Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-127
Chương 127: Giành chức quán quân
Translator: Nguyetmai
Không thể nào là bán độ được, vì họ chưa từng thấy ai nhận bán độ mà lại để mình bị đánh đến thừa sống thiếu chết thế kia cả.
Marshtomp quả thật đã bị Braixen đả bại trong một chiêu, hoàn toàn không có sức để đánh trả.
Livestream lại tràn ngập bình luận.
"Ôi mẹ ơi! Có phải tất cả các chiến thần đều xuất hiện trong cuộc thi thành phố năm nay?"
"Tôi đang xem cái gì vậy? Pokemon cấp huấn luyện viên bị đánh tơi bời sao? Một chiêu giết gọn? Có còn là người không vậy?"
"Quả nhiên nói đúng ghê, Đại học Tân Chử thực sự đã giấu một đại ma vương! Lại còn làm nhân viên quản lý bình nước tận bảy ngày liền!"
"Nhường đường nào, nhường đường nào, người ban nãy hứa livestream ăn sh*t đâu nhể??"
...
Trên khán đài bên đội Đại học Tài chính.
Kim Ân Tĩnh đã về đến chỗ.
Advertisement / Quảng cáo
Trong ánh mắt họ vẫn chất chứa bàng hoàng chưa thể bình tĩnh lại được. Không ai trong số họ nghĩ rằng Kim Ân Tĩnh sẽ thua bất ngờ như thế.
Châu Mẫn thăm dò nhìn về phía Kim Ân Tĩnh.
Kim Ân Tĩnh lắc đầu.
"Marshtomp không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nó đã mất hoàn toàn khả năng tiếp tục chiến đấu. Lần này nó bị thương rất nghiêm trọng, phải mất ít nhất vài ngày để hồi phục. Sức mạnh của Braixen vượt xa so với Marshtomp. Mặc dù không biết tại sao nó không phát ra năng lực nén, nhưng nó chắc chắn là một Pokemon cấp huấn luyện viên."
Châu Mẫn nghe đến nỗi trái tim như bị bóp nghẹt, đồng thời cô lại thở dài bất lực.
Kim Ân Tĩnh không thể ra sân nữa có nghĩa là họ đã kết thúc hành trình tại giải đấu năm nay. Con át chủ bài mạnh nhất không trụ quá một giây dưới tay đối thủ, cho dù dùng thêm chiến thuật nữa cũng vô dụng.
Họ vốn nghĩ rằng đây là năm triển vọng nhất cho chức vô địch. Họ sẽ cạnh tranh với những tuyển thủ mạnh bên Đại học Giang Thành và giành được giải quán quân.
Nào ngờ lại bị Đại học Tân Chử đánh bại dễ dàng như vậy ngay tại lượt trận đầu tiên, giấc mộng quán quân hoàn toàn tan biến.
Kết thúc lượt đấu, Lâm Châu Battle thành công và trở thành bên phòng thủ mới. Thành tích đã được công bố và tính điểm.
Lâm Châu đợi một lúc bèn thấy tổ trọng tài đang tranh luận ầm ĩ gì đó, mãi vẫn chưa có tín hiệu tiếp tục trận đấu.
Mặc dù cậu đã lên tiếng thúc giục, nhưng bên phía trọng tài vẫn yêu cầu cậu đợi thêm một chút nữa và tiếp tục thảo luận với sắc mặt không được tốt lắm.
Các trọng tài đang thảo luận cái gì?
Họ đang thảo luận về việc có nên tiếp tục trận đấu hay không!
Bởi vì Braixen của Lâm Châu mới tấn công một lần đã bộc lộ uy lực quá khủng khiếp! Nên một số trọng tài lo rằng nếu tiếp tục sẽ có tai nạn thương vong. Một khi thương vong xảy ra với Pokemon sẽ tác động tiêu cực đến việc mở rộng thể thao thi đấu Pokemon tới mọi người, thậm chí có thể dấy lên một hồi xôn xao dư luận, gây ra hậu quả khôn lường!
Điều này cũng do giải đấu năm nay có quá nhiều Pokemon nắm trong tay sức mạnh vượt xa dự đoán, ảnh hưởng đến kết quả cuộc thi.
Trên thực tế, khi Pokemon của Tô Bạch và Kim Ân Tĩnh xuất hiện lần đầu trên sân khấu, các trọng tài cũng đã thảo luận về vấn đề này, nhưng tại thời điểm đó, tình hình vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được nên họ cũng không can thiệp sâu hơn.
