Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-158
Chương 158: Bạch Nguyệt, Thủ Trưởng Đang Giận Lắm
CHƯƠNG 158: BẠCH NGUYỆT, THỦ TRƯỞNG ĐANG GIẬN LẮM
Lưu San thấy vẻ mặt của Bạch Nguyệt hơi khác thường bèn hỏi: "Sao thế?"
Bạch Nguyệt chỉnh điện thoại về chế độ im lặng rồi bỏ vào túi xách: "Không có gì đâu, đừng để ý làm gì."
"Ừ, đến lúc đó cậu phải chọn cho tớ đấy nhé, giờ cậu là chuyện gia tâm lý học rồi, có cậu ở bên cố vấn nên tớ yên tâm hơn nhiều." Lưu San vui vẻ nói.
Lưu San còn nói rất nhiều nhưng đều không lọt vào Bạch Nguyệt được, cô đang tập trung suy nghĩ.
Cố Lăng Kiệt hỏi Lưu San về quá khứ giữa hai người bọn họ. Theo hiểu biết của cô với Lưu San, cộng với phản ứng của cô nàng kia thì cô khá chắc rằng Lưu San không những biết gì nói nấy mà còn hận không thể thêm mắm dặm muối vào.
Lưu San vốn có ý tốt, cô hiểu, nhưng ý tốt của Lưu San thường dẫn đến tai vạ.
Cô đã quen rồi.
Cô đoán Cố Lăng Kiệt gọi cô sang ăn tối, chắc chắn là chẳng có ý tốt gì, anh sẽ nhắm vào lời nói dối khi trước của cô, càng nghĩ càng thấy áp lực hơn. Chi bằng không đi nữa, để cô có thời gian để bình tĩnh lại.
"Trước đây tớ khá ưng một anh, anh ấy là trung tá trong quân khu đặc chủng, phụ trách huấn luyện chó nghiệp vụ, đẹp trai ngất ngây luôn, dáng cũng đẹp, khí chất thì cứ phải gọi là không phải dạng vừa đâu. Anh ấy đến chỗ tớ khám, tớ nhìn cái là mê luôn. Sau đấy anh ấy cũng thường xuyên tặng quà cho tớ, tớ còn từng hẹn hò với anh chàng này cơ. Nhà anh ấy, bố là thuyền trưởng của chi đội hải quân nào đó, chí ít chắc cũng là thượng tá, mẹ là hiệu trưởng trường tiểu học. Điều kiện gia đình rất ổn, tớ nghĩ anh ấy khá thích tớ, cơm nước xong còn đi xem phim, lúc tiễn về nhà còn hôn mặt tớ nữa. Cơ mà không hiểu sao sau đó mối tình này lại chết yểu." Lưu San tiếc đứt ruột.
"Hoặc anh ta là cao thủ EQ, IQ cao, học thức cao, tu dưỡng cao, dù không thích cậu thì vẫn duy trì hình tượng người yêu hoàn hảo; hoặc là có nguyên nhân gì khác khiến anh ta ngưng tiến xa hơn với cậu." Bạch Nguyệt phân tích.
Lưu San nhíu mày: "Chẳng lẽ người nhà anh ấy phản đối?"
Bạch Nguyệt mỉm cười: "Nguyên nhân có rất nhiều loại, phải xem cậu có muốn phát triển thêm với anh ta không đã."
"Có chứ, tớ muốn lắm chứ, anh ấy là người tớ ưng ý nhất trong bao năm qua, dáng đẹp mặt đẹp, tính tình cũng tốt, hoàn cảnh gia đình thì không có chỗ chê. Ui, càng nói càng thấy chắc anh ấy không thèm loại con gái như tớ." Lưu San đáp.
"Vậy thì tìm ra nguyên nhân và giải quyết nó, nếu có thể giải quyết thì hai người có thể bên nhau, nếu không thể giải quyết thì mau mau từ bỏ." Ánh mắt Bạch Nguyệt trở nên ảm đạm, nhìn về phía cửa sổ rồi im bặt không nói câu gì.
Nơi họ đến không nằm trong quân khu, quân khu đặc chủng không cho phép vào, mà bên ngoài quân khu có một trung tâm hoạt động cho quân nhân, trong trung tâm ấy có một câu lạc bộ.
Lần xem mắt kỳ này do đoàn văn công tổ chức, có khá nhiều người tới tham gia, chí ít cũng lên đến năm trăm người.
Phía ban tổ chức rất cẩn thận, chuẩn bị tiệc tối buffet cho mọi người làm quen với nhau.
Lưu San nhìn lướt một vòng rồi thất vọng.
"Người trong lòng của cậu không xuất hiện à?" Bạch Nguyệt đoán.
Lưu San nhún vai: "Thôi vậy, nếu vì lý do gia đình mà không tiến triển thêm với tớ thì chứng tỏ anh ta cũng không thích tớ cho lắm."
Bạch Nguyệt gật đầu: "Chướng ngại sẽ làm cảm tình thêm sâu đậm, khi tình cảm phát triển lên đến trình độ nhất định sẽ ổn định, ổn định với trình độ nhất định sẽ bị chướng ngại lúc trước làm lạnh sẽ lặp đi lặp lại không ngừng phá hoại, ưu điểm trong mắt đối phương sẽ dần trở thành khuyết điểm, tình cảm là thứ mỏng manh yếu ớt nhất."
