Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 682
Chương 682
Trong lúc hai người nhìn nhau hằm hằm như sắp lao vào đánh nhau đến nơi thì bỗng có một giọng nói ngọt ngào vang lên từ phía sân khấu “Hai vị, hôm nay là buổi tiệc từ thiện, có.
thể nể mặt tôi và người tổ chức ra buổi tiệc này mà không gây sự với nhau ở đây được không?”
Người lên tiếng là một cô gái, Tô Duy Nam và Erics đồng thời quay đầu sang nhìn Người vừa lên tiếng nói chuyện chính là Elena.
Elena là một MC nổi tiếng, rất danh giá ở Hollywood, cô ta đã từng dẫn rất nhỉ: trai giải, cô ta cũng là một người rất nói trong giới ngôi sao ở Hollywood.
Sau khi Elena kết hôn, cô ta đã tập trung vào việc phát triển gia đình, nhưng nếu có ai đó có thể mời cô ta ra mặt thì chắc chẩn đều là những người có địa vị đặc thù và có sức ảnh hưởng rất lớn Tất nhiên là Tô Duy Nam và Erics cũng biết cô ta.
Elena đoan trang mỉm cười, cầm hai cốc rượu từ chỗ tháp rượu ra, đưa một ly cho Erics và một ly cho Tô Duy Nam.
Vốn dĩ Erics cũng không định ra tay với Tô Duy Nam ở chỗ này, anh ta chỉ muốn kiếm cớ để hạ nhục Tô Duy Nam mà thôi Nhưng phản ứng của Tô Duy Nam lại mạnh hơn dự đoán của anh ta rất nhiều.
Vậy nên bây giờ Elena tạo cho hai người một bậc thang như vậy, anh ta cũng lập tức bò xuống theo.
“Of course cô Elena”
Erics đưa tay ra nhận lấy cốc rượu, mà ánh mắt giận dữ của Tô Duy Nam đứng bên cạnh cũng dần bắt đầu bình tĩnh lại Anh biết rõ mục đích của chuyến đi lần này là gì, những chuyện hôm nay để sau này.
về rồi tính sổ cũng không muộn.
Tô Duy Nam cũng tiện tay thả tay Erics ra, sau đó anh nhẹ nhàng nhận lấy cốc rượu từ tay Elena.
Erics cầm ly rượu, mỉm cười với Elena rồi ưu nhã quay người rời đi.
Mọi người nhìn theo bóng lưng của anh ta, lại thấy có vẻ như anh ta đang chạy trốn chết.
“Cậu chính là cậu thanh niên thiên tài ở phố Châu Á năm đó, tên Âu Dương Hải à?”
Elena nhìn liếc về phía Tô Duy Nam.
Tô Duy Nam rất lễ phép mỉm cười, khế nhấc ly rượu lên coi như đang chào hỏi: “Tôi là Âu Dương Hải”
Nhìn anh có vẻ rất bình thản, khiêm tốn, chứ không hề vênh váo vì danh tiếng hão huyền năm nào.
Vậy là Elena lại càng có thiện cảm với người đàn ông đến từ phương Đông này hơn, cô ta cũng khẽ nhấc ly rượu lên, cụng nhẹ vào ly của Tô Duy Nam, tiếng cụng ly trong trẻo vang lên “Cảm ơn cậu vì đã nể mặt tôi”
Tô Duy Nam khẽ mỉm cười: “Câu cảm ơn này, đáng ra phải là do Erics nói với cô Elena đây mới đúng.”
Dù sao thì nếu như vừa nãy Elena không ra mặt để ngăn cản thì có khi hôm nay tên Erics kia một là chết, hai là tàn phế.
Elena đã từng gặp rất nhiều người, chỉ cần nhìn sức cổ tay của Tô Duy Nam và ý muốn giết người xung quanh người anh, cô ta cũng đoán ra được người đàn ông trước mặt không phải là một người đơn giản rồi.