Tuy nhiên, lần này Braixen của Lâm Châu đã cho thấy lực sát thương vượt quá mức nguy hiểm!
Với sức mạnh của đòn tấn công ban nãy, đánh bừa một con Pokemon bình thường chắc chắn sẽ chết trong nháy mắt!
Do đó, hiện tại bọn họ đã cân nhắc đến việc kết thúc trận đấu.
Tuy nhiên.
Khi Lâm Châu nhìn tổ trọng tài to nhỏ nói chuyện với nhau, cậu đã biết không phải chuyện tốt đẹp gì.
Vương Hoa Thần đã giao cho cậu phải đánh trận này sao cho đặc sắc, lỡ như không đánh tiếp được thì còn gì đặc sắc nữa?
Không được, phải đánh hết một lượt rồi tính!
Tiếp theo chắc đến lượt Đại học Giang Thành tấn công...
Lâm Châu suy nghĩ một chút, nếu không được thì mình cứ làm tới thôi. Sau đó, cậu sẵng giọng hét về phía Đại học Giang Thành:
"Sao lại không tiếp tục nữa? Đại học Giang Thành chịu thua như vậy sao? Không dám lên thách đấu nữa à?"
Câu nói của Lâm Châu thực sự không giữ lại chút mặt mũi nào cho đối phương, trực tiếp công kích Đại học Giang Thành một cách trắng trợn.
Điều này có khác gì đốt một thùng thuốc súng. Những fan hâm mộ của Đại học Giang Thành trên khán đài nhanh chóng bị kích động. Lâm Châu này điên rồi sao mà lại đi nói những nói mấy lời công kích như vậy?
Người hâm mộ vừa la hét vừa liên tục ném chai nhựa trên tay xuống sàn đấu. Dù không ném trúng người Lâm Châu ở khoảng cách xa như vậy nhưng họ phải xả cục tức trước đã!
Khu vực khán đài bên các tuyển thủ Đại học Giang Thành.
Advertisement / Quảng cáo
Hoàng Thiếu Minh ngồi đó đầy giận dữ.
"Huấn luyện viên, em không phục! Tên này nói năng nhăng cuội còn hơn cả em!"
Khuôn mặt của huấn luyện viên cũng rất khó coi.
Bây giờ bọn họ cũng đang tiến thoái lưỡng nan, đối phương lại dám chế giễu họ như vậy, quả thật nhịn không nổi.
Nhưng vấn đề đặt ra, đối phương mạnh tới cỡ nào, bọn họ cũng đã biết khi chứng kiến hậu quả mà Marshtomp của Kim Ân Tĩnh phải chịu ban nãy.
Ngay cả Pokemon cấp độ huấn luyện viên cũng có thể hạ gục chỉ trong một chiêu thì họ làm sao đấu tiếp?
Con quái vật này từ đâu ra vậy?! Huấn luyện viên đội Đại học Giang Thành đau hết cả đầu.
Đây không còn là Thiên Ù* ngay mở màn nữa mà đã thủ sẵn hai mươi mốt lá A, rõ ràng là chơi ăn gian!
(*) Thiên Ù: Một kiểu ù bài trong cách đánh mạt chược của người Trung.
Nhưng họ không thể phụ sự kỳ vọng của người hâm mộ. Hơn nữa, đã có fan hâm mộ bên kia ném chai nước vào tổ trọng tài...
Hiện trường có chút xáo trộn.
Là kẻ đầu têu tất cả những điều này, Lâm Châu không ngờ mình chỉ chế giễu một hai câu đã khiến mọi người phản ứng dữ dội như thế. Cậu cũng chẳng rõ "đặc sắc" mà Vương Hoa Thần yêu cầu có phải như vậy không...
Thôi, cậu cảm thấy vẫn rất náo nhiệt mà, chắc anh ta sẽ hài lòng thôi!
Sau một cuộc thảo luận gay gắt, đội trọng tài quyết định tiếp tục trận đấu.
Tiếp theo, Đại học Giang Thành cử tuyển thủ ra sân thi đấu.
Huấn luyện viên bên phía Đại học Giang Thành không còn cách nào khác ngoài việc cắn răng để Cao Bác lên sàn.
Sau đó...
"Bùm!"
Một cảnh tượng quen thuộc xuất hiện.
Sandslash của Cao Bác bị vả dính đét vào tường, lôi hoài không ra.
Lâm Châu Battle thành công và tiếp tục phòng thủ.
Trận đấu tiếp tục, bên Đại học Tài chính cho người ra sân.
Nhìn cảnh các tuyển thủ của hai trường rồng rắn kéo nhau lần lượt lên sàn như thể xếp hàng chờ phát thức ăn vậy.
Sau đó.
"Bùm! Bùm! Bùm!"
Bất kể Pokemon nào xuất hiện đều bị Braixen đánh thẳng vào tường.
Ngay cả Pokemon cấp huấn luyện viên cũng không có sức chống cự, huống chi là Pokemon bình thường.
Chỉ trong khoảng mười phút, trận chung kết như một vở hài kịch sắp đến hồi kết.
Hiện tại chỉ mình Tô Bạch bên Đại học Giang Thành chưa ra sân, những người còn lại đều bị Confusion đánh cho choáng váng, không thể chiến đấu tiếp.
Nhưng điều khiến các trọng tài cảm thấy nhẹ nhõm là tại đây đã không xảy ra bất kỳ thương vong nào vì những đòn tấn công của Braixen đều rất chừng mực, không quá trớn.
Advertisement / Quảng cáo
Grovyle của Tô Bạch ra sân.
Mặc dù mọi người đã đoán được kết quả, nhưng trong lòng vẫn ôm hy vọng một bất ngờ sẽ xảy đến.
Dù sao đây cũng là bộ mặt cuối cùng của họ.
Tuy nhiên.
"Bùm!"
Ừm, rất tốt.
Bây giờ đến cả mặt mũi họ cũng không còn.
Mười tuyển thủ của hai trường đều bị tiêu diệt hoàn toàn, không có lấy một người đỡ nổi sức mạnh khổng lồ đến từ niệm động lực của Braixen!
Trên sàn đấu chung kết chỉ còn lại một mình Lâm Châu.
Điều này có nghĩa là Đại học Tân Chử đã im hơi lặng tiếng bấy lâu, cuối cùng cũng giành được chức quán quân cuộc thi cấp thành phố năm nay!
Translator: Nguyetmai
Không thể nào là bán độ được, vì họ chưa từng thấy ai nhận bán độ mà lại để mình bị đánh đến thừa sống thiếu chết thế kia cả.
Marshtomp quả thật đã bị Braixen đả bại trong một chiêu, hoàn toàn không có sức để đánh trả.
Livestream lại tràn ngập bình luận.
"Ôi mẹ ơi! Có phải tất cả các chiến thần đều xuất hiện trong cuộc thi thành phố năm nay?"
"Tôi đang xem cái gì vậy? Pokemon cấp huấn luyện viên bị đánh tơi bời sao? Một chiêu giết gọn? Có còn là người không vậy?"
"Quả nhiên nói đúng ghê, Đại học Tân Chử thực sự đã giấu một đại ma vương! Lại còn làm nhân viên quản lý bình nước tận bảy ngày liền!"
"Nhường đường nào, nhường đường nào, người ban nãy hứa livestream ăn sh*t đâu nhể??"
...
Trên khán đài bên đội Đại học Tài chính.
Kim Ân Tĩnh đã về đến chỗ.
Advertisement / Quảng cáo
Trong ánh mắt họ vẫn chất chứa bàng hoàng chưa thể bình tĩnh lại được. Không ai trong số họ nghĩ rằng Kim Ân Tĩnh sẽ thua bất ngờ như thế.
Châu Mẫn thăm dò nhìn về phía Kim Ân Tĩnh.
Kim Ân Tĩnh lắc đầu.
"Marshtomp không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nó đã mất hoàn toàn khả năng tiếp tục chiến đấu. Lần này nó bị thương rất nghiêm trọng, phải mất ít nhất vài ngày để hồi phục. Sức mạnh của Braixen vượt xa so với Marshtomp. Mặc dù không biết tại sao nó không phát ra năng lực nén, nhưng nó chắc chắn là một Pokemon cấp huấn luyện viên."
Châu Mẫn nghe đến nỗi trái tim như bị bóp nghẹt, đồng thời cô lại thở dài bất lực.
Kim Ân Tĩnh không thể ra sân nữa có nghĩa là họ đã kết thúc hành trình tại giải đấu năm nay. Con át chủ bài mạnh nhất không trụ quá một giây dưới tay đối thủ, cho dù dùng thêm chiến thuật nữa cũng vô dụng.
Họ vốn nghĩ rằng đây là năm triển vọng nhất cho chức vô địch. Họ sẽ cạnh tranh với những tuyển thủ mạnh bên Đại học Giang Thành và giành được giải quán quân.
Nào ngờ lại bị Đại học Tân Chử đánh bại dễ dàng như vậy ngay tại lượt trận đầu tiên, giấc mộng quán quân hoàn toàn tan biến.
Kết thúc lượt đấu, Lâm Châu Battle thành công và trở thành bên phòng thủ mới. Thành tích đã được công bố và tính điểm.
Lâm Châu đợi một lúc bèn thấy tổ trọng tài đang tranh luận ầm ĩ gì đó, mãi vẫn chưa có tín hiệu tiếp tục trận đấu.
Mặc dù cậu đã lên tiếng thúc giục, nhưng bên phía trọng tài vẫn yêu cầu cậu đợi thêm một chút nữa và tiếp tục thảo luận với sắc mặt không được tốt lắm.
Các trọng tài đang thảo luận cái gì?
Họ đang thảo luận về việc có nên tiếp tục trận đấu hay không!
Bởi vì Braixen của Lâm Châu mới tấn công một lần đã bộc lộ uy lực quá khủng khiếp! Nên một số trọng tài lo rằng nếu tiếp tục sẽ có tai nạn thương vong. Một khi thương vong xảy ra với Pokemon sẽ tác động tiêu cực đến việc mở rộng thể thao thi đấu Pokemon tới mọi người, thậm chí có thể dấy lên một hồi xôn xao dư luận, gây ra hậu quả khôn lường!
Điều này cũng do giải đấu năm nay có quá nhiều Pokemon nắm trong tay sức mạnh vượt xa dự đoán, ảnh hưởng đến kết quả cuộc thi.
Trên thực tế, khi Pokemon của Tô Bạch và Kim Ân Tĩnh xuất hiện lần đầu trên sân khấu, các trọng tài cũng đã thảo luận về vấn đề này, nhưng tại thời điểm đó, tình hình vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được nên họ cũng không can thiệp sâu hơn.
Tuy nhiên, lần này Braixen của Lâm Châu đã cho thấy lực sát thương vượt quá mức nguy hiểm!
Với sức mạnh của đòn tấn công ban nãy, đánh bừa một con Pokemon bình thường chắc chắn sẽ chết trong nháy mắt!
Do đó, hiện tại bọn họ đã cân nhắc đến việc kết thúc trận đấu.
Tuy nhiên.
Khi Lâm Châu nhìn tổ trọng tài to nhỏ nói chuyện với nhau, cậu đã biết không phải chuyện tốt đẹp gì.
Vương Hoa Thần đã giao cho cậu phải đánh trận này sao cho đặc sắc, lỡ như không đánh tiếp được thì còn gì đặc sắc nữa?
Không được, phải đánh hết một lượt rồi tính!
Tiếp theo chắc đến lượt Đại học Giang Thành tấn công...
Lâm Châu suy nghĩ một chút, nếu không được thì mình cứ làm tới thôi. Sau đó, cậu sẵng giọng hét về phía Đại học Giang Thành:
"Sao lại không tiếp tục nữa? Đại học Giang Thành chịu thua như vậy sao? Không dám lên thách đấu nữa à?"
Câu nói của Lâm Châu thực sự không giữ lại chút mặt mũi nào cho đối phương, trực tiếp công kích Đại học Giang Thành một cách trắng trợn.
Điều này có khác gì đốt một thùng thuốc súng. Những fan hâm mộ của Đại học Giang Thành trên khán đài nhanh chóng bị kích động. Lâm Châu này điên rồi sao mà lại đi nói những nói mấy lời công kích như vậy?
Người hâm mộ vừa la hét vừa liên tục ném chai nhựa trên tay xuống sàn đấu. Dù không ném trúng người Lâm Châu ở khoảng cách xa như vậy nhưng họ phải xả cục tức trước đã!
Khu vực khán đài bên các tuyển thủ Đại học Giang Thành.
Advertisement / Quảng cáo
Hoàng Thiếu Minh ngồi đó đầy giận dữ.
"Huấn luyện viên, em không phục! Tên này nói năng nhăng cuội còn hơn cả em!"
Khuôn mặt của huấn luyện viên cũng rất khó coi.
Bây giờ bọn họ cũng đang tiến thoái lưỡng nan, đối phương lại dám chế giễu họ như vậy, quả thật nhịn không nổi.
Nhưng vấn đề đặt ra, đối phương mạnh tới cỡ nào, bọn họ cũng đã biết khi chứng kiến hậu quả mà Marshtomp của Kim Ân Tĩnh phải chịu ban nãy.
Ngay cả Pokemon cấp độ huấn luyện viên cũng có thể hạ gục chỉ trong một chiêu thì họ làm sao đấu tiếp?
Con quái vật này từ đâu ra vậy?! Huấn luyện viên đội Đại học Giang Thành đau hết cả đầu.
Đây không còn là Thiên Ù* ngay mở màn nữa mà đã thủ sẵn hai mươi mốt lá A, rõ ràng là chơi ăn gian!
(*) Thiên Ù: Một kiểu ù bài trong cách đánh mạt chược của người Trung.
Nhưng họ không thể phụ sự kỳ vọng của người hâm mộ. Hơn nữa, đã có fan hâm mộ bên kia ném chai nước vào tổ trọng tài...
Hiện trường có chút xáo trộn.
Là kẻ đầu têu tất cả những điều này, Lâm Châu không ngờ mình chỉ chế giễu một hai câu đã khiến mọi người phản ứng dữ dội như thế. Cậu cũng chẳng rõ "đặc sắc" mà Vương Hoa Thần yêu cầu có phải như vậy không...
Thôi, cậu cảm thấy vẫn rất náo nhiệt mà, chắc anh ta sẽ hài lòng thôi!
Sau một cuộc thảo luận gay gắt, đội trọng tài quyết định tiếp tục trận đấu.
Tiếp theo, Đại học Giang Thành cử tuyển thủ ra sân thi đấu.
Huấn luyện viên bên phía Đại học Giang Thành không còn cách nào khác ngoài việc cắn răng để Cao Bác lên sàn.
Sau đó...
"Bùm!"
Một cảnh tượng quen thuộc xuất hiện.
Sandslash của Cao Bác bị vả dính đét vào tường, lôi hoài không ra.
Lâm Châu Battle thành công và tiếp tục phòng thủ.
Trận đấu tiếp tục, bên Đại học Tài chính cho người ra sân.
Nhìn cảnh các tuyển thủ của hai trường rồng rắn kéo nhau lần lượt lên sàn như thể xếp hàng chờ phát thức ăn vậy.
Sau đó.
"Bùm! Bùm! Bùm!"
Bất kể Pokemon nào xuất hiện đều bị Braixen đánh thẳng vào tường.
Ngay cả Pokemon cấp huấn luyện viên cũng không có sức chống cự, huống chi là Pokemon bình thường.
Chỉ trong khoảng mười phút, trận chung kết như một vở hài kịch sắp đến hồi kết.
Hiện tại chỉ mình Tô Bạch bên Đại học Giang Thành chưa ra sân, những người còn lại đều bị Confusion đánh cho choáng váng, không thể chiến đấu tiếp.
Nhưng điều khiến các trọng tài cảm thấy nhẹ nhõm là tại đây đã không xảy ra bất kỳ thương vong nào vì những đòn tấn công của Braixen đều rất chừng mực, không quá trớn.
Advertisement / Quảng cáo
Grovyle của Tô Bạch ra sân.
Mặc dù mọi người đã đoán được kết quả, nhưng trong lòng vẫn ôm hy vọng một bất ngờ sẽ xảy đến.
Dù sao đây cũng là bộ mặt cuối cùng của họ.
Tuy nhiên.
"Bùm!"
Ừm, rất tốt.
Bây giờ đến cả mặt mũi họ cũng không còn.
Mười tuyển thủ của hai trường đều bị tiêu diệt hoàn toàn, không có lấy một người đỡ nổi sức mạnh khổng lồ đến từ niệm động lực của Braixen!
Trên sàn đấu chung kết chỉ còn lại một mình Lâm Châu.
Điều này có nghĩa là Đại học Tân Chử đã im hơi lặng tiếng bấy lâu, cuối cùng cũng giành được chức quán quân cuộc thi cấp thành phố năm nay!
Bình luận facebook