"Nghe rất có lý, vậy nên tớ nhất định phải tìm được một người yêu tớ hơn cả tớ, yêu sống yêu chết, không thỏa hiệp với tuổi tác, cùng lắm thì tớ sẽ kiêu ngạo mà già đi, hahaha." Lưu San cười.
Bạch Nguyệt cũng mỉm cười: "Cậu nhất định sẽ tìm được thôi."
Họ dùng cơm xong bèn đi vào lễ đường. Nhân viên sẽ phát cho mỗi người một bông hồng khi vào cửa. Nam nữ ngồi tách biệt hai khu.
Cách xem mắt này rất đơn giản, MC sẽ mời một người bất kỳ lên sân khấu. Người đó sẽ tự giới thiệu bản thân, nội dung bao gồm: lịch sử yêu đương, thành viên trong gia đình, sở thích sở ghét, dự định trong tương lai và yêu cầu về bạn đời. Sau đó sẽ biểu diễn tài nghệ của bản thân.
Biểu diễn xong, ai vừa ý với người đó sẽ đi lên tặng hoa. Đông người tặng hoa thì người trên sân khấu có thể ra câu hỏi hoặc yêu cầu đối phương biểu diễn tài năng, sau đó lựa chọn một người mà mình vừa ý, từ đó kết ghép cặp thành công.
Bạch Nguyệt cảm thấy khá thú vị.
Lưu San cũng tích cực đăng ký.
Người thứ sáu lên sân khấu là Lưu San.
Lưu San vừa lên sân khấu bèn giới thiệu: "Tôi tên là Lưu San, là một bác sĩ, trung úy, tính cách của tôi khá ngay thẳng. Tôi là con gái một trong nhà, bố tôi là bác sĩ, mẹ tôi làm việc tại một xí nghiệp quốc doanh. Nói đến tình yêu, nếu không tính một tuần, không tính yêu đơn phương, không tính xem mắt không thành công thì vẫn trống trơn. Mấy anh đẹp trai sẽ thấy tôi hợp làm anh em hơn, chứ thật ra tôi là một thiếu nữ thuần khiết đấy, không tin thì đến thử xem."
Lưu San nói xong, mọi người dưới sân khấu cười ầm lên.
Lưu San không để tâm mọi người cười mà nói tiếp: "Tôi thích hát, thích khiêu vũ, yêu Tổ quốc, mong trong tương lai sẽ sinh ít nhất hai đứa con với bạn đời. Yêu cầu của tôi với bạn đời chỉ là không lăng nhăng, không chơi bời, có trách nhiệm, hiếu thuận, đối xử tốt với tôi, quan trọng là phải đẹp trai, hahahahaha."
Nói đến câu cuối, chính Lưu San cũng thấy ngượng.
Được rồi, cô là thiếu nữ khoác vẻ ngoài thuần khiết.
Lưu San giới thiệu xong bèn nhảy một điệu sexy dance.
MC vừa nói ai thích Lưu San thì lên tặng hoa đi, Bạch Nguyệt bèn thấy một đám đàn ông chạy đến sân khấu, đếm sơ cũng phải năm mươi người.
Lưu San cũng rất bất ngờ, không che giấu được sự vui vẻ của mình.
Cô vẫn được hoan nghênh trên thị trường hôn nhân lắm, sao đến giờ vẫn chưa có bạn trai nhỉ?
Ngoài cửa xuất hiện một bóng người, điều thuốc trong tay Thẩm Diên Dũng lúc sáng lúc tối, khói thuốc lượn lờ trước khuôn mặt đẹp đẽ đầy ma mị ấy.
"Điện hạ, ngài tổng thống gọi cậu về." Cấp dưới của Thẩm Diên Dũng cúi đầu nói.
Trong mắt Thẩm Diên Dũng như ánh lên sự sắc bén, anh ta dập thuốc lá.
Ba năm trước anh ta vẫn là một thanh niên bướng bỉnh, giờ đã trở nên trưởng thành chững chạc, song toàn thân vẫn toát lên sự ngang ngược. Anh ta đi thẳng về phía cửa, một đám cấp dưới vội vàng đuổi theo.
Anh ta nhìn chằm chằm về phía trước và ra lệnh: "Trông chừng kỹ cho tôi, có bao nhiêu mối thì diệt bấy nhiêu. Tuyển cử xong tôi sẽ xử lý cô ấy."
"Rõ!" Đám cấp dưới sợ hãi cúi đầu.
Điện thoại của Bạch Nguyệt rung lên. Cô chột dạ, sợ hãi lấy điện thoại từ túi xách ra, Cố Lăng Kiệt đã gọi ba cuộc, cô đều không nghe. Chỉ cần nghĩ thôi cũng biết với tính tình nóng nảy như Cố Lăng Kiệt thì chắc chắn đang tức điên lên rồi.
Cô đang định bỏ điện thoại vào túi thì tin nhắn mới được gửi đến, người gửi là Cố Lăng Kiệt.
"Nội trong ba phút mà không gọi lại thì tự gánh hậu quả."
Khi cô bỏ điện thoại lại vào túi, mấy người đàn ông đứng chắn trước mặt cô.
Truyện được mua bản quyền đăng trên app Mê Tình Truyện!
Trung tá Tống đi tới nhắc nhở: "Cô Bạch, thủ trưởng đang rất giận, cô nên gọi lại đi thôi."
Bạch Nguyệt: "..."