• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Cuộc Đời Nó Và Những Người Con Gái Đặc Biệt (1 Viewer)

  • CHƯƠNG 30: THẰNG BẠN THÂN RA ĐI VÀ NGƯỜI CON GÁI THAY THẾ ( PART 2)

Hường: quốc mày ra ngoài ,tao nói chuyện riêng với linh cái.
Quốc: con lợn gợi tình, có chuyện gì mà tao không được nghe à, mà d.m m linh ạ.quen gái xinh đếu bảo tao. >.<.
Tôi: cc. cùng lớp chứ có phải tự dưng quen đâu.
Quốc: d.m chú đừng văn với anh, anh biết hết.
Hường: im ngay, thằng quốc đi ra ngoài đi, hóng cc.
Quốc: đếu thèm, tao về trước trông hàng cho bà già.
Tôi: không đi học chiều à mày.
Quốc: sắp đi rồi thì học cái gì, :V học chơi thôi.
Con hường quay sang làm quốc hiểu ý liền đi ra ngoài, xong nó quay sang nhìn tôi.
Hường: cái tuyết thích mày .
Tôi *cười*: thôi xin, tao ạ mày đấy, đây không phải là phim và cũng không phải là chuyện để đùa.
Hường: mày không tin tao à.
Tôi: không.
Hường: tại sao.
Tôi: mày muốn tao nói thật à.
Hường: um.
Tôi: thứ nhất là về gia thế và thứ hai mày thừa biết tao đéo xứng với tuyết mà tao cũng chưa có thiện cảm gì nhiều cả, mày chơi với tao chắc mày cũng hiểu tính tao rồi,
Hường: mày đang đổ lỗi cho hoàn cảnh à, cuộc đời mày có những thứ may mắn đến với mày thì phải biết đường nắm lấy và mày nắm hay không là do mày quyết định, đừng đề cập đến hoàn cảnh ở đây, còn lý do khác đúng không.
Tôi: um.
Hường: chuyện mày với chị linh liệu mày nghĩ có tiến triển không, khi bà ý đi chưa biết được lúc nào về, liệu mày có nghĩ rằng bà ý không thay đổi, đừng nghĩ tới tương lại tập trung vào hiện tại được không.
Tôi: mày đang mai mối tao với tuyết à.
Hường: không, tao cũng nói thẳng luôn nhé, dù gì mày với tao cũng là cạ cứng, tao thừa biết cái tuyết nó nghĩ gì, dù tính nó ít nói, nhưng nó chững chạc ,người lớn hơn bất kì đứa nào kể cả tao và mày cũng chưa chắc bằng nó, nói luôn là tao cũng không ủng hộ mày với nó nhưng...
Tôi: không ủng hộ mà mày cứ khuyên gì vậy
Hường: thực ra tuyết.... mà thôi , tao cũng chẳng nói nữa, mày suy nghĩ thế nào là tuỳ ở mày, đừng biến nó thành chị linh thứ hai. Nó là em họ tao, tao sẽ không để nó buồn nữa.
Tôi: có chuyện gì mày kể tao nghe được không.
Hường: tốt nhất mày tự mà tìm hiểu.
Cộc cộc cộc,
Hường: vào đi.
Tuyết đi vào, mang theo một đĩa táo.
Hường: 2 người thoải mái nói chuyện đi nhé, tôi đi ra ngoài
cat.gif
thằng linh nó làm gì em thì em cứ hô lên nhé, chị ở ngay ngoài thôi. . xong nó ghé sát vào tai tôi thì thầm : tuyết biết hết mọi thứ về mày, tất cả, liệu mà ứng xử nhé.
Xong nó đi ra ngoài , tuyết thì ngồi xuống cạnh tôi, tôi cũng ngồi thẳng dậy không nằm nữa, cũng hơn 4 tiếng rồi,
Tôi: chiều tuyết không đi học à.
Tuyết: em mới lên xin lịch học chính thôi, còn học thêm cô bảo từ từ.
Tôi đưa tay định với cái cặp trên bàn, nhưng tay vẫn còn nhức cầm lấy rồi lại hạ xuống, tuyết cầm hẳn cặp lên đưa cho tôi.
Tuyết: không có mồm để nhờ à.
Tôi:không muốn phiền đến tuyết thôi.
