được.
Hai người trưng bộ mặt ước ao nhìn về phía Bạch Lê, mà Bạch Lê thì lập tức hiểu này ý của họ, sau đó tiếc nuối lắc đầu, ra hiệu trong tay mình lúc này cũng không có tiêu chuẩn đăng nhập.
Tháng này nâng cấp thiết bị liền một lúc hai cấp, hơn nữa cậu cũng đã nghĩ trong phần thưởng cuối cùng cho hoạt động tháng rồi, cho nên bèn đưa hết tiêu chuẩn đăng nhập ra luôn.
Nhưng mà Bạch Lê cũng không khiến bọn họ phải thất vọng quá lâu, nhanh chóng nói mấy ngày nữa mình sẽ khởi hành đến "Sao Hi Vọng", cùng thí nghiệm một suy đoán khác của họ.
Liệu cây trồng do con người bỏ công sức thời gian ra tự tay chăm bón, hương vị có thơm ngon hơn so với cây trồng cho người máy canh tác trồng trọt trên hành tinh nông nghiệm hay không, tất cả đều xem ở thí nghiệm lần này.
Nghe Bạch Lê nói ra dự định của mình xong, hai vị viện trưởng cũng thấy rất hứng thú, cẩn thận hỏi xem đến lúc đó mình có thể đi theo được hay không, có thể giúp một tay không. Nếu Bạch Lê cần, bọn họ còn có thể gọi thêm người từ Viện nghiên cứu Đế quốc tới, giúp cậu khai khẩn càng nhiều đất đai, gieo thêm càng nhiều hạt giống.
Bạch Lê không nói hai lời, lập tức đồng ý, cậu còn đang lo mình có ít người quá, không thể bày hàng được đây, đề nghị của hai vị viện trưởng thực sự là buồn ngủ thì có gối đầu đưa đến, đúng lúc đúng chỗ!
"Được được được, đến lúc đó, hai ông lão này sẽ đi theo mọi người, đảm bảo không gây thêm phiền phức." Hai ông lão cười hớn hở nói, càng cảm thấy Bạch Lê thật đúng là đứa nhỏ khiến người ta yêu thích.
Cứ như vậy, hai vị viện trưởng và Đường Nghênh tạm thời ở lại nhà Bạch Lê, lúc mấy người Bạch Lê nằm vào khoang trò chơi đăng nhập game, hai ông lão cũng không nhàn rỗi, giành lấy công việc chăm sóc rau dưa trong sân từ tay Hồ Nhất, Hồ Nhị, lấy ra tinh thần nghiên cứu của nhà khoa học, tìm hiểu xem rốt cuộc chúng nó nảy mần từ trong đất ra kiểu gì.
Đương nhiên, công việc tưới nước, xới đất cùng làm cỏ hàng ngày bọn họ cũng không quên làm, khiến Bạch Lê ngại hết sức, thỉnh thoảng bèn nhân lúc hai ông lão không để ý, len lén truyện một ít mộc thanh linh khí cho họ.
Chuyện này vô hình chung khiến Đỗ Gia Âm và Phàn Vân Bình càng thêm tán thành suy đoán trước đó của Bạch Lê, rõ ràng ngày đầu tiên làm việc nhà nông xong, toàn thân họ đều đau nhức khó chịu, nhưng qua ngày hôm sau, bọn họ lại thấy gân cốt toàn thân kinh hoạt, sức lực tràn trề, có thể làm thêm trăm năm nữa!
"Trồng trọt đúng là tốt, quả nhiên con người nên trồng cây nhiều một chút!" Đỗ Gia Âm trịnh trọng cảm khái một câu, sau đó cùng bạn già của mình càng thêm chăm chút, vùi đầu vào sự nghiệp trồng cây.
Bạch Lê thấy mà không biết nên khóc hay nên cười, này là sao đây, vô tâm cắm liễu liễu lên xanh à? Nhưng mà... Hai vị viện trưởng thấy vui là tốt rồi, dù sao trồng trọt cũng có nhiều chỗ tốt.
