Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-675
CHƯƠNG 675
“Bọn cháu lấy món quà này ra, nhưng lại không mở ra được. Nhật Dương bảo người ta kiểm tra xem sao, phát hiện ra chiếc hộp này có trang bị tự bảo vệ. Nếu như không dùng chìa khóa để mở ra thì thứ bên trong hộp sẽ bị phá hủy. Có lẽ là ý trời, có lẽ là cơ duyên trùng hợp, chìa khóa được chôn cùng với ba trong mộ. Cháu nghĩ, sở dĩ ba vẫn luôn mang chìa khóa này bên người là bởi vì ba vẫn luôn nhớ tới mẹ.”
“Sau này, Nhật Dương nghĩ cách lấy chìa khóa ra, lại chưa từng nghĩ đến những việc khác. Charley dùng tính mạng của mẹ chồng cháu ép bọn cháu qua đó, lấy đồ đồng đen làm vật trao đổi.” Tống Thanh tiếp tục nói: “Suy nghĩ đầu tiên trong đầu cháu lúc đó là người quan trọng hơn vật, cho nên bọn cháu đều tới.”
El gật đầu trong video.
Tống Thanh quả thực sẽ làm như vậy.
Cô trời sinh lương thiện, đơn thuần, gặp phải chuyện như thế này, thà rằng tổn thương bản thân cũng sẽ bảo vệ tính mạng của người khác.
Vì thế, cô sẽ làm như vậy, chẳng có gì lạ cả.
Tống Thanh tiếp tục nói: “Sau khi tới lăng mộ thì xảy ra rất nhiều chuyện, cháu không nói rõ từng cái nữa. Gặp phải chuyện kỳ lạ, đúng là có. Hơn nữa thật sự rất huyền diệu, cháu vẫn không dám tin, những chuyện cháu gặp phải đều là sự thực.”
El gật đầu.
“Cháu gặp một con rắn vàng nhỏ bên trong, gặp người gỗ, gặp một cảnh giống như tiên hiệp hiện ra trước mắt, còn gặp phải xác chết rất kinh khủng, quá đáng sợ rồi.” Tống Thanh đem chuyện mình gặp phải trong lăng mộ kể lại một lượt cho El nghe.
Nghe đến cuối cùng, ánh mắt El càng ngày càng sáng lên.
Đợi sau khi Tống Thanh kể xong toàn bộ quá trình, El lập tức ngồi ngay ngắn, nói: “Tiểu Thanh, nghe cô nói, câu chuyện mà cô phiên dịch cùng với những chuyện cháu kể, có nguồn gốc vô cùng lớn.”
Tống Thanh chấn động: “Cô, bên cô cũng có ghi chép giống vậy ư?”
El gật đầu, nói: “Cho nên cô mới nói phần cô dịch chỉ có bảy tám phần chân thật, bởi vì có một vài câu cô quả thực không nắm được nội dung chính. Nhưng sau khi nghe cháu kể, ngược lại cô đã có thể xác định được một số chuyện rồi. Cháu đợi cô một lát, cô gửi email cho cháu, cháu tự xem nhé.”
Tống Thanh gật đầu.
“Tiện đây cô cũng gửi cho Nhật Dương một bản, việc này, hai đứa đều liên quan.” El nói xong câu này rồi chuyển chủ đề nói chuyện, nói với Tống Thanh mấy câu liên quan đến việc nhà rồi tắt video.
Nửa tiếng sau, email của Tống Thanh kêu “tinh tinh” báo có thư đến.
Tống Thanh mở thư, trên đó là câu chuyện truyền thuyết mà El đã dịch.
Tống Thanh xem từng đoạn từng đoạn, càng xem càng cảm thấy thần kỳ.
Bách tính chọc giận thần tiên, thần tiên giáng tội xuống.
Đất rung núi chuyển, lửa trời giáng xuống, nhân gian chịu một màn tai họa.
Khói lửa thuốc súng, chiến loạn liên miên, dân chúng lầm than.Thiên hạ đại hạn, mùa màng mất mát, thi cốt bách tính xếp chồng, cuộc sống bi thảm.
Trong tình cảnh bách tính tuyệt vọng như vậy, một vị tiên tử hạ trần, mang tới trận mưa rào trong kỳ hạn hán, mang tới hạt giống, đuổi lang sói hổ báo đi, giữ lại mạng sống đang thoi thóp của bách tính.