“Cậu rất thú vị”
Elena mỉm cười, khẽ nhấp một ngụm champagne rồi nhìn về phía Mộ Mẫn Loan đứng gần đó.
“Đây là cô gái của cậu à?”
Tô Duy Nam cũng quay đầu sang nhìn về phía Mộ Mẫn Loan, mà đúng lúc này, Mộ Mẫn Loan cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía các anh.
Vừa khéo cô cũng nghe được câu hỏi của Elena.
Biểu cảm của Mộ Mẫn Loan hơi khựng lại, thật ra thì cô cũng rất muốn rằng Tô Duy Nam sẽ thừa nhận mình.
Nhưng rồi cô lại nghĩ đến việc anh còn cần thân phận vị hôn phu của Âu Mỹ Lệ thì cô lại thấy rằng mình không nên ích kỷ như vậy.
Cảm xúc bối rối ấy của cô không lộ rõ ra mặt, nhưng lại được biểu đạt rất rõ qua ánh mắt.
Mà Tô Duy Nam là ai? Anh là người đàn ông hiểu Mộ Mẫn Loan nhất trên đời này.
Trong ánh mắt chăm chú của cô, anh nhẹ nhàng gật đầu “ừ”
Mặc dù đó chỉ là một từ đơn rất ngắn gọn, nhưng vào tai Mộ Mẫn Loan thì chữ đó lại giống như một cái búa nghìn cân vậy.
Tô Duy Nam đã thừa nhận thân phận của cô rồi sao? Sao lại thế chứ? Rõ ràng là anh không nên làm vậy mà!
Nếu như anh thừa nhận thân phận của cô thì chẳng phải là người khác sẽ biết sao?
Vậy thì sau này anh và Âu Mỹ Lệ sẽ diễn kịch với nhau kiểu gì?
Nhưng tại sao khi nghe thấy anh thừa nhận thân phận của mình, Mộ Mãn Loan lại cảm thấy hưng phấn đến mức chỉ muốn khóc òa lên vậy?
Trong lúc hai người nhìn nhau hằm hằm như sắp lao vào đánh nhau đến nơi thì bỗng có một giọng nói ngọt ngào vang lên từ phía sân khấu “Hai vị, hôm nay là buổi tiệc từ thiện, có.
thể nể mặt tôi và người tổ chức ra buổi tiệc này mà không gây sự với nhau ở đây được không?”
Người lên tiếng là một cô gái, Tô Duy Nam và Erics đồng thời quay đầu sang nhìn Người vừa lên tiếng nói chuyện chính là Elena.
Elena là một MC nổi tiếng, rất danh giá ở Hollywood, cô ta đã từng dẫn rất nhỉ: trai giải, cô ta cũng là một người rất nói trong giới ngôi sao ở Hollywood.
Sau khi Elena kết hôn, cô ta đã tập trung vào việc phát triển gia đình, nhưng nếu có ai đó có thể mời cô ta ra mặt thì chắc chẩn đều là những người có địa vị đặc thù và có sức ảnh hưởng rất lớn Tất nhiên là Tô Duy Nam và Erics cũng biết cô ta.
Elena đoan trang mỉm cười, cầm hai cốc rượu từ chỗ tháp rượu ra, đưa một ly cho Erics và một ly cho Tô Duy Nam.
Vốn dĩ Erics cũng không định ra tay với Tô Duy Nam ở chỗ này, anh ta chỉ muốn kiếm cớ để hạ nhục Tô Duy Nam mà thôi Nhưng phản ứng của Tô Duy Nam lại mạnh hơn dự đoán của anh ta rất nhiều.
Vậy nên bây giờ Elena tạo cho hai người một bậc thang như vậy, anh ta cũng lập tức bò xuống theo.
“Of course cô Elena”
Erics đưa tay ra nhận lấy cốc rượu, mà ánh mắt giận dữ của Tô Duy Nam đứng bên cạnh cũng dần bắt đầu bình tĩnh lại Anh biết rõ mục đích của chuyến đi lần này là gì, những chuyện hôm nay để sau này.
về rồi tính sổ cũng không muộn.
Tô Duy Nam cũng tiện tay thả tay Erics ra, sau đó anh nhẹ nhàng nhận lấy cốc rượu từ tay Elena.
Erics cầm ly rượu, mỉm cười với Elena rồi ưu nhã quay người rời đi.
Mọi người nhìn theo bóng lưng của anh ta, lại thấy có vẻ như anh ta đang chạy trốn chết.
“Cậu chính là cậu thanh niên thiên tài ở phố Châu Á năm đó, tên Âu Dương Hải à?”
Elena nhìn liếc về phía Tô Duy Nam.
Tô Duy Nam rất lễ phép mỉm cười, khế nhấc ly rượu lên coi như đang chào hỏi: “Tôi là Âu Dương Hải”
Nhìn anh có vẻ rất bình thản, khiêm tốn, chứ không hề vênh váo vì danh tiếng hão huyền năm nào.
Vậy là Elena lại càng có thiện cảm với người đàn ông đến từ phương Đông này hơn, cô ta cũng khẽ nhấc ly rượu lên, cụng nhẹ vào ly của Tô Duy Nam, tiếng cụng ly trong trẻo vang lên “Cảm ơn cậu vì đã nể mặt tôi”
Tô Duy Nam khẽ mỉm cười: “Câu cảm ơn này, đáng ra phải là do Erics nói với cô Elena đây mới đúng.”
Dù sao thì nếu như vừa nãy Elena không ra mặt để ngăn cản thì có khi hôm nay tên Erics kia một là chết, hai là tàn phế.
Elena đã từng gặp rất nhiều người, chỉ cần nhìn sức cổ tay của Tô Duy Nam và ý muốn giết người xung quanh người anh, cô ta cũng đoán ra được người đàn ông trước mặt không phải là một người đơn giản rồi.
“Cậu rất thú vị”
Elena mỉm cười, khẽ nhấp một ngụm champagne rồi nhìn về phía Mộ Mẫn Loan đứng gần đó.
“Đây là cô gái của cậu à?”
Tô Duy Nam cũng quay đầu sang nhìn về phía Mộ Mẫn Loan, mà đúng lúc này, Mộ Mẫn Loan cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía các anh.
Vừa khéo cô cũng nghe được câu hỏi của Elena.
Biểu cảm của Mộ Mẫn Loan hơi khựng lại, thật ra thì cô cũng rất muốn rằng Tô Duy Nam sẽ thừa nhận mình.
Nhưng rồi cô lại nghĩ đến việc anh còn cần thân phận vị hôn phu của Âu Mỹ Lệ thì cô lại thấy rằng mình không nên ích kỷ như vậy.
Cảm xúc bối rối ấy của cô không lộ rõ ra mặt, nhưng lại được biểu đạt rất rõ qua ánh mắt.
Mà Tô Duy Nam là ai? Anh là người đàn ông hiểu Mộ Mẫn Loan nhất trên đời này.
Trong ánh mắt chăm chú của cô, anh nhẹ nhàng gật đầu “ừ”
Mặc dù đó chỉ là một từ đơn rất ngắn gọn, nhưng vào tai Mộ Mẫn Loan thì chữ đó lại giống như một cái búa nghìn cân vậy.
Tô Duy Nam đã thừa nhận thân phận của cô rồi sao? Sao lại thế chứ? Rõ ràng là anh không nên làm vậy mà!
Nếu như anh thừa nhận thân phận của cô thì chẳng phải là người khác sẽ biết sao?
Vậy thì sau này anh và Âu Mỹ Lệ sẽ diễn kịch với nhau kiểu gì?
Nhưng tại sao khi nghe thấy anh thừa nhận thân phận của mình, Mộ Mãn Loan lại cảm thấy hưng phấn đến mức chỉ muốn khóc òa lên vậy?
Bình luận facebook