Tuyết: không muốn phiền hay không muốn mắc nợ, là bạn chẳng nhẽ không giúp được từ mấy việc vặt này.
Tôi: vặt đến nỗi đặt điện thoại mình vào cặp người khác. tôi cầm điện thoại đặt lên bàn
Tuyết : thì ra a cảm thấy khó chịu về việc đấy à.
Tôi: um.
Tôi vừa nói , tuyết cầm con ip3 đốp một phát vào góc tường, nhìn qua chắc cũng nứt màn hình rồi,
Tuyết: vừa ý rồi chứ, hay chưa đủ.
Tôi: kìa nhưng.
Tuyết định đứng lên nhặt để nắm tôi cầm tay: từ từ đã,
Tuyết dằng tay tôi ra, tôi khuỵ xuống tỏ vẻ đau đớn, tuyết quay lại nhìn liếc qua xong cúi xuống nhặt đt để lên bàn.
Tuyết: tay vẫn đau à.?
Tôi:um..
Tuyết: ăn táo này , há miệng ra.
Tôi: thôi để đấy, anh tự ăn được.
Tuyểt lại quay sang cầm điện thoại
Tôi: từ từ anh ăn là được chứ gì ,,, tôi mở miệng cho tuyết đút. ( d.m nghĩ lại lúc đấy cũng ngu, có phải điện thoại mình éo đâu mà sợ nhỉ)
Tuyết cắn một miếng táo xong định đưa cho tôi.
Tôi: anh không ăn dở của em đâu.
Tuyết: nhắm mắt vào.
Tôi: nhắm làm gì , ăn táo lại còn bắt nhắm mắt.
Tuyết: táo này đặc biệt. cần anh cảm nhận thoải mái chứ không phải thúc ép.
Tôi nhắm mắt, thì một vị ngọt chạm đến nơi đầu lưỡi kèm cả vị táo, tuyết hôn tôi, tôi như ngây người ra, một phần lâng lâng, một phần bất ngờ, cái hôn này là sao, tôi cứ thế cảm nhận, môi em thật ngọt , ngọt lắm cái cảm giác mà đến bây giờ nhớ lại tôi vẫn không quên được, được một lúc em nhả ra.
Tôi và tuyết im lặng, tuyết đứng lên định ra khỏi phòng vừa đi đến cửa em quay đầu lại
Đừng bao giờ từ chối những thứ mà người khác cho mình, cái gì của mình thì hãy cứ giữ lấy, em không muốn nghe cái từ thôi không cần anh hiểu chứ .
Tôi im lặng
Tuyết: còn chuyện của anh, anh cứ nghỉ ngơi em sẽ có cách giải quyết. tạm biệt.
Tuyết ra khỏi phòng, tôi thì lại gục xuống giường , 3 tuần rồi không gặp hà vậy mà giờ mình lại vừa làm chuyện gì thế này, lúc đó tôi có thể đẩy tuyết ra, nhưng bản chất thứ 2 đã giữ tôi lại ép tôi hưởng thụ nụ hôn đó, không biết nên coi đó là món quà hay là rắc rối nữa, mà ý tuyết là sao,* em sẽ giải quyết*, rốt cục tuyết là người như thế nào, như hường nói tuyết biết quá nhiều về tôi thậm chí còn hiểu rõ trong khi tôi thì ngu ngơ chắc biết gì về em cả. tôi lại nằm xuống vắt tay lên trán suy nghĩ,vậy là mình lại có lỗi với chị, có lỗi với chính bản thân mình, rốt cục phải sao đây.
Tối hôm đó, tôi sang ngủ với quốc, hai thằng tâm sự mọi chuyện đã qua , nó chỉ nhắc tôi rằng nó đi chắc chắn sẽ có nhiều đứa đến gây sự với tôi, nó cũng nói thêm tuyết không phải dạng vừa đâu, cẩn thận đừng tin ai nhiều quá.
Hôm sau,sau khi nhìn qua gương mấy vết thâm đã mờ đi, mắt cũng chỉ hơi thâm thâm lại, tôi quyết định đến trường không quên xin tiền bà để lấy cái xe đạp, trước lúc đi bà tôi cũng có nói cái tuyết nó đảm lắm,ngoan dù nhìn nó hơi kiểu ăn chơi nhưng nó rất hiền ngoan, dù sao bà khen tuyết như thế tôi cũng thấy vui vẻ một phần, ít ra cũng không phải là con bé nó hư hỏng lắm, đừng chơi với nó.