*
Từ sau khi trò chơi nâng cấp, mở ra cách chơi "Nâng cấp thôn xóm", người chơi tích cực đóng góp vật liệu cho trưởng thôn, rất nhanh số lượng góp được đã vượt hơn yêu cầu gấp mấy lần.
Sau hơn mười ngày, thanh tiến độ đã không thể nhích thêm được nữa, cuối cùng vẫn là "Thôn Nấm" nâng cấp đầu tiên.
Người dân "Thôn Nấm" chạy khắp nơi báo tin cho nhau, năm streamer đồng loạt livestream, không bỏ sót chỗ nào trong thôn, còn chạy lên diễn đàn game tuyên truyền, quảng cáo rùm beng.
Cư dân mạng trên diễn đàn thích nhất là xem trò vui lần đầu xuất hiện thế này, lập tức cắm cọc chờ đợi.
"Thật không dễ dàng, sắp qua nửa tháng rồi, mấy người cuối cùng cũng quyết định nâng cấp thôn."
Người dân thôn Nấm: "Đúng vậy, bọn tôi ních chật cứng thanh tiến độ rồi, kho vật liệu chỗ trưởng thôn cũng bị bọn tôi nhét đầy, lúc này mới nhất trí cùng nhau nâng cấp thôn. Mấy người cứ ở đó mà chờ xem, sau khi nâng cấp, thôn bọn tôi nhất định sẽ rất khác ~"
"Ồ hố, đây chính là thôn đầu tiên nâng cấp trong game đấy, mấy người không sợ lúc nâng cấp thì gặp bất trắc à? Tôi nghe nói, thôn nâng cấp thành thế nào đều phụ thuộc vào vật phẩm mà mấy người nộp lên đó, nếu vật liệu không tót, thôn nâng cấp xong sẽ không được đẹp lắm."
Người dân thôn Nấm: "Mấy người cứ yên tâm đi, vật liệu bọn tôi nộp lên tuyệt đối đều là loại tốt nhất, chất lượng được đảm bảo! Ngoài mấy vật liệu then chốt như đá gỗ, khoáng thạch, bọn tôi còn nộp đủ các loại cây ăn quả, gia cụ, bồn hoa, hoa, chim, cá, côn trừng, ngay cả quần áo với đá quý cũng có không ít. Đúng rồi đúng rồi, Lê Lê với anh đại [Yêu Tinh], mỗi người còn nộp lên năm con heo béo đây, chờ thôn nâng cấp thành công, của bọn tôi có thể tổ chức ăn món giết heo thêm lần nữa! Chỉ là không biết đến lúc đó có đủ heo mà ăn không..."
"Các anh trai! Các anh đẹp trai thôn Nấm ơi! Cầu chép bài với, tôi là người chơi mới ở thôn 4444, nhà ở bọn tôi chọn cho trưởng thôn cũng là loại số 3, vây giờ vật liệu giao nộp mới chỉ được có tầm 20%, tên bọn tôi cũng nghĩ xong rồi, gọi là "Thôn Nấm nhỏ", tất cả mọi người đều phấn đấu noi theo mấy anh, cho nên... Có thể cho bọn tôi chép lại tất cả các loại vật liệu mọi người giao nộp được không QAQ!"
Người dân thôn Nấm: "??? Em gái nhỏ này, gọi "Thôn Nấm nhỏ" làm gì, đổi tên khác không hay hơn sao? Thôn anh đây chính là một truyền thuyết của "Vùng đất điền viên đấy" vĩnh viễn không thể bị vượt qua đâu, hừ hừ, từ chối đu bám, từ chối thôn khác ăn theo thôn Nấm! Nhưng mà vật liệu thì có thể cho mấy người xem, [Hình ảnh] x, dù sao mấy người cũng tìm không nổi ~ [Đầu chó.jpg]"
- --o0o---
Bình luận facebook