Họ tôn tiên tử thành thánh nữ, mời nàng cùng ở lại nơi đây.
Tiên tử vui vẻ nhận lời, sống cùng bách tính, dạy họ cách trồng trọt, cách săn bắn.
Bách tính cảm kích sự giúp đỡ của thánh nữ, tự nguyện hầu hạ thánh nữ.
Thánh nữ vì để thanh trừ yêu thú một phương đích thân ra tay, dùng một chiếc kính để trấn áp yêu thú gây họa kia ở phía dưới chân núi, từ đó nơi đây vui vẻ bình an.
Trong quá trình chiến đấu, một con rắn vàng nhỏ vô tội bị trọng thương, thánh nữ vì để cứu vớt con rắng vàng này mà bị yêu thú tấn công.
Bởi vì thánh nữ bị thương, trận chiến này càng thêm gian nan muôn phần.
Sau khi thánh nữ trấn áp triệt để được yêu thú, pháp lực của thánh nữ đã không đủ để chống cự cơ thể rồi.
Rắn vàng nhỏ kia dũng cảm quấn quanh cơ thể thánh nữ, đưa nàng tới nơi bình an, đồng thời hóa thân thành một tiểu nha hoàn, không rời không bỏ mà ở lại bầu bạn với thánh nữ.
Trong thời gian thánh nữ dưỡng thương, rắn vàng nhỏ vẫn luôn bên cạnh thánh nữ không rời.
Mãi cho đến một ngày, một thần quân trên trời hạ xuống, trực tiếp tìm được thánh nữ, hai người nảy sinh tình cảm, cùng nhau kề vai sát cánh đi tới mọi chân trời.
Thần quân vì thánh nữ mà bình định mọi hỗn loạn, vì thánh nữ mà sáng lập ra đế quốc.
Đáng tiếc thánh nữ vì một trận chiến, pháp lực hao tổn, không bao lâu sau thì tạ thế.
Đại Đế dùng thần lực kiến tạo nên một phần mộ, an táng thánh nữ trong lăng mộ, rắn vàng nhỏ vì cảm động và nhớ nhung ơn cứu mạng của thánh nữ nên tự nguyện lấy thần hồn của mình, nhập vào trong bảo kính, sau đó một mình tiến vào lăng mộ, canh giữ di cốt thánh nữ.
Không bao lâu sau Đại Đế truyền đế quốc lại cho người khác, rồi tới lăng mộ để được ở gần thánh nữ.
Thời gian thấm thoắt, yêu thú bị trấn áp cuối cùng được cảm hóa, có được sự khoan dung, vào một ngày nào đó đã tạo hóa thăng thiên.
Lưu Ly bảo kính trấn áp nó cũng lưu lạc nhân gian, tộc người đã từng được thánh nữ bảo vệ tìm thấy bảo kính, đời đời tương truyền bảo vệ.
Nghe đồn, ngày bảo kính quay về nguyên chủ, chính là ngày Đại Đế và tiên tử trở về thiên giới.
Câu chuyện này rất ngắn gọn.
Nhưng nội dung câu chuyện về cơ bản rất mạch lạc, rõ ràng.
Người xưa kể chuyện đều rất hàm súc, không giống các tác giả bây giờ, tùy tiện đã viết ra được mấy trăm vạn chữ, thậm chí có thể viết một câu chuyện trên hàng nghìn hàng vạn chữ.
Phần lớn bọn họ đều chỉ có mấy mươi chữ mà đã kể xong một câu chuyện rồi.
El có thể phiên dịch được nhiều như thế là đã tốt lắm rồi.
Tống Thanh liên tưởng tới cảnh trong giấc mơ của mình tối qua. Trong giấc mơ Thất tiên tử cũng khẩn cầu mình giúp đỡ, mang kính ngọc lưu ly trở về lăng mộ.
À, có lẽ trả lại cho Đại Đế nhỉ?
Như vậy, Đại Đế tìm thấy bảo kính tại nhân gian là có thể trở về thiên giới rồi.
Như vậy, Đại Đế và Thất tiên tử cũng có thể hạnh phúc bên nhau rồi nhỉ?
Tống Thanh là một người thích giúp người khác hoàn thành ước vọng.
Bây giờ thấy email mà El gửi qua, trong lòng càng thêm kiên định với ý nghĩ này. Nhất định phải mang bảo kính lưu ly trả lại cho họ, để họ có thể trở về thiên giới, để những người yêu nhau như họ có thể trùng phùng.
Hà Nhật Dương cũng nhận được email của El.
Sau khi hắn xem xong bức thư này, cả người như bị sét đánh vậy.
Email mà El đã dịch, thực ra là không chính xác hoàn toàn!
Trong đó, thần hồn của rắn vàng nhỏ bị thoát ra trong lúc chiến đấu, đương nhiên, rắn vàng nhỏ báo ân là có thật.
Nhưng mà, câu chuyện thần thoại này, quả thực đa phần chính là tình cảnh chân thực khi ấy.
Bởi vậy có thể thấy, những ảo cảnh nhìn thấy trong lăng mộ không phải là ảo giác.
Nói như vậy, nhất định phải đến lăng mộ này một chuyến rồi.
Lúc này, Tiểu Đông gõ cửa bên ngoài: “Tổng tài, tài liệu mà cậu cần.”
Hà Nhật Dương ngẩng đầu: “Vào đi.”
Tiểu Đông cầm một xấp tài liệu lại đặt trên bàn, đẩy một cái USB qua: “Tổng tài, đây là toàn bộ tài liệu có thể thu thập rồi. Không phải hoàn chỉnh, một số truyền thuyết đã rất hỗn tạp, hơn nữa còn có vài cách kể, không cách nào khảo chứng điều nào chân thực hơn.”
Hà Nhật Dương gật đầu, chỉ vào email của mình: “Nhìn đi, tôi cũng vừa mới nhận được bản dịch truyền thuyết của cô gửi tới. Cô đã tốn không ít thời gian để dịch ra. Câu chuyện thần thoại này là một bản chép tay, hơn nữa đã lưu truyền được mấy ngàn năm. Câu chuyện thần thoại này cũng không hoàn toàn đúng, chỉ đúng bảy tám phần. Nhưng mà tổng hợp những tài liệu này lại, thì có thể sàng lọc ra được một sự thật chính xác rồi.”
“Bọn cháu lấy món quà này ra, nhưng lại không mở ra được. Nhật Dương bảo người ta kiểm tra xem sao, phát hiện ra chiếc hộp này có trang bị tự bảo vệ. Nếu như không dùng chìa khóa để mở ra thì thứ bên trong hộp sẽ bị phá hủy. Có lẽ là ý trời, có lẽ là cơ duyên trùng hợp, chìa khóa được chôn cùng với ba trong mộ. Cháu nghĩ, sở dĩ ba vẫn luôn mang chìa khóa này bên người là bởi vì ba vẫn luôn nhớ tới mẹ.”
“Sau này, Nhật Dương nghĩ cách lấy chìa khóa ra, lại chưa từng nghĩ đến những việc khác. Charley dùng tính mạng của mẹ chồng cháu ép bọn cháu qua đó, lấy đồ đồng đen làm vật trao đổi.” Tống Thanh tiếp tục nói: “Suy nghĩ đầu tiên trong đầu cháu lúc đó là người quan trọng hơn vật, cho nên bọn cháu đều tới.”
El gật đầu trong video.
Tống Thanh quả thực sẽ làm như vậy.
Cô trời sinh lương thiện, đơn thuần, gặp phải chuyện như thế này, thà rằng tổn thương bản thân cũng sẽ bảo vệ tính mạng của người khác.
Vì thế, cô sẽ làm như vậy, chẳng có gì lạ cả.
Tống Thanh tiếp tục nói: “Sau khi tới lăng mộ thì xảy ra rất nhiều chuyện, cháu không nói rõ từng cái nữa. Gặp phải chuyện kỳ lạ, đúng là có. Hơn nữa thật sự rất huyền diệu, cháu vẫn không dám tin, những chuyện cháu gặp phải đều là sự thực.”
El gật đầu.
“Cháu gặp một con rắn vàng nhỏ bên trong, gặp người gỗ, gặp một cảnh giống như tiên hiệp hiện ra trước mắt, còn gặp phải xác chết rất kinh khủng, quá đáng sợ rồi.” Tống Thanh đem chuyện mình gặp phải trong lăng mộ kể lại một lượt cho El nghe.
Nghe đến cuối cùng, ánh mắt El càng ngày càng sáng lên.
Đợi sau khi Tống Thanh kể xong toàn bộ quá trình, El lập tức ngồi ngay ngắn, nói: “Tiểu Thanh, nghe cô nói, câu chuyện mà cô phiên dịch cùng với những chuyện cháu kể, có nguồn gốc vô cùng lớn.”
Tống Thanh chấn động: “Cô, bên cô cũng có ghi chép giống vậy ư?”
El gật đầu, nói: “Cho nên cô mới nói phần cô dịch chỉ có bảy tám phần chân thật, bởi vì có một vài câu cô quả thực không nắm được nội dung chính. Nhưng sau khi nghe cháu kể, ngược lại cô đã có thể xác định được một số chuyện rồi. Cháu đợi cô một lát, cô gửi email cho cháu, cháu tự xem nhé.”
Tống Thanh gật đầu.
“Tiện đây cô cũng gửi cho Nhật Dương một bản, việc này, hai đứa đều liên quan.” El nói xong câu này rồi chuyển chủ đề nói chuyện, nói với Tống Thanh mấy câu liên quan đến việc nhà rồi tắt video.
Nửa tiếng sau, email của Tống Thanh kêu “tinh tinh” báo có thư đến.
Tống Thanh mở thư, trên đó là câu chuyện truyền thuyết mà El đã dịch.
Tống Thanh xem từng đoạn từng đoạn, càng xem càng cảm thấy thần kỳ.
Bách tính chọc giận thần tiên, thần tiên giáng tội xuống.
Đất rung núi chuyển, lửa trời giáng xuống, nhân gian chịu một màn tai họa.
Khói lửa thuốc súng, chiến loạn liên miên, dân chúng lầm than.Thiên hạ đại hạn, mùa màng mất mát, thi cốt bách tính xếp chồng, cuộc sống bi thảm.
Trong tình cảnh bách tính tuyệt vọng như vậy, một vị tiên tử hạ trần, mang tới trận mưa rào trong kỳ hạn hán, mang tới hạt giống, đuổi lang sói hổ báo đi, giữ lại mạng sống đang thoi thóp của bách tính.
Họ tôn tiên tử thành thánh nữ, mời nàng cùng ở lại nơi đây.
Tiên tử vui vẻ nhận lời, sống cùng bách tính, dạy họ cách trồng trọt, cách săn bắn.
Bách tính cảm kích sự giúp đỡ của thánh nữ, tự nguyện hầu hạ thánh nữ.
Thánh nữ vì để thanh trừ yêu thú một phương đích thân ra tay, dùng một chiếc kính để trấn áp yêu thú gây họa kia ở phía dưới chân núi, từ đó nơi đây vui vẻ bình an.
Trong quá trình chiến đấu, một con rắn vàng nhỏ vô tội bị trọng thương, thánh nữ vì để cứu vớt con rắng vàng này mà bị yêu thú tấn công.
Bởi vì thánh nữ bị thương, trận chiến này càng thêm gian nan muôn phần.
Sau khi thánh nữ trấn áp triệt để được yêu thú, pháp lực của thánh nữ đã không đủ để chống cự cơ thể rồi.
Rắn vàng nhỏ kia dũng cảm quấn quanh cơ thể thánh nữ, đưa nàng tới nơi bình an, đồng thời hóa thân thành một tiểu nha hoàn, không rời không bỏ mà ở lại bầu bạn với thánh nữ.
Trong thời gian thánh nữ dưỡng thương, rắn vàng nhỏ vẫn luôn bên cạnh thánh nữ không rời.
Mãi cho đến một ngày, một thần quân trên trời hạ xuống, trực tiếp tìm được thánh nữ, hai người nảy sinh tình cảm, cùng nhau kề vai sát cánh đi tới mọi chân trời.
Thần quân vì thánh nữ mà bình định mọi hỗn loạn, vì thánh nữ mà sáng lập ra đế quốc.
Đáng tiếc thánh nữ vì một trận chiến, pháp lực hao tổn, không bao lâu sau thì tạ thế.
Đại Đế dùng thần lực kiến tạo nên một phần mộ, an táng thánh nữ trong lăng mộ, rắn vàng nhỏ vì cảm động và nhớ nhung ơn cứu mạng của thánh nữ nên tự nguyện lấy thần hồn của mình, nhập vào trong bảo kính, sau đó một mình tiến vào lăng mộ, canh giữ di cốt thánh nữ.
Không bao lâu sau Đại Đế truyền đế quốc lại cho người khác, rồi tới lăng mộ để được ở gần thánh nữ.
Thời gian thấm thoắt, yêu thú bị trấn áp cuối cùng được cảm hóa, có được sự khoan dung, vào một ngày nào đó đã tạo hóa thăng thiên.
Lưu Ly bảo kính trấn áp nó cũng lưu lạc nhân gian, tộc người đã từng được thánh nữ bảo vệ tìm thấy bảo kính, đời đời tương truyền bảo vệ.
Nghe đồn, ngày bảo kính quay về nguyên chủ, chính là ngày Đại Đế và tiên tử trở về thiên giới.
Câu chuyện này rất ngắn gọn.
Nhưng nội dung câu chuyện về cơ bản rất mạch lạc, rõ ràng.
Người xưa kể chuyện đều rất hàm súc, không giống các tác giả bây giờ, tùy tiện đã viết ra được mấy trăm vạn chữ, thậm chí có thể viết một câu chuyện trên hàng nghìn hàng vạn chữ.
Phần lớn bọn họ đều chỉ có mấy mươi chữ mà đã kể xong một câu chuyện rồi.
El có thể phiên dịch được nhiều như thế là đã tốt lắm rồi.
Tống Thanh liên tưởng tới cảnh trong giấc mơ của mình tối qua. Trong giấc mơ Thất tiên tử cũng khẩn cầu mình giúp đỡ, mang kính ngọc lưu ly trở về lăng mộ.
À, có lẽ trả lại cho Đại Đế nhỉ?
Như vậy, Đại Đế tìm thấy bảo kính tại nhân gian là có thể trở về thiên giới rồi.
Như vậy, Đại Đế và Thất tiên tử cũng có thể hạnh phúc bên nhau rồi nhỉ?
Tống Thanh là một người thích giúp người khác hoàn thành ước vọng.
Bây giờ thấy email mà El gửi qua, trong lòng càng thêm kiên định với ý nghĩ này. Nhất định phải mang bảo kính lưu ly trả lại cho họ, để họ có thể trở về thiên giới, để những người yêu nhau như họ có thể trùng phùng.
Hà Nhật Dương cũng nhận được email của El.
Sau khi hắn xem xong bức thư này, cả người như bị sét đánh vậy.
Email mà El đã dịch, thực ra là không chính xác hoàn toàn!
Trong đó, thần hồn của rắn vàng nhỏ bị thoát ra trong lúc chiến đấu, đương nhiên, rắn vàng nhỏ báo ân là có thật.
Nhưng mà, câu chuyện thần thoại này, quả thực đa phần chính là tình cảnh chân thực khi ấy.
Bởi vậy có thể thấy, những ảo cảnh nhìn thấy trong lăng mộ không phải là ảo giác.
Nói như vậy, nhất định phải đến lăng mộ này một chuyến rồi.
Lúc này, Tiểu Đông gõ cửa bên ngoài: “Tổng tài, tài liệu mà cậu cần.”
Hà Nhật Dương ngẩng đầu: “Vào đi.”
Tiểu Đông cầm một xấp tài liệu lại đặt trên bàn, đẩy một cái USB qua: “Tổng tài, đây là toàn bộ tài liệu có thể thu thập rồi. Không phải hoàn chỉnh, một số truyền thuyết đã rất hỗn tạp, hơn nữa còn có vài cách kể, không cách nào khảo chứng điều nào chân thực hơn.”
Hà Nhật Dương gật đầu, chỉ vào email của mình: “Nhìn đi, tôi cũng vừa mới nhận được bản dịch truyền thuyết của cô gửi tới. Cô đã tốn không ít thời gian để dịch ra. Câu chuyện thần thoại này là một bản chép tay, hơn nữa đã lưu truyền được mấy ngàn năm. Câu chuyện thần thoại này cũng không hoàn toàn đúng, chỉ đúng bảy tám phần. Nhưng mà tổng hợp những tài liệu này lại, thì có thể sàng lọc ra được một sự thật chính xác rồi.”
Bình luận facebook