30p sau.
Đến được cổng trường, bọn a1 thì đang ngồi ăn ở cổng trường chúng nó thì cứ nhìn tôi chằm chằm như muốn nhảy vào đánh tôi luôn vậy, cũng đúng thôi giờ quốc đi tôi làm gì còn ai nữa, mặc kệ tôi cứ thế lên lớp, một vài đứa ở lớp thì ái ngại nhìn tôi, chắc chúng nó cũng hiểu và không lạ gì chuyện tôi bị đánh, tôi gục mặt xuống bàn định ngủ một tí vì 15p nữa là truy bài , thì một cái tát từ đâu ập vào mặt, tôi ngẩng lên thì ăn một đạp từ thằng nam , hoá ra bọn a1 định múc tôi đây mà.Tôi đứng dậy ra khỏi chỗ, thằng kiên con nó cầm cốc nước hất vào mặt tôi rồi bọn nó nhảy vào đạp. bọn ở lớp lao ra ngăn thằng đ.a chốt
Đ.m đứa nào can thì cứ xác định cổng trường.
Tôi định vung tay đánh lại nhưng tay hôm qua còn đau quá. không cử động mạnh được, cứ thế những cú đá vào người, thì
Dừng lại.
CHúng nó dừng lại thật tôi ngẩng lên, thì ra là tuyết, một tay cầm túi bánh mì, một tay cầm cốc trà chanh.
Tuyết: ỷ đông đánh một thằng, chúng mày không thấy hèn à.
Đ.a: con l** nào đây.
Tuyết: Lời nói của một thằng không có óc .
Đ.a: d.m con láo l** này. nó giơ chân lên định đạp thì hường bốc với bà chủ nhiệm lớp tôi chạy tới.
CÔ cn: các anh làm gì ở đây, đánh học sinh lớp tôi à, muốn lên phòng hiệu trưởng không.
Đ.a: thằng kia nó gây sự chứ bọn em có cố ý đâu.
Cô cn: rồi tôi sẽ nói với chủ nhiệm lớp các anh sau, lũ mất dạy, đi về lớp, tôi nhớ mặt từng anh rồi.
Đ.a quay về phía tôi: d.m m cứ liệu hồn đấy con chó, hết giờ học đéo yên thân đâu.
Tuyết chạy lại đỡ tôi dậy, em phủi qua quần áo cho tôi rồi ra hiệu cho tôi về chỗ ngồi kèm theo một cái thì thầm: Đừng lo gì cả,hường thì cũng đi luôn về lớp vì sắp vào giờ học.
Cô chủ nhiệm: tôi cũng không hiểu nổi các anh chị nữa, bạn bị đánh thì không can ngăn ,đứng đấy nhìn là sao.
Tôi: thôi cô, dù sao đánh cũng đánh rồi ạ, em cũng không muốn các bạn ý dính líu.
Cô cn:không dính líu thì cũng ăn đánh dài dài, lớp ta là một tập thể phải đoàn kết , nếu cái hường a2 nó không báo tôi thì chắc anh vào viện rồi , linh nhỉ.
Tôi: dạ. em .
CÔ cn: nếu bọn nó còn đánh, tôi sẽ báo công an. cứ yên tâm mà học, còn năm cuối cô muốn cả lớp đều đạt thành tích tốt được chứ.
Cả lớp: dạ.
Tôi quay sang tuyết: cảm ơn em.
Tuyết: cứ đợi hết tiết cuối đã rổi cảm ơn sau.
Tôi cầm điện thoại đưa cho em, tuyết quay ngay sang nhìn: hôm qua e vẫn chưa nói rõ thì phải.
Tôi: ý anh không phải vậy, anh không biết dùng.
Tuyết * cười*: đồ ngốc, sao không nói sớm, nhìn này.
Sau đó em hướng dẫn tôi các kiểu, chỗ này là để nghe nhạc, chỗ này là để cài đặt, mọi thứ, lần đầu tiên tôi thấy em cười như vậy, một nụ cười đặc biệt trong sáng như tuyết vậy. cảm ơn em đã cho anh thấy được tuyết mùa đông là như thế nào, cô bé ạ. đẹp ,rất đẹp.

to be continued

Chương sau: Biến cố mới mà cũ
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom